Trans : xSnowballx
Sinh mệnh héo tàn.
Một vòng xoáy bão táp màu đen cuốn qua, hàng trăm hàng ngàn tích dịch ma long khô héo như hoa , chúng nó nhanh chóng già yếu , thân thể khô quắt , xương cốt cũng cứng lại.
Rất nhanh từng con tích ma long đã biến thành một đống khô cằn , như bị hấp huyết quỷ hút khô tất cả chất lỏng trong người, tử trạng đáng sợ.
Nhưng mỗi chỗ chúng nó chết đều mọc một đoá hoa bỉ ngạn đỏ tươi diễm lệ, đỏ tới mức như phát ra ánh sáng , yêu dị cực điểm.
Mạn châu sa hoa vu hậu tiếp tục đi tới, những tích dịch ma long vây chặt nơi này nước chảy không lọt ngược lại những đoá hoa bỉ ngạn kia , những đoá hoa yêu dị nàu nở rộ thịnh diễm cực điểm khi vị vu hậu này tới, mà tích dịch ma long tới gần vu hậu thì sinh mệnh điên cuồng héo tàn.
" Đây....đây là vu hậu trong hắc ám vị diện " Giang Dục thấy cảnh này thì khó mà tin được.
Cấp bậc của vu hậu sợ là tiếp cận tới chí tôn quân chủ, lẽ nào kiếp trước của Mạc Phàm là con riêng của vu hậu sao, nếu không thì tại sao có thể hô hoán nữ ma đầu lạnh lùng hắc ám vị diện tới đây?.
Quá khó tin rồi.
Mạn châu sa hoa vu hậu không chút lưu tình nào , như là một nữ tử thần từ nơi khác tới, tới đây thu gặt sinh mệnh sau đó thắng lợi trở về .
Mấy ngàn con tích dịch ma long rất nhanh tử vong , mà thời gian Giang Dục bị quân đoàn tích dịch ma long lít nha lít nhít vây cho ngột ngạt cũng rất lâu, nhìn thấy khu vực hơi trống trải thì không khỏi thở dài một hơi.
Chỉ là ánh mắt Giang Dục nhìn Mạc Phàm, ánh mắt trở nên quái dị.
Dựa vào cái gì ?.
Cái tên Mạc Phàm này rốt cuộc có vấn đề ở nơi nào,dựa vào cái gì mà gọi được cấp bậc như mạn châu sa hoa vu hậu, không phải nghiêm khắc giới định thì mạn châu sa hoa vu hậu cũng là tinh linh, một loại tồn tại như nữ vương tinh linh hắc ám .
Cho tới nay đừng nói là hô hoán nữ vương tinh linh, Giang Dục còn chưa từng thấy ngón chân của nữ vương tinh linh.
Đến cùng là Mạc Phàm làm như nào?.
Trước đó không lâu Giang Dục còn đang đắc ý triệu hoán được hài cốt sát long , Triệu Hoán hệ của mình dẫn trước Mạc Phàm mấy cấp bậc , bây giờ Giang Dục cũng héo tàn như những đoá hoa mà vu hậu đi qua.
" Tớ với mạn châu sa hoa vu hậu có chút giao tình , cho nên cô ấy cố hết sức giúp tớ một lần " Mạc Phàm thấy tâm tình muốn tự tử cù Giang Dục , nói.
" Sau này tớ không dám khoe bản lĩnh trước mặt cậu nữa đâu, miễn cho phần muốn tự sát tăng lên " Giang Dục cười khổ nói.
Thời gian hai người nói chuyện, Mạc Phàm thấy thân ảnh mạnh mẽ của dạ la sát đang nhảy lên đầu những tích dịch ma long .
Mỗi lần dạ la sát đạp xuống thì có thể làm nát xương sọ của tích dịch ma long .
Dạ la sát mạnh thì có mạnh, nhưng không có năng lực hủy diệt trong phạm vi lớn, rất khó làm những tích dịch ma long này thương tổn được, nó cũng khó mà giết được nhiều tích dịch ma long như vậy, còn mạn châu sa hoa vu hậu như sinh ra vì chiến tranh vậy.
Mạn châu sa hoa vu hậu dùng sinh mệnh của những tích dịch ma long tẩm bổ những đoá hoa kia , mà nhũng đoá hoa kia đang không ngừng cướp đi tính mạng của tích dịch ma long , nguyên bản một hồi chém giết máu thịt tung toé ở nơi mạn châu sa hoa vu hậu lại giống như trở nên cực kỳ đơn giản cùng tràn ngập nghệ thuật tử vong .
" Meo ".
Thân ảnh dạ la sát cực tốc lấp loé , dùng miêu trảo móc ra mấy chục gân của tích dịch ma long, như là xe chỉ luồn kim sau đó tiêu sái đáp xuống trước mặt Giang Dục cùng Mạc Phàm .
" Lý Khuyết đâu ? " Giang Dục vội vàng hỏi.
