Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2393: Núi Giam Giữ



Trans : xSnowballx

Đến ban đêm , Mạc Phàm mới tới núi giam giữ .

Để Mạc Phàm rất bất ngờ là vị trí núi giam cầm lại cách rất gần nhà đầu tiên của mình ở Thượng Hải.

Nhà tái định cư ở tiểu trấn Nhạc Hoạt .

Mã mạch bì .

Có bao nhiêu nhà tái định cư vua hố đây , sát vách chính là một chỗ giam giữ cỡ lớn, chuyên để giam giữ , lao dịch những ma pháp sư phạm tội, lệ thuộc vào hiệp hội ma pháp Đông Phương Minh Châu .

Trước đó Mạc Phàm chưa hề nghe sự tồn tại của nơi này.

Khả năng vì đối phó Hắc Giáo Đình, thẩm phán hội xưa nay không giam giữ Hắc Giáo Đình ở trong ngục.

Đi qua tiểu trấn Nhạc Hoạt , Mạc Phàm thuận tiện đi tới khu tái định cư .

Khu tái định cư thuộc về chính phủ , nếu như bạn không ở được thì sẽ lập tức cho người khác vào ở .

Mạc Phàm còn đợi tin tức bên Linh Linh , rảnh rỗi đi dạo một vòng xung quanh.

Bây giờ tiểu trấn Nhạc Hoạt đã có nhiều người hơn, kiến tạo khu căn cứ , rất nhiều thôn trang , hương huyện cũng đã bắt đầu di dời về khu căn cứ , vì thế mà bất kể là có nhiều công trình đậu hũ nát thì cũng không thể bỏ trống được.

Thậm chí một ít nhà tái định cư đều bị chia làm hai, cho hai gia đình ở.

Thời kỳ không bình thường cũng chỉ sắp xếp được như vậy.

Dù sao cũng đâu có ai muốn bị hải yêu kéo vào vực sâu hải dương.

" Cộc cộc cộc " Mạc Phàm lễ phép gõ cửa , mặc dù trên tay có chìa khoá.

" Ai đó ? " Bên trong truyền tới giọng cô gái lanh lảnh nghi vấn.

Mạc Phàm còn chưa trả lời thì cửa đã mở ra.

Một thiếu niên nhỏ đầu tóc rất ngắn đứng trước Mạc Phàm, đánh giá Mạc Phàm từ đầu đến chân , lộ ra vẻ nghi hoặc.

Được rồi, là một cậu bé dễ thương chưa vỡ giọng.

" Trước đây anh có từng ở nơi này, khả năng có vài thứ chưa kịp lấy đi, không biết mấy người đã ném chúng đi hay chưa ? " Mạc Phàm hỏi .

" Hoá ra những thứ đó là của anh, để em lấy cho anh , anh chờ một chút ha " cậu bé đáng yêu đúng là rất nhiệt tình , lập tức chạy vào trong nhà .

Mạc Phàm nhìn vào trong nhà, phát hiện bên trong có nhiều đồ vô cùng, rương , quần áo, đồ dùng hằng ngày, đồ làm bếp được bày ra không tính là ngăn nắp mà cũng không tính là bừa bộn.

Không tới một lúc , cậu bé đáng yéu bưng một hòm vật phẩm nhỏ tới.

Kỳ thực là một ít đồ nhỏ , ảnh chụp cùng Tâm Hạ khi còn bé, cùng đi mua trang sức với Tâm Hạ, còn có những món đồ chơi thủ công trước đây làm ra để lừa Mục Ninh Tuyết .

Những vật phẩm này, không có thì là không có, mà giờ có thì giữ lại cũng coi như rất có ý nghĩa.

" Đại ca ca , anh có thể nói cho em làm thế nào mà anh khiến hai cô bé đều thích mình được vậy? " Cậu bé dễ thương đi tới , khuôn mặt hiếu kỳ học hỏi .

" Khụ khụ, làm sao em lại tự tiện xem đồ riêng tư của người khác vậy " Mạc Phàm lúng túng nói.

" Hai chị gái này khi còn bé đã đáng yêu , hiện tại hẳn là một mỹ nữ , đại ca ca với tới được sao ? " Cậu bé dễ thương hỏi khá là bát quái.

Mạc Phàm có cảm giác như chuyện cũ năm xưa bị người khác dòm ngó.

" Em là một cậu bé còn chưa vỡ giọng , còn chưa có yết hầu, hỏi vậy để làm cái gì " Mạc Phàm tức giận.

" Người ta vốn không có yết hầu nha , người ta là một cô gái đó " Cậu bé nháy mắt dễ thương một cái.

Mạc Phàm sửng sốt một chút.

" Ba ba thường không ở nhà , nơi này thường xuyên có một ít người quen hoặc người lạ ra vào, em cắt tóc giống con trai, bình thường mặc áo phông của con trai....Ối, em không nên nói cho anh biết những điều này " cậu bé đáng yêu nói.

