Trans : xSnowballx
Mặc kệ như nào thì Lục Côn vẫn là đối tượng trọng điểm hoài nghi của Mạc Phàm .
Thương lượng chuyện này với Linh Linh, Linh Linh cũng cau mày, không rõ Lục Côn đã mua thuốc gì trong hồ lô.
Nếu Lục Côn là hồng ma .
Vậy tại sao ông ta lại giao ủy thác tới tay Mạc Phàm cùng Linh Linh.
Hay là ngay cả chính Lục Côn cũng không biết nội dung trong ủy thác , cũng chỉ dựa theo ý của cố chủ kia làm .
Như vậy cố chủ kia rốt cuộc là ai?.
Thông qua Lục Côn để đưa ủy thác cho Mạc Phàm cùng Linh Linh, nhưng ủy thác lại là diệt trừ Lục Côn ?.
Sự việc còn phức tạp quỷ dị hơn tưởng tượng.
" Dựa vào sáu ngón vẫn chưa thể hoàn toàn khẳng định, an toàn thực phẩm trong nước có vấn đề như vậy thì khó mà nói là do món ăn gì phát sinh quái biến " Linh Linh nói .
" Ừm , vì thế mà còn phải xem kết quả phân tích vết máu bên em nữa ".
" Phía bên em đã có kết quả phân tích vết máu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì là vết máu của hồng ma lúc đó . Hiện tại nếu bây giờ lấy được máu Lục Côn , tiến hành so sánh phân tích là ra được kết quả " Linh Linh nói.
" Muốn lấy máu của Lục Côn ? ".
Mạc Phàm vuốt cằm.
Làm sao lấy được máu của Lục Côn mà thần không biết quỷ không hay đây ?.
Hẳn là Lục Côn không biết chuyện này, cũng không biết nội dung trong ủy thác , dưới tình huống lấy một giọt máu của Lục Côn mà không bị hoài nghi, nói đơn giản thì cũng đơn giản , nói khó thì cũng khó.
" Hay là để tôi đi hút máu ? Tôi rất am hiểu cái này " Liễu Như cười nói.
Huyết tộc có thể thần không biết quỷ không hay hút máu người , hoặc nửa đêm khi bạn ngủ say thì hút máu, hoặc đang tình mê say mê thì ...
" Không được , không được, nếu Lục Côn thực sự là hồng ma thì nhất định sẽ phát hiện ra cô, hồng ma có oán niệm rất nặng với sinh mệnh, không chắc là cô sẽ bị hút khô linh hồn " Mạc Phàm vội vàng lắc đầu.
Đối những ma pháp sư khác , Liễu Như dùng mộng cảnh nửa đêm là có thể lấy máu đi, nhưng rõ ràng Lục Côn là người có đạo hạnh.
" Vậy thì bắt đầu từ Lục Chính Tân cùng Lục Khinh Diêu, hai người đều thân cận với Lục Côn " Liễu Như nói.
" Vậy chúng ta đi làm công tác tư tưởng cho Lục Chính Tân cùng Lục Khinh Diêu ".
Lục Chính Tân rất đồng ý phối hợp, hắn biết ám dị bộ tộc có tồn tại. Cũng biết trên thế giới này có một ít quần thể đặc thù có thể hoá thân thành người , lúc đó Lục Chính Tân cùng Mạc Phàm thấy hồng ma để lại vết tích móng vuốt sáu ngón.
" Chị , em đã nói với chị, chuyện này vẫn nên nghiệm chứng qua một thoáng . Nếu như không phải vậy thì là do chúng ta nhầm , mọi người chúng ta cũng sẽ an tâm một chút , nếu như ....chị thử tưởng tượng xem, một ma quỷ không biết từ nơi nào chạy tới, chiếm lấy thân xác cùng linh hồn , có trời mới biết khi nào nó xé bỏ lớp da làm gì với chúng ta ?" Lục Chính Tân rất thức thời bắt đầu khuyên bảo Lục Khinh Diêu.
Thực tế Lục Khinh Diêu thân cận hơn với Lục Côn một chút .
Lục Côn không có dòng dõi, nắm quyền lực rất to lớn trong tộc, bình thường sẽ chọn những hạt giống không tệ , khá vừa ý nuôi dưỡng .
Trong đó Lục Trảm Thiên là một đứa cháu trai mà Lục Côn rất yêu quý, thứ yếu là Lục Khinh Diêu.
Còn Lục Chính Tân, Lục Côn nào dám nhìn , đơn giản coi là một đứa cháu trai phá gia chi tử , chứ đừng gây phiền phức cho mình là được.
Vì lẽ đó lần hành động này, nhất định phải do Lục Khinh Diêu ra tay, chỉ có Lục Khinh Diêu mới nhân lúc Lục Côn không chú ý mà lấy máu.
" Nhưng mà tôi phải làm sao, cũng không thể cầm kim tiêm đâm vào tay thúc thúc " Lục Khinh Diêu cực kỳ khổ sở nói.
Lục Côn có một cỗ uy nghiêm để Lục Khinh Diêu kính nể cùng e ngại, bình thường ở bên ngoài Lục Khinh Diêu có thể toả ra biểu khí* , nhưng trước mặt Lục Côn phải là một thục nữ ngoan ngoãn.
