Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2833: Đồ Đằng Thánh Tuyền



Trans : xSnowballx

Mạc Phàm thử tới gần để cho tiểu nê thu phân biệt , nhưng cẩn thận nghĩ lại thì những thứ này đều là hình chiếu trong cổ đại, lợi dụng không gian cùng hỗn độn như phim 3D, làm sao có thể toả ra năng lượng để tiểu nê thu hấp thụ được.

Nhưng Mạc Phàm khá quen thuộc nước trong giếng , độ tinh khiết ,ánh sáng lộng lẫy, mật độ cao hơn nước lay động chầm chậm, như là rượu sake .

" Đúng là địa thánh tuyền sao? " Mục Bạch cùng Trương Tiểu Hầu đầu đi tới nhìn.

Hai người bọn họ giống như là chưa nhìn thấy địa thánh tuyền , không quen thuộc địa thánh tuyền, chỉ có thể đưa mắt nhìn Mạc Phàm.

" Đúng , khẳng định là đúng " Tống Phi Dao khá khẳng định.

Lúc còn nhỏ Tống Phi Dao đã tu luyện trong bí cảnh hà tự, một thân tu vi đều do địa thánh tuyền , làm sao có khả năng nhận sai.

" Nói cách khác thánh đồ đằng vẫn ở ngay bên dưới chúng ta , chúng ta không phát hiện ra ? " Nội tâm Mạc Phàm lại dâng sóng lớn lần nữa .

Địa thánh tuyền, thánh đồ đằng , thánh đồ đằng như vậy rốt cuộc ở đâu?.

Bọn họ nhìn thấy bất quá là một ít binh sĩ " hoạt " trong tường thành tới, nhưng căn bản không thấy bản tôn thánh đồ đằng đâu , thậm chí còn không thấy dung mạo của thánh đồ đằng .

Nếu như đây là lăng mộ thánh đồ đằng , vậy thì hài cốt nó đâu ? .

" Địa thánh tuyền hẳn là lực lượng đồ đằng của thánh đồ đằng " Linh Linh đi vòng quanh nguyên địa thánh tuyền , nói với Mạc Phàm.

" Èo, nơi này chẳng có gì để chơi , còn không bằng chúng ta đi chu du bốn bể , xem lão Huyền Vũ còn sống trên thế giới này không , lão ô quy Bá Hạ không có việc gì làm là theo hải lưu tới hải dương , tớ hỏi nó là làm gì thì nó nói là đang tìm đồ , còn cụ thể là đồ gì thì tớ không biết , mà theo tớ thấy thì Bá Hạ đang tìm cha Huyền Vũ , Huyền Vũ ở Bắc Băng Dương , hoặc Nam Cực ...." Triệu Mãn Duyên nói.

Thiên tân vạn khổ tìm tới kết quả này, cảm giác đi một vòng thật lớn rồi trở lại điểm xuất phát , rốt cuộc làm rõ được lai lịch địa thánh tuyền , cũng làm rõ lực lượng thánh đồ đằng , nhưng câi này không thay đổi mang tính thực chất nào cả .

" Trước tiên đừng động Huyền Vũ gì đó, những tường thần dị của nơi này đi đâu hết rồi?" Tương Thiếu Nhứ đột nhiên hỏi.

" Quá nửa là bị người đời sau dỡ đông dỡ tây, cô thành Minh Vũ có một ít , nơi này còn lại cái cổng , còn những câi khác biến thành một phần của một số thành trì trong mấy ngàn năm qua,đã sớm không còn tung tích " Triệu Mãn Duyên nói.

" Vậy thì chúng ta có thể hỏi cha của Tiểu Thái, nếu anh ta vẫn bảo vệ nơi đây thì hẳn là biết ....Oa , mọi người nhìn cái tên mặt nát kìa " Trương Tiểu Hầu đột nhiên chỉ vào tướng quân trong đại đạo trọng binh.

Tướng quân kia mặc giáp rách nát ,tóc tai bù xù , đang mệt mỏi đi tới giếng vọng thương nguyệt , dáng dấp người này cực kỳ giống cha của Tiểu Thái.

" Người này sống bao lâu vậy, cái thành này cũng hai, ba ngàn năm chứ ? " Triệu Mãn Duyên kinh hô.

Người tồn tại từ hai , ba ngàn năm trước .

Cũng không biết rốt cuộc đối phương là cấp bậc gì , cũng còn may bọn họ không trực tiếp đánh .

" Chúng ta còn muốn tìm tiếp sao, cảm giác như nơi này đã là điểm cuối, thánh đồ đằng cũng đã tiêu vong mấy ngàn năm trước " Trương Tiểu Hầu có chút không quyết định chắc chắn được .

" Hỏi hoạt tử nhân kia một chút, chúng ta rời khỏi nơi này " Mạc Phàm thở dài một hơi.

Khi mọi người tới cổng cổ thành, cảnh tượng trong thành trì cổ dần dần khôi phục đang vẻ ban đầu bọn họ bước vào, yên tĩnh, tin rằng không bao lâu chân trời sẽ lại một mảnh hoả hồng , như vậy một đoạn dị tượng ngày qua ngày chiếu lại, cũng không biết là muốn nói với hậu nhân điều gì , hay thứ này vốn đã trở thành một loại " khí hậu " thuộc về nơi này.

