Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1317: Lộng Hồn Khúc - Đoạn Táng



Trans : xSnowballx


Thất thải vân tước tấn công thất bại thì bay lên cao ,giống như chuẩn bị cho lần tấn công sau .

" Thật may còn có anh " Thanh Thư thở phào nhẹ nhõm,nhìn chồng mình một cách ngọt ngào ,ở bên cạnh chồng mình thì Thanh Thư luôn có cảm giác an tâm ,cho phép mình phạm phải một sai lầm nhưng không chết ở nơi hoang dã như những người khác .

" Khà khà ....Á " Đông Giáp Lập nở nụ cười thật thà ,nhưng một giây sau thì nụ cười biến mất ,thay vào đó một tiếng rên.

Đông Giáp Lập chậm rãi nhìn xuống thì thấy có một cái mỏ dài đoạt mệnh xuyên qua ngực của mình ,máu tươi trào ra từ cổ họng,phía vết đâm cũng đang rỉ máu.Cảm giác đau đớn thay thế hoàn toàn cho phần ấm áp dành cho vợ của mình.

" A a a a " Thanh Thư hét lên ,chưa chờ kịp phản ứng lại thì đã thấy chồng của mình thất thải vân tước mang lên không trung .

Thất thải yêu tước vỗ cánh ,mang Giáp Lập Đông lên cao ,đợi khi Đông Giáp Lập tắt thở thì thả xuống đất.

Thanh Thư nhìn chồng mình rơi xuống ,máu thịt be bét ,tinh thần Thanh Thư lúc này tan vỡ ,cả người như phát điên đuổi theo thất thải vân tước kia .

Chờ khi Thanh Thư nhảy lên phía trên ,tiếng kêu thảm thiết không ngừng phát ra .Các pháp sư cũng bị thất thải vân tước tấn công ,bị xuyên qua ngực rồi quẳng ra chỗ khác một cách tàn nhẫn .Mọi người không có phòng bị với thất thải vân tước ,số thương vong rất nhiều.

Thanh Thư không nhận ra thất thải vân tước đã giết chồng mình ở đâu ,đứng một chỗ nhìn thất thải vân tước điên cuồng giết người bằng ánh mắt khó tin .Trước đó không lâu còn nghĩ thất thải vân tước là vật cát tường ,vậy mà giờ đã biến thành đồ tể .Cách thức giết người đều không kém hơn sơn nhân ,quân đội cùng các thợ săn buông lỏng cảnh giác đã phải chịu tổn thất nặng nề ,máu tươi một lần nữa thấm đẫm bên dưới thiên thụ ,tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên .

.....

Dưới thân cây ,mấy nguời chức cao đang bàn luận về kế hoạch ,quy hoạch lại ngoài núi Côn Du trong tương lai .Cách đó không xa vang lên tiếng kêu ,làm cho bọn họ nhíu mày.

" Có chuyện gì xảy ra ? " Tôn quân thống trừng mắt ,giọng lạnh lùng chất vấn .

" Chúng ta bị tập kích " sĩ quan truyền tin nói .

" Là những yêu tước kia sao ,thật là to gan.Đừng trách chúng ta không khách khí " Đồng Thượng gằn giọng .

Vốn muốn cho những yêu tước này sống tiếp ,cho chúng nó bay đi ,cho chúng nó cơ hội sống tiếp .Vậy mà chúng nó dám chủ động tập kích những pháp sư,đã thế còn giết luôn .

" Không ,là ......là thất thải vân tước ,là thất thải vân tước tập chúng ta "âm thanh người truyền tin rất lớn ,ai cũng có thể nghe thấy được.

Nhiếp Lãnh Sơn ,Tôn quân thống ,Đồng Thượng ,Uông Đại Khoát đều sững sờ ,vội vàng chạy đến chỗ có tầm nhìn rộng hơn .Phát hiện ra những thất thải vân tước lúc trước truy sát sơn nhân đang tấn công điên cuồng các quân nhân cùng thợ săn .

Mọi người đang vui sướng nhặt chiến lợi phẩm sau khi quét sạch ,bởi vì những con thất thải vân tước đều là quân đồng minh ,cũng không thấy nó tấn công người nào.Vì lẽ đó mới cho rằng thất thải vân tước là chủng tộc thân thiện với con người ,mặc dù chúng nó bay trở về cũng không ai để ý .Nào biết được chúng nó thật sự là yêu ma đoạt mệnh ,không biết đã có bao nhiêu người bỏ mạng do chúng nó mổ.

