Mạc Phàm biết cho dù hai người này có liên thủ thì vẫn không thể nào đánh lại được con U Văn Bạo Lang kia. Vì vậy, hắn gọi U Lang Thú của hắn ra, tiếp viện cho hai người này. Hai người một thú, thì cũng không có chuyện con U Văn Bạo Lang kia giải quyết bọn họ nhanh như vậy được.
Thực tế thực lực của con U Văn Bạo Lang này cũng không có bằng con Lân Bì Yêu Mẫu và con Nguyền rủa Hắc Súc Yêu cấp chiến tướng mà Mạc Phàm từng gặp qua. Dù sao những sinh vật cấp chiến tướng, trời sinh có năng lực chiến đấu mạnh hơn Trung cấp Ma pháp sư loài người rất là nhiều. Nếu như loài người không có đầy đủ ma cụ cùng với một chút bản lĩnh đặc biệt. Thì khi phải chiến đấu một mình với sinh vật cấp chiến tướng, bọn họ một chút phần thắng cũng không có.
“Tiêu viện trưởng, nếu như không phải tôi nhận chỗ tốt từ thầy, thì tôi cũng không có bán mạng như vậy đâu!”
Mạc Phàm nhìn thoáng qua dây chuyền Ngưng thần trên cổ mình, không khỏi nói thầm một câu.
Cái gì mà vinh dự trường học với chả không vinh dự trường học. Đối với Mạc Phàm mà nói, nó không có ý nghĩa gì hết. Nhưng nếu như hắn đã đáp ứng với Tiêu viện trưởng và chủ nhiệm hệ rồi. Vậy thì hắn cũng không thể nhận tiền rồi mà không làm việc được!
“Tống Hà, cô hạn chế hành động của tên Phong hệ kia. Nếu như được, thì nên đứng phía sau tôi một chút. Dùng Thánh Thuẫn – Phù Hộ để bảo vệ tôi.”
Mạc Phàm quay sang nói với Tống Hà ở bên cạnh.
Tống Hà nghe thấy vậy liền gật đầu. Rất nhanh nàng liền đứng phía sau Mạc Phàm một chút. Khi nàng vừa định sắp xếp Tinh Quỹ thành một hàng. Đột nhiên nàng cảm thấy khu vực nàng đang đứng liền trở nên lạnh thấu xương hơn.
“Không ổn!”
Tống Hà kinh hãi hô lên một tiếng.
“Cô nhanh lui về phía sau.”
Mạc Phàm cũng cảm thấy hàn khí xung quanh, vội vàng nói với Tống Hà.
Tống Hà nhanh chóng thối lui về phía sau. Khi nàng vừa nhảy lui được về phía sau thì liền phát hiện ra lực lượng nguyên tố lạnh buốt kia cũng không có hoàn toàn hướng hết về phía nàng.
“Băng ~~ băng ~~~~ băng ~~~~~~~~~~~”
Đột nhiên, mặt đất bị đóng băng liền nứt ra. Một cái dây xích bằng hàn băng dài và hẹp, vô cùng to lớn từ dưới lòng đất chui lên. Nó nhìn không khác gì rồng bay phượng múa vậy. Mỗi một lần va chạm vào nhau là từng tiếng “Keng Keng” do kim loại va chạm lại vang lên.
Tống Hà nhìn sợi dây Băng Tỏa này mà ngạc nhiên. Nàng định thi triển ra kỹ năng ma pháp Quang hệ Thánh Thuẫn – Phù Hộ, nhưng đã không còn kịp nữa rồi. Nàng cũng chỉ có thể trơ mắt ra nhìn Mạc Phàm ở trong khoảnh khắc đó, bị những sợi dây xích băng hàn này vây khốn gắt gao. Một chút hy vọng chạy trốn cũng không có!
“Keng!! Keng!! Keng!! “
Dây xích băng hàn chuyển động không ngừng. Dây xích thật dài này có thể đem thân thể Mạc Phàm trói lại thành tầng tầng lớp lớp.
Cũng rất nhanh, Mạc Phàm liền bị những dây xích bằng băng này trói gô lại không khác gì một cái xác ướp vậy. Lực lượng Băng hàn điên cuồng tràn vào cơ thể hắn!!
Một đầu khác của tất cả xiềng xích này trôi lơ lửng trên mặt đất một cách từ từ. Và đầu này bị Mục Ninh Tuyết với mái tóc dài màu bạc kia nắm giữ. Rất hiển nhiên Băng Tỏa với lực lượng Băng Hàn cường đại kia chính là kiệt tác của nàng.