Lại giống như người bảo vệ địa thánh tuyền , bọn họ đã quên mất vì sao phải bảo vệ.

Hoạt tử nhân trông coi lăng mộ không chấp nhất cùng không cho người ta bước vào mảnh thần bí này.

" Chúng ta có đi tìm những thần tường kia không ? Cảm giác như chúng sẽ hỗ trợ cho chúng ta " Tương Thiếu Nhứ đề nghị.

" Không có manh mối, tường thành chuyển tới nơi nào, hiện tại tin tức cũng chỉ có một ít pho tượng ở cổ thành Minh Vũ , nhưng những pho tượng kia cũng chỉ là một phần rất nhỏ " Mạc Phàm lắc đầu nói.

Manh mối này hẳn là không có tiến triển gì , chủ yếu thánh đồ đằng mấy ngàn năm trước đã không còn, bây giờ tìm thì có ý nghĩa gì .

Hay là đồ đằng Huyền Xà , bạch hổ , hải đông thanh thần , Nguyệt Nga Hoàng còn tồn tại , vốn là hoá thân của thánh đồ đằng , hoá thân thành rất nhiều tiểu đồ đằng .

Tứ đại thánh đồ đằng đã xác định được hai trong số đó diệt vong , hai con còn lại cũng không biết tìm từ nơi nào, cũng không biết là còn kịp hay không .

" Đi Côn Luân, Côn Luân nhất định là có thứ mà chúng ta muốn biết , cũng có một chút đồ đằng chúng ta chưa hiểu rõ " Trương Tiểu Hầu đề nghị.

Mạc Phàm lắc đầu .

Côn Luân sẽ đi nhưng không phải là hiện tại.

Ấn đồ đằng còn chưa hoàn chỉnh , đi Côn Luân chỉ là đang tốn thời gian, nhất định phải tỉm được phương hướng chính xác có đồ đằng quan hệ với Bạch Hổ thì mới có thể đi Côn Luân .

" Vậy ...vậy đi Cố Đô,vừa hay Cố Đô cần quét sạch vong linh, chúng ta ổn định hậu phương thì phía Đông mới yên tâm tác chiến được " Trương Tiểu Hầu nói tiếp .

" Tình thế Cố Đô chính là như thế , kỳ thực cổ lão vương áp chế vong linh, vong linh nhất định sẽ súc tích oán khí khổng lồ, giống như đê đập và nước sông , nước sông làm sao có thể đổ được , không bằng mở ra miệng cống , chỉ cần miệng cống không quá lớn thì sẽ không nhấn chìm đồng ruộng , thôn trang , vong linh có thể cung cấp một ít vật tư cùng một tầng bảo vệ cho chúng ta " Mạc Phàm lắc đầu nói .

Vong linh Cố Đô mấy ngàn năm qua đều duy trì tình hình này .

Không có chuyện tiêu diệt vong linh, mà cổ lão vương không có khả năng tiếp tục che chở Cố Đô được, kết quả mà Cửu U Hậu nói sớm muộn cũng sẽ tới , vì thế mà Cố Đô chỉ có dựa vào bản thân mà xử lý , tồn tại dựa vào vong linh, dựa vào vong linh bảo vệ, đối kháng với vong linh.

Mục Bạch gật đầu, Cố Đô vẫn luôn là cách cục này.

Hạo kiếp tới làm Cố Đô bị thương nặng, lúc đó có cổ lão vương rằng buộc vong linh để Cố Đô có thời gian nghỉ ngơi lấy sức , hiện tại Cố Đô phồn vinh lần nữa , có vong linh thì mới có pháp sư cường đại, có vong linh thì nhiều người mới có thể kiếm tiền , điều này vốn là đặc chất của khối thổ địa này .

Phía Nam có bão, trong đất liền có địa chấn , phương Bắc có bão cát , gió bão phòng gió , địa chấn phòng chấn động, phương Bắc chống bụi , hiếm có người xa xứ, đó là vì thiên tai này cũng đã trở thành một phần sinh hoạt của bọn họ.

" Vậy thì dựa theo anh Triệu nói, đi Bắc Băng Dương tìm Huyền Vũ , chúng fa còn chưa đi Bắc Băng Dương " Trương Tiểu Hầu vội vàng nói.

Triệu Mãn Duyên vỗ vào lưng Trương Tiểu Hầu , cười nói :" Anh chỉ thuận miệng nói mà chú em tưởng thật sao, làm sao đi Bắc Băng Dương được, băng sơn thú không phải là thứ đùa giỡn được, toàn bộ Bắc Âu đều thiệt hại nặng nề .

" Hầu Tử , hình như em rất gấp bày việc ra cho bọn anh nhỉ ? " Mạc Phàm đột nhiên cau mày nhìn Trương Tiểu Hầu.

" Không có , nào có như vậy , chỉ là ...." Trương Tiểu Hầu đối mặt với ánh mắt của Mạc Phàm, đột nhiên ấp úng.

Từ nhỏ đến lớn , Trương Tiểu Hầu đối mặt với Mạc Phàm đều như vậy, một khi bị Mạc Phàm nhìn chằm chằm thì quên luôn bản thân là một quân tướng thanh danh hiển hách.

" Có phải là Hoa quân thủ không hy vọng chúng ta trở lại, vùng duyên hải phát sinh đại sự rồi phải không ? " Mạc Phàm chất vấn.