Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1325: Thế Gia Khinh Người Quá Đáng



Trans : xSnowballx


.......

.......

Tổng bộ của hiệp hội ma pháp Đông Hải nằm ở Cổ Lãng Tự gần của sông Mân Giang ,hòn đảo tinh tế nằm ở phía Nam này không chỉ là nơi du lịch nổi tiếng ,cũng thánh địa ma pháp có tương đối quyền uy vùng duyên hải phía Đông .Hiệp hội ma pháp Đông Hải lệ thuộc hiệp hội ma pháp Châu Á ,mặc dù Đông Phương Minh Châu pháp sư tháp là tổng bộ ma pháp lớn nhất trong nước nhiều khi cũng không được phép can thiệp vào hiệp hội ma pháp Đông Hải.

Dù lệ thuộc hiệp hội ma pháp Châu Á nhưng cũng là hiệp hội trong nước ,hiệp hội ma pháp Đông Hải xử lý mọi chuyện từ việc lớn đến việc nhỏ ,từ Hàng Châu ,phía Nam rồi đến phía Đông .

Trên đảo Cổ Lãng Tự ,các khách du lịch tới đây đều đã bị cấm ,nhưng có thể thấy các du khách cùng người dân bản địa trên phà .Chăm chú xem ánh sáng huyền ảo từ ma pháp,cho dù có kết giới bảo vệ thì nước biển vẫn đang bốc lên không ngừng .

" Có chuyện gì xảy ra ? " Có người không nhịn được mà hỏi.

" Tranh đấu giữa các thế gia ,hàng năm sẽ tổ chức ở Cổ Lãng Tự ,các thế gia có tiếng như Đông Phương thế gia ,Bạch thế gia ,Nam Vinh thế gia ,Đại Lê thế gia ,Lâm Thị thế gia đều ở đây " một ma pháp sư tới đây xem trò vui nói .

" Mọi người đang thảo luận sao ? " .

" Không phải thì là gì ,mỗi thế gia đều có nhiều bối cảnh ,có rất nhiều nguồn tài nguyên gây tranh cãi xem rốt cuộc sẽ rơi vào tay ai.Những thứ này đều là ,núi thuốc ở Nam Lĩnh ,mỏ quặng lam quang ,rừng rậm quả lửa ,bí tinh sa châu ....những thứ này đều rất lớn .Mà chính phủ quản lý những thứ này kém hơn những thế gia có kỹ thuật làm ra lợi nhuận , vì thế mà các thế gia đều độc quyền ,chính phủ ăn chia phần trăm " pháp sư tới xem trò vui nói .

" Thì ra là như thế ,nhìn ánh sáng ma pháp còn xen lẫn ma pháp cấp cao thì thì phải.Càng lúc càng sáng ,nhưng mà chúng ta ở đây còn chả biết là của cao thủ nào " .

"Năm nay Nam Vinh thế gia có danh tiếng cực thịnh ,hơn một nửa bao mỡ này sẽ rơi vào tay bọn họ .Mà mọi người chưa nghe gì sao ,có một mỏ đại khoáng tinh ở rừng Nam Lĩnh phía Bắc thành phố Phi Điểu ,rất nhiều thế gia đều tranh giành nhau một cách điên cuồng .

"Thành phố Phi Điểu ? Không phải Phàm Tuyết Sơn thành lập ở thành phố Phi Điểu sao ,mà vị trí kia lại gần Phàm Tuyết Sơn .Nếu như vậy thì tất cả mỏ đại khoáng tinh là của bọn họ rồi còn gì ? ".

" Dẹp đi ,Phàm Tuyết Sơn chỉ là môn tộc ,không phải là thế gia ,mặc dù mỏ quặng này xuất hiện trong lãnh địa của bọn họ nhưng thử nghĩ xem ,một con cừu con có thể ngăn cản được sự tranh đoạt của các thế gia như sói đói không ?".

" Nói cũng đúng ,dù sao thì thế gia cũng có bối cảnh lớn " .