Máu một lần nữa trào ra chồng lên lớp máu chưa khô làm phía dưới thiên quan tử đoạn thần thụ thành một mảnh màu hồng .

" Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra ,tại sao thất thải vân tước lại tấn công chúng ta ".

" Chết tiệt ,quan tâm cái đó làm gì ,đánh trả "

" Đội thứ hai chết rồi " .

" Tham mưu, đội thứ bảy chết rồi " .

" Những yêu tước cũng đã ra tay rồi ,số lượng quá đông "

Dưới bầu trời cây ,những vân tước cùng yêu tước bay đan xen nhau ,chúng nó hiểu lao xuống tấn công ,yêu tước nô bộc còn đỡ ,không phải là đối thủ của các pháp sư tinh anh .Còn vân tước thì thực lực không kém hơn sơn nhân ,khi chúng nó xuất hiện ở khoảng cách nguy hiểm thì các quân đoàn pháp sư gặp phải đả kích hủy diệt .

Không lâu trước đó con người cùng thất thải vân tước truy sát sơn nhân ,không nghĩ tới bây giờ tới lượt thất thải vân tước truy sát con người .

" Không thể như thế được ,không thể như thế được ,chẳng lẽ chúng nó biết chúng ta muốn đuổi chúng nó ra khỏi thiên quan tử đoạn thần thụ ????".

" Không đúng ,chúng nó đâu hiểu được ngôn ngữ của con người "mặt Đồng Thượng xám lại như tro.

" Phải rút lui, nhất định phải rút lui cách xa chỗ này " Nhiếp Lãnh Sơn nói nặng nề .

Nếu có phòng bị trước thì thất thải vân tước không thể giết chóc mọi người như thế được ,nhưng khi mọi người phản ứng đã quá muộn .Hàng trăm hàng ngàn pháp sư đã chết thảm bởi chúng nó.

" Nhưng mà ..."

" Mặc kệ nguyên nhân gì ,phải rút khỏi nơi này,những yêu tước ở bên ngoài quấy nhiễu ,không chỉ là ngăn cản các pháp sư phóng ma pháp, mà nhốt chúng ta lại .Phải thoát ra trước khi nhà tù được hình thành ,nếu không thì đừng nghĩ ai cũng thoát được để sống sót " Nhiếp Lãnh Sơn nói .

Về phương diện chiến đấu thì Nhiếp Lãnh Sơn có toàn quyền quyết định ,cho dù nhiều người không đồng ý thì cũng phải làm theo.

" Những thất thải vân tước chết tiệt này ,chờ chúng ta về được thành phố ,rồi mang quân đội lớn hơn đến đây tiêu diệt sạch " Đồng Thượng tức giận ,nói không ngừng .

" Tất cả mọi người nghe lệnh ,hướng về phía Đông " Âm thanh Nhiếp Lãnh Sơn vang bên tai mỗi người.

Có một pháp sư Âm hệ chỉ huy ,mọi người mới tuân theo một cách nghiêm chỉnh được ,quân nhân cùng các thợ săn đang chém giết thất thải vân tước cũng rất vất vả mới mở ra trận tuyến .

Có những người không tới kịp ,mặc dù đã chạy một cách tuyệt vọng ,vẫn bị những thất thải vân tước ,những đồng bạn hết người này đến người kia ngã xuống .Có những người đã bật khóc ,vừa mới giành được thắng lợi mà tại sao lại thành ra cảnh tượng này .

.....

Dưới sự chỉ huy của Nhiếp Lãnh Sơn ,các thợ săn cùng quân nhân vẫn lấy lại được tinh thần dù bị tổn thất nặng nề .Bọn họ thi triển ma pháp phản công ,trong không trung vang lên những tiếng rít gào không ngớt .Dù không ít những thất thải vân tước đã bỏ mạng nhưng cục diện này bọn họ vẫn phải lựa chọn rút lui .

