Trans : xSnowballx
Từng người trong đoàn thợ săn Kim Hải đều có sắc mặt quái lạ.
Hải Hoả Đao thay đổi cũng quá nhanh rồi,không phải nói là đánh gãy tứ chi của tên kia sau đó treo trên mặt biển câu cá mập sao .
Thần thái tung bay,long phụng trong nhân loại?.
Hải Hoả Đao đao phủ thủ máu lạnh trong đoàn thợ săn bọn họ, từ lúc nào mà còn khéo léo đưa đẩy hơn cả Kim lão đại rồi.
Từng huynh đệ mặt lạnh bên cạnh Hải Hoả Đao cũng không tự chủ được mà nở nụ cười trước mặt Mạc Phàm , rất nhiều dáng vẻ bị cha mẹ mang tới nhà người thân phương xa, nhìn thấy người thân thì lại lúng túng lễ phép.
" Còn tưởng mấy người triệu tập nhân mã về tìm bãi , tiếc thật , tôi còn hy vọng có thể mở mang chút kiến thức thực lực của tinh linh thượng cổ này " Mạc Phàm thở dài một hơi.
" Huynh đệ,tôi cũng chỉ là một con gà già bên trong Triệu Hoán hệ , không dám chỉ điểm huynh đệ đây một hai, nhưng lại hiểu biết rất rõ về thiên tộc tinh linh tháp, lôi ti này của cậu, giả như ở một nơi có hoàn cảnh ưu việt , thực lực sẽ không kém hơn một sinh vật quân chủ trung đẳng , khà khà khà " Hải Hoả Đao ân cần nói .
Kim lão đại vừa nghe , sắc mặt đều thay đổi.
Thành viên đoàn thợ săn ở sau lưng khi nghe xong thì khí thế hung thần ác sát lập tức bị quét sạch, từng người biểu hiện ra hồn nhiên vô tà , giống như những đoá hoa tổ quốc trong nhà trẻ chuẩn bị tập thể dục buổi sáng .
" Vùng đất này không phải thường xuyên xảy ra thiểm điện vũ sao, hẳn là nguyên tố lôi rất nồng nặc , nói cách khác hiện tại thực lực của lôi ti có thể phát huy tương đương với quân chủ trung đẳng ? " Mạc Phàm hỏi.
" Đúng , đúng , hôm nay có thể kết giao bằng hữu với huynh đệ trẻ tuổi tuấn tài thực sự là vinh hạnh của đoàn thợ săn Kim Hải chúng tôi , huynh đệ có cần giúp thì cứ phân phó , còn không có thì mấy người chúng tôi xin phép đi trước...." khi Hải Hoả Đao nói những lời này thì mồ hôi lạnh đã chảy xuống sống lưng .
Mạc Phàm nhìn Hải Hoả Đao, rồi nhìn Kim lão đại.
Haizz, người ta đã nói như vậy mà còn đè ra đánh thì thật sự có chút quá đáng .
" Đi đi "Mạc Phàm khoát tay áo một cái.
Tất cả thành viên đoàn thợ săn Kim Hải như trút được gánh nặng , vừa cười vừa chui vào trong rừng , cũng không dám thò đầu chạy ra lần nữa .
Sau khi người đi gần hết , Thư Tiểu Hoạ chạy đến trước mặt Mạc Phàm nói :" Hoá ra người của đoàn thợ săn này cũng tốt ,còn tưởng bọn họ muốn tìm chúng ta gây phiền phức. Chị Anh nói đúng , không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được, Kim lão đại, Hải lão đại tuy rằng rất hung ác , nhưng kỳ thực lại rất ôn hoà cùng thiện lương " .
" Đúng, trên thế giới này vẫn có nhiều người tốt " Mạc Phàm gật đầu.
Liếc nhìn nguyên tố giáo hoàng bên cạnh có lôi điện mơ hồ khắp toàn thân, tâm tình Mạc Phàm có chút phức tạp .
Không phải muốn biết điều sao, làm sao lại không quản được đôi tay của mình đây.
Tiếp tục như vậy thì mình làm gì còn cơ hội tăng bản lĩnh hệ khác ?.
Mạc Phàm xoa huyệt thái dương , xem ra lần sau muốn phụ trọng huấn luyện thì trước tiên cần phải đi tới chỗ Tiêu viện trưởng , để Tiêu viện trưởng phong ấn mấy hệ ma pháp trọng yếu lại, như vậy mới hoà vào quần chúng nhân dân được, không phải vậy thì rất không có cảm giác trải nghiệm.
" Gào gừ , gào gừ ".
Bỗng nhiên hoàng văn thương lang chạy tới, kêu réo với Mạc Phàm không ngừng .
