Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1311: Chủng Tộc Đối Địch



Trans : xSnowballx


Ánh chớp soi sáng khuôn mặt tái nhợt ,Thược Nữ nhìn người con trai không biết xuất hiện từ đầu bằng ánh mắt kinh ngạc.

" Cậu không muốn...." Thược Nữ hơi tức giận,bản thân không hy vọng có ai phải chết vì bảo vệ mình .

Thế nhưng khí thế sấm sét ngày càng trở nên to lớn ,Thược Nữ đã không nói được lời nào nữa.Ngay sau đó nhìn thấy hai luồng lôi điện cáu kỉnh đan xen vào nhau trước mặt của cổ đồng nha sơn nhân ,tiếp theo là lôi điện lớn cực kỳ khuếch đại phóng lên bầu trời như du long.Lấy du long làm trung tâm ,một tiếng nổ kinh thiên động địa quét qua ,lực hủy diệt đáng sợ tiêu diệt cổ đồng sơn nhân ngay lập tức .

Máu thịt be bét ,phòng ngự của cổ đồng nha sơn nhân đáng sợ như vậy cũng không chống đỡ được uy lực của lôi điện này.Cổ đồng nha sơn nhân bay vào bên trong du thảo cao kia .

Những du thảo sinh trưởng ở đó cũng chịu ảnh hưởng uy lực từ đòn vừa rồi ,trở thành một bãi trống trải .

" Xì xì xì ~~~~~"

Tia sét vẫn còn múa loạn trên thân thể của cổ đồng nha sơn nhân ,trong thời gian ngắn không thể đứng dậy được ,rõ ràng là bị thương nặng.

Thược Nữ nhìn cổ đồng nha sơn nhân bằng ánh mắt khó tin rồi lại chuyển qua nhìn Mạc Phàm .

Mạc Phàm thấy cô gái này nhìn mình bằng ánh mắt rất cảm động ,mặc dù là ánh mắt của sự ngạc nhiên nhưng cũng mang sức hấp dẫn khác .

" Cô muốn nói là tôi không tự lượng sức mình ,có đúng không ? " Mạc Phàm quay đầu lại cười với Thược Nữ .

Ai có thể tới một thanh niên không đáng chú ý lại có thể cho một sơn nhân cấp thống lĩnh trọng thương chỉ bằng một kỹ năng ma pháp Lôi hệ - lôi bạo cơ chứ .

" Chúng ta lên cây thôi ,sắp có một đoàn sơn nhân sẽ tới đây sớm thôi " Mạc Phàm nói với Thược Nữ .

Thược Nữ hồi phục lại tinh thần ,vội vàng gật đầu .

" Để tôi dìu cô " Mạc Phàm thấy Thược Nữ không thể nhúc nhích được ,lại gần ôm phần eo ,eo này thật sự thon .Rất hiếm thấy ai có eo thon như này ,bên trên cũng kinh người nữa ,vóc dáng này quả thực là ma quỷ .Nếu không có nhiều máu tuơi làm cho người ta không cách nào có ý nghĩ đen tối được thì Mạc Phàm cảm thấy mình muốn cứng chỗ đó rồi.

Mạc Phàm thi triển ảnh điểu ,mang Thược Nữ lên cây .

Quả nhiên cổ đồng sơn nhân sau khi đứng dậy thì điên cuồng hét lên ,gọi thêm sơn nhân đến để truy sát Mạc Phàm có ý định giúp đỡ Thược Nữ .

Vết thương của Mạc Phàm đã lành lại ,có thể thi triển ma pháp Ám Ảnh hệ bình thường.Huống hồ hiện tại không có đông sơn nhân tới quanh nó ,mà có leo cây nhanh hơn nữa thì cũng không đuổi kịp Mạc Phàm được .

Chân trời đã có vài tia sáng yếu ớt ,được nhuộm màu đỏ tía ,nhìn qua có mấy phần yêu dị .

Mạc Phàm tìm chỗ an toàn đặt Thược Nữ xuống để nghỉ ngơi ,dù sao cũng là một người trọng thương ,va chạm mạnh sẽ làm tình trạng càng trở nên nặng hơn.

" Vừa nãy thời gian gấp quá ,để tôi bôi ít thuốc nữa cho cô " Mạc Phàm tìm mấy cái lá cây lót xuống để Thược Nữ nằm .

Lá cây rất lớn ,chỉ vài cái thôi là cảm giác có được lớp ga trải giường màu xanh lá .Mạc Phàm xé ống quần của Thược Nữ ra để hiện rõ ra phần bị thương.

