Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1803: Người Thủ Hộ Vinh Dự



Trans : xSnowballx

__

Mạc Phàm nghe theo kiến nghị của Apase ,để cho những nhất tộc quái nhân nham thạch trở về bên trong ám quật .

" Nỗ ".

" Nỗ ".

Mạc Phàm kêu lên ,thanh âm truyền tới lỗ tai của mỗi quái nhân nham thạch.

Nhóm nhất tộc quái nhân nham thạch đứng đó , bản thân chúng nó có chút chất phác hai mặt nhìn nhau : Rốt cuộc đại vương muốn chũng ta làm cái gì ?.

Trên mái nhà ,Apase nghe được Mạc Phàm hét loạn, sự xem thường suýt nữa cao ngút lên bầu trời ,đây là mình đi theo một chủ khế ước não tàn sao ,Mạc Phàm căn bản không hiểu ngôn ngữ nhất tộc quái nhân nham thạch ,như con khỉ vậy hét tới hét lui ,quỷ nghe cũng không hiểu Mạc Phàm muốn truyền đạt thứ gì .

" Vẫn để cho ta nói đi " thật sự Apase không muốn Mạc Phàm như một tên bị bệnh thần kinh không biết xấu hổ đứng ở đó,vì thế mà khống chế thanh âm của ô khoáng kim khải cự ma ,lợi dụng âm thanh chứa hiệu quả mệnh lệnh truyền tới những nhất tộc quái nhân nham thạch.

Lúc này những nhất tộc quái nhân nham thạch mới hiểu được ý đồ của đại vương, bắt đầu rút lui sôi nổi.

" Nhớ bảo bọn chúng để lại những pháp sư bị nuốt ,đừng đưa tới ám quật , lúc đó lại phiền phức đi vớt người ra "Mạc Phàm dặn dò .

Quái nhân nham thạch dần rời khỏi thành thị ,chúng nó tới sơn lũy thì thân thể bắt đầu thoái hoá.

Xác thực số lượng quái vật không ít,chúng nó xếp thành hàng rồi trút bỏ những áo giáp nham thạch cứng chắc vô cùng ,lộ ra bộ mặt thật.

Nguyên bản của chúng nó là quái vật bùn lắng biến hình ,những quái nhân nham thạch ,nham thiết cự tướng ,cương thạch nham thú không ngừng thoái hoá ,sơn lũy Đĩnh thành như được rửa sạch một lần bằng biển bùn,bùn lầy như nước biển chảy xuống như thủy triều ,vô số ma pháp sư bán hôn mê như vỏ sò sáng lấp lánh .

Ánh bình minh Đĩnh thành đã tới,những quân pháp sư canh gác thạch bảo chuông lớn cùng các pháp sư đơn độc vẫn ngốc ở nơi đó,bọn họ không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Kết thúc .

Kết thúc một cách hồ đồ mơ màng như vậy ?.

Bọn họ đã tính tới kết quả xấu nhất,nhưng chỉ chớp mắt công phu, giống như cái gì bảo vệ,kết giới thành thị ,nguyên tố chi đô,còn những nhóm ma pháp sư bị nuốt ở Đĩnh thành ,ngoại trừ cảnh đổ nát...

" Hình như từ lúc Mạc Phàm bị hắc ngân đồng khải cự ma nuốt , thì tất cả đều thay đổi " phó quân thống Hầu nói.

" Đúng đúng đúng ,là Mạc Phàm " Phương Địch nói.

" Khẳng định là cậu ta đã làm gì đó ,vốn dĩ cậu ta bị trọng thương , không tới mức là ra tay ,nhất định là có cách nào đó mới cố ý để hắc ngân đồng khải cự ma nuốt ,thật sự là quá tốt ".

Văn Hà tự nhiên cũng nhìn ra ,Tạ Thanh Hoa cố ý đi tới chỗ Văn Hà ,mở miệng nói với Văn Hà :" Chúng ta đi qua đó thôi ".

Tạ Thanh Hoa mang một ít người đuổi kịp tới ô khoáng kim khải cự ma ,ô khoáng kim khải cự ma đang bước ra ngoài thành, nhưng chưa có đi ra khỏi nội thành, phát hiện thân thể nham thạch cự tướng đang thoái hoá nhanh chóng ,bùn lầy rơi xuống không ngừng ,vô số quái vật bùn lắng biến hình mấp máy ở chỗ nó đi qua.

Rốt cuộc ở gần biên giới kết giới ,toàn bộ ô khoáng kim khải cự ma đã tan rã ra hoàn toàn ,Mạc Phàm toàn thân bao bọc hôi kén ,có chút mệt mỏi đứng đó ,xung quanh Mạc Phàm là một vũng bùn lắng ,bùn lắng không có tính như ký sinh trùng bám vào ký chủ nữa ,bắt đầu chảy xuống khe đất ,nơi tối tăm .

" Đúng là Mạc Phàm " Văn Hà kinh hỉ nói.

Mọi người lập tức đi lên vây quanh ,trên mặt mang theo vẻ mừng như điên.

Trước đó không lâu Mạc Phàm còn cảm giác toàn thân mình vô tận lực lượng,một chưởng phá núi ,một chân có thể chấn hải ,nhưng hiện tại Mạc Phàm cảm giác mình giống những pháp sư được giải cứu từ quái nhân nham thạch ,thân thể mệt mỏi bị vết sạch .

