Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1824: Không Chỉ Là Khai Sáng Ma Pháp



Trans : xSnowballx

Linh Linh mở bản đồ điện tử của mình ra ,phát hiện trên bản đồ vẫn đánh dấu đảo Húc là " căn cứ thuần dưỡng ".

Nói cách khác là bản đồ này gần 10 năm không có cập nhật ,đảo Húc sớm đã bị những vô vũ điểu không người trông giữ chiếm lấy ,biến thành sào huyệt .

" Thuần dưỡng quy mô lớn do tư nhân làm quả thực chính là hại người " Tương Thiểu Nhứ nói.

Gia đình Tương Thiểu Nhữ đều trong quân đội ,cho nên Tương Thiểu Nhứ rất quan tâm vấn đề này.

Ở nội địa có thế lực lớn thuần dưỡng yêu ma quy mô lớn ,cũng là căn cứ thuần dưỡng thiên ưng ,khác với những căn cứ thuần dưỡng quy mô nhỏ là đặt ở ngoài an giới ,chả sợ xảy ra loạn .

Thuần dưỡng này đúng là một nghành nghề bạo lực,dù sao thì pháp sư Triệu Hoán hệ trên toàn thế giới đều rất có hạn, triệu hoán thú trở thành chuyên môn của pháp sư triệu hoán ,một số yêu thú rất thích hợp làm thú cưỡi cho các pháp sư chiến đấu,phụ trợ chiến đấu ,cũng không cần phải trải qua thuần hoá yêu thú ,dịu ngoan có thể tàn sát trắng trợn trên lãnh địa của nhân loại.

Hệ thống thiên ưng của quân đội là đã thuần hoá thú tương đối thành thục, lúc trước bạch ma ưng xâm lấn còn không phải là làm phản tập thế ,một tên làm phản cũng nhất định phải giết chết toàn bộ, nếu không thì chính là nuôi dưỡng yêu ma .

" 20 năm trước thì những lãnh đạo ở Vọng Quy trấn đều đầu tư một ít vào đảo Húc , muốn dựa vào căn cứ thuần dưỡng trên đảo Húc trở thành một thành thị tự phát triển ở tuyến bờ biển Đông ,sau khi phú hào quốc tế phá sản đào tẩu ,năm đó nguồn lực lớn chống đỡ kinh tế chính phủ cũng vì thế mà xuất hiện một lỗ hổng lớn ,vì không để cho các nghị viên phía trên phát hiện ,bọn họ giấu đi tin tức chân thực của nơi này ,cũng trực tiếp bỏ đảo Húc không thèm để ý tới " Đường Nguyệt nói.

" Những quan viên này ,quả thực....." Triệu Mãn Duyên muốn chửi tục,nhưng phát hiện ở đây có nhiều cô gái như vậy,cuối cùng vẫn nín lại.

" Nhưng quan viên kia đâu ,bọn cô xử lý như nào? " Mạc Phàm hỏi.

" Xử lý như nào ,đám quan viên kia cũng không ngu ,việc của 10 năm trước,bây giờ bọn họ đã điều chuyển đi nơi khác ,tiếp tục làm mưa làm gió ,nào còn có xem Quy Vọng trấn sống hay chết ,trưởng trấn bây giờ cũng tới nơi đại khái được 2 năm ,ban đầu ông ta cho rằng đảo Húc là đảo hoang ,sau khi phái người tới khảo sát qua ,tiểu đội khảo sát chết sạch ,trực tiếp doạ cho trưởng trấn này sợ tới phát khóc " Đường Nguyệt nói.

" Trưởng trấn này thực sự là xui xẻo " Mạc Phàm nói.

10 năm trước lũ quan viên ở Vọng Quy trấn gây nên một hỗn loạn lớn ,vì không để ảnh hưởng tới con đường làm quan của bọn họ ,bọn họ che giấu ,ẩn giấu ,sau đó lần lượt điều nhiệm tới nơi khác trong vòng 10 năm về trước ,đợi 10 năm sau quan chức mới tới nơi này tiếp nhận ,phát hiện những hỗn loạn này đã không còn là hỗn loạn,mà là một đảo yêu ma.

Trong 10 năm ,những vô vũ điểu không ai quản lý đã sinh sôi ra bao nhiêu đời ,bản thân nơi được chọn làm căn cứ thuần dưỡng thì tương đương với việc là chỗ đó phù hợp với sinh hoạt của loại sinh vật này.Đảo Húc đã biến thành lều to giường ấm cho vô vũ điểu ,10 năm trước chỉ làm một đám con non ,10 năm sau đã trở thành một nhánh yêu ma ,bộ lạc.

" Phú hào kia tuyển chọn giống vô vũ điểu sinh sôi cùng trưởng thành cực cường ,đảo Húc khép kín, hoàn cảnh phong phú ,để cho vô vũ điểu thành bộ tộc " Đường Nguyệt nói.

"Vậy thì vấn đề chân chính ở Vọng Quy trấn này không phải thứ có độc kia ,mà độc nham to lớn nhất là những vô vũ điểu trên đảo Húc ? " Linh Linh nói.

Đường Nguyệt gật đầu, vừa nãy ở trong nhà hàng ,nhiều người nhiều miệng ,Đường Nguyệt sẽ không nói thật sự việc ra.

" Kỳ thực là vấn đề lớn này mới phát hiện hơn một tháng trước, nhưng tiếc là người thẩm phán hội của bọn chị xử lý cũng khó khăn,trước tiên chỉ có thể quan sát .Sinh vật độc kia chỉ là một vấn đề nhỏ diễn sinh từ vô vũ điểu trên đảo Húc ,phải mau chóng giải quyết " Đường Nguyệt nói.