Vừa dứt lời , dạ la sát dùng sức kéo, nhìn thấy gân của tích dịch ma long dài kéo tới đây, phần cuối còn buộc một người, người kia từ giữa đám tích dịch ma long , sau đó lăn tới bên cạnh dạ la sát.
Chính là Lý Khuyết , chân bị thương , lộ ra xương bánh chè , toàn thân có vẻ rất thống khổ.
" Tôi có chút thuốc " Mạc Phàm lấy thánh dược Parthenon thần miếu , nói.
" Còn có ích gì, chúng ta không có cách nào sống sót ra bên ngoài " Lý Khuyết vì thống khổ mà trở nên âm trầm căm phẫn .
" Tôi để ở đây, còn có cần tới hay không thì đó là chuyện của anh" Mạc Phàm nói .
" Anh Lý , đừng tự giận bản thân nữa ,anh nhìn vu hậu phía trước kìa , là giúp đỡ lớn mà Mạc Phàm gọi ra , vu hậu đã giúp chúng ta mở đường lớn " Giang Dục chỉ vào mạn châu sa hoa vu hậu.
Lý Khuyết nhìn tới , lúc này phát hiện hướng kia không biết có mấy ngàn con tích dịch ma long chết , hài cốt đầy đất , sắp xây thành một bãi tha ma cỡ lớn, mà còn lượng lớn tích dịch ma long tử vong , bao gồm những thú hải dương lam lân bì có thực lực càng mạnh hơn, đều không phải đối thủ của mạn châu sa hoa vu hậu .
" Là do cậu triệu hoán ? " Lý Khuyết khó mà tin được.
Có thể ở chiến trường tùy ý quét ngang cũng chỉ có cấp bậc nhue đồ đằng Huyền Xà , Lý Khuyết cho rằng Mạc Phàm chỉ có đồ đằng Huyền Xà để dựa dẫm .
" Đừng nói nhiều như vậy, Giang Dục, cậu mau dẫn anh ta tới chỗ những người khác " Mạc Phàm nói.
" Có ý gì , cậu không theo chúng tớ sao, phó tịch , tứ thủ , còn có đại pháp sư thực lực rất mạnh, bọn họ có thể đưa chúng ta ra ngoài, cậu đừng hành động một mình , tuy cậu có những đại boss này, nhưng số lượng kẻ địch đông như vậy ...."Giang Dục nói .
" Trong mắt cậu đúng là chỉ có dạ la sát , tớ trở lại giúp Bàng Lai " Mạc Phàm quay đầu lại nhìn thung lũng.
Hiện tại bọn họ đã ra khỏi sơn cốc , dù là bị đại quân hải yêu vây nhốt , tình hình cũng không có gay go bằng Bàng Lai.
Một mình Bàng Lai đối phó bát đại kỳ xà , rất có thể chết .
" Tớ cũng muốn cứu sư phụ, nhưng tớ sợ lại làm gánh nặng cho sư phụ, sư phụ còn phải để tâm tới tớ " nói tới đây trong mắt Giang Dục lộ ra vài phần đau thương.
Đều là do thực lực của mình quá yếu , không giúp được cái gì hết .
" Yên tâm đi , tớ để mạn châu sa hoa vu hậu mở đường cho các cậu, mau chóng rời đi, còn tớ với đồ đằng Huyền Xà đi cứu Bàng Lai " Mạc Phàm nói.
" Mạc Phàm , vậy thì xin nhờ cậu, thật sự cảm ơn cậu ".
" Đều là huynh đệ với nhau thì nói câu này làm gì , vừa nãy cậu cũng bảo vệ tớ đó thôi " .
Lần đầu mở hắc ám vị diện, quâ trình triệu hoán kỳ thực có chút phức tạp, nếu không phải mình đứng tại chỗ thì Giang Dục cũng không đến nỗi bị tụt lại phía sau, cho nên Mạc Phàm hiểu được điểm này.
" Cậu cũng phải cẩn thận đó " Giang Dục nói.
Mạc Phàm gật đầu, bắt đầu chạy về phía thung lũng ,trong quá trình chạy thì thân thể không ngừng thiêu đốt, không bao lâu thì toàn lượn lờ hai loại liệt diễm khuếch đại cực điểm , thỉnh thoảng thấy được một hồn ảnh hoả thần vô cùng cường đại.
Giang Dục nhìn Mạc Phàm , thấy Mạc Phàm dễ dàng mở một con đường trong đám đại quân hải yêu, không khòi có chút thất thần .
Tựa hồ không có mạn châu sa hoa vu hậu, đồ đằng Huyền Xà thì một mình Mạc Phàm vào sâu trong chiến trường cũng không sợ chút nào.
Mấy năm qua Giang Dục vẫn luôn khổ tu, vốn tưởng là có đại thành quả , nhưng tới Hawaii đối mặt với hải yêu thì Giang Dục mới hiểu bản thân vẫn còn nhỏ bé.
Còn Mạc Phàm càng ngày càng mạnh hơn.
Năng lực cường đại đến nỗi một mình gánh một phương cũng bất quá chỉ là một góc băng sơn của Mạc Phàm.