Trans : xSnowballx
Lửa trại bốc lên ngọn lửa bừng bừng nhưng không có bất kỳ vật liệu gì , chúng cứ như là bỗng dưng sinh ra , thỉnh thoảng biến ảo ra một ngọn lửa nhỏ , liếm miếng thịt thơm ngon trên ngọn lửa.
Rắc một chút thì là , mùi thơm tuyệt vời kia lại một lần nữa xộc thẳng vào mũi, Mạc Phàm ngồi trên đống hoang tàn, bắt đầu cắn.
Thịt hải ngưu thú còn ngon hơn cả thịt bò Kobe gì đó , bên ngoài miếng thịt rắn chắc đảm bảo lửa lớn bên ngoài không cháy , phần thịt bên trong cũng nhanh chóng chín.
Phế tích thành thị có một người ngồi đống lửa , bắt đầu ăn ngon lành say sưa , mặc cho xung quanh có bao nhiêu yêu ma gào thét cùng quái vật rít gào, đều không thể quấy rầy người này .
Đương nhiên , dù những hải yêu mạnh mẽ muốn tới đây, một khi phát hiện xung quanh rải rác thi thể băng phủ hải ngưu thú , vậy cũng không dễ dàng chọc vào nhân loại này.
Thành thị tối tăm , cũng chỉ có lửa trại sáng sủa , ngay vị trí lửa trại có thể soi sáng cực hạn, một đôi chân cao gầy xuất hiện, đang chầm chậm đi tới chỗ Mạc Phàm .
Người này đi một đôi giày da màu nâu khâ tinh xảo, bên ngoài hiện ra ánh sáng bóng loáng , nhưng mà người giữ giày không nhiễm chút hạt bụi nào ở Ma Đô, không phải là mắc bệnh sạch sẽ thì cũng là ám ảnh cưỡng chế , mà cũng là người có thực lực vượt qua tuyệt đại đa số nguy cơ .
Mạc Phàm nhìn người này từ trong thành thị tối tăm đi tới, tự nhiên cũng chú ý tới đôi giày da sạch bóng , chỉ là như vậy cũng không ạn hưởng tới việc Mạc Phàm ăn , tiếp tục cắn phần thịt mềm , nhai đầy trong miệng.
" Ngươi chính là Vi Nghiễm ? " Người này đi tới , đánh giá Mạc Phàm ở khoảng cách gần
Xâc nhận mắt, kiểu tóc , quần áo của Mạc Phàm .
" Nhôi nhông nhải nhông nhận nhai nhười nhồi ( Tôi không phải , ông nhận sai người rồi ). " Miệng Mạc Phàm nhai đầy thịt, trả lời hàm hồ .
" Không cần phải giấu, ta đã thấy ngươi giết những băng phủ hải ngưu thú kia , ngươi vẫn có thể ngụy trang hình dạng, nhưng theo thực lực ở tuổi này thì toàn bộ Trung Quốc cũng chỉ có Vi Nghiễm ngươi mà thôi " người đàn ông trung niên máu lai nói.
Mạc Phàm hoàn toàn không hiểu gì , ngẩng đầu nhìn người hoàn toàn xa lạ trước mặt này.
Tại sao mọi người đều nhầm mình là Vi Nghiễm .
Vi Nghiễm rất mạnh sao?.
Hắn có đẹp trai bằng mình không ?.
" Trung Quốc rộng lớn như vậy , ngoạ hổ tàng long . Tôi không phải Vi Nghiễm , tìm lộn người rồi, à mà dưới vạt áo của ông có vải lót bên trong kim văn , tôi nhớ là loại trang phục này đã từng thấy ở Thánh thành, ông đến từ Thánh thành đúng không ? " Mạc Phàm nói.
" Đúng là có chút nhãn lực , vậy ngươi tự bó tay chịu trói hay là muốn khiêu chiến với ta một thoáng . Ngươi đã bị thương nặng ở cực nam , càng bị phong ấn cấm chú chi kiều, không có ma pháp cấm chú , ngươi không khác gì một pháp sư siêu giai bình thường là bao nhiêu " người đàn ông trung niên máu lai nói .
