Trans : xSnowballx
Nếu các bạn không hiểu từ " Tập nã ( 緝拿 )" những chương trước mình có ghi có nghĩa là gì thì nó mang nghĩa là truy nã , truy bắt , khám xét tội phạm .
__
Tựa hồ như Thiệu Trịnh nhớ lại hồi ức , mới vừa rồi còn làm vẻ mặt buồn ngủ , hiện tại đang nói chuyện với đám thanh niên trẻ tuổi , ban đầu bọn họ cảm thấy có hứng thú nghe , nhưng giờ thì những người khác bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.
" Nghị trưởng , không phải ông nói ngày mai đi nước ngoài một chuyến sao, nghỉ ngơi đi , lần sau lại nghe ông nói tiếp cố sự thời trai trẻ hăng hái " Mạc Phàm ngáp một cái, một loại cảm giác mời thần đến thì dễ , tiễn thần đi thì khó* .
" Không sao, không sao, bên kia cũng chênh lệch múi giờ , giờ này bên Argentina mới rời khỏi giường, tôi muốn tới đó nửa tháng , vừa hay được các bạn thanh niên trẻ tuổi này nhắc nhở " Thiệu Trịnh nói.
" Không phải ...giới trẻ chúng tôi đều khá chú ý tới dưỡng sinh, tắm suối nước nóng còn cho câu kỷ*, tinh thần ông phấn chấn hơn thì nên lo nghĩ chuyện đại sư quốc gia , bọn tôi không chịu nổi nữa rồi , đi ngủ trước đây " Mạc Phàm nói.
Thiệu Trịnh vẫn còn thèm kể lắm, nhưng cuối cùng chỉ có thể chào hỏi các thành viên trong đội quốc phủ , kết quả phát hiện Ngải Giang Đồ , Nam Giác , Quan Ngư đã nằm trên bàn ngủ , căn bản chưa nghe được đoạn đặc sắc nhất trong câu chuyện Thiệu Trịnh tức giận đại hoàng tử Anh quốc , làm cho Thiệu Trịnh tức giận uống một ngụm trà lớn.
" Tắt , tắt , sau này không có chuyện gì thì đừng có video call cho tôi vào đêm hôm khuya khoắt như này " Thiệu Trịnh nói.
" Đi ngủ sớm ..."
" Ngủ cái gì mà ngủ , tôi đây cũng chênh lệch múi giờ " Thiệu Trịnh tức giận nói.
Mạc Phàm ngượng ngùng nở nụ cười.
Tắt video , Mạc Phàm , Triệu Mãn Duyên , Linh Linh mới thở phào nhẹ nhõm.
Vào lúc này Giang Dục mới tỏ vẻ u oán , nói :" Đã nói trước với các cậu nghị trưởng là một cuồng ma hồi ức, có một lần ông ta tới Đế Đô giảng bài cho chúng tớ, đại sứ Hàn Quốc ở bên cố cung đình chờ ông ấy, vốn chỉ giảng trong 40 phút , kết quả là tới tận tối mới xong , làm cho chúng tớ ai nấy cũng đói meo cả bụng ...."
" Được rồi, ngày hôm nay cũng coi như tớ tiếp thu kiến , lần sau tuyệt đối tớ sẽ chú ý " Mạc Phàm nói .
Vừa mới nói được mấy câu , điện thoại Mạc Phàm rung lên , liếc mắt nhìn xem ai gọi , ây da , không phải điện thoại của thư ký mà là điện thoại riêng của Thiệu Trịnh .
Không thể nào .
Ông ta muốn nói chuyện thâu đêm với mình sao, ở đây có 8 người trong đội quốc phủ , dựa vào cái gì mà chỉ gọi cho mình , tha cho người trẻ tuổi một mạng đi.
" Mạc Phàm ? " Giọng Thiệu Trịnh trầm xuống .
" Đúng rồi " Mạc Phàm cảm giác ngữ khí Thiệu Trịnh biến hoá lớn.
" Người của dị tài viện ở Thiên Sao ? ".
" Đúng vậy " Mạc Phàm trả lời.
" Tôi không đi Argentina nữa , tôi đến dị tài viện một chuyến " Thiệu Trịnh nói.
" Làm sao vậy ? " Mạc Phàm ngẩn người.
" Mới vừa rồi nói chuyện cô gái trên Thiên Sơn, sau đó thì cô gái đó gia nhập làm tuyển thủ đội quốc phủ , trong giải đấu học phủ chi tranh thi triển ma pháp mạnh mẽ quá mức , bị dị tài viện đóng băng dưới băng ngân to nhất ở thiên hoang băng ngân, không biết vì nguyên nhân gì mà cô ấy giải thoát khỏi băng ngân , vừa nãy có người báo cho tôi, dị tài viện đã bắt được cô ấy ở Thiên Sơn, phóng qua biên giới phía Tây quốc gia chúng ta , chínhn là trở về Thánh thành bên Châu Âu " .
Tin tức này được báo khi Thiệu Trịnh vừa tắt máy tính , thư ký không gõ cửa mà chạy vào luôn .
Thiệu Trịnh nghĩ nhóm Mạc Phàm ở Thiên Sơn, nghĩ tới bọn họ biết chuyện này, lập tức gọi đến tới để hỏi cụ thể chi tiết nhỏ .
" Bị bắt? Không thể nào, cửu mang cố trận của bọn họ đã bị phá hỏng , phong sơn đại tuyết cũng đến, mấy tên tài giáo kia nhất định phải rời khỏi Thiên Sơn, bọn họ không thể tiếp tục chờ đợi ở đó " Mạc Phàm kinh ngạc nói .
