Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1259: Phàm Tuyết Sơn



Trans: xSnowballx


" Hai người có thấy máy sấy tóc của tớ đâu không " Âm thanh của Ngải Đồ Đồ ở trên cầu thang nhìn xuống ,chợt thấy Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết ngồi cùng một chỗ,đôi môi dính chặt vào nhau ,thấy bàn tay con lợn của của ai đó đang trượt từ vai Mục Ninh Tuyết xuống ngực .

Mục Ninh Tuyết nghe thấy âm thanh vội vàng đẩy Mạc Phàm ra ,gương mặt trắng nõn nà băng sương có chút ửng đỏ ,Mục Ninh Tuyết lộ khuôn mặt nữ tính mê hoặc làm điên đảo mọi người này làm Mạc Phàm muốn bộc lộ con dã thú đang kiềm chế ở trong người.

" Anh làm gì thế " Mục Ninh Tuyết thấy Mạc Phàm được nước lấn tới ,tức giận nhấn mạnh.

" Kệ đi , cậu ấy ở trên lầu mà " Mạc Phàm nhìn lên lầu ,nói nghiêm túc .

" Em đi đây " Mục Ninh Tuyết vội vàng đứng lên ,đi nhanh ra bên ngoài.

Mạc Phàm làm sao để cho Mục Ninh Tuyết đi ,lập tức kéo tay lại.

" Vô lại " Mục Ninh Tuyết vừa tức giận vừa xấu hổ ,chỉ còn cách đối phó với lưu manh sắc lang thì mới có thể đi được ,nhưng lại không giỏi lắm về vấn đề này .

Bị Mạc Phàm kéo lại thì Mạc Phàm cũng không tha ,bản thân có chút cảm giác nói không thể vì ngoại lực mà từ bỏ ,đây cũng là bước đột phá trong tiến triển với Mục Ninh Tuyết trong một thời gian dài .Tính cách của Mục Ninh Tuyết ,nếu có thể chạm vào sợi tóc ,hôn môi được thì việc lăn lộn trên giường cũng không còn xa nữa rồi.

Ngải Đồ Đồ ở trên lầu không nghe thấy tiếng động gì nữa ,lén lút thò đầu xem bọn họ đã kết thúc hay chưa thì lại thấy hết ngồi lại đứng ,lập tức há to miệng ra .

Thay đổi kiểu hôn luôn ??? .

Hai người này không coi mình tồn tại à ,cái tên Mạc Phàm sắc lang này ,sờ soạng như thế mà Mục Ninh Tuyết không có đóng băng cho chết hay là hạ thuốc mê đi ???.

Hai người này sẽ không làm chuyện đó ở đại sảnh ,trên ghế salon đó chứ ,như thế thì quá táo bạo rồi.

Qua một hồi lâu Mục Ninh Tuyết từ cảm giác bối rối tê dại tỉnh táo lại ,đây Mạc Phàm ra .

Không thể trách mình dùng bạo lực được ,nếu đẩy nhẹ nhàng thì Mạc Phàm cũng không xê dịch ,tự làm theo ý của mình.

Nếu không đẩy ra thì có trời mới biết Mạc Phàm sẽ làm gì tiếp theo .

" Quá phận " Mục Ninh Tuyết trợn mắt nhìn ,khuôn mặt ửng hồng biến thành băng sương .

" Kìm lòng không được ,kìm lòng không được " Mạc Phàm cười hehe .

Mục Ninh Tuyết cũng không muốn ở cùng Mạc Phàm nữa ,đi ra hướng ban công .

Không cần đi tới cửa ,trên thân xuất hiện cuồng phong màu trắng lạnh thấu xương ,tạo thành phong chi dực sáu cánh .

Vỗ phong chi dực ,Mục Ninh Tuyết chạy trốn như bay khỏi căn hộ ,khí lưu còn ở trên ban công .

Lần này Mạc Phàm có muốn thừa thắng truy kích cũng không được ,nói về tốc độ thì Mạc Phàm không nhanh bằng Mục Ninh Tuyết.

Cái này gọi là vịt đã đun sôi còn có thể chạy sao?

Hiện tại trách móc thời đại ma pháp này ,nếu đổi lại là thời đại khoa học thì người trói gà không chặt như Mục Ninh Tuyết làm sao có thể thoát khỏi được bàn tay của mình .

Hương vị còn sót lại trên môi làm Mạc Phàm có chút hưng phấn, cảm giác này tuyệt đến mức không thể tả được .Đôi môi của Mục Ninh Tuyết vừa mềm mại ,vừa quyến rũ ,thơm ngào ngạt làm mình muốn hôn cả đời.