" Lộng Hồn Khúc - Đoạn Táng "

Đôi môi Nhiếp Lãnh Sơn nỉ non ,mỗi âm thanh phát ra như một hồi trống lớn .Tiếng trống xuyên vào linh hồn của thất thải vân tước ,những âm luật mang tính tử vong mạnh mẽ hồn phách đứt doạn ,tan biến ,xoá sổ không còn gì .

Nhiếp Lãnh Sơn không thi triển hồn khúc này ,nhìn những người chết thảm thì càng thêm giận dữ .Không tiếc tổn thương linh hồn của mình để tấu lên chương nhạc đoạt mệnh này cho những thất thải vân tước.

Đoạn táng hồn khúc đè đi mọi tiếng động khác ,như có vô số sứ giả đang bay quanh ,phạm vi khá rộng .Những thất thải vân tước dính phải táng hồn khúc như uống rượu say,trở nên lảo đảo ,không có thăng bằng .Máu chảy ra từ mắt ,từ miệng ,tai,sau đó giống như quỷ thần rút hồn phách ,ngã từ trên cao xuống .

Thi thể thất thải vân tước rơi xuống như mưa, điều này giảm đi sự uy hiếp tới tính mạng của mọi người .Cả quân nhân cùng thợ săn đều không ngờ Nhiếp Lãnh Sơn lại mạnh tới mức này ,khúc hồn táng này có thể so với sức hủy diệt của một pháp sư siêu giai.

" Khá lắm ,Nhiếp Lãnh Sơn " Tôn quân thống cùng Đồng Thượng nở nụ cười.

Lộng hồn khúc này giết khá nhiều thất thải vân tước ,khá là hả giận .Cũng cho những thất thải vân tước này biết các pháp sư con người không dễ chọc ,không phải là thứ chúng nó có thể tùy ý xâu xé.

Sau khi hoàn thành một đoạn táng hồn khúc thì Nhiếp Lãnh Sơn hít một hơi dài.

Lộng hồn khúc có hiệu quả nhưng không giải trừ được nguy cơ,Nhiếp Lãnh Sơn cắn răng, dĩ nhiên là lại nỉ non niệm chú thi triển lộng hồn khúc một lần nữa .

"Đừng làm thế mà Lãnh Sơn " một sĩ quan nữ thấy vậy thì lập tức khuyên ngăn .

" Không còn lựa chọn khác ,không thể để mọi người chết ở chỗ này " Nhiếp Lãnh Sơn không nghhe lời khuyên ,nhưng lúc tấu lên thì linh hồn chịu phải xung kích .Không có pháp sư Âm hệ nào có thể thi triển được hồn khúc ,làm thế thì chẳng khác nào là tự sát .

" Phốc "

Trong giây lát một cành cây dài ,nhọn rơi từ trên trời xuống đất mà không ai phản ứng kịp.

Cây to che cả bầu trời ,mọi người vẫn chưa ra khỏi tán cây ,mà một cành cây rơi xuống như một mũi mâu của thiên thần ném xuống .Đâm xuyên đỉnh đầu Nhiếp Lãnh Sơn .

" Lãnh Sơn !!!!! " Nữ sĩ quan bật khóc ,đau đơn gọi lên.

Mũi mâu nhanh chóng rút về ,nâng Nhiếp Lãnh Sơn lên ,mọi người khìn lên đã không thấy thân ảnh đâu nữa .Chỉ thấy máu tươi chảy lên mặt của mọi người.

Một nỗi sợ hãi ùa vào linh hồn của mọi người .

Đó là cái gì .

Rốt cuộc đó là cái gì .

Một thứ đâm rồi mang Nhiếp Lãnh Sơn đi .

Trụ cột tinh thần của mọi người - Nhiếp Lãnh Sơn đã chết rồi.

Là cái gì đã ra tay giết .

Nữ sĩ quan đứng gần Nhiếp Lãnh Sơn ngước đầu ,ánh mắt không hề rời tầng cây bên trên.

Lúc mới đến thiên quan tử đoạn thần thụ thì nữ sĩ quan đã bị vẻ đẹp lộng lẫy làm cho chấn động ,chưa bao giờ có cảnh đẹp như tiên .Che kín cả bầu trời ,đỉnh tán cây như chạm đến thiên đường.

Nhưng lúc này nhìn lại thì có cảm giác không rét mà run ,thậm chí toàn thân bắt đầu co giật.