Đang ngất xỉu thì Mạc Phàm thấy những người khác đi tới vây quanh,không lâu sau Mạc Phàm xụi lơ ngã xuống, mệt mỏi mà ngất đi.

Dù sao cũng chịu tải một thân thể cường tráng khổng lồ, tinh thần sẽ chịu phụ tải rất lớn.

May mắn thay là loại phụ tải này không có khoa trương như Ác Ma hệ, đại khái ngủ mấy ngày mấy đêm sẽ khôi phục lại.

.....

.....

" Cậu ta như nào mà còn chưa tỉnh lại,không thì thế này đi ,em nhận thay cậu ta đi " thanh âm Văn Hà vang lên .

" Cái này em không quyết định được, chị vẫn nên chờ anh ta tỉnh lại đi "âm thanh Apase vang lên .

Mạc Phàm nghe được hai người kia nói chuyện ,ý thức dần khôi phục lại.

" Mấy người có nói gì bên cạnh tôi thì nói nhỏ thôi, những quái nhân nham thạch đều cút đi cả rồi chứ ? " Mạc Phàm mở mắt ,tinh thần có vẻ rất tốt.

" Mạc Phàm ,cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi " Văn Hà mang theo vài phần vui sướng nói.

" Tôi mới ngủ có một chút,làm sao mà giống kiểu rốt cuộc tôi vẫn chưa tỉnh lại " Mạc Phàm quơ quơ đầu ,có một loại cảm giác lâng lâng như say rượu ,nặng đầu,choáng váng ,hít thở một chút không khí trong lành,ăn sớm một chút sẽ không có việc gì.

" Một chút của ngươi là 10 ngày ấy hả ,rất nhiều người tới tìm ngươi ,ta nói với bọn họ là ngươi chết rồi " Apase nói.

" 10....10 ngày?? " Mạc Phàm ngẩn ra, rõ ràng là ngủ chưa được nửa tiếng ,cảm giác khoái cảm hủy diệt mà ô khoáng kim khải cự ma mang lại cho mình từ nửa tiếng trước vẫn còn, làm sao là lập tức trôi qua hơn 1 tuần ,cái này cũng quá khoa trương.

" Xác thực là 10 ngày, những người khác đều tỉnh táo lại ,có mỗi cậu là hôn mê ,chúng tôi vốn tính đưa cậu tới Đế Đô để chữa trị.Nhưng em gái nhỏ của cậu nói với chúng tôi là cậu không sao cả ,để cậu ngủ là tốt rồi " Văn Hà nói .

Bản thân Mạc Phàm đều choáng vàng ,làm sao mà thời gian trôi qua nhanh tua vậy ,bản thân mình chẳng có cảm giác gì .

Xem ra cấp quân chủ không thể tùy tiện lên được, làm nhiều lần như thật sự sẽ không tỉnh lại được.

" Được rồi ,hai người nói chuyện những ngày qua đi ,tóm lại tình huống như nào ? "Mạc Phàm nói.

" Chúng nó đều đã rút lui , Đĩnh thành làm nguyên tố chi đô ,vốn phải trùng kiến quy mô lớn ,có kết giới đô thành ,mặc dù dựa lưng vào ám quật sâu không thấy đáy thì chúng tôi vẫn có thể làm nó phồn vinh lên.Mặc kệ nói như nào, lần này quá cảm tạ cậu...Mấy ngày trước tôi ,cô giáo của tôi ,Lư Bân còn thảo luận về cậu ,thậm chí là cô giáo của tôi còn biểu tình cậu làm người thủ hộ vinh dự, được hưởng đãi ngộ tôn quý nhất của Đĩnh thành " Văn Hà nói.

" Loại tên tuổi như này thì bỏ qua đi ,về sau Đĩnh thành có chuyện gì cũng đừng tìm tôi, tôi rất bận " Mạc Phàm vội vàng xua tay cự tuyệt ,nói.

" Quả nhiên cậu không ham những thứ này dù chỉ một chút , ban đầu tôi còn cho rằng cậu làm chủ nhân Phàm Tuyết Sơn,tới gần Đông Hải chiến thành, yêu cầu bên Đĩnh thành chúng tôi yêu cầu bán vật liệu đá cùng tài nguyên Thổ hệ với giá gốc mới tận lực giúp đỡ chúng tôi ,xem ra là Lư Bân nghĩ nhiều rồi " Văn Hà nói.

" Giá gốc ? " Mạc Phàm không hiểu ,nói.

" Đúng vậy,tuy rằng bên quân đội chúng tôi khai thác, nhưng giống nhau là dùng phương thức bán ra cho các thành phố lớn vùng duyên hải, quân đội Đĩnh thành chúng tôi yêu cầu phí vận chuyển " Văn Hà nói.

" Nếu thật sự mấy người kiên trì muốn tôi làm người thủ hộ vinh dự ,vậy tôi cũng cố mà đồng ý ,haizz " Mạc Phàm nói .

Văn Hà sửng sốt một chút .

Chúng tôi không có kiên trì ,thứ này không bắt buộc ,cậu muốn làm thì làm ,không làm thì chúng tôi tuyệt đối không làm cậu khó xử.