Trans : xSnowballx
Anh quốc , một lâu đài gần hải nhai gào thét.
Cuối hành lang có một căn phòng xa hoa , trong phòng , một người đang uể oải nằm ườn trên ghế .
Trên thảm cũng có một người như vậy, chỉ có Mục Bạch tóc vuốt ngược mặc âu phục màu xám,đoan chính ngồi trên ghế nhắm mắt lại.
Người nằm trên thảm cầm điện thoại trong tay.
Sau khi nghe đầu bên kia nói thì lập tức ngồi thẳng , khuôn mặt nghiêm túc.
" Bây giờ chúng ta sẽ bay về nước " Mạc Phàm nói với hai người kia.
" Đùa gì vui vậy, chúng ta mới làm xong việc cho tiểu vu bà Irene, mệt như chó " Triệu Mãn Duyên ngồi trên ghế lập tức kêu lên.
" Mạc Phàm , trước tiên cậu nói xem đã xảy ra chuyện gì " Mục Bạch mở mắt , vừa hay cũng nghe được một ít đoạn đối thoại qua điện thoại.
" Chúng ta vừa đi vừa nghe Hầu Tử nói chi tiết " Mạc Phàm nói.
Mang theo tai nghe , muốn phong la á long bay nhanh nhất , ba người lập tức bay lên bầu trời Anh quốc dày đặc mây đen , bay về phía Tây .
" Có phải là bay nhầm hướng rồi không ? " Đột nhiên Triệu Mãn Duyên hỏi.
Lúc này phong la á long bay về phía Đại Tây Dương.
" Địa cầu là hình cầu , đồ thiểu năng " Mạc Phàm mù địa lý vất vả mới tìm được cơ hội mắng người khác , lập tức nói .
" Tiểu Hầu đang ở Hawaii ? " Mục Bạch hỏi.
" Ừ , trước tiên tới chỗ Hầu Tử , mà phong la á long này bay bao lâu thì mới tới đó ?" Mạc Phàm hỏi.
" Khoảng 20 tiếng " Mục Bạch trả lời .
Phong la á long này chính là phần thù lao mà Irene đưa cho bọn họ, so với phi long thì hơn được thuộc tính phong , phương diện phi hành cũng nhỉnh hơn phi long bán trên thị trường , độ thuần hoá cũng tới sáu sao.
Nhưng mà Irene cũng keo kiệt , chỉ cho một phong la á long , xin thêm hai con phi long mà cũng không chịu.
Còn may là tuy thể hình phong la á long nhỏ hơn phi long , nhưng chở ba nhân loại thì vẫn thừa sức.
Bay trên hải dương an toàn hơn bay trên lục địa nhiều lần , dù sao phần lớn sinh vật cũng ở đại dương, sinh vật cấp cao ở dưới biển sâu, chúng nó không cảm thấy hứng thú bầu trởi cho lắm.
Ở trên đất liền thì có bộ lạc, chủng tộc bá chủ bầu trởi , chúng nó sẽ không tùy tiện để phi thú cấp thấp bay qua không phận của chúng nó .
Đương nhiên cấp bậc như phong la á long thì phần lớn khu vực lục địa cũng không chịu ảnh hưởng , uy nghiêm cự long bày ra , yêu ma quỷ quái cũng phải lùi phân tán .
Lữ trình bay trên không trung 20 tiếng , vừa hay cũng để bọn họ có thời gian nghỉ ngơi một chút .
Đến Hawaii, Mạc Phàm cảm thấy hơi kỳ quái, người Mỹ làm thế nào mà để Hawaii ở trung bộ Thái Bình Dương mà không bị hải yêu mạnh mẽ vây công ?.
"' Có người nói trên đảo Hawaii tồn tại một loại khoáng thạch thiên nhiên phóng ra cấm chế đặc thù , mà loại cấm chế này rất mâu thuẫn với hải yêu,vì thế chúng nó mới không có hứng thú với nơi đó " Mục Bạch thể hiện ra kiến thức mà một học bá nên có.
" Vậy lấy khoáng thạch này phủ kín đường ven biển của chúng ta , không phải vậy đường ven biển sẽ an toàn hơn à ? " Mạc Phàm nói.
" Cậu cảm thấy có khả năng đó sao, đã nói là thiên nhiên rồi mà ".
Tìm thấy Trương Tiểu Hầu trong một công viên, lúc thấy Trương Tiểu Hâu , Mạc Phàm không nhịn được mà mắng :" Em là một pháp sư siêu giai, sao lại như kẻ lang thang trốn ở công viên thế này ".
" Khụ khụ, không có gì để chứng mình được thân phận của em , trong tay em cũng không có tiền " Trương Tiểu Hầu nói.
Mạc Phàm không nói gì với Trương Tiểu Hầu.
Đã muốn làm chuyện xấu kinh thiên động địa mà còn để ý tới chuyện trộm ít đồ để dùng sso ?.