" Chẳng trách một độc vật nho nhỏ ,làm sao để cho phán trường mấy cô chạy tới nơi này ,hoá ra tồn tại mầm hoạ lớn vô vũ điểu trên đảo Húc " Mạc Phàm nói.

" Ừm ,đương nhiên là cô tới nhìn chằm chằm vô vũ điểu ở đảo Húc ,thủ hạ của cô xử lý không tốt,làm cô rất đau đầu " Đường Nguyệt xoa thái dương .

" Haha ,bảo sao mà em thấy cô tức giận như vậy " Mạc Phàm nói.

" Cô đã điều tra ,trước lúc mực nước biển dâng lên thì số lượng vô vũ điểu chưa nhiều như vậy ,sau khi mực nước biển dâng lên thì ăn những thức ăn có chất kích thích, ngày càng lớn mạnh " Đường Nguyệt nói.

" Khả năng là một loại tài nguyên mà chúng nó thiếu bị cuốn tới chỗ của chúng nó " Linh Linh nói.

" Chị cũng nghĩ thế ,thực sự là không được ,chị cũng đành ném việc này cho Chúc Mông " Đường Nguyệt nói.

Chúc Mông là nghị viên chiến lược mầm hoạ ,chuyện như này thuộc về Chúc Mông quản ,chỉ là thẩm phán hội bên này không xử lý tốt mà ném sang cho nghị viên bận rộn ,bản thân là một loại không làm tròn nhiệm vụ.Mấy ngày nay Đường Nguyệt vẫn đang nghĩ cách công phá ,nếu như trong vòng nửa tháng không có cách nào hay thì chỉ có thể đăng báo ,Đường Nguyệt cũng không còn cách nào khác .

Đương nhiên nếu đăng báo thì chức phó phán trường này của Đường Nguyệt cũng bị giáng xuống .

Đường Nguyệt không ẩn giấu như những quan chức ,giánh chức thì giáng chức , Đường Nguyệt cũng không muốn để những vô vũ điểu này ở đảo Húc lớn mạnh thêm .

" Cái chức phó phán trường này của chị cũng vất vả mới lên được ,giáng chức cũng quá đáng tiếc " Linh Linh nói .

" Dù sao cũng tốt hơn là để sự việc nghiêm trọng hơn " Đường Nguyệt nói .

" Bọn em vốn định tới đảo Húc để tìm dấu ấn đồ đằng ,bây giờ cũng vì chuyện này mà bọn em bị nhốt lại " Linh Linh liếc nhìn Tương Thiểu Nhứ ,Tương Thiểu Nhứ cũng bất đắc dĩ.

Còn nói là không lo chuyện bao đồng ,nào có biết đảo Húc bây giờ không còn như đảo Húc lúc trước,bị một đám vô vũ điểu thuần dưỡng thất bại chiếm lĩnh .

" Cô Đường Nguyệt ,phiền phức của cô cũng là phiền phức của em ,chuyện này giao cho bọn em đi " Mạc Phàm vỗ ngực của mình ,nói rất ân cần.

" Cái kia cảm ơn em trước ,chỉ có điều là cô thấy chuyện này không xử lý dễ dàng ,nói những lời này với mấy người ở đây cũng chỉ vì cảm thấy quá ngột ngạt , có thể nói ra một chút phiền lòng với mấy người ,tôi cảm thấy đã thả lỏng đi rất nhiều " Đường Nguyệt nói .

Đường Nguyệt còn có chuyện khác cho nên rời đi trước .

Mạc Phàm cũng thấy được Đường Nguyệt bị chuyện này làm cho phiền não đã lâu, trạng thái tinh thần cùng tính khí toàn thân xuất hiện chút biến hoá ,Mạc Phàn nhìn thấy tâm thương yêu không ngớt .

Sau khi nhìn Đường Nguyệt đi xa ,Tương Thiểu Nhữ ngồi cạnh đẩy đẩy Mạc Phàm một thoáng ,nổi giận đùng đùng nói :" Đầu óc của cậu sắp ngâm trên ngực của người khác,khi xuất phát thì thề sắt son là tới thẳng chỗ đồ đằng ,hiện tại thì hay rồi ,vừa nhìn thấy giáo viên mỹ nữ này thì thần hồn cả người điên đảo ,cậu cùng cô ấy có một chân đúng không* " .

" Cô ấy là giáo viên ma pháp thực tiễn hồi cấp 3 của tớ , cậu không biết lúc tớ vừa chân ướt chân ráo tiếp xúc với ma pháp thì có biết bao nhiêu người sùng bái cô ấy .Hơn nữa tớ dám đánh cược là toàn bộ nam sinh từng gục ngã trước cô giáo Đường Nguyệt , cô ấy không chỉ riêng là khai sáng ma pháp cho bọn tớ.....hiện tại cô ấy gặp phiền phức ,tớ làm học sinh thì đương nhiên phải giúp " Mạc Phàm nói với ngôn từ nghĩa chính.

" Ừm ừm ,Mạc Phàm nói rất có đạo lý " Triệu Mãn Duyên gật đầu.

Triệu Mãn Duyên cũng rất muốn có cô giáo dạy mình lúc học cấp 3 như vậy ,hoàn toàn không cần tới tạp chí ,hình ảnh ,máy vi tính để thoả mãn mơ mộng .

Có một chân ở đây có nghĩa là châm biếm về mối quan hệ bất thường giữa nam với nữ.