Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1294: Da Người



Trans :xSnowballx


Mạc Phàm cùng Thần Dĩnh đi tới nơi mà Quách Mộc Tráng nói tới ,kết quả phát hiện ra một bộ thi thể không còn nguyên vẹn ,không thể nhận ra có phải người kia không .

" Hẳn là hắn rồi ,tôi nhớ là hắn có đeo bao tay " Thần Dĩnh nhìn hài cốt vứt bỏ trong bụi cỏ rồi nói ,nói nhỏ giọng :" vốn tưởng rằng là một lần rèn luyện bình thường ,không nghĩ tới là sẽ phát sinh ra chuyện đáng sợ như vậy " .

" Xem ra bên chính phủ cũng không khảo sát thực địa rõ ràng ,sơn nhân vốn sinh ra đã có tính ngang tàn ,bạo ngược ,đồng thời cũng thích ăn nguời .Năng lực của một con sơn nhân không thua kém một con yêu ma cấp chiến tướng ,mà chúng nó còn hiểu được cách tác chiến với đồng đội ,bố trí cạm bẫy cho con mồi .Chỉ mong là ở núi Côn Du không có nhiều sơn nhân ,nếu không thì những thợ săn tay mơ sẽ gặp phải tai hoạ " Mạc Phàm nói.

Đem chôn thi thể nguời đàn ông gầy ,Mạc Phàm cũng Thần Dĩnh lựa chọn trở về .

Không chắc về phương hướng cho nên hai người đã đi tới một chỗ khác ,đột nhiên phát hiện có thứ gì đó đang toả sáng màu tím lấp lánh ,giống như trong câu chuyện cổ tích , đứng im một chỗ trong khu rừng nguyên sinh.

" Nơi này cũng có một tử đoạn thụ lớn " Thần Dĩnh kinh ngạc .

" Tử đoạn thụ lớn này trưởng thành hơn một chút ,tán của nó sắp buông thõng xuống mặt đất rồi " Mạc Phàm nói.

Vì khoảng cách xa nên Mạc Phàm cùng Thần Dĩnh chỉ nhìn thấy lá cây ,nhưng khi vén bụi cỏ ra hai người đồng thời đứng một chỗ.Nhìn cỏ xung quanh tử đoạn thụ lớn đã nhuộm màu đỏ tươi .

Tất cả đều là máu, hài cốt bị nhai,bị xé đến mức không biết phải của người sống hay không ,nhưng nhìn từ quần áo ,vật phẩm bị máu nhuộm đỏ cho thấy ở đây có rất nhiều nguời .

" Trời ạ " Thần Dĩnh sợ hãi đến mức hoa dung thất sắc ,dù là một pháp sư đã ra bên ngoài rèn luyện nhưng thấy cảnh này cũng không chịu nổi ,tay chống vào cây rồi nôn mửa .

Mạc Phàm cau mày ,cảnh tượng màu sắc rực rỡ nếu những thợ săn trẻ tuổi thấy có khi còn bị doạ ngất đi .

" Người chết không ít ,xem ra sơn nhân cũng không phải mô phỏng hoàn toàn tiếng ai đó kêu thảm thiết ,mà là bọn chúng sử dụng cách tàn nhẫn nhất " Mạc Phàm nói.

" Đây rốt cuộc là chuyện gì ....đã có chuyện gì xảy ra " Thần Dĩnh không biết nói cái gì.

....

Cảnh tượng kia đã để lại một cái bóng quá lớn cho Thần Dĩnh ,Mạc Phàm nói thứ gì đó ghê tởm hơn để để giúp cô ấy.

Trở lại bãi cỏ kia ,Mạc Phàm thấy mọi người đang cãi nhau về cái gì đó .

" Thế nào rồi ? " Chung mật vội vàng hỏi .

" Chỉ còn thứ này " Mạc Phàm thả bao tay dính máu xuống.

Sắc mặt những người khác thay đổi .

Sốc khi thấy cảnh này ,Trần Bân Bân càng trở nên phản đối một cách điên cuồng ,quả quyết phải đợi trưởng lão Uông Đại Khoát trở về .

Đa số những người khác cũng đồng ý.

" Cũng không thể để Quách Mộc Tráng chứ " Triệu Mãn Duyên nhìn Quách Mộc Tráng ,thở dài.

" Vậy chúng ta đi tìm thôi " Mạc Phàm nói.

Quách Mộc Tráng vẫn chưa tắt thở ,tình huống hiện tại chỉ cần có pháp sư Trì Dũ hệ là có thể sống .Nếu còn chút hi vọng như thế thì cũng không thể để Quách Mộc Tráng chết đi tromg đau khổ như này .

