Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2934: Cô Ấy Bị Trục Xuất



Trans : xSnowballx

Bốn mùa không thứ tự, chỉ có một ít con số ghi lại thời gian trôi qua khô khan.

Trong ngoài Đĩnh thành dần có màu xanh lục, đó là công lao của một ít học viên Thực Vật hệ thuộc bộ ngành tổ chức của hiệp hội ma pháp Đĩnh thành , bọn họ để toà thành thị làm bằng đá lạnh như băng này có sinh cơ , cứ việc không cách nào phồn hoa như Ma Đô lúc trước , nhưng mọi người bắt đầu quen với cuộc sống hiện tại, bắt đầu tìm kiếm niềm vui trong khổ .

Một chút mầm non như thể sẽ bị gió thổi đi bất cứ lúc nào, nhưng chúng vẫn ngoan cường ở đó .

Thời tiết rõ ràng có chút ấm lên, những mầm non này càng lớn nhanh hơn, phiến lá lưa thưa , cũng không biết từ lúc nào người trong thành đặc biệt che chở quan tâm tới chúng nó , giống như khi chúng nó trường thành một đại thụ che trời, mọi người có thể hưởng thụ phần yên tĩnh an nhàn kia .

Chủ thành Đĩnh thành cùng bình nguyên thành đều đang xây dựng thêm, so với lúc trước phần lớn người đều ở trong túp lều đơn sơ, hiện tại mỗi người đều có một căn nhà thư thích , điều kiện sống được nâng lên một đẳng cấp lớn.

Chủ yếu Đĩnh thành không bao giờ thiếu vật liệu đá , có đủ kiến trúc sư cùng nhân công , không tốn bao lâu thì nơi này sẽ trở nên tươi tốt.

Đĩnh thành cũng đã phát triển được một khoảng thời gian ,tốc độ phát triển cũng được coi là khá nhanh rồi ,sau khi lượng lớn dân cư từ Ma Đô tới đây, nơi này cứ qua một tháng là lại có hình ảnh khác .

" Xem ra nhân loại chúng ta cũng không phải là không chịu nổi như trong tưởng tượng đi, sau khi các cường giả trên thế giới từ cực nam trở về , thời tiết càng ngày càng ấm áp, không tốn bao lâu chúng ta có thể trở lại như trước đây " Chu Đông Hạo nói .

Chu Đông Hạo kéo một hơi thuốc lá , nói chuyện phiếm với mấy pháp sư Đĩnh thành bên người, từ quần áo có thể thấy được thời tiết đang ấm áp.

" Haiz, tuy rằng ở đây cũng được, nhưng vẫn còn chút hoài niệm loại phồn hoa thư thích kia ở Ma Đô" một pháp sư mặc chế phục tuần tra nói .

" Đó là điều đương nhiên, ở đây nếu như mà đối bụng về đêm, muốn tìm một quán lẩu mở thâu đêm cũng không có , ở Ma Đô thì mỹ thực gì đều có cả , năm châu bốn bể ...".

" Nghe đâu kế hoạch ranh giới dưới lòng đất Ma Đô bắt đầu có hiệu quả lớn, hiện tại đã dọn dẹp ra một mảnh tương tự khu vực an giới, không cần lẩn trốn nữa " .

" Đúng đấy, hồi trước có đưa tin hiệp hội ma pháp đưa ra một công văn , đã cho phép đoàn đội dân gian tu vi đạt tới cao giai tiến vào Ma Đô, tôi có một đại ca làm pháp sư lính đánh thuê , anh ta cùng đoàn đội của mình làm thịt một con tuyết sa trong Ma Đô , còn thu được vài con non tuyết sa , sau khi nuôi lớn thì thực lực đạt tới đại thống lĩnh, phất lên chỉ sau một đêm " pháp sư mặc chế tuần tra nói.

" Hải yêu non rất có giá " .

" Nguy hiểm cao thì lợi nhuận tự nhiên cũng cao thôi , hiện tại Ma Đô như một thành thị chứa đầy bảo khố hải yêu cường đại, tạm thời tính phần thưởng phong phú khi quét sạch hải yêu do hiệp hội ma pháp cùng quốc gia công bố , tự mình thăm dò cũng có thể lấy được nhiều bảo vật , dù sao lúc đó quần yêu tập kết ở Ma Đô, hải yêu quân chủ cũng khá nhiều, cũng có vài đế vương ".

" Nói tới đế vương thì thủ trưởng của tôi lúc đó đứng bên bờ sông Hoàng Phố, trong bùn tìm được một đám vảy lớn , biết của sinh vật gì không ? ".

Ánh mắt mọi người bắt đầu đổ dồn vào pháp sư mặc chế phục tuần tra, như là khi có người nói tới chuyện đế vương đều sẽ trở nên đặc biệt chăm chú .

" Là giác lân của lan ác long , thủ trưởng của tôi lén lút giấu đi, bán cho một phú thương có tiền , phú thương kia có mối quan hệ trên quốc tế , có người nói có rất nhiều người nước ngoài tranh nhau, trả giá cao gấp mấy lần.

" Ta nghe nói lan ác long bị đồ đằng Huyền Xà làm trọng thương ?" Chu Đông Hạo.

" Đúng , suýt đi đời nhà ma luôn mà ".

