Trans : xSnowballx
Câu đầu tiên mà thủ lĩnh mũ tròn nói " mấy người đã lấy được thứ mình cần rồi chứ ? ".
Người này biết tất cả mọi chuyện , biết Mạc Phàm tới tìm địa thánh tuyền , cũng lấy đi địa thánh tuyền ẩn náu dưới sơn tuyền .
Nói cho Mạc Phàm nghe những thứ này, là để Mạc Phàm biết địa thánh tuyền ban tặng sinh mệnh cho đá , sinh mệnh trong đá là những vong hồn thôn dân .
Toàn bộ thôn dân không có ai là vì bọn họ bảo vệ núi Hạ Lan mà chết đi.
Cũng là gặp tai nạn, người bảo vệ địa thánh tuyền núi Hạ Lan lựa chọn đứng ra, mà người cổ thành Minh Vũ ,hà tự lại lựa chọn tiếp tục sống ẩn dật .
" Mấy người đi đi , mấy người đã tìm được đến nơi này, tin rằng sẽ cách chân tướng này không quá xa " thủ lĩnh mũ tròn nói với Mạc Phàm.
Mạc Phàm đã chuẩn bị trả lại địa thánh tuyền .
Nếu như núi Hạ Lan cần địa thánh tuyền để gọi những binh sĩ nguyên tố , như vậy mình không thể mang địa thánh tuyền đi.
Tuy là đáng tiếc nhưng Mạc Phàm có lương tâm hơn nhiều người,vì tu vi của mình là hãm hại toàn bộ thành trấn phía Nam núi Hạ Lan thì Mạc Phàm không làm được, mặc dù là địa thánh tuyền .
" Lão bá , tôi biết mấy người cũng không dễ dàng , thứ tôi lấy được sẽ trả lại cho mấy người " Mạc Phàm nói với lão bá mũ tròn.
Nhưng thủ lĩnh mũ tròn lắc đầu, nói :" Nói cho mấy người nghe cũng không phải là nói tới lương tri, chỉ là nói để mấy người rằng người nơi này tuyệt đối không được quên cổ huấn , vì con dân núi Hạ Lan mà bọn họ dùng một nửa , còn một nửa, bọn họ lấy vong linh , lấy hình thái nguyên tố để tiếp tục bảo vệ " .
" Lão bá ...." Mạc Phàm cảm thấy quý trong lòng .
" Đừng nói nhiều như vậy,tôi biết lai lịch của mấy người,cũng biết mấy người là ai, mấy người cũng giống người trong thôn, đi đi, một nửa vì cứu con dân núi Hạ Lan, một nửa còn lại nếu có thể thủ vệ được bờ biển Đông Hải, vậy thì không uổng công bọn họ bảo vệ nhiều năm như vậy " thủ lĩnh mục dân mũ tròn nói.
" Nhưng còn núi Hạ Lan thì làm sao ? ".
" Một nửa kia đã được rồi, huống chi muốn nói thua thiệt thì hẳn là bọn họ . Vì sao phải bảo vệ ? Là vì tin rằng có một ngày sẽ đợi được người mà bọn họ đang đợi , để người kia lúc lấy được đồ thì vẫn còn là hoàn chỉnh . Dưới cái nhìn của bọn họ , là bọn họ không bảo vệ cẩn thận, là bọn họ có tội " thủ lĩnh mục dân mũ tròn nói.
Bảo vệ, là đợi người thích hợp lấy đi, mà không phải là một mực giữ lấy rồi khô cạn.
Bác thành không làm tốt , hà tự cũng không làm tốt , núi Hạ Lan cũng chỉ làm được một nữa, cũng may những thứ này không trọn vẹn , bị phong tàng , ghép lại với nhau không trọn vẹn, vẫn có thể phát huy được tác dụng nên có .
" Chỉ cần cậu không thu lại sinh mệnh nguyên tố của những binh lính này , đã là ân tình lớn nhất của chúng tôi cùng bọn họ " Mục dân siết chặt tay lại.
Đương nhiên Mạc Phàm không có khả năng thu hồi lại những sinh mệnh nguyên tố của những binh lính này.
Có được một nửa địa thánh tuyền cũng đã đủ, chỉ là Mạc Phàm không hiểu tại sao thủ lĩnh mục dân lại nhận định mình chính là người mà bọn họ chờ .
Thái độ thủ lĩnh mục dân rất kiên quyết .
Mạc Phàm cũng không từ chối nữa , dù sao địa thánh tuyền cũng còn tồn tại nhiều chỗ khó lý giải,để mặc khô cạn tại nơi không người , không bằng để người bảo vệ núi Hạ Lan dùng địa thánh tuyền .
.....