" Tôi cảm thấy mọi người nên rời khỏi chỗ này ,tôi cùng Mạc Phàm thấy có một tử đoạn thụ khác không xa ,xung quanh toàn là thi thể " Thần Dĩnh nói.

" Nhưng .....nhưng nếu chúng ta đi lung tung thì không thể tụ hợp cùng trưởng lão ,trưởng lão sẽ quay về nhanh thôi " Trần Bân Bân nói.

" Hừ ,muốn đi thì đi ,đừng có mà biến thành một xương " Uông Hoa lạnh lùng nói .

" Mọi người vẫn nên đi theo Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên ,thực lực hai người họ không kém trưởng lão " Thần Dĩnh vội vàng nói với mọi người .

" Hahaha ,hai người này không kém gì trưởng lão của chúng tôi ư ? Muốn làm anh hùng thì cứ làm đi " .

....

Đội ngũ chia làm hai phe ,Mạc Phàm cũng không ép buộc ai ,vẫn muốn cứu Quách Mộc Tráng ,Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên trực tiếp đường ai nấy đi với những người này .

Triệu Mãn Duyên cõng Quách Mộc Tráng ,Quan Khê Khê cũng lựa chọn đi theo mọi người .

" Linh Linh ,chuyện này xảy ra khó mà tin nổi ,theo thông tin có trong tư liệu thì núi Côn Du chưa từng có sơn nhân nào " Mạc Phàm nói.

Mạc Phàm vẫn quan tâm tới một vòng thi thể lớn thi thể xung quanh tử đoạn thụ lớn ,cảm giác không giống những thợ săn đang tìm kiếm bảo vật ,mà là rơi vào cạm bẫy của yêu ma bố trí.

" Hẳn là những sơn nhân này là ngoại lai ,trên thực tế thì khi một nơi không còn bá chủ thì yêu ma sẽ tràn vào .Chúng nó sẽ điên cuồng tranh nhau quyền sở hữu lãnh địa ,chỉ là không ngờ loại sơn nhân này chạy đến ngoài núi Côn Du .Nên đi báo cáo cho quân đội ,để họ thông báo những thợ săn đang đi đãi vàng trong núi quay trở lại " Linh Linh nói.

Không phải tất cả thợ săn cũng có thực lực như Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên ,có để một quyền hạ gục dễ dàng một thứ giết nguời.Là một pháp sư cao giai ,trải qua khổ tu ,chiến dấu với cường giả.

Nhưng những thợ săn đi vào núi Côn Du đã vàng thì chỉ có thực lực tầm trung hay thậm chí thấp hơn .Mà những pháp sư đó khi đối mặt với sơn nhân thì không có sức chống trả ,tuyệt đối là bị chém đến mức máu me đầm đìa ,cũng chưa chắc là đối thủ của sơn nhân .

Mội đội thợ săn bảy người phối hợp ngầm với nhau ăn ý mới miễn cưỡng đối mặt được với một con sơn nhân .Mà sơn nhân cũng theo đoàn ,chúng nó biết cách mô phỏng theo ,hiểu cách đe doạ ,phân tán.Dù rằng được xưng là thợ săn nhưng Mạc Phàm cảm thấy những sơn nhân mới là người đi săn .Thợ săn đi vào núi Côn Du chẳng khác nào dâng cho nó một bữa yến tiệc cả.

" Vấn đề chính không phải có bao nhiêu sơn nhân ,nếu như chỉ một nhóm thì các thợ săn đi ngược đi xuôi cũng không để ý ,đi vài bước là có 100 ngàn trên tay ,tính toán làm gì với mấy con sơn nhân " Triệu Mãn Duyên nói.

Linh Linh không muốn có thêm nhiều người vô tội thương vong ,trong số những thợ săn đi vào núi Côn Du ,thì 70% trong số đó không phải đối thủ của sơn nhân ,vừa nghĩ tới cảnh tượng bị ăn chỉ còn lại xương thì cảm thấy khó chịu.

" Đúng vậy ,giờ chúng ta nói gì cũng vô dụng thôi ,chính phủ cùng quân đội sẽ không vì chuyện này mà từ bỏ kế hoạch quét sạch, bản thân thợ săn thì cần tiền, tử vong cũng là điều dễ hiểu " Mạc Phàm nói.

" Vậy thì trước tiên chúng ta đi tìm pháp sư Trì Dũ hệ " Thần Dĩnh nói.

....

Mạc Phàm gọi phi xuyên ngai lang ra ,mũi chó rất thính ,có thể ngửi thấy mùi của người khác trong gió thổi tới .