Đây cũng là lần đầu tiên Mạc Phàm nhìn qua loại hành vi thô bạo này ,quần này không khó xé như trong tưởng tượng ,kép đến chỗ bắp đùi giao nhau đã có thể thấy quần lót màu đen lụa hiện ra mờ mờ.Phần chân không bị thương trắng nõn ,Mạc Phàm làm lưu manh cũng không phải ngày một ngày hai ,xử lý vết thương một cách đàng hoàng trịnh trọng ,mắt nhìn thẳng ,vừa bôi thuốc vừa giới thiệu hiệu quả của thuốc ,không để cho Thược Nữ cảm thấy xấu hổ .

Đàn ông nhìn ít mới ít đi phần hèn mọn ,phải biểu hiện ra như bác sĩ cùng bệnh nhân .Mặc dù bị chiếm lợi thì phần lớn các cô gái cũng chấp nhận được .Mà về phương diện này thì Mạc Phàm là một người có kinh nghiệm lâu năm , xem nhưng không để lại dấu vết ,không làm cho người ta cảm thấy ghê tởm .

" Chỗ này để tôi tự bôi được rồi " Thược Nữ thấy Mạc Phàm có ý định bôi vết thương ở ngực ,lập tức ngăn cản .

Mạc Phàm vẫn muốn biết làm sao mà thân thể nhỏ nhắn này đỡ được con thỏ trắng to lớn này ,nào có ngờ đối phương không cho mình cơ hội.

" Cô cũng là một thợ săn sao ? " Mạc Phàm hỏi .

Thược Nữ kể lại những việc đã xảy ra cho Mạc Phàm nghe ,Mạc Phàm cũng kinh ngạc ,hoá ra Thược Nữ là cao thủ Âm hệ được chính phủ mời đến ,kết quả giữa đường bị sơn nhân ám toán.

" Số lượng sơn nhân còn nhiều hơn so với tưởng tượng " Thược Nữ nói .

" Trước đó tôi cũng đã nhắc là phải cẩn thận nhiều hơn " Mạc Phàm thở dài ,hy vọng những đội ngũ khác không xảy ra tình huống tương tự .Nếu không thì người của chính phủ ,quân đội ,thợ săn sẽ bị tiêu diệt hết.

" Cậu chính là Mạc Phàm ? Chính là Mạc Phàm đứng thứ nhất ở học phủ chi tranh ? " Thược Nữ quan sát chi tiết.

" Ừ " Mạc Phàm gật đầu .

Trong nước thì cái tên Mạc Phàm không 8000 cũng phải 10000 ,cho nên dù có nói cái tên này ra cũng chả ai để ý tới.

" Chẳng trách ....có cơ hội thì tỷ thí với nhau một lần " Thược Nữ nói .

" ....." Mạc Phàm cũng không biết nói gì .

Có cái gì ở trong đầu cô gái này vậy ? .

" Cậu cảm thấy tôi không xứng làm đối thủ của cậu ? " Thược Nữ nhíu mày ,ánh mắt nhìn chăm chú xuống duới ,hừ lạnh :" Nếu không phải bị tên kia đánh lén thì tôi cũng không chật vật như này đâu " .

" Dưỡng thương cho tốt rồi nói sau " Mạc Phàm cười khổ .

Vết thương của Thược Nữ không vào chỗ nguy hiểm ,chỉ là mất máu quá nhiều .Thuốc của Mạc Phàm cũng rất tốt ,mới qua không bao lâu đã hồi phục được một ít .

Mạc Phàm mang Thược Nữ đến chỗ cao hơn ,tập hợp với Triệu Mãn Duyên cùng những người khác .

Triệu Mãn Duyên thấy Mạc Phàm mang theo một mỹ nữ sắc đẹp tuyệt trần ,mở to mắt ra ,sau khi tỉnh lại khi ngắm sắc đẹp tuyệt trần của Thược Nữ thì nói với vẻ cay đắng :" Mạc Phàm ,mấy em gái này còn chưa đủ hay sao ? " .

Mạc Phàm đem Thược Nữ gia nhập vào ,cũng cảm thấy hơi khoa trương .

Lục Tiểu Giai ,Linh Linh ,Quan Khê Khê ,Lam Lạc ,Thần Dĩnh ,giờ thêm Thược Nữ ,tận sáu người con gái ,không ổn ,như này thận hỏng mất .

...

" Để tôi đi xuống xem một vòng ,hướng mặt trời mọc ít sơn nhân nhất ,mà các vị trí còn lại tổng cộng có tới ba bốn ngàn .Hơn nữa theo những lời của Thuợc Nữ miêu tả thì ở trong biển du thảo cũng hơn ngàn con sơn nhân ,có thể nói là vượt hơn năm ngàn " Mạc Phàm nói.

" Năm ngàn ....đây là còn chưa nói tới cấp bậc " Linh Linh nói.

Sơn nhân là cấp chiến tướng ,sức chiến đấu còn mạnh hơn hơn một bộ lạc cấp nô bộc cất bước .Nói rõ kế hoạch lần này của chính phủ xảy ra vấn đề lớn.

