Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1289: Thợ Săn Đầy Đường



Trans : xSnowballx


Máy bay hướng về phía Bắc dọc theo đường ven biển phía Đông ,khoảng một tiếng sau thì đến sân bay quốc tế Yên Đài Bồng Lai .

Sau khi xuống máy bay đi đến thành phố Yên Đài ,khi đi trên xe bus Linh Linh đã nói với Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên về nhiệm vụ treo thưởng vô hạn .

" Yêu quan không phải là một thứ giống chiếc lông trên đầu của yêu ma mà nó là một thứ chứa đựng tất cả những gì tinh túy nhất của thiên nhiên của một loại thực vật đứng trên đỉnh cao nhất ,thứ đó được gọi là quan diệp .Mọc ở trên cây bằng lăng tím lớn ,mà lá cây tử đoạn thụ cũng có thể hấp thụ sức mạnh của mặt trời .Và được tạo thành những quả có năng lượng cho những yêu ma khác nhau ,làm cho thể trạng trạng của chúng nó ngày càng khoẻ mạnh .Vì thế cây tử đoạn thụ là một thế giới sinh thái nhỏ ,thường có thần thú bảo hộ ,những yêu ma nhỏ đã dựa vào cây bằng lăng tím để sống sót .Cái gọi là yêu quan là chìa khoá quan trọng cho sức mạnh nguyên tố Quang do cây tử đoạn thụ tập hợp ,theo như em điều tra thì tập đoàn đó muốn dùng những chiếc lá này của yêu quan để thu được nguyên tố Quang hệ trên một diện tích lớn ,đáng tiếc cũng chỉ để làm ma cụ Quang hệ " Linh Linh nói cho Mạc Phàm nghe qua về vấn đề.

" Anh biết tập đoàn mà em nói tới ,tập đoàn ở Yên Đài này thành lập từ 5 năm về trước ,mà nói trắng ra thì họ nghiên cứu phát minh ra kĩ thuật luyện kim yêu quan ,cái thành tựu này giúp họ trở nên thịnh vượng.Hiện nay hơn phân nửa ma cụ Quang hệ cấp thấp ,cấp trung ở Châu Á và Châu Âu là tập đoàn này sản xuất và cung cấp ,tiếng tăm rất vang xa .Có vẻ như là Đền pháp sư Tokyo ở Nhật Bản chống lưng cho tập đoàn này từ phía sau ,có người nói tập đoàn này đã giúp thúc đẩy nền kinh tế ở vùng ven biển .Bọn họ thu thập nguyên liệu ở đây ,sau khi được nấu chảy sau đó đưa qua đường biển đến Đại Liên ,tiếp đó khi nguyên liệu đã đến Đại Liên thì họ sẽ tiến hành sản xuất các ma cụ phòng ngự theo mô hình dây chuyền sản xuất ,sau khi hoàn thành thì mang tới Nhật Bản để bán .Những món hàng này được chế tạo ở Trung Quốc, sau khi xuất khẩu sang Nhật Bản thì giá bán tăng lên không biết nhiêu " Triệu Mãn Duyên nói.

Việc liên quan tới tiền bạc thì Triệu Mãn Duyên hiểu rõ một chút ,thậm chí là mánh khoé hoạt động đằng sau .

" Trước đây yêu quan không có giá trị ,giá bán cao nhất ở Yên Đài cũng chỉ có 10 ngàn ,vẫn không có ai mua .Không nghĩ tới chỉ sau 5 năm mà yêu quan đã được bán hết ,giá trị được đẩy lên tới mức 100 ngàn.Cứ coi là vậy đi thì bên Đền pháp sư Tokyo ở Nhật Bản vẫn có lời ,tính tất cả thành phẩm,bọn họ chỉ tốn 200 ngàn để sản xuất ra một ma cụ ,nhưng giá bán ra lên tới 500 ngàn " Triệu Mãn Duyên nói.

" Pháp sư dưới trung giai thì liều chết kiếm chút tiền đều bị những gian thương này lấy mất " Mạc Phàm cảm khái .

Ma cụ phòng ngự vẫn luôn là món hàng mà các pháp sư dưới trung giai thiếu thốn nhất ,thợ săn quanh năm đều làm bạn với yêu ma .Trải qua thời kì ma pháp mà một mạng người có giá trị bằng một món ma cụ trong một tình huống nào đó ,vì lẽ đó tiền kiếm được thì hơn một nửa đã chạy vào túi các tập đoàn xí nghiệp sản xuất ma cụ phòng ngự .

" Yêu quan giá 100 ngàn cũng hợp lý ,so với trước đây giá chỉ có 10 ngàn mà Nhật Bản còn tiền đầy túi " Triệu Mãn Duyên nói.