" Thế nào ??? " Ngải Đồ Đồ tò mò hỏi Mạc Phàm .

" Cái gì thế nào ? " Mạc Phàm nói.

" Thì cảm giác của cậu thế nào sau khi nắm được trái tim của nữ thần ,cóc ghẻ ăn thịt được thiên nga thì không thể không có cảm xúc đặc biệt được ,mau nói cho tớ nghe xem nào " Ngải Đồ Đồ hơi phấn khích hỏi.

" Cậu muốn nghe ? " Mạc Phàm thấy dáng vẻ này của Ngải Đồ Đồ ,nở nụ cười ,nói :" Rót cốc nước rồi nói "

Ngải Đồ Đồ là một hủ nữ,bị giới hạn về tư tưởng .Được anh trai bá khí ,mặt đen Ngải Giang Đồ chăm sóc thì không có đứa con trai nào dám tiếp cận Ngải Đồ Đồ ,Ngải Đồ Đồ cũng độc thân ,ngây thơ nhưng cũng hiểu được những tư thế hiếm có.

Ngải Đồ Đồ ngoan ngoãn rót cốc nước cho Mạc Phàm, Mạc Phàm thấy thế lại càng buồn cười .

Mà đúng là khát nước thật.

Mạc Phàm ngồi xuống ghế salon ,bắt đầu tư thế giảng bài ,Ngải Đồ Đồ cũng làm một học sinh ngoan ngồi chăm chú nghe giảng .

Không lâu sau thì Mục Nô Kiều về ,trên mặt ủ rũ ,cả ngày tập luyện ma pháp ,muốn cố gắng hơn Mạc Phàm ,đồng thời rèn luyện tính kiên trì bền bỉ .

" Kiều Kiều mau tới đây, có muốn nghe chuyện vừa nãy Mạc Phàm với Mục Ninh Tuyết hôn nhau không? " Ngải Đồ Đồ nói.

Mục Nô Kiều sững sờ ,nhìn Mạc Phàm.

Mạc Phàm xấu hổ cười một tiếng .

Mục Nô Kiều trừng mắt nhìn Ngải Đồ Đồ :" Đầu cậu toàn nghĩ đến thứ gì không ,chuyện đó thì cậu hưng phấn làm cái gì ".

Mục Nô Kiều không hứng thú, lại càng lộ ra vẻ mệt mỏi ,đổi đôi dép đi trong nhà rồi lên phòng của mình .

Sáng sớm hôm sau Ly Mạn đến Ma Đô ,Mạc Phàm vội vàng đi tìm Mục Ninh Tuyết .

Mục Ninh Tuyết còn đang giận vì chuyện hôm qua ,làm vẻ không muốn nói chuyện với Mạc Phàm .

" Tuyết Tuyết ,em không định nhìn đại địa chi nhị một chút hay sao ? "Mạc Phàm hỏi .

" Đây thật sự là đại địa chi nhị ? " Mục Ninh Tuyết nói.

" Đương nhiên "

Mục Ninh Tuyết tin Mạc Phàm đang lừa mình,dù sao thì đại địa không giống với tài nguyên hay ma cụ được ,những thứ đó có thể mua bằng tiền .

Chuyện ngày hôm qua làm Mục Ninh Tuyết nghĩ là Mạc Phàm có ý đồ xấu ,không nghĩ tới Mạc Phàm thật sự mượn được đại địa chi nhị.

Niềm vui sau khi có đại địa chi nhị làm oán giận với Mạc Phàm của Mục Ninh Tuyết tan biến đi .Mục Ninh Tuyết đi đấu giá đất mua mảnh đất ở phía Bắc thành phố Phi Điểu .

Mảnh đất rất lớn ,rộng bằng nửa Bác thành ,nơi này chưa được quét sạch ,thuộc về khu vực tạm thời an toàn .Chính phủ muốn bán mảnh đất này đi cho các môn tộc ,thế gia để họ khai hoang sau đó chầm chậm sát nhập vào thành phố ,mở rộng khu vực sống của con người ,để trồng trọt ,khai thác, các loại hình xây dựng khác cũng nhiều hơn.

Vừa mua xong chưa được bao lâu thì Mục Trác Vân chạy tới .

" Ninh Tuyết ,sao con lại mua mảnh đất ở khu vực tạm thời an toàn ,mặc dù tài nguyên phong phú nhưng cũng không phải khu vực an toàn .Nếu con định dựng môn tộc ở đó thì chẳng có pháp sư nào chịu nương tựa đâu .Mà còn nữa một môn tộc phải có cư dân ,cư dân rất quan trọng ,có bọn họ thì mới khai thác ,sản xuất được ,con mua như này chỉ có lãng phí tiền mà thôi "Mục Trác Vân nói.