.....

.....

Trên Cổ Lãng Tự ,lượng lớn các pháp sư ở ngoài đấu trường ,một kết giới màu xanh bao phủ toàn bộ đấu trường .Cổ Lãng Tự không lớn ,cũng khá yếu đuối ,nếu một ma pháp siêu giai nào rơi xuống mà không có gì ngăn cản thì sẽ xoá sổ một nửa hòn đảo.

May mà hiệp hội ma pháp Đông Hải ở đây ,đầy đủ các loại cấm chế cùng kết giới khiến cho Mân Giang đều duy trì trạng thái đẹp và độc đáo.

" Ào ào ào "

Sóng mãnh liệt như một con mãnh thú đập vào một nam pháp sư ăn mặc đẹp đẽ, ngọn lửa tắt hơn một nửa ,bị đánh bay ra ngoài ngã ở kết giới.

" Đại Lê thế gia - Lê Linh thắng " .

Một lão pháp sư đọc kết quả ,một thanh niên đẹp trai đứng trên sân đấu điều khiển ,cặp mắt vênh váo đắc ý cười nhạo người đang đang nằm ,nói :" Còn tưởng phải tung ra vài chiêu ,kết quả cũng như mấy tên trước đó ,toàn bọn ngu " .

" Cậu .....cậu đừng có làm tổn thương người khác " Mục Lâm Sinh rất tức giận .

Nói xong một vài thành viên khác của Phàm Tuyết Sơn vội vàng chạy tới ,đem người bị thương đi xuống .

" Nếu không phải mỏ quặng địa khoáng tinh nằm trong lãnh địa của mấy người thì cái môn tộc nho nhỏ có tư cách ngồi ở đây.Cùng các thế gia bàn luận hả ? Cậu nha ,phải giáo huấn một cách tàn nhẫn mới nhận ra được bản thân mình là gì " Lê Linh thong dong bình tĩnh nói .

Giống như đánh bại mấy tên nhân vật nhỏ bé như Điền Đình đến từ Phàm Tuyết Sơn chẳng tính là cái gì .

"Vẫn là để tôi lên..." Ánh mắt Mục Ninh Tuyết trở nên ác liệt ,dáng vẻ muốn lên chiến đấu

"Không được ,tuyệt đối không được ,em là gia chủ của Phàm Tuyết Sơn ,làm gì chuyện tự mình ra trận được .Nếu mà em ra tay với Lê Linh thì chẳng khác nào nói Phàm Tuyết Sơn của chúng ta yếu hơn một bậc " Mục Lâm Sinh vội vàn ngăn lại .

Phần lớn khi các thế gia tỷ thí thì đều là người trẻ tuổi xuất chiến ,người đời trước thì mạnh hơn nhiều.Một khi ra tay thì có thể nhấn chìm cả Cổ Lãng Tự ,hiệp hội ma pháp cũng đã ra quy định các pháp sư trên 30 tuổi đều không được phép tham gia .

Điền Đình là một pháp sư đến lúc thành lập Phàm Tuyết Sơn chưa được bao lâu ,tu vi thực sự tốt,nhưng so với Lê Linh thì vẫn có sự chênh lệch ,một chiêu cũng không đỡ nổi.

" Ninh Tuyết à tôi biết cô cấp thiết muốn làm cho Phàm Tuyết Sơn trở nên lớn mạnh ,nhưng thu nhận những thành viên vớ va vớ vẩn như này thì thật sự khó đạt được thành tựu .Các thế gia đều có bối cảnh lâu đời ,còn Phàm Tuyết Sơn của cô muốn nhận được thư mời chân chính tới cuộc họp hằng năm của hiệp hội ma pháp Đông Hải cũng không biết vào năm nào " Nam Vinh Nghê ngồi cách Mục Ninh Tuyết hai ghế ngồi .