Bị bắt ?
Không phải rõ ràng đã thoát khỏi sao, dưới phong sơn đại tuyết thì bốn tài giáo kia đã làm như nào ?.
" Xem ra quả nhiên bọn họ đã dùng cấm thuật , đám người dị tài viện này quả thực coi trời bằng vung , ở trên đất chúng ta mà vận dụng loại năng lực này , có còn để con dân Thiên Sơn chúng ta vào trong lòng không nữa " Thiệu Trịnh dị thường phẫn nộ nói.
" Cấm thuật ? Bọn họ dùng cấm thuật gì , không phải dị tài viện đả kích cấm rồi sao, làm sao bọn họ xài được cấm thuật ?" Mạc Phàm hoàn toàn không hiểu Thiệu Trịnh nói gì .
" Chuyện này tạm thời cậu không cần biết " Thiệu Trịnh nói.
" Hiện tại bọn họ ở đâu, tôi đi chặn bọn họ lại " Mạc Phàm cũng phẫn nộ.
" Không được , cậu không thể đi , cậu coi dị tài viện là cái gì , muốn chặn là chặn sao, bấy kỳ quốc gia , thế lực ,tổ chức nào cậu có thể không để vào mắt , nhưng dị tài viện tuyệt đối không được " Thiệu Trịnh nói.
" Tôi không thể để Tần Vũ Nhi rơi vào tay dị tài viện được, cô ấy là nỗi lo lắng duy nhất của tổng giáo quan , tổng giáo quan hi sinh nhiều như vậy, nếu như ngay cả chuyện nhỏ như này mà tôi cũng không ra tay giúp đỡ được vậy thì làm sao xứng đáng làm học sinh của tổng giáo quan được? Tổng giáo quan khởi xướng chiến tranh minh giới chẳng khác gì là đang bảo vệ ranh giới lục địa của chúng ta ... " Mạc Phàm nói .
" Những gì cậu nói tôi đều hiểu, tôi sẽ đi thoả hiệp với bên dị tài viện, còn cậu đàng hoàng về Phi Điểu thị cho tôi , cả cậu và Mục Ninh Tuyết đều không được phép manh động" Thiệu Trịnh nói.
Mạc Phàm trả lời một tiếng , trong lòng cũng không phải đồng ý hoàn toàn. Mạc Phàm không phải kẻ ngu, nếu như Thiệu Trịnh đại diện cho tầng cao nhất của hiệp hội ma pháp đi thoả hiệp, dị tài viện sẽ không để ý tới Thiệu Trịnh .
Dị tài viện cùng thánh tài viện đều cao hơn hiệp hội ma pháp, xưa nay chỉ có bọn họ yêu cầu phối hợp, nào có chuyện hiệp hội ma pháp khoa tay múa chân với bọn họ , Mạc Phàm biết Thiệu Trịnh không để cho mình can thiệp vào chuyện này, kỳ thực đó cũng chỉ để bảo vệ mình , dù sao thì dị tài viện vẫn chưa xoá hiềm nghi dị đoan của mình, chỉ cần mình dám đối đầu chính diện với bọn họ thì sẽ bị chụp mũ dị đoan lên đầu, để cho mình chân chính vào chốn lao tù tiếp nhận hình phạt thẩm phán của bọn họ.
" Mạc Phàm , làm sao bây giờ ? " Mục Ninh Tuyết có chút không quyết định được.
" Lập tức thông báo cho lão đại Trảm Không , hiện tại chỉ có tổng giáo quan mới cứu được cô ấy " Mạc Phàm nói.
Mạc Phàm biết bản thân không ra sức cho vụ này được, dù cho sử dụng sức mạnh ác ma thì trước mặt những cao thủ chân chính ở Thánh thành cũng không đỡ nổi một đòn, bên trong Thánh thành Châu Âu cũng không hiếm pháp sư cấm chú , càng nắm giữ cấm chế thì mình có tốn tất cả khí lực cũng xé không ra . Ở Thiên Sơn , nếu là mấy tài giáo đó thì Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết vẫn có thể dốc toàn lực xử lý , một khi người bị mang tới Thánh thành, sức mạnh của hai người thực sự nhỏ bé .
" Được " Mục Ninh Tuyết gật đầu.
...
Mạc Phàm đi tới Cố Đô , hiện tại chỉ còn mỗi Cửu U Hậu là còn ở cổ mộ Cố Đô, những vong quân khác đều ở chiến trường minh giới.
Không kịp nghỉ ngơi , lập tức bay tới Cố Đô , Cửu U Hậu cố ý để lại một chút phương thức để Mạc Phàm liên lạc .
Đến một linh đường , Mạc Phàm thắp một cây nhang , khuôn mặt quyến rũ của Cửu U Hậu từ quỷ hư tới chân thực, chậm rãi từ linh bài tới chỗ Mạc Phàm .
Không chờ Cửu U Hậu làm bán phong tao , Mạc Phàm vội vàng nói :" Người phụ nữ của lão đại bị dị tài viện bắt đi, cô mau đi nói một tiếng với lão đại Trảm Không ".
Mời thần dến dễ tiễn thần khó ( 请神容易送神难 : Thỉnh thần dung dị tống thần nan ) : một số thế lực mời đến thì dễ, mời đi thì khó.
Câu kỷ hay còn là câu kỷ tử khi trái được dùng làm thuốc , kỷ tử cũng được dùng để pha trà hay hoặc ngâm rượu , hay bên Việt Nam còn biết đến với cái tên trái củ khởi, thường trồng lấy đọt để làm rau nấu canh .