Mục Trác Vân hiểu rõ muốn xây dựng môn tộc thì phải làm thế nào ,tốt xấu cũng là vua đất ở Bác thành ,nghe Mục Ninh Tuyết mua mảnh đất kia thì trong lòng như lửa đốt.

Con gái của mình là thiên tài ma pháp ,lại bị nguời khác lừa gạt chuyện này ,xem ra con gái mình muốn lập một môn tộc xác thực quá miễn cưỡng .

"Rất nhanh sẽ là trong phạm vi khu vực an toàn ,con sẽ đi xin hiệp hội ma pháp .Tiếp theo là cần một thợ săn đại sư chứng minh an toàn cho chúng ta .Sau đó những người bên đánh giá ở hiệp hội ma pháp sẽ đi theo chúng ta quét sạch,chính phủ cùng quân đội sẽ tới đây khảo sát.Mảnh đất là của chúng ta tên Phàm Tuyết Sơn " Mục Ninh Tuyết nói thật ,có thể thấy được nụ cười trên khuôn mặt .

Đây là một loại cảm giác không ăn nhờ ở đậu ,không bị người khác chi phối ,điều khiển .Cảm giác như gông cùm xiềng xích trên người được tháo ra ,không có gánh vác thì cảm giác thật thoải mái ,sung sướng.

" Phàm Tuyết Sơn ? " Mạc Phàm nghe tên của môn tộc thì vừa mừng vừa sợ.

Mục Ninh Tuyết để tên mình ở đầu tên môn tộc , mà cái tên này giống như kết tinh từ tình nghĩa vợ chồng ,Mạc Phàm chưa bao giờ nghĩ tới điều này .

Chẳng lẽ sau học phủ chi tranh thì Mục Ninh Tuyết đã mở rộng trái tim với mình .

" Chỉ là em muốn mượn danh nghĩa của anh thôi ,đừng nghĩ nhiều " Mục Ninh Tuyết thẩy được ánh mắt kỳ lạ của Mạc Phàm, vội vàng giải thích.

" Tên nhóc ,đừng có ý nghĩ xấu ,nếu không phải cậu bỏ ra số tiền lớn thì tôi sẽ phản đối con gái tôi dùng cái tên này ,hừ " Mục Trác Vân hung hăng trợn mắt với Mạc Phàm ,hoàn toàn là dáng vẻ bất mãn nhìn cải trắng bị lợn rừng ủi .

"Từ đầu tôi đã nói thế nào rồi hả Mục lão quỷ ,con gái của ông sớm muộn cũng sẽ là của tôi .Ông có ngăn cản cũng vô dụng thôi "Mạc Phàm nói với vẻ đắc thắng .

" Tên nhóc hỗn xược này, tôi nói cho cậu biết là cho dù con gái tôi lớn bao nhiêu thì nó vẫn nghe lời tôi ,tôi không gả con gái của mình cho cậu đâu " Mục Trác Vân cũng không cam lòng .

" Ông vẫn vừa khó tính vừa thối , cứ chờ mà xem "

" Được thôi, tôi đang chờ đây "

Mục Ninh Tuyết thấy hai người cãi lộn không ngừng ,không nhin được mà nói :" Hai người thôi nào ".

Ly Mạn ở một bên thấy Mạc Phàm với Mục Trác Vân cãi nhau giống như hai đứa trẻ ,không ngừng cười được.

" Vị này là ? " Mục Trác Vân không cãi lộn với Mạc Phàm ,hỏi Ly Mạn.

Ly Mạn giới thiệu bản thân ,cũng nói với Mục Trác Vân nếu cần quân đội chứng minh thì mình có quyền đóng dấu mộc.

Ly Mạn là sĩ quan khảo sát của quân đội,nếu không phải thì lúc trước Ly Mạn cũng không đến hồ Động Đình thăm dò .

Mạc Phàm muốn mượn Ly Mạn mấy ngày để khảo sát mảnh đất này , cũng đại diện cho bên quân đội chứng minh an toàn .

Mà chứng mình với liên minh liệp giả thì càng đơn giản ,Mạc Phàm là thợ săn đại sư ,cấp sao cũng đã đủ chứng minh an toàn với môn tộc ,lấy huy hiệu thợ săn ra cũng đủ rồi.Đương nhiên quá trình cụ thể thì Mạc Phàm không hiểu nhiều ,cần thiết thì gọi Linh Linh tới ,cấp sao của Linh Linh còn cao hơn Mạc Phàm .Hai thợ săn đại sư đứng ra chứng minh, không được thì gọi Bao lão đầu ,nhờ lão liệp vương ra mặt chứng minh thì càng có sức thuyết phục .