" Ngươi phát hiện cẩu vật giết đồng giác ly ngưu rồi sao? " Đôi mắt Mạc Phàm sáng lên.
" Gào gừ " Hoàng văn thương lang rất chắc chắn kêu lên.
" Đuổi theo, lần này nhất định phải làm thịt nó, lấy đầu của nó tế ngưu đã chết của chúng ta " Mạc Phàm vô cùng oán giận nói.
Đang lo không có một kẻ địch thích hợp, còn tưởng hoàng văn thương lang chạy xung quanh tìm mẫu lang , không nghĩ tới nó vẫn ẩn núp, hơn nữa còn không quên hung thủ giết đồng giác ly ngưu .
....
Mạc Phàm đuổi theo lão lang , lôi ti không có hai chân , nó là tinh linh nguyên tố , cất bước là trực tiếp phiêu hành.
Hoàng văn thương lang dẫn Mạc Phàm tới gần biển , kỳ thực là một đám lớn một nửa cổ thành ngâm trong nước biển , có thể thấy một ít phòng ốc cùng đường phố đều ở trong nước , mọc đầy hải tảo cùng thủy quyết .
Đến nơi này , hoàng văn thương lang bắt đầu cẩn thận từng tí một.
Mạc Phàm cũng cẩn thận.
Đối phương là một sinh vật nhận biết rất nhạy cảm , không thể dễ dàng kinh động, để nó mà chạy thì rất khó tìm.
Một đống nhà mọc đầy hải tảo ngâm trong nước biển , vừa hay nước biển thoáng lộ ra đỉnh chóp ,trên mặt chất đầy đồ lộn xộn, hẳn là những thứ thu gom lại một chỗ.
Một sinh vật như hải sư , da dẻ trơn bóng đang nằm nhoài ở chỗ này, móng vuốt cao to, thân hình tựa như báo, phần cuối đuôi lại như lợi khí hình mỏ neo, lưỡi cong vô cùng sắc bén , hơn nữa nhìn cách nó đung đưa thì cái đuôi này rất linh hoạt .
Mạc Phàm nhớ lại miệng vết thương ở bụng đồng giác ly ngưu , ban đầu còn cho rằng là lợi trảo nào đó , hiện tại mới ý thức được thứ rạch bụng đồng giác ly ngưu tựa hồ là miêu nhận vĩ này.
" Khá lắm , vậy mà còn đắc ý ở đây tắm nắng ,uống trà chiều " Mạc Phàm hừ lạnh một tiếng .
Bên cạnh miêu vĩ hải sư này có thi thể hải thú khá tươi mới, máu còn đang không ngừng tràn ra ngoài, hưởng thụ ánh mặt trời, nhìn mặt biển ,thi thoảng còn làm ngụm máu đỏ tươi tràn từ hải thú bên cạnh, thoải mái không khác gì quý tộc châu Âu đang đánh giá mùi vị rượu.
" Xì xì xì ".
Điện từ xao động,lôi ti theo sau Mạc Phàm cùng hoàng văn thương lang khá ngay thẳng, không biết ẩn giấu như nào.
Ngay khi cảm nhận được sát ý của Mạc Phàm truyền tới , một thân lôi điện đồng y hơi mở , như một giáo hoàng đang cảm ngộ ý của thần vậy .
Hai mắt không minh đột nhiên có ánh sáng đáng sợ, bầu trời cổ thành Minh Vũ sáng sủa đột nhiên tối tăm , ánh mặt trời kim sắc sau giờ ngọ như bị lôi ti đồng phong y nắm giữ ma lực tinh linh cổ lão che đậy, không cách nào chiếu xuống mặt đất .
Thay vào đó là chớp giật xé bầu trời tối tăm mông lung , sáng sủa như lửa khói màu trắng , từng đạo bổ ra vẩn đục .
Miêu sư kia lập tức ngẩng đầu lén tìm kiếm , nó thường hoạt động ở đây, thấy lôi bạo thì cũng không cảm thấy kinh ngạc , nhưng một mảnh lôi điện rèm châu từ bầu trời buông xuống mặt biển rồi nhanh chóng tới chỗ nó, miêu vĩ hải sư lúc này mới ý thức được đang đến chỗ nó , tốc độ nhanh kinh người khiến không ai thấy được.
" Ngăn cản nó " Mạc Phàm nói với lôi ti.
Lôi ti tiếp tục điều khiển lôi điện, hiện ra bạo liệt chi liên , thiểm diện sí diễm bạch quang hoá thành lôi sách ngang qua mấy chục cây số , ngăn hướng miêu vĩ hải sư chạy trốn, đồng thời ép nó quay trở lại.
Nó vừa muốn đổi hướng thì bức rèm thiểm điện kinh khủng đã chắn ngang trước mặt nó .