Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1300: Tai Hoạ Biển Cỏ



Trans : xSnowballx


Uông Đại Khoát mặc áo choàng xám ,ngồi xổm ở con suối không biết chảy đến đâu ,lấy nước suối sạch vào ấm của mình ,lúc này vẫn không quên khiển trách Uông Hoa cùng Trần Bân Bân .

" Mấy đứa tốt xấu cũng là người của hiệp hội ma pháp ,tại sao lại thấy chết mà không cứu ,làm ta quá thất vọng rồi.Nếu Quách Mộc Tráng xảy ra chuyện gì bất chắc thì làm sao ta ăn nói được với những người của hiệp hội khi trở về ? " Uông Đại Khoát nói.

Uông Đại Khoát cũng hối hận ,tại sao lại vội vàng đuổi theo sơn nhân ,suýt chút nữa còn không tìm thấy đường về ,lại có một người chết ,hơn nữa Quách Mộc Tráng cũng khó mà sống được.

" Chúng cháu chỉ không muốn có thêm thương vong " Uông Hoa nói .

" Trưởng lão ,người nhìn lên bầu trời đi " Hồ Đoá kích động chỉ tay lên bầu trời .

" Là bồ công anh ,không nghĩ tới chúng ta lại gặp vận may như thế ,thấy được những bồ công anh tự nhiên ,nhanh lên ,nơi đó chắc hẳn có nhiều tử đoạn thụ lớn " Uông Đại Khoát mừng rỡ ,vui vẻ ,cứ như là đã quên mất chuyện lúc trước .

Uông Đại Khoát dẫn mọi người theo ,rất nhanh đã tới một nơi tầm nhìn thoáng ,khi nhìn thấy những bồ công anh bay lên bầu trời thì mừng rỡ như điên.

" Nhất định là có nhiều tử đoạn thụ lớn ,chắc chắn là như thế ,ông trời thương chúng ta rồi " Uông Hoa kích động nói.

" Đi mau ,lần này chúng ta nhất định sẽ có thu hoạch lớn " .

.....

....

Đến rìa thung lũng du thảo,một đội thợ săn tương đối trẻ đi vào những cây cỏ cao ,vén đám cỏ sang một bên .Từng bước từng bước đi sâu vào rừng cỏ ,khi nào cảm thấy mất phương hướng thì sẽ ngẩng đầu lên nhìn bầu trời ,chỉ cần theo những thứ màu trắng như nhung thì có thể xác định hướng đi một cách chuẩn xác .

" Đại Phi ,để tôi nói với cậu về trải nghiệm mạo hiểm lần trước ,vừa ra khơi thì gặp phải lam lăng yêu ,chúng nó đang đi kiếm ăn .Mà trên tàu lúc đó 50 pháp sư nhưng mà chết một nửa ,vì thế lần này cậu bảo tôi tới núi Côn Du thì sẽ không xảy ra chuyện gì chứ " Nam sụp mũi ở phía sau nói.

" Sa sa sa ~~~~~ "

Nam sụp mũi tiếp tục đi lên ,không kiên nhẫn vén cỏ ra ,quay đầu lại nói với Đại Phi :" Sao ,không tin lời tôi nói à? " .

" Hô ~~~~~ " một tiếng thở hổn hển phát ra.

Nam sụp mũi bĩu môi ,quay đầu lại muốn miêu tả tình hình lúc đó ,ai biết được người phía sau cao hơn mình một cái đầu ,điều này là nam bịt mũi sững sồ.Rõ ràng là Đại Phi còn thấp hơn mình nửa cái đầu ,đâu cần phải ngẩng đầu mình lên mới xem được mặt .

Nam bịt mũi ngẩng đầu lên ,phát hiện gương mặt đó không phải Đại Phi ,là một khuôn mặt to xấu xí dữ tợn ,còn có răng hướng lên trời ,dáng dấp hung thần tàn ác làm cho nam sụp mũi sững sờ lảo đảo vài bước .

" Bang ~~~~ "

Móng vuốt gấu lớn đánh vào nam bịt mũi ,máu me chảy từ trên mặt xuống .

Không để nam sụp mũi phát ra âm thanh kêu thảm thiết ,sơn nhân lấy tay bóp cổ lại ,nhấn xuống mặt đất.

Nam sụp mũi muốn thi triển ma pháp ,tấn công bất ngờ thành ra khó chống đỡ ,man lực đáng sợ muốn bóp nghẹt thở .

Sơn nhân không chế lực rất tốt ,chỉ đủ làm hôn mê chứ không giết chết ,thấy nam sụp mũi không còn phản kháng ,khiêng người đàn ông cao 1m8 vào trong bụi cỏ.