Trong quá khứ Nam Vinh Nghê luôn ngụy trang bản thân là một cô gái ôn nhu ,hiểu chuyện,không dùng lời nói cay nghiệt nào làm tổn thương người khác .Sau khi học phủ chi tranh kết thúc thì Nam Vinh Nghê cũng có danh tiếng ,đối xử tốt với người khác ,chỉ khi nào gặp Mục Ninh Tuyết thì chẳng cần phải đeo mặt nạ giả tạo làm gì .

Nam Vinh Nghê dùng những lời khuyên giải như những người bạn tốt nhưng mang trong đó là sự khinh bỉ cùng cười nhạo .

Mục Ninh Tuyết cũng không ngờ rằng lần này tới dự họp với các thế gia hàng năm ở hiệp hội ma pháp Đông Hải lại gặp được Nam Vinh Nghê ,mà thứ làm Mục Ninh Tuyết cảm thấy khó chịu trong người là tất cả các thế gia đều cười nhạo cùng xem thường Phàm Tuyết Sơn .Bởi vì tất cả mọi người biết Mục Ninh Tuyết tự lập môn tộc đối địch với Mục thị ,theo Mục Ninh Tuyết thì chính là tự đào hố chôn mình trong tương lai .

" Mục Ninh Tuyết ,các cô đã thua ,cho nên đừng nghĩ gì tới mỏ quặng đại toái tinh nữa " Chủ trì tranh đấu giữa các thế gia lần này là trưởng lão hiệp hội ma pháp Đông Hải - Linzey .

Chức trưởng lão trong hiệp hội ma pháp tương đương với nghị viên ,còn địa vị cao hay thấp thì phải dựa vào cấp độ trong hiệp hội ma pháp.

Như trưởng lão của Đông Phương Minh Châu pháp sư tháp cũng tương đương với nghị viên .

Còn trưởng lão hiệp hội ma pháp Đông Hải cũng chỉ kém các nghị viên quốc gia một bậc ,bởi vì quản lí tất cả các ma pháp sư ,tất cả các thế gia ,nhiều lúc quyền lực còn cao hơn các nghị viên .

" Thắng thua cũng không có liên quan tới việc này ,căn cứ theo quy định mà hiệp hội ma pháp nước ta ,một mỏ quặng mới tìm ra thì 70% thuộc về chính phủ cùng hiệp hội ma pháp ,10% cho người phát hiện ra ,20% còn lại cho lãnh địa đó .Ngay cả khi chúng tôi thua thì cũng không phải là không có gì " Mục Lâm Sinh bất mãn .

" Thứ nhất ,nơi này là hiệp hội ma pháp Đông Hải ,Đông Phương Minh Châu pháp sư tháp có quy định gì chúng tôi không quan tâm .Thứ hai, người phát hiện ra mỏ khoáng không phải người của Phàm Tuyết Sơn ,căn cứ theo mấy người chỉ là môn tộc ,không phải thế gia .Dựa theo quy định không được tranh cướp, mấy người số may là mỏ quặng này nằm trên lãnh thổ của mấy người ,gọi tới đây bàn bạc ,thi đấu công bằng .Kết quả cũng đã rõ ,mấy người đã thua " Linzey nói một cách vô cảm .

Những người của thế gia khác cũng gật đầu tán thành ,chỉ cần chia mỏ khoáng này ra thì mỗi thế gia của bọn họ cũng được chén canh.Một mỏ quặng như vậy hàng năm có thể đào ra bao nhiêu tiền .

" Công bằng ???? Mấy người lấy sức mạnh của một thế gia để quyết đấu với một môn tộc vừa mới thành lập .Nói từ công bằng không thấy ngại mồm à " Mục Lâm Sinh hơi tức giận .

" Có trách thì trách mấy người không bằng người khác đi " Lê Linh cười .

" Hừ ,cũng chỉ là một đám người liên thủ lại muốn nuốt mỏ quặng ,bắt nạt người của Phàm Tuyết Sơn " Mục Lâm Sinh tức giận chỉ vào mặt mấy người của các thế gia .

