Trans : xSnowballx
" Cô nương , có gì thì từ từ nói, trực tiếp dùng đại chiêu là có ý gì ? " Chàng trai tóc vàng lau mồ hôi lạnh.
Trên mặt Hoa Nguyệt Trúc lộ ra vẻ kinh ngạc.
Không biết lưu manh bây giờ đều biết ma pháp, hơn nữa tu vi lại còn cao.
" Chết đi " Hoa Nguyệt Trúc kinh ngạc thì kinh ngạc ,đại sát chiêu trên tay cũng không ngừng lại.
Cao giai không được vậy thì vận dụng siêu giai.
Triệu Mãn Duyên vốn đang đắc ý, nhưng khi thấy nữ quân nhân này xuất hiện tinh cung ónh ánh thì,súyt nữa thì cằm rơi xuống thảm rồi .
Có cừu oán gì đâu mà làm như thế .
" Nguyệt Trúc, cô đang làm gì thế " bỗng nhiên cửa phòng mở ra , một khuôn mặt ngăm đen dò xét đi ra.
" Tướng quân, ở đây có một tên hạ lưu , đùa giỡn với quân nhân, tôi có quyền hạ gục hắn " Hoa Nguyệt Trúc nói .
" Cô coi nơi này là đất hoang Bắc Cương à , ma pháp siêu giai của cô không chỉ giết chết hắn , mà còn giết luôn toàn bộ nơi này " Trương Tiểu Hầu ra lệnh .
Hoa Nguyệt Trúc không dám chống đối mệnh lệnh thượng cấp, kìm chế tinh cung ma pháp Hoả hệ siêu giai xuống, nhưng bực tức khó mà tiêu trừ , bộ ngực phập phồng cao cao cảm giác sẽ căng ra.
Triệu Mãn Duyên ngây người như phỗng .
Hiện nay gái làm nghề này đều là pháp sư siêu giai sao ? .
" Ơ , anh Triệu? " Trương Tiểu Hầu một chút đã nhận ra người kia, mái tóc vàng phong nhã không thể nhầm được, hơn nữa khuôn mặt còn cực kỳ tuấn tú.
" Trương Tiểu Hầu " Triệu Mãn Duyên cũng nhận ra khuôn mặt đen kia, kinh ngạc nói.
" Khụ khụ , anh Triệu vẫn như cũ ha " Trương Tiểu Hầu nhìn Hoa Nguyệt Trúc , rồi lại nhìn , lập tức hiểu ra chuyện gì .
" Cô ấy là...."Triệu Mãn Duyên chỉ vào nữ quân nhân Hoa Nguyệt Trúc cực kỳ hung sát ở trước mặt.
" Là thị vệ trưởng của tôi , tên Hoa Nguyệt Trúc " Triệu Mãn Duyên nở nụ cười , mời Triệu Mãn Duyên vào trong phòng của mình .
" Vãi thế nhỉ , tên tiểu tử cậu cũng coi như là có năng lực, quốc gia phát nữ thị vệ trưởng anh tư thần võ như thế sao, vậy thì tôi cũng nên nghĩ tới việc tòng quân " Triệu Mãn Duyên ước ao chảy nước dãi .
Ngoại trừ da dẻ của Hoa Nguyệt Trúc không trắng bằng những cô gái ở trong thành thị , kỳ thực khí chất đều quá đặc biệt.
Nam Giác nhìn qua cũng có dung mạo khá đẹp, nhưng vẻ đẹp của Nam Giác là trung tính , còn Hoa Nguyệt Trúc rõ ràng là thần khí uy vũ , tư thái ngạo nghễ , có một mị lực riêng toả ra trên thân thể , đặc biệt là dáng cao không kém gì phần lớn đàn ông , cánh đàn ông vừa nhìn không khỏi sinh ra tự ti, mà còn có dục vọng chinh phục mạnh mẽ .
Triệu Mãn Duyên không phải loại người thấy gái yêu diễm bên đường là hỏi giá , mà có tính thưởng thức cực cao, vì thế mà Hoa Nguyệt Trúc đẹp đẽ như này, không phải ở trong thành thị dùng mỹ phẩm dưỡng da mà thành, chính là trải qua các loại tôi luyện trong vùng hoang dã , hoang mạc khó thuần.
" Nguyệt Trúc , đây là anh của tôi , những lời vừa rồi cũng chỉ là nói đùa , cô đừng quá để ý tới " Trương Tiểu Hầu nói với Hoa Nguyệt Trúc còn đang nổi nóng .
" Hứ " Hoa Nguyệt Trúc không coi đó là lời nói đùa , lãnh ngạo rời đi.
Triệu Mãn Duyên lúng túng.
Cũng không biết là do nhãn lực mình kém, hay là tinh trùng dồn lên não .
" Đến Thuợng Hải thì sao không nói với chúng tôi một tiếng " Triệu Mãn Duyên hỏi .
" Nghỉ ngơi một hai ngày ở đây, đoán chừng mở mắt ra là đi chấp hành nhiệm vụ, cho nên lần sau trở về mới hội họp với các anh , nào có biết gặp nhau ở nơi này " Trương Tiểu Hầu có vẻ rất kích động.
Sau khi chia tay ở Tần Lĩnh thì Trương Tiểu Hầu lập tức tới Bắc Cương , tín hiệu ở Bắc Cương xác thực không tốt , rất lâu rồi không có liên lạc với Mạc Phàm.
" Mạc Phàm còn nói với tôi là cậu trở về " Triệu Mãn Duyên vỗ vai Trương Tiểu Hầu .
