Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1775: Liên Thông Ám Quật



Trans : xSnowballx

Liên thông : liền và thông nhau

"Lợi hại ,Phạm Mặc ,tôi có cảm giác nhóm người của chúng tôi còn không chống đỡ được một mình cậu " Lương Quân Hoành đi tới ,vỗ vai Mạc Phàm.

" Nếu như không phải tôi phóng thích nham chướng thì cậu ta đã chết từ lâu " Chu Đông Hạo nói.

" Chu Đông Hạo mày nói mà không biết xấu hổ à ,không biết vừa nãy ai là người chạy nhanh nhất ,nếu không có Phạm Mặc dũng cảm đứng ra thì Tào Quyên cùng Tô Kim Đỗ không được cứu.Mọi người mù chứ không phải không có đầu óc ,thật không biết mày còn mặt mũi nào ở đây nói mát " Lương Quân Hoành nói không khách khí.

" Nói đúng đấy,không có Phạm Mặc thì không chừng chúng ta đều gặp nguy hiểm .Phạm Mặc huynh đệ ,vừa nãy cậu dùng ma pháp gì vậy ? Thật là bá đạo " .

Những người khác vây quanh Mạc Phàm ,từng người có thần thái sáng láng ,cũng không hổ là một đám xuất mao con lừa ,rõ ràng đang còn nguy hiểm ở trong ngọn núi vậy mà vẫn còn tâm tư này.

Lâm Thất Huy mang theo vài người đuổi theo ,không bao lâu thì quay trở lại.

Mạc Phàm vội vàng hỏi : Sao lại quay về ,mẩt dấu rồi ? ".

"Không phải ,quái nhân nham thạch kia chạy vào trong một cái động, chúng tôi không dám theo vào " Lâm Thất Huy nói .

" Dẫn tôi tới đó nhìn " Mạc Phàm nói.

Mạc Phàm theo Lâm Thất Huy tới hang động mà quái nhân nham thạch nhảy vào,hang động rất sâu ,bên bờ không chênh lệch nhau nhiều,từ nơi này nhìn xuống không thấy đáy.

Đám Lâm Thất Huy cũng không dám xuống là có nguyên nhân ,phía dưới một màu đen kịt ,chiều sâu khó tìm kiếm ,có trời mới biết có quái vật gì đang chờ phía dưới.

" Trời sắp tối ,hay chúng ta trở về trước đi ,chờ đội cứu viện rồi tính ,dựa vào số người ít như thế này không chắc không xảy ra chuyện "có vài người trong đội ngũ bắt đầu run sợ .

Dù sao thì quái nhân nham thạch cũng là sinh vật cấp chiến tướng ,đối với bọn họ đều có uy hiếp tới tính mạng. Ở vùng núi trống trải còn tốt,có chỗ trống chạy trốn ,nếu như tiến vào địa động phía dưới, không khác gì dê vào hang cọp.

" Để tôi đi xuống xem một chút ,giả như không có thu hoạch gì lập tức nói với mấy người trở về " Mạc Phàm không quá yên tâm về Đào Tĩnh,tốt xấu cũng là một cô gái đáng yêu điềm đạm trong tuổi thanh xuân phấn chấn ,không thể biến mất một cách khó hiểu như vậy.

" Này quá nguy hiểm rồi chứ ? " Lâm Thất Huy nói.

" Không sao ,trong vòng 10 phút mà chưa thấy tôi đi ra thì mấy người mau trở lại thành ,để đội cứu viện tới " Mạc Phàm nói.

" Được ...được rồi " Lâm Thất Huy nói.

Những người khác không có can đảm như Mạc Phàm ,bọn họ chỉ ở trên mặt đất quan sát cái động này,lúc đầu bọn họ muốn lấy dây thừng hay cây mây chậm rãi đưa Mạc Phàm xuống ,nhưng không chờ mọi người phản ứng lại thì Mạc Phàm đã trực tiếp nhảy xuống.

Hành động này làm mọi người cả kinh,từng người tôn kính bạn học này,ở dã ngoại mà có dũng khí cũng chẳng có mấy người.

" Có cái gì mà ghê gớm " Chu Đông Hạo thấy mọi người tôn sùng Mạc Phàm ,trong lòng bất mãn.

" Cậu có bản lĩnh thì cũng nhảy đi, chỉ được cái miệng thì ai chả làm được ? ".

....

Mạc Phàm nhảy xuống ,rơi được 200 300 mét thì mới chạm đáy ,còn may lấy cường độ cơ thể hiện tại ,trực tiếp hạ xuống từ độ cao này thì vẫn có thể chịu đựng ,thể chất của pháp sư cao giai mạnh hơn nhiều pháp sư cao giai ,huống hồ Mạc Phàm còn thể chất ác ma.

Ở gần rất đen ,còn có chút ẩm ướt , thế giới địa động dưới đáy rất trống trải ,thị giác trong bóng tối của Mạc Phàm cũng xem như là tốt ,bởi vậy có thể thấy đại thể hình dạng phía dưới.

" Oa oa oa ~~~~~~~ Oành ! ! ! ".