Bất luận người kia có phải bị ma quỷ nào đó ám thân không , thì Lục Khinh Diêu đều sợ sệt .
" Chị làm nũng với Lục Côn thúc thúc , nói là bằng hữu học y ở nước ngoài sẽ tới nhà làm khách, đến khi đó thì tiến hành kiểm tra thân thể một phen, lo lắng thân thể thúc thúc có chỗ nào đó không khoẻ " Lục Chính Tân đúng là có rất nhiều chủ ý.
" Được rồi , để chị thử một lần ".
Những khách nhân Lục gia khác tựa hồ như cũng đã bắt đầu làm nhiệm vụ ủy thác, không thấy bóng người của người nào, cũng không biết tung tích.
Lục Côn thay người ủy thác , có phái vài cường giả trong tộc đi nhìn chằm chằm những người đi làm ủy thác, phòng ngừa giữa bọn họ có giao lưu.
Ở pbương diện này Lục Côn làm rất cẩn thận , giả như không phải tìm được vết tích sáu ngón thì Mạc Phàm cảm thấy Lục Côn là người được thuê muốn có được tinh hải thiên mạch, không muốn sinh sự , chỉ thế mà thôi.
" Thúc thúc " Lục Khinh Diêu ở nhà ăn mặc thanh thuần hơn lúc ra bên ngoài.
" Không phải bảo cháu cùng Lục Chính Tân kia theo Mạc Phàm sao ? " Lục Côn trong đình , uống chén trà .
Mấy người mặc âu phục ngồi bên cạnh, trong tay cầm văn kiện, vừa được phân phó xong việc đã hành lễ rời đi .
" Lục Chính Tân đang đi theo, hơn nữa bọn họ cũng đang ở trong phòng của mình , không có ý ra ngoài " Lục Khinh Diêu nhỏ nhẹ hồi đáp.
" Đến đây " ngữ khí Lục Côn bình tĩnh nói.
Lục Khinh Diêu sửng sốt một chút.
" Ta bảo cháu tới đây " ngữ khí Lục Côn mang theo mệnh lệnh.
Lục Khinh Diêu không dám cãi, đi tới trước mặt Lục Côn .
Lục Côn đưa tay ra , nâng cằm Lục Khinh Diêu đưa về hướng khác , nhìn gò má rồi nói :" Có đau không ? ".
" Không đau, không đau, đúng là do Khinh Diêu không hiểu chuyện " Lục Khinh Diêu hoang mang hoảng loạn nói.
" Cháu gầy quá , có phải nhà bếp làm đồ ăn không hợp khẩu vị của cháu phải không, phải thì để ta sai người thay đầu bếp khác " Lục Côn buông Lục Khinh Diêu ra,thuận miệng nói.
" Không có , không có , Phan đại thúc rất rất tốt ". Lục Khinh Diêu vội vàng trả lời.
" Ừm , vậy thì tốt, còn có chuyện gì sao? " Lục Côn một tay cầm văn kiện, một tay lấy kính đen, trong con ngươi thâm thúy có ít ánh sáng rực rỡ sáng sủa , khiến người ta không biết Lục Côn đang suy nghĩ gì.
" Thúc thúc , cháu có một bằng hữu ở nước ngoài, là bác sĩ kiểm tra sức khoẻ có tiếng, gần đây thúc thúc vất vả như vậy, Khinh Diêu rất lo lắng , cho nên vừa hay muốn thúc thúc kiểm tra sức khoẻ " Lục Khinh Diêu nói.
Lục Côn nghe xong , tay đặt văn kiện xuống, cũng tháo kính ra , đôi mắt màu đen nhìn chằm chằm Lục Khinh Diêu.
Lục Khinh Diêu bị nhìn như thế , sợ hãi suýt chút nữa thì chạy .
" Cháu có ý gì đây? " Ngữ khí Lục Côn trầm thấp, không rõ hỉ nộ gì.
Lục Khinh Diêu hoảng rồi.
" Không , không có ý gì ....".
" Hôm đó thúc thúc nói những lời đó với cháu, nói bọn tiểu bối chúng cháu rất vô dụng" .
" Khinh Diêu suy nghĩ suốt đêm, thúc thúc nói rất đúng , nhưng năm nay thúc thúc đều vì bọn cháu mà lót đường , nhưng chúng cháu lại không quý trọng thúc thúc. Thúc thúc khổ như vậy, việc trong việc ngoài tộc đều một tay thúc thúc quản, sợ thúc thúc mệt sinh bệnh, vừa hay bằng hữu của cháu là chuyên gia về phương diện này....".
" Cháu...cháu chỉ muốn tận chút hiếu tâm, thúc thúc khoẻ mạnh thì cháu cũng an tâm rất nhiều ".
Lục Khinh Diêu nói xong những câu này , mồ hôi cũng đã thấm đẫm lưng.
Lục Khinh Diêu chưa từng ý thức được ánh mắt nghi vấn của Lục Côn lại có lực chấn nhiếp mạnh như vậy .
__
Biểu khí ( 婊氣 ) : để chỉ toàn thân mang khí chất kỹ nữ