Lúc này Mạc Phàm mới đánh giá tỉ mỉ ,phát hiện gò má có đường nét nhu hoà hơn nhiều , chủ yếu là hơi đen , nhìn đường nét này không ai nghĩ đây là một cô gái.

" Rất tốt , đã sớm có ý thức tự bảo vệ cho bản thân " Mạc Phàm cười.

Mạc Phàm đột nhiên rất thưởng thức " cậu bé đáng yêu" này.

Bất luận ở tuổi nào cũng không thể hoàn toàn thả lỏng cảnh giác với thế giới này.

" Hì hì , rất nhiều người khác cũng không biết , còn có bạn nữ khác viết thư tình cho em nữa đấy " cô bé nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng , có răng khểnh nho nhỏ làm tăng thêm sự đáng yêu.

Khả năng thấy rất nhiều nhật ký cùng đồ cũ của Mạc Phàm , cho nên không cảnh giác , mà lại tỏ ra đã quen từ lâu.

" Rất tuấn tú , đặc biệt là làm một cô bé tự cường " Mạc Phàm giơ ngón tay cái lên.

Sau khi cẩn thận thu lại những đồ cũ kia, Mạc Phàm định rời đi.

Cô bé đẹp gái dễ thương kia nhìn Mạc Phàm bằng con mắt trong veo, như là có gì muốn nói nhưng không tiện mở miệng.

" Sao vậy ? " Mạc Phàm hỏi.

" Em có thể nhờ anh giúp một chuyện được không ? " Cô bé đẹp đẽ hỏi.

" Em nói đi , dù sao em cũng đã bảo quản những ký ức quý giá này cho anh " Mạc Phàm nói.

" Ba ba hai ngày rồi vẫn chưa gọi cho em , em rất lo lắng " cô bé đẹp đẽ nói.

" Ba ba em đi làm ở nơi nào? " Mạc Phàm hỏi.

" Ở mặt núi phía sau, nơi này thường thường có những chiếc xe kỳ quái lái vào, xưa nay ba ba đều cấm em không được tới chỗ làm của ba ba , thậm chí còn không giới thiệu đồng nghiệp cho em biết , vì thế mà em cũng không biết hỏi ai...." Cô bé đáng yêu nói .

Mạc Phàm nhíu mày.

Phía sau ngọn núi , đây là nơi mà đêm nay mình muốn đi.

Nơi đó là núi giam giữ.

Cứ việc có hàng rào sắt chia ranh giới tiểu trấn cùng nơi giam giữ , nhưng cự ly vẫn không cách biệt mấy cây số.

" Em tên là gì , ba ba của em tên gì ? " Mạc Phàm hỏi.

" Em là Trần Mạch Nha , còn ba ba là Trần Phong " .

" Được rồi Tiểu Mạch Nha , em cứ ở nhà đợi , anh sẽ đi tìm giúp em " Mạc Phàm đưa tay sờ mái tóc ngắn của Tiểu Mạch Nha.

" Cảm tạ anh " Tiểu Mạch Nha nói.

Không lâu sau thì Linh Linh chạy tới.

Mạc Phàm có nói chuyện của Tiểu Mạch Nha, Linh Linh suy nghĩ một lúc , cũng không có gì .

Lục Chính Tân cùng Lục Khinh Diêu cũng nhanh chóng tới đây, hiện tại bọn họ đều cấp thiết được biết kết quả hơn ai khác .

Trước đó đi núi giam giữ , rõ ràng là có bố trí một ít cấm chế, chủ yếu là phòng ngừa những kẻ phạm tội tiếp xúc với người dân ở tiểu trấn Nhạc Hoạt cách đó không xa.

Đáng tiếc là cấm chế này so với đông thủ các chênh lệch rất xa , tu vi hơi cao cũng rất dễ dàng loại bỏ.

Tiến vào núi giam giữ , nơi đây có nhiều lao công.

Ngọn núi này là một nơi thủ sơn mãnh hỗn, sau khi trải qua một ít dã luyện của pháp sư Thổ hệ, có thể sinh ra thành đất kiên cố , dùng đất này có thể xây kiến trúc hoặc làm tường phòng ngự, mạnh hơn bê tông gấp mười lần.

Bây giờ nguy cơ hai vạn dặm đường ven biển , đâu đâu cũng có chiến khu, những vật liệu kiến trúc bình thường đều là bọt biển trong mắt của hải yêu, cũng chỉ có ma pháp dã luyện qua mới có tác dụng.

Bởi vậy núi giam giữ không chỉ là một ngục giam, mà cũng là một công xưởng quân sự hoá quản lý.

Có công nhân , nhân viên quản lý, còn cả lao dịch, mà lao dịch chính là những pháp sư phạm tội .