Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1292: Sơn Nhân Khủng Bố



Trans : xSnowballx


" A~~~~ "

Một tiếng hét vang lên làm mọi người trong đội ngũ sợ hết hồn ,người tên Trần Bân Bân chạy tới bên cạnh tới cô gái diễm lệ, mặt mũi hốt hoảng, nói :" có chuyện gì vậy ,có chuyện gì vậy ?

" Cánh tay ,cánh tay "cô gái diễm lệ chỉ vào thứ vướng vào cành cây,sắc mặt tái nhợt vô cùng .

Linh Linh ở cạnh bên ,ngẩng đầu nhìn lên nhìn thấy cánh tay còn đang nhỏ máu ,đó là một cánh tay bị xé ra từ khủyu tay ,vết gãy không đều ,lộ ra một ít thịt cùng gân.

" Im lặng hết nào ,là một pháp sư ,cho dù thấy một thi thể bị ngũ ma phanh thây cũng phải tính đến xem tình hiện tại có la to được không " Uông Đại Hoát trừng mắt cô gái .

Mấy người trẻ tuổi khác đều lộ ra vẻ khó coi ,bọn họ là những người làm văn phòng ,không phải là chưa thấy thi thể ,chỉ làm chưa thấy cảnh tượng chết thảm như này,không biết người kia đã gặp phải cái gì .

"Hẳn là do yêu ma có man lực lớn gây ra " Linh Linh nhìn thấy cánh tay ,nói.

Trần Bân Bân biểu hiện ra sắc mặt quái dị tới cực điểm ,bản thân còn không dám xem cánh tay kia vậy mà đứa bé này lại còn có tâm trạng phân tích .Vừa nghị tới một người sống bị xé xác ra thành từng mảnh ,cả người Trần Bân Bân cảm thấy khó chịu.

" Trưởng lão, hay là chúng ta ....bỏ đi thôi " Quách Mộc Tráng hơi lo lắng ,nói.

" Tại sao có thể thấy chết mà không cứu " Uông Đại Khoát hừ lạnh .

Uông Đại Khoát đi lên phía trước ,những người khác cảm thấy khí tức đáng sợ ngày càng gần ,cũng chỉ có thể nhắm mắt mà đi lên .

" Đầu của anh ta ở đây "Linh Linh đột nhiên kêu lên một tiếng.

Cô gái diễm lệ đi bên cạnh Linh Linh hét lên rồi trốn đi xa .

Mở chiếc lá to như lá chuối ra ,quả nhiên có một cái đầu ở đó ,sững sờ nhất chính là cổ vẫn không bằng phẳng ,có nếp nhăn ,chắc hẳn là bị vặn xuống .

" Kéo ,ninh ,gặm......có khả năng là một con sơn nhân " Linh Linh nói với Mạc Phàm.

Linh Linh nói sơn nhân không chỉ sống ở trên núi ,sơn nhân là yêu ma có thân hình giống người ,chúng nó có răng cửa như lợn rừng ,da như vỏ cây ,móng vuốt như gấu lớn ,không có ma pháp ,man lực của nó xếp vào số một hai .

Tốc dộ của chúng nó cực nhanh ,am hiểu tấn công bất ngờ ,đối xử với vật còn sống rất tàn nhẫn ,tóm được con mồi sẽ gặm hoặc xé ra .

Hầu hết sơn nhân đều sống trong các khu rừng còn nguyên sinh ,ở Thần Nông có một bộ lạc sơn nhân làm chủ ,khiến người ta không nghĩ tới là chúng xuất hiện ở nơi này.

Uông Đại Khoát không phản bác lại suy đoán của Linh Linh ,bởi đã thấy một dấu chân lớn ,thể hình của sơn nhân không kém hơn còn người bao nhiêu .Bình thường đều cao từ 2 cho tới 4 mét ,còn dấu chân lớn như này hơn một nửa là sơn nhân .Nếu là một thợ săn có vóc dáng cường tráng thì không có lý do gì mà lại không đi giày .

Tiếng kêu thảm thiết vẫn còn,chứng tỏ người vẫn còn sống ,mọi người tiếp tục đi về phía trước ,những Trần Bân Bân cùng cô gái kia không dám đi tiếp .

Loại ngũ ma phanh thây này cũng chỉ xem qua trên ti vi ,thi thể sẽ không hoàn chỉnh .Nhưng mấy bộ phận thi thể này quá thảm ,cả người đều ở trong trạng thái sợ hãi .

" Tôi không đi ,tuyệt đối không đi đâu " Người phụ nữ khóc lóc .

