Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1722: Thung Lũng Tách Giãn Lô Lĩnh



Trans : xSnowballx

裂谷 : Thung lũng tách giãn (rift valley) hay còn gọi là thung lũng rip-tơ là một địa hình trũng thấp có dạng tuyến giữa các cao nguyên hay dãy núi được tạo thành bởi hoạt động rip-tơ hay đứt gãy. Mà dịch từng chữ ra thì được " liệt cốc " mang nghĩa là khe nứt ,khá đau đầu khi chọn tên chương @@ .

Tựa hồ như cuộc tàn sát đẫm máu đó đã làm cho những tộc vũ yêu hoàn toàn tức giân,tuần sơn vũ yêu điên cuồng xé liêm diệp,không cho bọn họ một con đường sống .

Lý Đức Hâm mang theo hai quân nhân giết ra bên ngoài ,quả thật có tư thế muốn diệt toàn bộ tộc của chúng nó .

Vấn đề là Tần Lĩnh lớn như vậy, loại sinh vật cấp bậc như tuần sơn vũ yêu này đếm mãi không hết ,mặc dù một đám siêu giai tới nơi này, đoán chừng không chỉ giết mỗi một chút tuần sơn vũ yêu.

Liêm diệp lại bị những vũ yêu phá hoại một lần nữa ,Triệu Mãn Duyên ở phía bên liêm diệp kia cũng như thế ,ban đầu còn muốn nhân cơ hội này rút ngắn một ít cảm tình với Lăng Phi, giúp Lăng Phi thanh tẩy vết thương ,trợ giúp khôi phục ma năng .Lăng Phi có một luồng ngạo khí quân nhân,nhưng theo Triệu Mãn Duyên thì có một vài cô gái có thái độ không gần người sống là chân thực,nhưng phần lớn con gái đều giả tạo, bất luận cô gái nào cũng có hi vọng có người xoay quanh mình.

Thật đáng tiếc ,cứ việc Lý Đức Hâm cùng hai quân pháp sư đi cực lực chém giết những tuần sơn vũ yêu kia ,thái độ của tuần sơn vũ yêu kia lại rất táo bạo ,chúng nó không quan tâm mình sống hay chết ,phải phá hủy liêm diệp hoàn toàn ,như vậy đám người kia sẽ lộ ra dưới sa phong ,sau đó qua một trận, những tuần sơn vũ yêu có thể thu thập thành quả đám người ngoại lai kia chết rồi.

" Đáng chết ,đáng chết ,làm sao mà chúng nó phát hiện ra chúng ta " Lý Đức Hâm cực kỳ buồn bực ,nói.

Giết những tuần sơn vũ yêu này quá đơn giản ,làm sao mà độ khó chơi của chúng nó vượt ngoài sức tưởng tượng .

Như vậy thì bọn họ không thể tiếp tục chạy trong sa phong ,ma năng khô cạn kỳ thực đẩy bọn họ vào cảnh khốn khó khi bị sa phong không ngừng áp sát để cạo da tước thịt.

" Chúng ta không thể tiếp tục đi như vậy "rốt cuộc Trương Tiểu Hầu không nhịn được nữa.

Như Lý Đức Hâm não tàn lỗ mãng tiếp tục đi,thì đừng nói là cứu viện ,tính mạng đội của bọn họ cũng chôn cùng toàn bộ.

" Cơn gió đáng chết khi nào mới ngừng lại " Lý Đức Hâm nói.

" Chúng ta vẫn luôn ở trong chỗ mà những tuần sơn vũ yêu giám thị,mặc dù chúng ta có tìm liêm thụ khác thì vẫn bị chúng nó tấn công .Giả như ông muốn ký thác tính mạng của mình vào gió ngừng thổi, vậy ông tự đi đường của ông đi ,tôi sẽ không mang bạn của tôi mạo hiểm như vậy " Ngữ khí của Trương Tiểu Hầu vô cùng cường ngạnh.

Lý Đức Hâm vô cùng bất mãn với thái độ này của Trương Tiểu Hầu ,đang muốn bác bỏ thì tham mưu Hứa đứng giữa hai người ,nói :" Ý của Trương quân tướng là ....hiện tại chúng ta có cách nào tránh những sa phong này sao ?" .

" Không thể đi đường núi ,những tuần sơn vũ yêu đã hoàn toàn đánh dấu chúng ta ,không chết thì không thôi.Bây giờ có một con đường để đi ,đó là thung lũng tách giãn Lô Lĩnh " Trương Tiểu Hầu nói .

Tham mưu Hứa lập tức lấy bản vẽ ra kiểm tra ,trên mặt lộ ra vẻ khó khăn ,nói : Thung lũng tách giãn Lô Lĩnh quanh co ,tới núi Bách Bạt cũng cần ít nhất là 3 ngày, chúng tôi lo lắng cho công tử quân ti kia ...." .

" Vậy chúng ta tách ra ở đây đi,mấy người tiếp tục đi theo đường núi ,chúng tôi đi thung lũng tách giãn Lô Lĩnh.Lấy tình huống bây giờ thì tham mưu Hứa cho rằng đường núi dễ đi? Tới núi Bách Bạt trong bốn ngày cũng không tệ " Trương Tiểu Hầu nói.

" Chuyện này ....." Tham mưu Hứa có chút không quyết định được ,ánh mắt nhìn Lý Đức Hâm .

