Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1873: Có Muốn Gặp Cũng Không Được



Trans : xSnowballx

Đám mây màu đen dần rời khỏi bầu trời Hồng Lai, để lại một vết thương cho khu sau thành .

Nam nghị viên ,Trần Ẩn ,Thái Đổng thình lình đã hiến thành ba bộ xương màu trắng ,nguyên bản Đường Nguyệt còn muốn tập nã Nam nghị viên ,dau đó đưa tới thẩm phán hội cao nhất ,nhưng những bức phẫn tà điểu không có nhân từ như vậy.

Hay như vậy cũng là một kết quả tốt ,lấy bắp thịt của Nam nghị viên,cho dù được đưa tới thẩm phán hội cao nhất , cũng không tạo được tình huống không tạo thành tính nhân viên thương vong thực chất,không bị phán trọng tội ,thậm chí còn thông qua minh hữu chính trị trong nhiều năm,không tới mấy năm thì đi ra ,đổi thân phận khác thích hợp đông sơn tái khởi*.

Kết thúc ngay ở đây,mặc dù trên thế giới cũng không thiếu đi chính khách khốn nạn như Nam nghị viên ,nhưng chết đi một người như vậy thì đảm bảo một phương bình an.

Những pháp sư Hồng Lai trốn ở bên ngoài một thoáng ,đợi sau khi những bức phẫn tà điểu hoàn toàn tán đi,bọn họ bước ra ngoài khi trong lòng vẫn còn sợ hãi, rất hiển nhiên là bọn họ lựa chọn giữ mạng là chính xác,không phải vậy thì không chỉ có 3 bộ hài cốt này,mà là một đường đầy hài cốt của bọn họ.

.....

Không lâu sau thì Văn Hà dẫn người từ quân khu Hồng Lĩnh tới mỏ quăng ngân khoáng,sau khi những người khác thấy hài cốt của Nam nghị viên cùng hai người khác ,cũng không tỏ ra thương hại, bản thân vị quân tướng biết Nam nghị viên là do chim nào,nghe theo sự điều khiển cũng chỉ vì Nam nghị viên mua chuộc được cao tầng hơn, trực tiếp ra lệnh với quân khu Hồng Lĩnh của bọn họ.

Quân tướng trực tiếp quản khu mỏ quăng ngân khoáng này,vì phòng ngừa những bức phẫn tà điểu quay trở lại, bọn họ bố trí một kết giới khá lớn, càng lập tức tổ chức nhân viên quân đội kiến tạo chỗ tị nạn dưới lòng đất.

Chỗ tị nạn dưới lòng đất rất quan trọng ,đặc biệt là một ít khu mỏ quặng,nhân viên tập trung ở khu mỏ quặng ,tài nguyên phong phú,rất nhiều lúc còn có khả năng không ở bên trong kết giới an toàn, yêu ma xâm lấn là chuyện thường tình ,đặc biệt là phía Tây,lúc trước Mạc Phàm đi tới phía Tây,bị ma mãnh tập kích tiểu trấn, chính bởi vì có chỗ tị nạn dưới lòng đất mới để nhiều người tránh được một kiếp .

Lần này cũng may là điểu vương tà tinh chạy tới đúng lúc ,mang những bức phẫn tà điểu tràn đầy lệ khí đi,không phải thế thì hậu quả khó mà lường trước được.

.....

Nhìn điểu vương tà tinh mang bão táp đáng sợ đi xa,Mạc Phàm thở dài một hơi.

Đi tới Tần Lĩnh ,chẳng khác nào phóng sinh vật cưỡi mà mình âu yếm nhất,Mạc Phàm cũng biết không có khế ước ,rất khó để thuần phục một con sinh ở biển cả cùng bầu trời chi hùng .

" Mặc kệ như nào thì đều xử lý hoàn mỹ " Mục Bạch nhìn qua toà tiểu thành Hồng Lai ngổn ngang khó tả này,mở miệng nói.

" Đúng vậy ,những quần khủng bố này, chỉ mong sau này có muốn cũng không gặp lại được " Triệu Mãn Duyên nói.

" Lão Triệu ,đồ đằng của cậu như nào rồi?" Mạc Phàm hỏi.

" Chết được nhiều năm rồi,bất quá lực lượng đồ đằng hẳn còn được bảo tồn rất lớn ,tớ cảm giác dựa vào nguồn lực lượng này để lên siêu giai không có vấn đề gì ,vấn đề là tớ để hệ nào lên trước đây ,Quang hệ ,Thủy hệ ,hay Nham hệ đây " Triệu Mãn Duyên nói.