" Đi mau thôi ,nếu không thì chúng ta sẽ bị bỏ lại " Trần Bân Bân kéo người phụ nữ nhìn bóng của mọi người ngày càng xa .

Những người khác đã đi lên phía trước ,nơi này rừng rậm rạp ,cách 200 thôi cũng đã khó tìm thấy những người trong đội rồi .Trần Bân Bân không thể ở lại được ,vừa nghe thấy tiếng động xung quanh thì mồ hôi chảy như mưa .

" Tôi cũng sẽ bị cô hại chết thôi " Trần Bân Bân gào lên một tiếng ,bỏ qua cô gái bị doạ cho ngu đi ,vội vàng chạy đi về hướng những người khác .

" Đừng bỏ tôi lại một mình " .

.....

Mùi máu tanh ngày càng nồng đậm ,Mạc Phàm cùng Uông Đại Khoát đi đầu ,ngay lúc tách bụi rậm ra thì ánh mắt sắc bén của Mạc Phàm phát hiện ra một bóng lưng cường tráng .Cánh tay khá to lớn ,trên mặt dính máu .

" Súc sinh ,chạy đi đâu " Uông Đại Khoát giận dữ kêu lên một tiếng ,đuổi theo sơn nhân đang bỏ chạy .

Sơn nhân kia cảm nhận được ở phía sau có một khí tức mạnh mẽ,lập tức tăng tốc , chui vào trong rừng một cách nhanh chóng ,chớp mắt đã không thấy đâu .

Mạc Phàm không đuổi theo ,ánh mắt nhìn vào đám cỏ ,phát hiện ra trên đó có nội tạng vương vãi ,có cả ruột ,không biết có phải là của người sống hay không .

Xem như Mạc Phàm đã nhìn quen máu tanh cùng ghê tởm ,nhưng mà hành vi tàn nhẫn của sơn nhân vẫn làm Mạc Phàm sởn tóc gáy.

Những người khác đã đuổi kịp tới ,vừa thấy thứ trên mặt đất đã nôn thốc nôn tháo ,cảnh tượng này còn làm cho một ít thợ săn không chịu nổi ,huống chi là các pháp sư sống trong nhung lụa .

" Trưởng lão đâu ? " Quách Mộc Tráng vội vàng hỏi .

" Đuổi theo sơn nhân rồi ,tốc độ quá nhanh, tôi không theo kịp " Mạc Phàm nói.

" A?? Tại sao trưởng lão có thể mặc kệ chúng ta ,phải làm sao bây giờ ? " nữ pháp sư Chung Mật nói .

" Sao lại chỉ có mấy người ,những người khác đâu " Mạc Phàm quay đầu lại phát hiện Linh Linh ,Triệu Mãn Duyên ,Trần Bân Bân với cô gái bị doạ sợ không có ở đây ,Mạc Phàm mới nhớ ra là bọn họ ở phía sau không xa .

Thần Dĩnh quay đầu lại thấy cách xa không có bóng người ,trên mặt không khỏi lộ vẻ kinh ngạc .

" Chuyện này ....làm sau lại tụt lại phía sau được .

" A a a "

Bỗng nhiên có một tiếng thét thảm thiết chói tai từ phía trước truyền đến.

Tiếng kêu này cực kỳ thê thảm ,cảm giác được sự dày vô vô nhân tính ,mọi người đều sởn cả gáy.

" Giống như ....giống như là tiếng kêu của Hồ Đoá " nữ pháp sư tên Chung Mật nói giọng mà ngay cả chính mình cũng không tin được.

" Không phải là Hồ Đoá xảy ra chuyện rồi chứ ? "

Vừa nhìn thấy thi thể bị xé ra trước đó ,giờ thêm một bãi ngổn ngang trên cỏ ,sắc mặt mọi người đều rất khó coi .

" Hô ,hô, cuối cùng cũng đuổi kịp mọi người a mà sao mấy người chạy nhanh vậy..." Đúng lúc này Trần Bân Bân chạy từ đầu cánh rừng tới ,thở hồng hộc ,nói.

Vừa nói xong thì Trần Bân Bân thấy một bãi ngổn ngang trên cỏ ,theo bản năng thì nhìn kĩ ,chờ lúc biết được là thứ gì ,đột nhiên nôn mửa ,không nói thêm câu nào .

" Hồ Đoá không phải là đi cùng cậu sao ? " Quách Mộc Tráng trừng mắt lên nói.