Tiếng kêu thảm thiết truyền tới từ đỉnh đầu ,sau đó là âm thanh rơi xuống .

" Đau quá...mông của lão tử " Một bóng người đen thui đứng dậy,đôi mắt hơi lộ ra một ít ánh sáng trong bóng tối .

" Chu Đông Hạo ? " Mạc Phàm nghe ra âm thanh thiểu năng này.

" Là tôi ,cậu có thể hạ xuống ,tôi thì không à .Cậu quan tâm Đào Tĩnh ,lão tử càng quan tâm cô ấy hơn cậu " Chu Đông Hạo nói cực kỳ thần kỳ.

" Cậu bị thiểu năng à ,ở nơi như này cậu có thể giảm âm điệu xuống thấp nhất được hay không ,muốn bị quái nhân nham thạch ép thành thịt vụn sao ? " Mạc Phàm mắng không khách khí.

" Tôi..." Chu Đông Hạo không biết phản bác như nào.

Mạc Phàm cũng không nói gì ,tại sao lại có một đứa con ghẻ như này.

Haizz ,quên đi ,thêm một người cũng nhiều tác dụng ,vừa hay mình không dùng được ma pháp hệ khác ,lúc mấu chốt vẫn có thể tóm tên não tàn này chịu tội thay.

" Phía dưới này làm sao lại lớn như vậy??? " Chu Đông Hạo nói.

" Cậu có thể nhìn thấy ? " Mạc Phàm hỏi.

" Đương nhiên là có thể ,phụ tu của tôi là Ám Ảnh hệ ,đôi mắt tôi còn sắc bén hơn cả yêu ma khi ở nơi như thế này " Chu Đông Hạo nói.

" Khả năng nơi này là ám quật " Mạc Phàm nói.

" Không thể nào ,không phải chúng ta đang ở đỉnh núi sao ? " Chu Đông Hạo kinh ngạc nói.

" Chúng ta leo lên Đĩnh sơn cũng có độ cao hơn 200 300 mét ,hiện tại rơi thẳng đứng cũng 200 300 mét ,căn bản là rơi vào trong ám quật ,nếu không phải vậy thì không gian dưới lòng đất không rộng lớn như vậy " Mạc Phàm nói.

Ở gần còn có chút ẩm ướt ,đó là không lâu trước đây từng có mưa ,Mạc Phàm cũng lợi dụng cái này phát hiện dấu chân của quái nhân nham thạch ,vừa mới để lại.

Theo dấu chân to này, Mạc Phàm cùng Chu Đông Hạo đi vào khu vực ám quật có vô số thạch nhũ ,thạch nhũ lớn như trụ cung điện ,còn chút dài chưa hề hoàn toàn nối liền với đỉnh quật phía trên ,có rất nhiều thạch nhũ đã hoàn toàn biến thành trụ ,lớp ngoài còn bao bọc một chút vật chất khoáng huỳnh quang ,để hang động hơi có ánh sáng âm u.

" Đừng nhúc nhích " Mạc Phàm bỗng nhiên cản Chu Đông Hạo lại.

Cũng không biết Chu Đông Hạo tu luyện Ám Ảnh hệ như nào,âm thanh hành động lại đặc biệt lớn, nếu như nơi này thật sự có những yêu ma thính giác nhạy bén, đừng nói là cấp chiến tướng , ngay cả cấp nô bộc cũng nghe thấy rõ ràng.

" Cậu nhìn thấy cái gì ? " Chu Đông Hạo hạ thấp giọng hỏi.

" Những quái vật bùn lắng có tính biến hình " Mạc Phàm chỉ vào phía trước ,nói.

" Tại sao tôi cảm giác đó là một mạch nước ngầm " Chu Đông Hạo thò đầu ra ,rất cẩn thận xem chỗ Mạc Phàm nói, chờ sau khi nhìn rõ ,Chu Đông Hạo cả kinh ,cả người run lên.

Đúng như Mạc Phàm nói, là bọn bùn lắng tấn công mọi người lúc trước ,sở dĩ Chu Đông Hạo nói là một mạch nước ngầm ,bởi vì những quái vật bùn lắng biến hình nhúc nhích từng đàn trên mặt đất ,số lượng nhiều đến mức tạo thành một dòng sông cuồn cuộn không ngừng.

" Cái kia không phải hướng tới Đĩnh thành sao ? " Chu Đông Hạo nói rất nhỏ giọng.

" Ừm ,xem ra kết giới chi nhụy mang tới cho thành thị này một chút quái vật cực kỳ đau đầu " Mạc Phàm nói.

" Chúng nó sẽ nhào lên người, sau đó biến thành quái nhân nham thạch...Trời ạ, lúc chúng ta xuất phát vào khi trời còn hoàng hôn,không phải có một đoàn quân nhân đi vào ám quật càn quét yêu ma sao.Nếu những quân nhân kia bị quái vật bùn lắng biến hình va vào " Chu Đông Hạo không phải không có đầu óc ,lập tức liên tưởng tới chuyện đáng sợ như này.