Không lâu sau thì tìm thấy một đoàn thợ săn ,Mạc Phàm nói với họ về chuyện của sơn nhân thì bọn họ lắc đầu ,nói không gặp .

Đáng tiếc là bọn không có pháp sư Trì Dũ hệ ,điều này làm tính mạng của Quách Mộc Tráng càng thêm nguy hiểm .

Cũng chỉ còn cách đi đội ngũ khác ,trước đây ở trong đội quốc phủ bọn họ cũng không thể thiếu pháp sư Trì Dũ hệ .Cho tới hôm nay bôn ba trong rừng ,nhìn sinh mệnh của Quách Mộc Tráng ngày càng yếu đi ,Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên thở dài .Không được chữa trị thì người sống cũng sẽ chết .

Trên thực tế thì Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên cũng là những nhân vật nổi danh ở trường học ,ở trong các đội ngũ có thực tốt ,mà thực lực bản thân của hai người muốn kiếm một pháp sư Trì Dũ hệ cũng không khó ,thậm chí pháp sư Trì Dũ hệ còn chủ động đi theo bọn họ .

Trong một đội ở nơi hoang dã như này ,bao gồm một những đoàn thợ săn có tiếng thì có một pháp sư Trì Dũ hệ cũng là điều xa xỉ .

Tình huống của Quách Mộc Tráng không có đường sống ,nhưng cũng chưa hẳn là chết ,nếu gặp được một pháp sư Trì Dũ hệ thì coi như là đời trước đã tích đức vô số.

....

" Anh Mậu , vừa nãy mấy người trẻ tuổi kia có sơn nhân ,không phải là thật chứ ?" Pháp sư áo sơ mi mà Mạc Phàm đã nói chuyện vừa nãy hỏi một câu.

Người được gọi là anh Mậu nhìn về hướng Mạc Phàm cùng những người khác đi ,nhổ một bãi nước bọt xuống :" Đây là lần đầu tiên mày ra ngoài đi săn ,tao nghe những chuyện những về thứ có thực lực để xua đuổi những tên thợ săn nhát gan đến phát chán rồi " .

" A?? Tại sao bọn họ lại làm vậy ? " Pháp sư mặc áo sơ mi hỏi .

Anh Mao vỗ một phát vào đầu pháp sư áo sơ mi ,mắng :" Mày là đồ con lợn " .

" Lời đồn thường sẽ thêm mắm thêm muối cho đáng sợ ,bọn họ vừa nãy nói cái gì ăn thịt người ,tra tấn ,xé xác ,nghe thì rất khiếp sợ .Nhưng thật ra là họ nói xạo cả ,hoặc là nghe đồn bậy bạ ,đơn giản là doạ những người khác chạy,để kiếm nhiều hơn " một người phụ nữ đeo kính đen cười ,nói với vẻ không ngạc nhiên cho lắm .

" Thì ra là như thế,đúng là âm hiểm ,suýt chút nữa tôi bị bọn họ lừa...A,không đúng, tôi thấy bọn họ cõng một người không còn chân " .

" Ngu ngốc ,bọn họ quấy nhiễu sinh vật bảo vệ tử đoạn thụ ,bị gặm mất chân ,loại thương tích kia kì lạ lắm à ? ".

"Cũng đúng, bọn họ không lấy được yêu quan ,thấy những người khác lấy được yêu quan thì không chịu nổi ,bắt đầu nói hươu nói vượn ,tung tin giật gân " .

" Tiểu Bảo à ,mày mới làm thợ săn mới được mấy tháng ,còn phải học nhiều thứ lắm ,đừng có thấy người khác nói cái gì cũng tin răm rắp " người gọi là anh Mậu đi trước ,vừa đi vừa dạy dỗ.

" Anh nói đúng "

Anh Mậu tiếp tục đi ,còn muốn nói với Tiểu Bảo một chút về mánh khoé phổ biến của thợ săn ,không chú ý bước hụt vào vũng nước không biết xuất hiện từ đâu.

Cũng may là thân thủ của anh Mậu nhanh nhẹn ,xoay người một cách đẹp trai ,né vũng nước ,lấy lại thăng bằng .

" ** ,có một cái hố ở đây ,mọi người không chịu nhắc tôi " anh Mậu chửi ầm lên ,ánh mắt quét xuống ,cả người như chớp giật.

Đôi mắt mở to ra ,cả khuôn mặt sợ hãi ,không phải là vũng nước ,có màu sắc rực rỡ ,có máu ,có hài cốt ,có nột tạng .Đáng sợ là khi anh Mậu vén lớp lá ra thì thấy một lớp da người đẫm máu .