" Hiện tại tới đây rồi, kỳ thực tớ rất mệt , muốn nghỉ ở chỗ này một chút , dù sao cũng đã đến rồi " Triệu Mãn Duyên nói .
Bốn người ngồi trên bãi cỏ.
Triệu Mãn Duyên rất lịch sự chạy tới máy bán hàng tự động mua mấy lon bia lạnh, nhưng sau khi nghe tới " cấm chú " hành động thì bia trên tay rơi xuống , nát tan chảy bia ra ngoài.
" Mấy người bị điên à " Triệu Mãn Duyên kêu lớn.
Phá hoại dẫn dắt , ngăn cản cấm chú .
Triệu Mãn Duyên chỉ nghĩ tới lần này làm một vụ lớn, ngàn dặm xa xôi chạy tới đây kết phường , lấy thực lực hiện tại của bốn người thì xác thực có thể làm được chút đại sự kinh thiên động địa.
Nhưng mà nghĩ như nào cũng không tới là ngăn cản cấm chú .
Là cấm chú đó .
Trước cấm chú , chúng sinh bình đẳng .
Gì mà sơ giai, trung giai, cao giai, siêu giai chứ , đều hoá thành tro hết .
" Vậy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì , dùng cấm chú không phải để loại bỏ mầm hoạ sao, thân là quân nhân trong quân đội như cậu lẽ ra phải hiệp trợ toàn lực chứ ? " Mục Bạch hỏi .
" Hiện tại tôi chỉ biết trong hải yêu có tồn tại một sinh mệnh còn đáng sợ hơn những gì chúng ta tưởng tượng về hải yêu, chúng nó không chỉ nắm giữ trí tuệ như chúng ta , mà thậm chí lợi dụng các loại thủ đoạn để mơ ước tới nhân loại của chúng ta , đánh cắp sách lược tác chiến của chúng ta, hiểu rõ năng lực ma pháp của chúng ta , lợi dụng một số người đặc thù bố trí cạm bẫy chúng ta , đối với bọn chúng là có lợi " Trương Tiểu Hầu rất nghiêm túc trình bày.
Cứ việc sức mạnh nhân loại kém hơn yêu ma , nhưng đoàn kết cùng trí tuệ của nhân loại, làm cho những yêu ma vọng tưởng xâm lược lãnh địa nhân loại cũng phải kiêng kỵ.
Vì thế lúc ứng đối với hải yêu thì mọi người theo bản năng cảm thấy có thể dựa vào trí tuệ để kiềm chế chúng nó , ức chế hải yêu tiến công , nhưng sự thật lại không phải như vậy.
" Cái này ...có một số học giả đã từng đưa ra lý luận như này, có lẽ tại vì chúng ta không biết vùng biển sâu hải yêu cũng có nền văn mình của chúng , chỉ là chúng ta biết quá ít về hải dương " Mục Bạch gật đầu, rất tán thành với lời nói của Trương Tiểu Hầu.
" Nếu không có bất ngờ gì thì hải yêu đã sớm nắm rõ kế hoạch hải yêu, đồng thời chúng nó cũng đã lợi dụng sức mạnh cấm chú lần này " Trương Tiểu Hầu nói tiếp.
" Tiểu Hầu , tốt xấu gì thì cậu cũng là một tướng quân, giả như có bằng chứng cụ thể , đưa ra luận chứng cùng trải nghiệm của bản thân báo cáo cho lãnh đạo quân đội, tin là chuyện này có thể dùng cách hoà bình hơn để giải quyết , tội gì phải để mọi người ở đây làm cô nhi? " Triệu Mãn Duyên nói.
Vẻ mặt Trương Tiểu Hầu đau khổ, lắc đầu nó :" Vấn đề là tôi không có bằng chứng cụ thể ".
" Nói cách khác những gì cậu vừa nói đều là suy đoán ?" Mục Bạch sửng sốt một chút .
Cứ tưởng là Trương Tiểu Hầu nắm giữ bí mật khá kinh người nào đó , cuối cùng lại không có tí chứng cứ nào.
Chỉ vì một cái suy đoán mà đi phá dẫn dắt cấm chú ?.
Nếu là thời cổ đại thì chẳng khác nào là tạo phản, tru di cửu tộc.
" Yên tâm , tôi sẽ không để mọi người liều mạng chỉ vì một suy đoán của bản thân, tôi cảm giác quyết định này xác thực có chút qua loa, vì thế tới lúc đó chúng ta sẽ chia ra làm hai " Trương Tiểu Hầu nhìn ba người kia , vẻ mặt xấu hổ nói.
" Sao lại chia ra làm hai ? " Mạc Phàm hỏi.
" Em còn tìm chứng cứ , ở điểm định cấm chú do một đội quân khác phụ trách , giả như điểm định đó cũng có ngân khoáng đáy biển giống vỏ Trái Đất , như vậy có thể khẳng định kẻ đầu sỏ long vương lần này chính là một cái bẫy " .