Toàn bộ quá trình xảy ra rất nhanh ,ngoại trừ có một vết máu không dễ phát hiện thì chẳng còn dấu vết nào.

" Đi theo nhau ,nơi này quá phức tạp ,đừng để lạc nhau " đội trưởng đội thợ săn dặn dò .

" Đại Phi ,đứng đó làm gì nữa ,mau đến đây " .

Người được gọi là Đại Phi mới nhận ra mình cách đội tới 10 mét ,suýt chút nữa thì lạc rồi ,vội vàng đuổi theo đội ngũ .

" Đại Phi ,đi phía trước cậu không phải lão Hà sao? " Đội trưởng thợ săn hỏi.

"A? Lão Hà không ở trong đội sao ? "Đại Phi kinh ngạc nói .

" Dừng ,dừng lại ,kiểm tra lại nhân số " đội trưởng cũng là người có kinh nghiệm lãnh đạo ,thấy xảy ra chuyện thì tập hợp lại đội ngũ .

Đội ngũ có mười người ,sau khi kiểm tra lại thì thiếu mất nam sụp mũi .

Mọi người lập tức lấy vị trí đang đứng làm trung tâm ,bắt đầu đi bốn hướng ,tiếc là cỏ nơi đây mọc quá rậm rạp,lại còn cao.Trước đó một phútĐại Phi còn nghe thấy tiếng nam sụp mũi lải nhải ,bọn họ không biết tìm như thế nào.

" Quay lại ,quay lại hết " đội trưởng cảm thấy tình huống không đúng lắm cho nên gọi mọi người quay lại .

" Con mẹ nó ,Thạch Ngưu đâu ,Thạch Ngưu đâu rồi ,sao còn chưa trở về " lập tức có người nói .

"Có thứ gì ở gần ,cảnh giác hết lên cho tôi " Đội trưởng nói nặng nề .

Toàn bộ đội ngũ yên tĩnh, nhìn xung quanh cỏ rậm ,có một pháp sư sợ không gian hẹp cho nên thi triển ma pháp dọn ra một khoảng trống lớn .

Làm vậy cũng không có ý nghĩa gì ,ngoài chỗ đất trống ra thì vẫn có cỏ rậm che khuất tầm nhìn, không thể nhìn thấy hai người mất tích kia .

"Làm sao bây giờ ?

" Thạch Ngưu xảy ra chuyện gì rồi ..."

" Chưa tìm thấy người thì đừng đi lung tung,không lại xảy ra chuyện gì .Mọi người bình tĩnh lại cho tôi " đội trường nói .

Bầu không khí trở nên vô cùng quỷ dị ,gió thổi làm cỏ lay động cũng làm những người này không rét mà run .

....

Biển cỏ đung đưa theo gió ,những ngọn cỏ nhấp nhô tạo ra con sóng ngoạn mục.

Bầu trời trong xanh không chút tạp chất ,mặt đất là một biển cỏ xanh như ngọc ,từ trên cao nhìn xuống có nhiều lối đi đã được tạo ra ,khác nào nhện nhỏ đi qua mặt nước để lại dấu vết ,không ngừng xuất hiện xung quanh.

Thỉnh thoảng trong biển cỏ xuất hiện hỗn loạn ,máu bắn tung toé ,cỏ nát bay lung tung ,giọng nói nhỏ ,có tiếng tim đập ,gió thôi cỏ phát ra tiếng xào xạc...không ngừng xảy ra chuyện,đánh tiếc cỏ cao ,nơi thì rộng ,cũng không biết âm thanh từ đâu.

...d

Càng sâu trong du thảo ,Mạc Phàm cũng những người khác tăng tốc ,rửng cỏ tách ra như sóng ,nơi rập rạp là một cây đuốc ,lập tức thiêu cháy thành tro.

Mạc Phàm không để lửa cháy lan ,như vậy sẽ có khả năng ép những thợ săn kia vào đường cũng ,hơn nữa những cỏ cao này cũng chịu lửa rất tốt ,có muốn lan ra cũng rất khó .

" Chúng ta phải tận diệt sào huyệt này trước khi có thợ săn tới ,nếu không thì sẽ có hơn một ngàn thợ săn phải bỏ mạng ở đây .

Trên đương đi thì Triệu Mãn Duyên cùng Mạc Phàm phát hiện có nhiều sơn nhân ẩn núp ở trong ,vì không để mọi người bỏ mạng ở biển cỏ này thì hai người nhất định phải tìm thấy tử đoạn thụ lớn hoặc sào huyệt của sơn nhân.

Một khi thợ săn mà không đủ thực lực chạy vào nơi này thì sẽ có đi mà không có về.