"A ,tôi sợ bị bỏ lại, vì lẽ đó cho nên tôi để cô ấy đi theo sau ,cô ấy bị làm sao ? " Trần Bân Bân nói .

" Cậu ..cái tên nhà cậu, cô ấy mà xảy ra chuyện gì tôi sẽ không tha cho cậu " Quách Mộc Tráng ,giận dữ hét lên ,không đợi mọi người quyết định ,Quách Mộc Tráng chạy nhanh về phía tiếng kêu của Hồ Đoá phát ra .

" Đừng có hành động một mình " người đàn ông gầy gò đang ở cạnh Quách Mộc Tráng hô lên ,cắn răng chạy theo Quách Mộc Tráng .

....

Những người khác không hành động ,đi theo hướng của Uông Đại Khoát ,nếu như bây giờ chạy loạn thì sẽ mất liên lạc hoàn với Uông Đại Khoát .

Mà phía sau ,Triệu Mãn Duyên cùng một cô gái cũng bị bỏ xa ,Mạc Phàm không lo lắng cho Triệu Mãn Duyên ,thực lực tự vệ của cậu ta không có vấn đề .Vấn đề khiến người ta lo lắng nhất là cô gái tên Hồ Đoá mà Trần Bân Bân bỏ lại ,ở nơi nguy hiểm này mà lạc nhau thì thường không có kết quả tốt.

" Sơn nhân xem như là yêu ma có trí tuệ rất cao ,kể cả sơn nhân cấp thấp cũng am hiểu hợp tác phối hợp với nhau bắt giữa con mồi " Linh Linh nói .

" Là do tử đoạn thụ triệu hồi chúng nó sao ? " Mạc Phàm hỏi .

" Khó nói lắm ,tử đoạn tụ có thể cung cấp một ở cho những sinh vật trung lập .Giống như sơn nhân một ngày có thể ăn một hai, thậm chí là ba yêu quái còn sống ,cho nên tử đoạn thụ lớn sẽ không chấp nhận " Linh Linh nói.

"Nhắc mới nhớ ,nãy anh mới nghe được không ít tiếng kêu thảm thiết ,cảm giác đội ngũ gặp phải nguy hiểm ,nhưng mà đi hết một quãng ,chắp vá từng bộ phận lại với nhau thì là của một người sống " Mạc Phàm nói.

" Tôi nói này ,cậu cũng quá gan dạ rồi ,còn có tâm trạng để nói cái này. Tôi đoán những người kia thậm chí bị những thứ đó ăn rồi " Trần Bân Bân lấy lại sức ,mặt tái nhợt nói.

" Chẳng qua là tôi thấy đặc biệt kỳ lạ thôi" Mạc Phàm nói .

Đang nói chuyện với Linh Linh thì phía rừng cây bỗng nhiên có tiếng động ,mọi người đều bị doạ cho căng thẳng ,hiện ra tinh quỹ ,thậm chí tinh đồ đủ màu sắc .

Kết quả một vóc người thon thả ,một cô gái có bộ đồ hơi lộng lẫy đi ra nhìn mọi người,dĩ nhiên đó là Hồ Đoá .

Hồ Đoá vẫn rơi vào trạng thái hoảng loạn tinh thần,chưa hồi phục lại .Thấy mọi người nhìn mình một cách ngơ ngác ,sợ sệt nói :" Mọi người có chuyện gì vậy....có chuyện gì vậy ? ".

" Cô có gặp phải cái gì không ? " Mạc Phàm cảm thấy có gì đó không đúng ,vội vàng hỏi.

" Không có ,chỉ là tôi hơi sợ, vừa nãy chỉ còn một mình ,còn tưởng sẽ phải chết ,Trần Bân Bân không đợi tôi ..." Hồ Đoá nói .

" Nhưng ....nhưng mọi người vừa nãy đều nghe thấy âm thanh của cô " Chung Mật cũng không dám tin ,nói .

" Tôi không có phát ra âm thanh nào ,tôi sợ sẽ có thứ gì đó tới cho nên vẫn luôn che miệng lại " Hồ Đoá cũng nghi hoặc .

Mạc Phàm cùng Linh Linh nhìn nhau ,cảm thấy không ổn .

" Gay rồi ,Quách Mộc Tráng cùng người đàn ông gầy có thể đã rơi vào bẫy .

" Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ???" Uông Hoa hoàn toàn mơ hồ .

" E rằng sơn nhân mô phỏng theo âm thanh của con người ,Quách Mộc Tráng cùng người đàn ông gầy hơn phân nửa là xảy ra chuyện rồi " Linh Linh rất khẳng định .