" Nhất định phải diệt trừ thủ lĩnh sơn nhân ,như thế thì sức liên kết của chúng nó sẽ yếu đi rất nhiều.Chính phủ cùng quân đội mới tóm gọn một mẻ được " Thược Nữ nói .

Trải nghiệm vừa rồi làm Thược Nữ mới hiểu được sâu sắc đẳng cấp của sơn nhân càng cao ,trí tuệ cũng cao .Loại này thì cần đánh trực tiếp tới chỗ thủ lĩnh là biện pháp tốt nhất ,nếu ý chí chiến đấu của sơn nhân chưa tiêu tan ,khi xảy ra huyết chiến thì con người khó mà thắng được.

" Còn nữa ,cổ đồng nha sơn nhân khá xảo quyệt ,chúng nó tình nguyện cho chúng ta giết mấy trăm sơn nhân cũng thay đổi tính chất chiến đấu ,thậm chí còn không ra tay.Cổ đông nha sơn nhân khá tiếc mạng ,cũng biết con người có chí tôn cường giả " Linh Linh nói .

Mạc Phàm biết Linh Linh muốn nói cái gì ,cổ đồng sơn nha sơn nhân đúng là rất cực kỳ xảo quyệt .

" Chúng ta có nên mượn sức mạnh khác của những sinh vật ở tầng cây thế giới này ,sinh vật càng cao thì nắm giữ sức mạnh không bình thường " Triệu Mãn Duyên đưa ra đề nghị.

"Không được ,nếu sơn nhân chiếm được phần gốc cây thì có nghĩa thiên quan tử đoạn thần thụ chấp nhận những sinh vật ngoại lai .Không nhìn thấy tứ mệnh tích hổ không tấn công các sinh vật ngoài lãnh thổ của nó sao ? Giống như có một sự thoả thuận ngầm giữa các lãnh địa với nhau " Linh Linh nói.

Trừ khi là chủng tộc có quan hệ đối địch với nhau ,nếu không thì muốn các yêu ma đánh với sơn nhân là điều rất khó.

" Kỳ lạ ,tôi nghe những người già nói với nhau là tử đoạn thụ lớn chỉ chấp nhận những sinh vật chỉ để cho những sinh vật khá ôn hoà ở lại .Nếu thiên quan tử đoạn thần thụ có cổ lão tồn tại thì sẽ không có lý do gì chấp nhận chủng tộc sơn nhân giết người máu me này ở lại " Thần Dĩnh rất khó hiểu.

" Chị có biết bá chủ trước đây của ngoài núi Côn Du là cái gì không ? " Linh Linh hỏi .

Thần Dĩnh lắc đầu ,nói :" Chị chỉ biết bá chủ lúc trước là một sinh vật ôn hoà ,cơ bản là không tạo ra uy hiếp cho Yên Đài ,cả bà ngoại chị cũng nói là ngoài núi Côn Du cũng đang bảo vệ Yên Đài .

"Sinh vật có thể làm được như này là đồ đằng thú ,phải không ? " Triệu Mãn Duyên nói

" Vậy bá chủ chết đi là đồ đằng thú ? "

" Khó nói lắm nhưng cũng có khả năng là thế ...." Linh Linh nói.

" Mọi người nói như thế làm tôi nhớ lại một chuyện ,lúc tôi bị cổ đồng nha sơn nhân đuổi theo ,chỉ một chút nữa thôi là nó đuổi kịp rồi.Mà ở giữa không trung có một đàn thải vĩ tước ,chúng nó ngăn cổ đồng sơn nhân thì tôi mới miễn cưỡng thoát được " Thược Nữ nói .

" Thải vĩ tước ,chúng em chưa từng nghe qua cái tên này ,chỉ có một đám yêu tước không thân thiện mà thôi " Lưu Tiểu Giai.

" Tại sao chúng nó lại giúp cô ? ".

" Không biết nữa, theo tôi thấy chúng nó có quan hệ thù địch với sơn nhân " .

" Xem ra đúng là thế ,mọi người nhìn xem ở ngọn cây xa xa " Linh Linh thấy được cái gì đó ,chỉ vào thứ lơ lửng ở hướng mặt trời mọc.

Ánh nắng ban mai chiếu xuống những tán cây dày đặc ,một âm thanh vang lên như tiếng hát ở đó .Sau đó là những chiếc lông mảnh mai như cầu vòng xoay quanh ,càng nhiều phi tước có lông đuôi đủ màu sắc sặc sỡ bay tới ,xuất hiện ở chỗ tứ mệnh tích hổ .

" Cảm giác như chúng nó xếp thành hàng rồi lao xuống " Triệu Mãn Duyên nói.

" Chẳng trách hướng mặt trời mọc lại không có sơn nhân ,xem ra là sơn nhân cũng có đối địch " Mạc Phàm hiểu ra vấn đề rất nhanh .