Nhìn kỹ năng Băng Tỏa này, hiển nhiên mọi người biết được rằng nó đã đạt tới cấp bậc thứ hai rồi. Nếu như so sánh với năng lực Băng hệ của tên La Tống kia, có thể khẳng định một điều, hai bên hoàn toàn không cùng một đẳng cấp. Những dây xích Băng hàn này mặc kệ Tống Hà ở bên cạnh, có thi triển ra lực lượng Hỏa hệ như thế nào thì cũng không thể đem dây xích Băng Hàn này cắt đứt đoạn được.
Tuyết rơi đầy trời trong không trung. Mái tóc màu bạc cũng theo gió bay phấp phới. Mục Ninh Tuyết nắm giữ lực lượng Băng Tỏa mạnh mẽ trong tay khí chất càng thêm lãnh diễm, cao ngạo. Có thể cảm giác được rằng, trong phạm vi mấy cây số xung quanh này, dường như không có nam nhân nào dám đứng gần nàng.
“Đây…. đây cũng quá là mãnh liệt đi!!”
Những học viên trường khác nhìn thấy cảnh tượng như vậy, liền trợn mắt há mồm lên.
Rất nhiều người thậm chí còn không nhìn thấy Mục Ninh Tuyết vẽ ra Tinh Đồ Băng hệ của nàng như thế nào. Nói như vậy không phải là ma pháp Trung cấp Băng hệ của nàng nắm giữ đã đạt tới cảnh giới nhất niệm tinh đồ, trong nháy mắt có thể phóng thích ra được ma pháp rồi sao.
Huống hồ, sợi dây xích Băng Hàn của nữ nhân này phóng thích ra, phải nói là to lớn vô cùng. Hơn nữa lại thêm hiệu quả Băng Không của huyết thống Băng chủng kia, khiến cho xung quanh Băng Tỏa ngưng kết ra rất nhiều hoa Băng xinh đẹp.
Những hoa Băng này cũng không phải là để nhìn cho đẹp. Đó là Băng Thứ Hoa! (*).
* Băng Thứ Hoa: Hoa băng sắc bén nhọn hoắt dùng để đâm
Nói cách khác, nếu như Mục Ninh Tuyết có ý định hạ sát thủ thì…. những cái Băng Thứ Hoa này chắc chắn không còn ngưng kết ở trong không khí giống như vậy nữa đâu. Mà nó sẽ xuất hiện bên trong Băng Tỏa, đem người bị nhốt ở bên trong Băng Tỏa kia “chích chích chọc chọc” cho tới chết mới thôi!
…………….
Ở bên kia, Mục Nô Kiều, Trầm Minh Tiếu, hai người hợp tác với U Lang Thú. Thế nhưng, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đối kháng lại được với con U Văn Bạo Lang kia.
Ở bên này, Mạc Phàm thì bị Băng Tỏa khống chế hoàn toàn. Tống Hà ở phía sau không thể làm gì được. Trận chiến tới giờ phút này giống như đã phân định ra người thắng kẻ thua rồi. Trận đấu có vẻ kết thúc nhanh hơn so với suy nghĩ của mọi người rất nhiều.
Lão sư Cố Hàn, lão sư Lý Tĩnh, lão sư Thu Vũ Hoa cũng hai mặt nhìn nhau. Bọn họ cũng đoán được đội ngũ của bọn họ sẽ thất bại. Nhưng cũng không có nghĩ tới, thất bại lại chóng vánh, dễ dàng tới như vậy.
“Cái cô nàng nữ pháp sư Băng hệ kia, quả thật là kinh khủng.”
“Nếu như ván đầu tiên, chúng ta gặp phải nàng, tôi đoán chúng ta cũng sẽ bị bóp nát như vậy.”
Bành Lượng rụt cổ lại nói.
Triệu Mãn Duyên thì không nói gì. Hắn nhìn khu vực Băng Tỏa dày đặc kia một cách chằm chằm. Hắn cũng không có tin một tên quái thai, thực lực mạnh mẽ như Mạc Phàm kia, lại có thể bị nữ yêu nghiệt này thu phục dễ dàng tới như vậy được.
Nên biết rằng, lúc trước Mạc phàm một mình giết chết Lân Bì Yêu Mẫu đấy. Cho nên, Triệu Mãn Duyên không tin hắn lại thua nhanh tới như vậy được.
“Haizz, như vậy là kết thúc rồi sao.”
Lão sư Thu Vũ Hoa thở dài một hơi. Rõ ràng là ông đang lo lắng cho Mạc Phàm bị khóa ở bên trong lớp dây xích bằng băng kia, không biết hắn có chịu nổi được nữa hay không.