" Nhưng mà hình như chúng ta tới khá muộn ,đi dọc đường mà đã nghe các pháp sư không ngừng bàn tán về yêu quan " Linh Linh nói.

Ở sân bay quốc tế Bồng Lai đã chật ních những người có giấy chứng nhận thợ săn ,bao gồm cả cả những thợ săn cùng đoàn đội đến từ nước ngoài .Rất hiển nhiên là giá trị của yêu quan lớn đã hoàn toàn lọt ra ngoài.

Có nhiều đối thủ cạnh tranh như vậy làm Mạc Phàm cùng Linh Linh tới đây có chút thất vọng .

Có điều kiếm tiền chính là như vậy, cũng không phải nhiệm vụ treo thưởng nào cũng thuận buôm xuôi gió .

" Thần Dĩnh ở Yên Đài ,chúng ta qua đó chào hỏi em ấy một câu .

" Cô ấy là người Yên Đài sao ? " Mạc Phàm hơi kinh ngạc .

" Đúng rồi ,quê của em ấy ở nơi này ,em ấy mà thấy chúng ta tới sẽ rất vui " Triệu Mãn Duyên cười .

" Tiếc là Tiểu Viêm Cơ gần đây hôn mê ,nếu cô ấy nhìn thấy Tiểu Viêm Cơ thì cũng sẽ rất vui " Mạc Phàm nói .

Sau sự việc hoả diễm ma nữ Khương Phượng thì Mạc Phàm không thấy Thần Dĩnh - em gái của Triệu Mãn Duyên .Nghĩ đến Thần Dĩnh cũng cần phải có thời gian để khép lại vết thương ,dù sao thì chính Thần Dĩnh cũng tự tay kết thúc mạng sống của mẹ mình,dù Khương Phượng cũng không oán trách ,cũng không hối hận .

Đi tới quê nhà của Thần Dĩnh ,đó là một ngôi làng ở ven biển gần thành thị ,mùa xuân hoa nở hướng về biển rộng .

Có một bà lão đang nằm ở trong sân ,nắng chiều rơi xuống trên mặt nhăn nheo,nhìn qua rất bình yên lạ thường.

Thần Dĩnh mặc váy nhỏ mềm mại ở cây bên cạnh ,cầm một cây kéo cắt những lá khô ,vừa cắt vừa nói :" Bà ngoại ,sao không để những lá cây héo này tự rụng xuống đi ,sao phải cắt cho nó phiền phức ra vậy ? " .

" Con bé này ,chăm cây cũng như chăm người ,nếu không sửa thói hư tật xấu thì sẽ ngấm vào xương tủy ,cuối cùng tâm mục nát .Cháu đừng có tưởng những lá cây héo này không có ảnh hưởng gì ,sự mục nát của nó sẽ lan đến rễ cây ,để rễ cây mục nát .Cây không có rễ nghĩa là cây không có sự sống " nhìn qua lão nhân gia tuổi già sức yếu nhưng lời nói còn minh mẫn .

Cảm giác có người đi tới ,lão nhân gia mở mắt nhìn Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên .

" Cháu gái ,những tên nhóc hỗn láo có ý muốn đánh cháu lại đến rồi " bà lão nói với vài phần trào phúng.

" Cữu bà ,cháu tên Triệu Mãn Duyên ,là con trai của Bạch Minh Tịnh " Triệu Mãn Duyên lúng túng ,vội vàng giải thích.

Thần Dĩnh thấy Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên tới thì lập tức vui vẻ :" Hai người tới đây có việc gì sao ? "

Thần Dĩnh chưa biết việc Triệu Mãn Duyên mất tích ,chuyện này không được công khai hoàn toàn ,Thần Dĩnh vẫn luôn ở Yên Đài vì thế không biết nhiều về Ma Đô.

" Là con trai của Minh Tịnh sao ,a nhớ ra cháu rồi, ta đã nói với cháu là không được làm tổn thương những con chim sẻ nhỏ đó .Đừng có nghĩ không nuôi được thì có thể tùy tiện làm tổn thương những động vật nhỏ khác .Hiện tại đã bỏ được những thói hư tật xấu đó chưa ??? " Bà lão nhìn chằm chằm Triệu Mãn Duyên .

" Ây da ....người mà cữu bà nên nói là anh trai cháu mới đúng " Triệu Mãn Duyên nhớ mang máng là lúc bọn họ còn bé đã bắt chim sẻ chơi đùa ,sau đó bị mắng cho một trận.

Triệu Mãn Duyên thì nghe lời thả chim sẻ ra ,còn Triệu Hữu Càn tức giận giết chết luôn chim sẻ .

