Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1866: Thành Rác Rưởi



Trans : xSnowballx

Khu mỏ quặng đại ngân Hồng Lai, một chiếc xe quân dụng mang theo từng tầng lưới sắt rời khỏi khoáng trấn,phái trên còn lộ ra từng luồng mùi tanh nồng đậm.

" Chuyến xe của mấy người ,làm nghề đánh cá sao ,mau ném những lưới sắt này đi ,muốn đem địa bàn của tôi đều bốc mùi khắm à " Môn vệ trưởng tức miệng mắng to.

" Chúng tôi bắt được một thứ tốt mang về ....." Quan quân đang muốn nói chuyện ,nghe được thấy tiếng động cơ máy bay trực thăng trên bầu trời ,ngẩng đầu lên nhìn :" Là Nam nghị viên trở về ".

Hạ xuống sân bay, một đội nữ viên chức mặc hắc tơ đứng thành một hàng ,trong tay đều cầm sâm panh chúc mừng ,vẻ mặt tươi cười ở đó đón Nam nghị viên trở về .

" Ác ác ác ".

Không biết ai đi đầu kêu một tiếng ,đi xuống trực thăng cùng Nam nghị viên ,những chai sâm panh được mở đồng loạt ,phun ra bọt nước thuần mùi vị nước biển chúc mừng ,cố ý kêu các nhân viên cùng kêu lên .

" Đại nghị viên của chúng ta trở về rồi ".

" Đại nghị viên của chúng ta trở về rồi " .

Nam nghị viên nhìn những tên thiểu năng này, cũng bỏ xuống lớp mặt nạ cuối cùng ,lộ ra khuôn mặt xấu xí đáng sợ.

" Ngươi cố ý sao ? " Nam nghị viên nhìn qua ngân khoáng quân trường Thái Đổng cố ý tới chúc mừng.

Cái màn chúc mừng này tẻ nhạt cực điểm ,Nam nghị viên nhớ lại cảnh phát điên trong hội nghị, không cần phải che giấu câi gì cả :" lăn ,lăn ,lăn hết đi ,một đám vô dụng ".

Một đám nhân viên nữ nghe được tiếng hét đáng sợ làm cho hoa dung thất sắc ,từng người cúi đầu rời đi, bầu không khí lập tức quái dị tới cực điểm .

" Những thứ ta muốn được chuyển tới chưa " Nam nghị viên hỏi mạnh mẽ.

" Là những tà điểu kia sao, chở tới rồi ,chở tới rồi ,chỉ là quân khu bên kia không có tình nguyện lắm " Ngân khoáng quân trưởng Thái Đổng nói.

" Hừ ? Không tình nguyện ,chờ ta hoàn thành xong kế hoạch này, lúc đó tất cả bọn chúng đều phải quỳ cầu xin ta " Nam nghị viên, tức giận nói.

" Những thứ kia nhìn qua có dáng vẻ rất nguy hiểm ,Nam nghị viên ,có cần phải tăng đề phòng một thoáng lên hay không ,hoặc là để người bên quân khu tới giúp chúng ra một hai ngày.

" Không cần ,các ngươi đưa những hồng não tà điểu tới căn cứ ,chỉ cần lấy những đại chủng điểu ,toàn bộ những tạp chủng khác sẽ nghe lệnh của chúng ta " Nam nghị viên nói.

" Vẫn là Nam nghị viên cao chiêu, lúc trước ngài tiêu tốn nhiều tâm huyết để xây dựng căn cứ thuần dưỡng,nếu như bị phá hủy thì quá đáng tiếc " Thái Đổng nịnh nọt nói.

" Ta muốn cho những cẩu tạp chủng ở Đĩnh thành phải hối hận ! Thời đại của thiên ưng ,bắt đầu từ ngày hôm nay sẽ bị đào thải triệt để , ta sẽ nắm tất cả quân đội trong tay " Nam nghị viên cả giận nói.

...

...

Vào buổi tối ,trên dãy núi phía Tây của vùng mỏ đại ngân Hồng Lai, bảy con phệ nguyệt bạch lang ở dưới ánh trăng hiện ra hào quang thánh đang ngổn ngang không thể tả chạy trốn trên vùng núi, bộ lông của chúng nó ngược ra sau cuốn theo chiều gió .

Dãy núi trập trùng bất bình ,trên vùng núi còn chất đống ngổn ngang vô số khoáng thạch,một dải đất nhìn có vẻ cực kỳ thưa thớt thực vật ,nhưng những phệ nguyệt bạch lang lại am hiểu chạy nhanh băng băng ở khu vực như vậy nhất ,xưa nay chúng nó không bởi vì đá lởm chởm hoặc độ cao phía trước mà giảm tốc độ ,nhảy vụt nhảy bắn ,bám tường mà đi, hay đi như chuồn chuồn lướt nước, ung dung thông qua tất cả quái dị phía trước, những người ngồi trên phệ nguyệt bạch lang cũng không cảm giác được xóc nảy quá mức .