Nam Vinh Nghê thấy dáng vẻ phẫn nộ của Mục Lâm Sinh ,che miệng lại cười ,nói nhỏ với Mục Ninh Tuyết :" Cô tìm người nóng nảy nhưng không có bản lĩnh này ở đâu vậy .Nếu thông minh một chút đã nói cho mấy nguời rồi ,rằng cái mỏ quặng nào mấy người không có hi vọng đâu " .

Mục Ninh Tuyết nhìn Nam Vinh Nghê ,cảm thấy muốn buồn nôn .

Thấy Mục Ninh Tuyết không nói câu nào ,Nam Vinh Nghê càng thêm đắc ý.

Lúc còn ở học phủ chi tranh ,mọi người đều quan tâm tới Mục Ninh Tuyết ,Nam Vinh Nghê cùng Mục Đình Đĩnh suýt thì bị lãng quên .

Cũng may là Mục Ninh Tuyết tự chọn cho minh một con đường cụt ,là lập môn tộc ,Nam Vinh Nghê lo Mục Ninh Tuyết sẽ gia gia nhập vào thế tộc có quyền thế to lớn. Nếu như thế thì chẳng có cách gì gây khó khăn cho Mục Ninh Tuyết được .

" Để tôi tỷ thí với cậu ta đi " ngay khi Phàm Tuyết Sơn bị một nhóm tấn công thì có một âm thanh đều đều của một cô gái truyền tới .

Thật sự không phải Phàm Tuyết Sơn không có cao thủ ,phái Liễu Như ra thì có thể đánh cho mấy tên tuổi trẻ tài cao kiêu ngạo của các thế gia ra bã ,nhưng thân phận của Liễu Như nhạy cảm ,không thích hợp tham dự giao đấu chính quy .

Vừa mới nghe thì Mục Ninh Tuyết còn tưởng là Liễu Như ,không thể cho những người này ức hiếp Phàm Tuyết Sơn ,nhưng mà bất ngờ người đó là Thược Vũ .

Thược Nữ tên thật là Thược Vũ ,sau khi rời khỏi Yên Đài tới Phàm Tuyết Sơn cũng chỉ có một mục đích ,đó là khiêu chiến Mục Ninh Tuyết.

Mục Ninh Tuyết là nữ pháp sư trẻ tuổi mạnh nhất ở trong nước ,người đến khiêu chiến Mục Ninh Tuyết cực kì nhiều ,nhưng đều bị cự tuyệt ngoài cửa .Sau khi Mục Ninh Tuyết biết Thược Vũ đến khiêu chiến mình thì cũng không từ chối ,chỉ hi vọng sau khi kết thúc hội nghị thế gia ở hiệp hội ma pháp Đông Hải rồi tới.

Thược Vũ cũng chẳng có việc gì làm ,theo Mục Ninh Tuyết đến hiệp hội ma pháp ở Cổ Lãng Tự.

Nào có biết Thược Vũ đã không chịu được nữa rồi .

"Nhưng cô không phải người của Phàm Tuyết Sơn " Mục Ninh Tuyết nói .

" Tạm thời bỏ qua cái đó đi ,chờ sau khi tỷ thí của chúng ta xong đã ,nếu tôi thua thì tôi se gia nhập Phàm Tuyết Sơn " Thược Vũ nói .


Cổ Lãng Tự hay Cổ Lãng Dữ hay còn là đảo Cổ Lãng, là một hòn đảo nhỏ chỉ dành cho người đi bộ nằm ở ngoài khơi bờ biển Hạ Môn, tỉnh Phúc Kiến, phía đông nam Trung Quốc. Hòn đảo có diên tích khoảng 2 km², có dân số khoảng 20.000 dân, đây là một trong những điểm thu hút khách du lịch nhất Trung Quốc với khoảng 10 triệu du khách mỗi năm. Cổ Lãng Dữ không chỉ cấm xe ô tô, mà còn cấm cả xe đạp. Phương tiện cho phép duy nhất là xe điện dịch vụ của Nhà nước.