" Anh Phàm vẫn luôn nhớ tới tôi " Trương Tiểu Hầu có chút xấu hổ nói, sau khi tới Bắc Cương thì không tiện liên lạc , không cách nào báo bình an.
" Đúng vậy , Mạc Phàm nói không có bất ngờ gì xảy ra thì sáng sớm một ngày nào đó vừa mở mắt ra sẽ nghe tin cậu qua đời ở Bắc Cương , gọi tôi tới cùng nhặt xác của cậu " .
Phần xấu hổ của Trương Tiểu Hầu biến mất không còn xót lại gì .
Xác thực Bắc Cương rất hung hiểm , hơn cả Tần Lĩnh.
Sau khi Tần Lĩnh yên ổn thì Trương Tiểu Hầu chủ động xin đi Bắc Cương , chân chính làm bạn cùng yêu , ngủ cùng ma , có thể sống sót qua thời kỳ canh giữ đã là một kỳ tích rồi.
Vì thế Mạc Phàm có nói những câu kia cũng không có vấn đề gì .
" Bây giờ cậu làm tướng quân , không còn phải thiếu tướng nữa ? " Triệu Mãn Duyên nhớ lại lời Hoa Nguyệt Trúc nói khi nãy, kinh ngạc nói.
" Tướng quân Bắc Cương bị một con ma khuyển lao vào giới giết , tôi đảm nhiệm vị trí của hắn tạm thời. Tôi giết ma khuyển , cấp trên để tôi thành tướng quân chính thức " Trương Tiểu Hầu nói .
" Tần Lĩnh lẫn Bắc Cương đều do cậu làm cho yên ổn ? " Triệu Mãn Duyên biết không ít thứ , một ít nội ưu ngoại hoạn trong quân đội cũng biết , Trương Tiểu Hầu có thể làm cho hai chỗ hung địa này yên ổn ,xác thực giảm bớt rất lớn áp lực cho vùng duyên hải.
" Khà khà " Trương Tiểu Hầu cười.
" Lợi hại, thế nên quốc gia phát cho cậu nữ thị vệ trưởng như vậy ".
" Anh Triệu, anh đừng nghĩ tới những thứ kỳ quái, Hoa thị vệ trưởng cũng là con gái của danh tướng, thực lực không kém tôi đâu, chủ yếu là cô ấy thiếu quân công , mà chỗ tôi đơn giản là ván qua cầu, cô ấy có nhiều tiềm lực hơn tôi " Trương Tiểu Hầu khiêm tốn nói.
" Vậy hẳn càng cố tranh thủ đi, tôi chỉ muốn nói với cậu điều này, Mạc Phàm với Mục Bạch đều đang ở trên sân thượng " Triệu Mãn Duyên nói.
" Bọn họ mua cổ phiếu ? ".
" Cái gì thế , ở sân thượng uống rượu, nơi này không khí tốt , thích hợp lên cao uống rượu. Nào , đừng nói với tôi là cậu đang có nhiệm vụ trên người nên không uống rượu được đó ? " Triệu Mãn Duyên nhớ tới điều gì .
" Không ảnh hưởng gì , chúng tôi tới đây để mua thuần thú , nghỉ ở đây một hai ngày ".
" Ồ ? Phía quân đội của cậu có hứng thú với long thú ? " Triệu Mãn Duyên nhíu mày.
Trương Tiểu Hầu lắc đầu.
Dù sao thiên ưng cũng phù hợp của quân nhân, hệ thống thiên ưng toàn bộ quân đội trong nước cũng phát triển hơn , chỉ là cấp bậc hiện giờ của Trương Tiểu Hầu, cưỡi thiên ưng không thích hợp, cần thuần thú cấp bậc cao hơn .
" Tôi nghe nói mấy quốc gia Trung Đông giàu nứt đổ vách, bọn họ vung tiền mạnh hơn, long thú như này cung không đủ cầu " Triệu Mãn Duyên nói .
" Anh Phàm cũng có hứng thú với long thú sao anh Triệu ? ".
" Tới xem một chút , nếu có á long không tệ thì tôi sẽ cân nhắc mua ngay. Đúng là luac trước tôi nói với Mạc Phàm về long thú , hai mắt cậu ta sáng lên , nhưng gần đây không biết tại sao không còn hứng thú nữa " Triệu Mãn Duyên nói .
Hai người vừa nói chuyện vừa đi lên sân thượng.
Sân thượng này là loại mở cửa , tủ kính quân bar kề nhà chính , một mặt là ghế ngồi gần biển , gió biển thổi tới , uống ruợu vốn rất có luận điệu.
Nhưng Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên từ trước tới nay không bị rằng buộc.
Bọn họ muốn ăn đồ nướng , bảo người ta chuyển ghế gỗ tới bờ biển , dựng lên giá nướng thịt, khói làm các nhân viên phục vụ trong quán phiền muộn, bọn họ làm như vậy không khác gì kéo đẳng cấp từ cao xuống thấp như một quán đồ nướng ven đường.
" Nhìn xem tớ đưa ai tới này " Triệu Mãn Duyên hô to một tiếng.
Mạc Phàm đang dùng quyển sách tuyên truyền long thú để làm quạt thổi than, thấy Trương Tiểu Hầu cùng Triệu Mãn Duyên đi tới, kinh ngạc há miệng có thể nhét được một cái cánh gà lớn.
Nội ưu ngoại hoạn : Thù trong giặc ngoài .
Trans note : đoạn " tinh trùng dồn lên não " mình không chế đâu , nguyên văn là như này " 還是精蟲上腦。" :)).