" Ở ngay phía trước , bức phẫn tà điểu được vận chuyển tới khu mỏ quặng đại ngân " Đường Nguyệt chỉ vào khoát dốc cao .

Dãy núi cao lên ,mà đi lên phía trước nữa là một khối bồn địa rất rộng rãi ,nhìn từ nơi này xuống sẽ thấy ngay giữa bồn địa là thành nhỏ có đèn đuốc một sáng lên từ khu mỏ quặng,bên trong phần đều nhà thấp dùng tầng đá làm nắp cùng một ít lá sắt làm nhà kho tạm thời, nhưng có thể thấy là ngổn ngang không thể tả ,ánh trăng tinh khiết chiếu xuống ,toàn bộ tiểu khoáng thành bị một lớp bụi bặm bao phủ ,quanh năm không tiêu tan.

Phần lớn khoáng thành đều như vậy,ô nhiễm nghiêm trọng, giao thông rách nát ,bọn họ chỉ vận chuyển thứ đáng tiền ra ngoài,còn nơi sản xuất ra làm sao thì những người đào quặng không quan tâm .

" Đây chính là bảo địa của Nam nghị viên ?" Văn Hà nhìn thấy tiểu thành Hồng Lai,khắp khuôn mặt là kinh ngạc.

Đây là buổi tối mà cũng có thể cảm giâc được tiểu thành này dơ bẩn ngổn ngang rách nát không thể tả được,huống hồ ban ngày còn những toái ngân, lộ rõ phòng ốc không được tu sửa ,vừa nghĩ tới Đĩnh thành rơi vào tay Nam nghị viên sẽ biến thành dáng vẻ như thành thị rác rưởi này ,Văn Hà nghĩ mà sợ.

May là Đĩnh thành không rơi vào tay người này.

Đĩnh thành cùng khu mỏ quặng Hồng Lai đều là một loại hình ,chủ yếu phân phát vật tư ra ngoài, Nam nghị viên tham gia tuyển cử trước đó, nói khoác công trình khu mỏ quặng Hồng Lai đều hoàn mỹ,làm cho tất cả mọi người tin Đĩnh thành sẽ tốt đẹp như lời Nam nghị viên nói, nhưng hôm nay tới đại bản doanh chân chính khu mỏ quặng Hồng Lai ,nhìn thấy tình cảnh này ,Văn Hà giận run người.

Những người phụ trách khảo sát đều bị mua chuộc sao, rõ ràng khu mỏ quặng Hồng Lai gay go tới cực điểm ,tại sao tin tức trên tay bọn họ lại là sinh thái duy mỹ.

" Rất bình thường ,không phải chính khách là như vậy sao ,không các gì các cô gái đăng ảnh đẹp lên khoảnh khắc ,đều dựa vào photoshop " Triệu Mãn Duyên nói.

" Không biết tên Nam nghị viên này đã hút bao nhiêu máu từ khu mỏ quặng Hồng Lai này,không có chút tiền nào được bỏ ra để kiến thiết thành Hồng Lai, đoán chừng nguời trong thành Hồng Lai lấy tuổi thọ đổi lấy tiền,muốn ở lại ....quỷ cũng không được " Mạc Phàm nói.

Linh Linh lấy ra notebook mini ,cũng không biết Linh Linh lên internet bằng cách nào ,không bao lâu thì bản đồ điện tử toàn bộ Hồng Lai hiện lên ,đồng thời phía trên còn rất nhiều điểm màu đỏ lấp loé ,có vẻ rất dày đặc.

" Ông ta không bỏ một đồng nào vào đầu tư kiến thiết ,nhưng lại không keo kiệt với phòng giữ an toàn, trong thành có rất nhiều pháp sư chiến đấu,không thu một nhánh quân pháp sư " Linh Linh nói.

" Vậy làm sao bây giờ ,không thể xông vào,xông vào không phải là bị tên Nam nghị viên tóm lấy nhược điểm ? " Triệu Mãn Duyên nói.

" Nhân viên quân khu phòng giữ cách ly Vọng Quy trấn trước đó còn ở đây không ? " Mục Bạch hỏi.

Linh Linh lắc đầu:" Bọn họ ở quân khu Hồng Lĩnh cách 20 km ,hẳn là hàng xóm với địa bàn của Nam nghị viên, hơn nữa có người thuyên chuyển bọn họ...".

"Không phải một nhóm thì dễ làm ,người của quân khu Hồng Lĩnh rất mạnh ,bọn họ được huấn luyện nghiêm chỉnh,chúng ta đánh với bọn họ không có phần thằng nào " Mục Bạch nói .

" Pháp sư Hồng Lai của Nam nghị viên cũng không phải dễ đối phó,dù sao nơi này cũng là một mỏ quặng lớn " Triệu Mãn Duyên nói .