" Hừ ,thiếu quân tướng Tần Lĩnh, tôi thấy cậu cũng chả có bản lĩnh gì .Chúng ta cất bước đi con đường này có cậu hay không có cậu cũng chả khác gì nhau cả ? " Lý Đức Hâm vênh vang đắc ý, nói.

"Ông có bị bệnh không ,ban đầu tôi đã nói là không nên trêu chọc những tuần sơn tiểu yêu ,tiểu yêu Tần Lĩnh khó mà dây dưa .Nhưng ông cứ nhất định phải giết chúng nó ,hiện tại chúng nó quấy nhiễu chúng ta không có nơi nào để nghỉ ngơi ,lại còn không biết ngại chỉ trích lên đầu tôi ? " Trương Tiểu Hầu nổi giận ngay lập tức .

Kỳ thực xem như Trương Tiểu Hầu tốt tính ,gặp được một tử cấm quân không nói lý ,Trương Tiểu Hầu thật sự không chịu được.

Cũng không biết người này làm sao bước vào được cấp bậc này,quả thật là kéo thấp trí thông minh của toàn bộ quân bộ Hoa Bắc .

" Lý quân tướng ,xác thực hiện tại chúng ta gặp phải phiền phức ,không bằng dựa theo ý của Trương quân tướng ,đi thung lũng tách giãn ,thung lũng tách giãn có thể giảm ảnh hưởng của sa phong ,đối với chúng ta cũng là chuyện tốt .Không thì tới khi chúng ta tới được vị trí mục tiêu ,chúng ta không có năng lực bảo vệ " vào lúc này Lăng Phi mở miệng.

Lý Đức Hâm hừ lạnh một tiếng ,thái độ rất xem thường ,nhưng vẫn nói :" Mấy người nói như nào thì làm như thế đi ".

Lý Đức Hâm không nói nữa ,ngồi ở một bên ,cả người bao phủ một luồng táo khí.

Triệu Mãn Duyên giơ ngón cái với Lăng Phi,mở miệng nói :" Vẫn là cô cơ trí ".

Lăng Phi không phản ứng với lời nịnh hót của Triệu Mãn Duyên ,lúc này quân nhân mặt than củi vừa nãy ra ngoài chém giết cùng Lý Đức Hâm đi tới .

Quân nhân mặt than củi liếc nhìn Lăng Phi, sau đó nhìn phía Triệu Mãn Duyên rồi cười.

" Có gì cứ nói ,đàn ông lớn mà nhăn nhó ,giống thứ gì " Lăng Phi không vui ,nói.

" Cái kia ,Triệu huynh đệ,vừa nãy cậu làm như nào mà cầm máu được cho Lăng trưởng quan ,những tuần sơn tiểu yêu tấn công hoàn toàn không muốn sống, tôi cũng không để ý thì bị thương ,vết thương nhỏ ,dài bằng ngón tay ,có thể làm phiền Triệu huynh đệ cầm máu giúp tôi được không " quân nhân mặt than củi nói.

" Ồ ồ ,cái này tôi chỉ chữa cho nữ ,không chữa cho nam " Triệu Mãn Duyên trả lời .

Lăng Phi xoay đầu lại trừng Triệu Mãn Duyên một chút.

Triệu Mãn Duyên nở nụ cười ngay lập tức :" Đùa thôi ,cậu bị thương chỗ nào ,tôi thấy cậu vẫn không phải khoẻ mạnh sao ? ".

" Cái kia ....cái kia ...ở chỗ này " quân nhân mặt than củi có chút thẹn thùng ,cuối cùng quay lại đưa mông phồng lên ,giống như đại tức phụ đưa tay phải lên che ,duỗi tay ra lộ vết thương đỏ tươi.

Cả khuôn mặt Triệu Mãn Duyên lập tức tái nhợt .

Lăng Phi ở một bên liếc mắt nhìn một cái,vừa rồi còn là khuôn mặt nghiêm túc ,một bộ mặt nghiêm túc trang trọng mà quân nhân nên có ,chờ nhìn thấy khuôn mặt quái dị vô cùng của Triệu Mãn Duyên ,cuối cùng vẫn bật cười hì hì .

...

...

" Hầu Tử ,chỗ núi Bách Bạt mà bọn họ muốn tớ thật sự gần cây lời thề mà chúng anh muốn tìm sao ? " Mạc Phàm hỏi.

" Vâng ,kỳ thực núi Bách Bạt rất lớn ,nơi các anh muốn đi cũng ở núi Bách Bạt " Trương Tiểu Hầu nói.

"Kỳ lạ ,người kia mà bọn họ muốn cứu cũng không có tình cờ tới mức trùng nơi mà chúng anh muốn tới, có phải nơi đó ngoài cây lời thề còn có thứ gì khác ? " Mạc Phàm nói.

"Núi Bách Bạt là nơi huyền diệu nhất của Tần Lĩnh, đa số đại yêu cũng ở đó ,có thể tìm được nơi đó cũng không phải người bình thường.Đúng là những tử cấm quân này thực sự làm việc có chút lỗ mãng ,không biết đi cứu viện hay đi bán mạng nữa " Trương Tiểu Hầu nói.

" Bọn họ rất lo lắng " Lúc này Apase nói một câu,vừa cắt vừa sửa ngón tay út cho đẹp.

" Lo lắng ?đoán chừng là vội vàng đi cứu người nhà của vị quân ty kia " Trương Tiểu Hầu nói .

" Có lẽ vậy " Apase nói câu này hàm hàm hồ hồ,tự lo tự mỹ ,phong thái hững hờ ,khiến người ta đoán không ra Apase muốn biểu đạt cái gì .