Ba hệ này của Triệu Mãn Duyên bình cảnh không thể bình cảnh hơn được nữa,theo người chim Mạc Phàm vào Nam ra Bắc ,chỗ tốt thì không có bao nhiêu, nhưng chân tâm tu vi lại vững chắc hơn rất nhiều.Không vững cũng không được ,rất nhiều lưc hơi không vững chắc thôi thì mạng nhỏ cũng không còn.Ma pháp chi đạo của pháp sư ,là một quá trình không ngừng đột phá tiềm năng bản thân ,càng không ngừng chiếu đấu, trải qua một ít bồi hồi sinh tử ,càng có thể tăng cao tu vi.Giảng đạo lý ,trước đây phương thức tu luyện của Triệu Mãn Duyên là thư thái trong phòng tổng thống,tĩnh tu mấy ngày,cuồng mấy ngày,làm sao không nghĩ tới hiện tại mình là một tên liều mạng, trên quỷ môn quan có mấy cái đinh còn nhớ rõ, đáng sợ hơn mình giống như dần quen phương thức này,một thời gian dài không ra ngoài lãng một làn sóng thì toàn thân không thoải mái.

.....

.....

Sau khi xử lý xong chuyện bức phẫn tà điểu, Triệu Mãn Duyên lập tức chọn bế quan tu luyện,bắt đầu xung kích siêu giai của mình.

Đường Nguyệt còn cần đem tất cả sự việc liên quan tới Nam nghị viên để tiến hành một ít phần kết ,bao gồm cả chánh án Chu Kỷ ,những thứ này đều xử lý cùng nhau.Thẩm phán hội núi Nam Hi rơi vào tay Chu Kỷ quả thực hỏng bét ,vốn là thẩm phán hội Linh Ẩn định cô lập bọn họ, nhưng xem hiện tại ,thẩm phán hội núi Nam Hi cần một người tiếp nhận mới.

Đường Nguyệt khá là có cảm tình với thẩm phán hội núi Nam Hi, nghĩ tới tiếp theo Đường Nguyệt có thể xin thẩm phán hội Linh Ẩn để trở thành chánh án thẩm phán hội núi Nam Hi.

Thẩm phán hội núi Nam Hi cách Phàm Tuyết tân thành vẫn tính khá gần,nếu như Đường Nguyệt chưởng quản núi Nam Hi ,thì đó là một chuyện tốt với Phàm Tuyết Sơn,chi ít có người chống lưng từ phía Bắc .

Mạc Phàm để tiểu Nguyệt Nga Hoàng làm công tác tư tưởng cho điểu vương tà tinh ,mất tập trung ,Mạc Phàm không trở lại Phàm Tuyết Sơn ,mà tới Minh Châu học phủ,muốn tu luyện thì Minh Châu học phủ thích hợp hơn rất nhiều,tâm có lắng thể lắng xuống, có chút sức mạnh mới cần Mạc Phàm nghiên cứu cho rõ.

Mục Bạch cùng Tương Thiểu Nhứ đi tới Phàm Tuyết tân thành,Mục Bạch làm dực khôi nhàn thì có nhàn ,nhưng cần phải trở về lượn một vòng ,vừa hay Tương Thiểu Nhứ cũng muốn thăm Phàm Tuyết Sơn cùng Phàm Tuyết tân thành một chút.

Đến Phàm Tuyết tân thành,Tương Thiểu Nhứ suýt bị tốc độ phát triển của nơi này doạ cho sợ.

Từ lúc bắt đầu kế hoạch thành thị cho tới bây giờ mới được bao lâu ,Phàm Tuyết tân thành từ một mảnh đất hoang đã phát triển thành hơi quy mô thành trấn,thành trấn này so với ngân khoáng thành Hồng Lai do Nam nghị viên chưởng quản thì quả thực chính là một đô thị cùng một chỗ đổ rác,khác nhau một trời một vực

" Hồi trước vừa vặn tới khi đại công trình còn đang thi công, tân thành sau khi hoàn thành xác thực sạch sẽ ,rất đẹp đẽ, tất cả mọi thứ đều mới " Mục Bạch cảm khái một tiếng ,cũng coi như là một nguyên lão, kỳ thực trước đây không lâu Phàm Tuyết tân thành đâu đâu cũng là công trường ,nê tràng ,hiện tại đã biến thành một mảnh nội thành cực kỳ thư thích,mảnh nội thành rất nhiều xanh hoá được tu bổ hoàn hảo,xác thực làm cho người ta có cảm giác tiểu thành mỹ lệ.

" Tôi còn tưởng nơi này tùm la tùm lum cơ đấy,không nghĩ tới là phát triển nhanh như vậy ,xem ra tôi có thể cân nhắc mua một gian nhà ở đây .....mấy người có ưu đãi gì không? " Tương Thiểu Nhứ hỏi .

" Không cần phải mua làm gì ,phí tiền ,bên chỗ nhai đoàn pháp sư nam dực có cho tôi một căn nhà không tệ ,cô muốn thì tôi đưa cho cô,tôi đều ở Phàm Tuyết Sơn,cho tôi căn nhà kia cũng quá lãng phí " Mục Bạch nói.

" Là nhai ở phía trước sao ? " Tương Thiểu Nhứ chỉ vào phố dài gạch màu xanh đen ,hỏi.

"Ừm ,muốn đi xem một chút không ? " Mục Bạch hỏi.

" Được ,có thể nhìn thấy vịnh cùng hai ngọn núi, quả thật không tệ " Tương Thiểu Nhứ nói

Đông sơn tái khởi : thua keo này bày keo khác, đợi thời trở lại, trở lại ngày xưa。