" Èo , chắc tôi cũng nên đi Ma Đô kiếm tí , tôi không hy vọng xa vời gì với cấp đế vương , chỉ cần là đồ của cấp quân chủ cũng đủ phát tài rồi ".

" Đừng nói nữa , tôi cũng có chút động tâm rồi, hay chúng ta đi xin cấp trên , rồi đi Ma Đô một chuyến ? ".

" Điên rồi sao , có công ăn việc làm khoẻ mạnh ở Đĩnh thành thì không thích, lại thích đi liều mạng ở Ma Đô? ".

Sau khi mấy người nói chuyện phiếm vui vẻ , một nam tuần tra dẫn một cô gái đi tới nơi này.

" Chu quan trên , cô gái này có chuyện muốn nói với ngài " pháp sư tuần tra đưa cô gái tới trước mặt Chu Đông Hạo.

Chu Đông Hạo hơi nghi hoặc một chút , đánh giá cô gái này.

Cô gái rất tiều tuỵ , như là trải qua bệnh nặng, còn đang chầm chậm khôi phục, ra hiệu Chu Đông Hạo qua một bên nói chuyện, Chu Đông Hạo đi theo, cũng không biết cô gái này có ý gì .

" Ông có quen Mạc Phàm không ? " Cô gái hỏi.

" Đương nhiên là quen rồi , một đại đồ đằng anh hào quốc gia như thế....à mà cô tìm cậu ta có chuyện gì không ? " Chu Đông Hạo ý thức được mình sẽ nói huỵch toẹt ra hết , vội vàng nghiêm mặt lại nói.

" Có người ủy thác tôi chuyển mấy lời cho Mạc Phàm , ông có thể dẫn tôi đi gặp Mạc Phàm được không ?" Cô gái hỏi .

" Có gì thì cứ nói với tôi, tôi sẽ chuyển lời lại cho Mạc Phàm , hiện tại cậu ta còn đang bế quan tu luyện, hẳn là đang ở trong thời điểm khá là then chốt , không phải chuyện gì đặc biệt thì không nên quấy rầy " Chu Đông Hạo nói.

" Ồ , không sao,vậy tôi sẽ chờ Mạc Phàm kết thúc bế quan tu luyện rồi nói vậy " cô gái nói .

" Có chuyện gì rất quan trọng sao? " Chu Đông Hạo cảm thấy vẻ mặt của cô gái này dị thường , không nhịn được mà hỏi một câu.

" Chuyện rất quan trọng , nhưng không vội, cũng không gấp được " Cô gái hồi đáp.

Chu Đông Hạo nghe xong cũng không hiểu, cũng không biết cô gái này rốt cuộc muốn biểu đạt cái gì .

Trên thực tế trong xã hội này quả thật có không ít người biết người điều động đồ đằng ở Ma Đô lúc trước là ai, bọn họ cũng nghĩ đủ mọi cách để tiếp cận nhóm Mạc Phàm, Chu Đông Hạo phụ trách canh cửa , cũng phụ trách bảo đảm Mạc Phàm chuyên tâm tu luyện.

" Tôi nghĩ là sẽ ở lại đây, xung quanh đây có nhà trọ nào yên tĩnh một chút không ? " Cô gái hỏi Chu Đông Hạo.

" Sau con đường này thì có , cô như vậy làm tôi không hiểu gì cả , cô là ai, tìm Mạc Phàm có chuyện gì ? " Chu Đông Hạo không hiểu nói.

Yến Lan do dự một lúc , cuối cùng vẫn không nói cho Chu Đông Hạo biết tên của mình .

Chuyện này không phải chuyện nhỏ , không ngoại trừ khả năng hội đồng minh cùng Thánh thành lợi dụng chức quyền của bọn họ quản chế cảnh nội Trung Quốc , liên lụy càng ít người càng tốt .

" Không sao, chờ Mạc Phàm kết thúc bế quan tu luyện, thì ông nói với tôi một tiếng , có được không , tôi có thể chờ " Yến Lan nói với Chu Đông Hạo.

" Được ...được rồi " Chu Đông Hạo vẫn mơ hồ.

...

Yến Lan ở lại Đĩnh thành, dựa theo Mục Ninh Tuyết căn dặn lập tức nói chuyện ở cực nam cho Mạc Phàm .

Yến Lan hiểu rõ ý của Mục Ninh Tuyết , hiện tại kẻ địch mà bọn họ đối mặt đã không còn là những pháp sư bình thường , mà là Thánh thành, là hiệp hội ma pháp năm châu.

Mạc Phàm cần thời gian tăng thực lực bản thân.

Mục Ninh Tuyết cũng cần thời gian.

Cực nam chi địa là cấm địa của thế giới, là mãng hoang băng giới cửu tử nhất sinh, nhưng đối với Mục Ninh Tuyết thì là chỗ tránh nạn hoàn mỹ nhất .

" Trước khi tôi chưa đột phá cấm chú, tôi sẽ không rời cực nam chi địa" .

Yến Lan nhớ Mục Ninh Tuyết nói ra những lời này thì vẻ mặt vô cùng kiên định, càng khiến cho người ta khâm phục không ngớt.

Một thân một mình ở tận cùng thế giới.

Cô ấy bị trục xuất .

Cũng đang đợi niết bàn.