“Uk.”
Lão sư Cố hàn cũng gật đầu.
Đối mặt với một nữ pháp sư có Băng hệ lĩnh vực. Lại cộng thêm một tên Triệu hoán pháp sư có thể thao túng sinh vật cấp chiến tướng. Quả thật bọn họ không có một chút phần thắng nào cả.
“Lão sư, chờ một chút.”
Triệu Mãn Duyên nhịn không được liền nói.
“Đã như vậy rồi, còn chờ cái gì nữa.”
La Tống kêu lên.
“Ngươi câm miệng đi.”
Lão sư Lý Tĩnh bất mãn khi thấy Triệu Mãn Duyên lên tiếng. Vừa định nói tiếp, đột nhiên phát hiện thấy ánh mắt lão sư Cố hàn loé lên. Hai con mắt nhìn chằm chằm về phía khu vực Băng Tỏa quấn quanh kia.
“Sao vậy, lão sư Cố hàn?”
Lý Tĩnh dò hỏi.
“Lửa...... Ta cảm nhận được nguyên tố lửa...... Là một cỗ nguyên tố lửa phi thường mạnh...... Không sai, không có sai!”
Lão sư Cố Hàn vốn định ra hiệu cho trọng tài. Ai mà ngờ được, ở bên trong Băng Tỏa kia tràn ra một cỗ Hoả năng lượng.
Ngọn lửa này toả ra năng lượng vô cùng mãnh liệt. Nó điên cuồng va đập vào những dây xích Băng Tỏa vô cùng chắc chắn kia. Một màu đỏ như máu từ từ, dần dần lộ ra trong lớp xiềng xích Băng Hàn màu trắng kia.
Lão sư Cố Hàn tu vi tương đối cao. Cho nên hắn có thể nhận ra được.
Nhưng mà, hắn làm sao cũng không hiểu nổi, vì sao trong Băng Tỏa kia lại có Liệt Diễm quay cuồng??
......
“Xem ra, hôm nay chúng ta có thể uống rượu ăn mừng được rồi. Thật không có gì gọi là thú vị. Nhanh như vậy đã xử lý được bọn chúng. “
Lục Chính Hà cười nói.
“Đội trưởng, thu hồi lực lượng Băng Hệ của cậu lại đi. Chứ không cứ để như vậy, tên tiểu tử kia lại chết cóng thì mệt.”
Minh Thông Lôi hệ nói.
Mục Ninh Tuyết cũng không có để ý tới lời nói của đồng đội. Nàng vẫn tập trung điều khiển tất cả Băng Tỏa. Hai con mắt lạnh như băng, không có bất kỳ cảm xúc nào. Rõ ràng là nàng không có một chút nào gọi là buông lỏng nào cả.
Rốt cục, nàng mở miệng. Giọng nói thánh thót giống như tiếng chuông ngân lên vậy, nghe rất là êm tai:
“Đừng ngụy trang nữa, xuất ra tất cả thực lực của ngươi đi, Mạc phàm!”
Thời điểm nói ra tên của Mạc phàm. Trong đôi mắt xinh đẹp kia của Mục Ninh Tuyết có một chút xao động.
Cũng không biết bao lâu rồi, nàng không có chính miệng gọi ra cái tên này. Và nàng càng không nghĩ tới rằng ở trong cuộc tỷ thí sinh viên trao đổi lần này, nàng lại gặp được Mạc phàm.
Tuy nhiên, Mục Ninh Tuyết hiểu rõ hơn ai hết rằng, cái tên Mạc phàm này căn bản không phải là một người đơn giản như mọi người nghĩ......
Vì sao? Bởi vì ngày trước, ở trong buổi tiệc Mục Thị thế gia kia, người này đã thể hiện ra bản lĩnh khiến cho người khác phải giật mình và khiếp sợ – Trời Sinh Song Hệ!
Cho nên nguyên nhân Mục Ninh Tuyết ra sân. Chính là vì tên Trời sinh song hệ Mạc Phàm này. Nàng muốn biết cái tên có thiên phú còn muốn nghịch thiên hơn nàng đến tột cùng có bao nhiêu bản lĩnh.
“Ngụy trang??”
“Xuất ra toàn bộ thực lực??”
Mọi người nghe được lời nói của Mục Ninh Tuyết mà ngây ngẩn cả người.
Cái tên học viên Mạc Phàm kia căn bản không có dùng toàn bộ thực lực??
Nhưng mà, cho dù hắn có lực lượng Lôi hệ mạnh hơn đi chăng nữa. Thì bị Băng toả khoá lại như vậy, hắn làm sao có thể thoát ra được đây??!!