Có mục dân, có những binh sĩ nguyên tố ở đây thì huyết thú Bắc Cương không vượt qua được núi Hạ Lan, đây là phòng tuyến dãy núi còn vững chắc hơn bất kỳ pháo đài quân sự nào, sẽ không thay đổi vì nhân viên chuyển biến , các binh lính nguyên tố trở thành sinh mệnh đơn thuần nhất , chống lại huyết thú Bắc Cương , hay là ngay cả những binh lính nguyên tố này cũng không biết vì sao lại chiến đấu chém giết như vậy.
Nhìn ba người Mạc Phàm , Tống Phi Dao, Mục Bạch đi về hướng Đông, những mục dân này không rời đi, bọn họ nhìn chiến trường tàn tạ, có mấy mục dân đang ngâm xướng ma pháp cổ lão, đem những linh hồn kia trở lại đá trong vách núi lần nữa.
" Thủ lĩnh, cậu ta thực sự là người mà chúng ta chờ đợi sao? " Hán tử răng vàng đột nhiên mở miệng nói.
" Không phải thì sao? ".
" Phải thì chúng ta có thể giải thoát, không phải thì chẳng phải cậu ta chiếm được tiện nghi hay sao " hán tử răng vàng nói .
" Trong lời lão tổ tông nói, xưa nay chưa từng nói phải đưa địa thánh tuyền cho hạng người gì " thủ lĩnh mục dân mũ tròn nói.
" Nhắc tới cũng kỳ quái , vì sao đại tướng thủ sơn lại để mặc cậu ta lấy đi như vậy, hẳn theo lý thuyết thì sẽ tấn công bọn họ " hán tử răng vàng nói.
" Vậy thì người đó chính là cậu ta ,còn chúng ta cũng triệt để giải thoát " thủ lĩnh mục dân mũ tròn nói.
....
Hoàng Hà dưới chân núi Hạ Lan có một chỗ chật hẹp , phía trên là cầu dây.
Bọn họ đã tới nơi này nhưng vẫn không nhịn được mà nhìn lại phía sau.
" Mạc Phàm, hình như bọn họ là người trong thôn, hẳn là những người còn sống cuối cùng nhập vào trong mục dân " đột nhiên Mục Bạch mở miệng nói.
" Tớ biết , dù sao nếu bọn họ hoàn toàn là mục dân ,cũng không biết rõ được chuyện bảo vệ địa thánh tuyền rõ ràng như vậy , Tống Phi Dao, cô nói xem ? " Mạc Phàm quay đầu lại hỏi Tống Phi Dao.
Dù sao thì Tống Phi Dao nới là người bảo vệ địa thánh tuyền .
" Ừm , bọn họ giống như phán đoán của tôi ? " Tống Phi Dao nói.
" Phán đoán giống nhau ? Là phán đoán gì ? " Mạc Phàm không hiểu hỏi.
" Địa thánh tuyền , cuối cùng một ngày nào đó sẽ có người lấy đi, người này là ai, chúng tôi cũng không biết , nhưng khả năng là anh " Tống Phi Dao chỉ vào Mạc Phàm , biểu hiện đặc biệt nghiêm túc.
Mạc Phàm nhìn trái phải, xác nhận Tống Phi Dao nói mình chứ không phải là Mục Bạch, hoặc là ai khác.
Thiên tuyển chi tử ?.
Chẳng lẽ ....
" Có căn cứ phán đoán nào không ? " Mạc Phàm cảm thấy có chút hoang đường , không có khả năng là như vậy, bản thân mình là thiên tuyển chi tử, mặc dù xác thực có thiên phú dị bẩm , khí vũ bất phàm , lão cha Mạc Gia Hưng cũng nói ngày mình sinh ra vào ngày mưa rào có sấm chớp, nhưng dựa vào cái gì để nói mình là người kia.
" Không có , nhưng địa thánh tuyền không phải ai muốn lấy là có thể lấy. Năm tháng dài đằng đẵng không phải là chưa từng xuất hiện trộm, có thể địa thánh tuyền là thánh vật , không cách nào thiêu hủy , không cách nào phá hủy , càng không cách nào giấu được ý vị khổng lồ. Bị người lấy đi, vẫn có thể mang về , nếu như có người bao bọc lại, giống như vì chúng ta mà bảo quản thủ vệ " Tống Phi Dao nói.
" Tôi nghe không hiểu " Mạc Phàm nói.
" Trên người anh nhất định có một thứ có thể tiêu hoá năng lượng địa thánh tuyền khổng lồ , cũng không tiết ra ngoài chút nào " .
" Cái này...." Mạc Phàm không tên hoảng hốt trong lòng , vẫn là bị phát hiện .
" Nếu như anh nắm giữ vật phẩm có thể tan rã địa thánh tuyền , tại sao anh không phải là người đến lấy cho được ? " Tống Phi Dao nói.
Khi ở hà tự thì Tống Phi Dao đã phát hiện điểm này .