" Cháu là một trong những đứa trẻ đó đúng không ,à à ,ta nghe Thần Dĩnh nói về cháu ,anh trai cháu đâu ,bây giờ thế nào rồi.Con người mà ,nếu không từ bỏ những thói hư tật xấu thì sẽ thối nát đến tận xương tủy ,xương nát thì vẫn có thể chữa,nhưng nếu thối nát đến tận tâm can thì vô phương cứu chữa " bà lão nói.

Lúc trước cữu bà nói những lời này thì Triệu Mãn Duyên không để ý lắm ,sau khi xảy ra chuyện,nghe những lời nói này thì Triệu Mãn Duyên cảm thấy khó chịu trong lòng .

Có lẽ giống như những lời của cữu bà nói, tính cách của Triệu Hữu Càn đã thối nát đến tâm can ,trong mắt chỉ có lợi ích ,chỉ có bản thân ,không có nhân tính , không có tình thân .

" Mấy cháu tới nơi này không phải là vì yêu quan đấy chứ ? " Bà lão nói.

" Dạ đúng rồi, chúng cháu còn tưởng là mình nắm được tin tức độc quyền ,nào ngờ vừa đến Yên Đài thì thợ săn đầy đường ,giá thuê một phòng ở khách sạn tăng lên gấp ba " Mạc Phàm phàn nàn.

" Vậy mấy người ở lại đây với tôi cùng bà ngoại được rồi ,để tôi dọn dẹp phòng rồi mọi người cất hành lý " Thần Dĩnh vui vẻ ,quả thật lâu rồi không ai tới thăm ,tuy rằng cuộc sống rất an nhàn dần quên đi những điều đó .Nhưng cũng có cảm thấy cô đơn một ít vì không có bạn bè đồng trang lứa .

" Hiện tại cô không học ma pháp à ?" Mạc Phàm cảm thấy tu vi của Thần Dĩnh không thay đổi ,hỏi.

Thần Dĩnh lắc đầu ,nói :" Tu luyện không có điểm kết thúc ,đối với tôi thì thực lực hiện tại là đủ rồi.Tôi không đi chém chém giết giết ,trợ giúp những đàn em vừa mới thức tỉnh ở hiệp hội giáo dục ma pháp Bồng Lai làm tôi cảm thấy rất vui .Không làm được người vĩ đại cái khác thì làm một giáo viên vĩ đại, cũng rất tốt mà ".

Mạc Phàm nhận thấy khí chất của Thần Dĩnh có sự thay đổi lớn ,trước đây từng kiêu ngạo ,trái tim theo đuổi mọi thứ một cách mù quáng.Nhưng hiện tại đã biết mình muốn làm cái gì ,như một đoá hoa phong lan lặng lẽ toả mùi thơm .

Cũng khó trách được bà lão hiểu lầm bọn họ là những tên nhóc hỗn láo đến đây theo đuổi Thần Dĩnh ,như vậy thì Thần Dĩnh có sức quyến rũ hơn trước .

" Thật ra chúng cháu đến đây vì việc khác nữa,tìm yêu quan kiếm tiền cũng là việc phụ thôi " Triệu Mãn Duyên nói.

Tìm kiếm đồ đằng là việc lớn ,Du Sư Sư lại không muốn ai tiếp xúc với Nguyệt Nga Hoàng ,dù sao thì người từng bị tổn thương cũng sẽ có cảnh giác với mọi thứ ,không có gì đáng trách .Triệu Mãn Duyên cùng Mạc Phàm đều tin nếu kiếm được đồ đằng thú khác thì vật biểu tượng của bọn họ sẽ được giải phóng ,trở nên mạnh hơn .

Điều này Triệu Mãn Duyên đã xác minh từ Bá Hạ ,Mạc Phàm cũng tin tưởng tuyệt đối.

" Cữu bà ở đây lâu như vậy ,có từng thấy đồ án này chưa ,là một dấu ấn rất cổ xưa...có liên quan tới một đồ đằng thú nào đó " Triệu Mãn Duyên nói ,đem phần thôi diễn của Mạc Phàm cho bà lão xem.

Bà lão đành mở mắt ,khởi đầu là một dáng vẻ lười nhác ,nhưng khi thấy rõ dấu ấn thì ánh mắt đung đưa kịch liệt .Giống như có một đoạn kí ức chấn động ùa về ,làm cho thân thể bà lão run rẩy .

Mạc Phàm cùng Linh Linh nhìn nhau.

Bà lão này có vẻ như nhận ra dấu ấn đồ đằng .

Vậy là một lần nữa chứng minh thôi diễn ra công thức dấu ấn đồ đằng là chính xác ,lông vũ với Nguyệt Nga Hoàng chứng minh được có một đồ đằng thú khác.

Mà đồ đằng thú này thật sự ngay Bồng Lai, chi ít là bà lão tuyệt đối đã gặp qua nó.


Cữu bà : dì của cha và mẹ .