" Tôi không phải là Vi Nghiễm, đừng làm phiền tôi ăn đồ nướng " Mạc Phàm nói.
" Ngươi biết ta là ai không ?" Người đàn ông trung niên máu lai cũng không gấp gáp.
" Không biết ".
" Đương nhiên là ngươi không biết rồi, ta tới từ Thánh thành, nhưng xưa nay ta làm việc đều không lấy danh nghĩa Thánh thành, ngươi có thể gọi ta là thánh ảnh tông đồ , liệt vào danh sách thiên sứ " người đàn ông trung niên máu lai nói ra tên thánh ảnh, có vẻ là tự hào.
" Không phải Thánh thành chỉ có bảy thiên sứ thôi sao? " Mạc Phàm cảm thấy nghi hoặc.
" Đó là bảy vị đại thiên sứ trưởng , thế giới to lớn như thế , nơi che giấu chuyện xấu lại nhiều như vậy, không phải tất cả đều do bày vị thiên sứ trưởng đích thân làm " thánh ành tông đồ nói.
" Vì thế tới đây làm gì , hơn nữa chỉ nói mỗi danh hiệu, không nói tên ra , chẳng lẽ không có tên à ? " Mạc Phàm nhìn người này hỏi.
" Ta tên là Khắc Dã , tới lấy tính mạng của nguơi " thánh ảnh tông đồ tên Khắc Dã nói .
Mạc Phàm cảm thấy kinh ngạc , nhìn Khắc Dã, qua mấy giây mới nói :" Doạ tôi rồi , tôi tưởng ông coi trọng đồ nướng của tôi, mà tôi thích ăn một mình hơn , từ chối chia sẻ .
Khoé miệng Khắc Dã có chút co giật , nhìn thịt bắp đùi bắt đầu chảy mỡ vàng óng , cười gằn nói :" Ta không ngại chờ ngươi ăn bữa cuối cùng này ".
" Vậy thì cũng không cần , này cần nướng trên lửa nhỏ , chẳng bằng ta đánh một trận với ngươi một trận cho ngươi cút đi, không làm lỡ thời gian ta ăn " Mạc Phàm chậm rãi đứng dậy, khí thế toàn thân cũng theo đó thay đổi.
Thành thị tối tăm , đầy những phế tích , có thép đan xen giữa không trung , ánh trăng yếu ớt chiếu xuống thê lương lạnh lẽo, để tất cả nơi này nhìn qua càng thêm khủng bố đáng sợ.
Ngay khi Mạc Phàm đùng đôi mắt nâu đen nhìn khuôn mặt Yeke mang dòng máu lai, xung quanh càng trở nên đen kịt, ánh trăng như ngâm trong mực đặc , trong lúc nhất thời toàn bộ thế giới chỉ thấy được lửa trại nho nhỏ soi sáng .
Ở khu vực này có hai người đang đứng đối mặt nhau, không có binh khí nhưng đã có thể nghe được tiếng vũ khí sắc bén va chạm kịch liệt vào nhau.
" Cấm chú ? " Đột nhiên Mạc Phàm cảm nhận được khí thế người trước mặt tăng lên.
Phần sức mạnh kia dường như làm cho thân ảnh giống như mở rộng vô hạn, khí phách hoá thành cự nhân có thể đạp mình dưới chân.
Rất rất bất ngờ .
Người đàn ông trung niên máu lai trước mắt tràn ngập khí chất muốn ăn đòn là cấm chú .
Nhưng mà nghĩ cẩn thận lại thì Mạc Phàm cũng hiểu đối phương tới là cường giả tới đây lấy mạng Vi Nghiễm , mà Vi Nghiễm chính là pháp sư Hoả hệ cấm chú danh tiếng vang xa vào một năm trước , lúc này Mạc Phàm mới hơi nhớ ra.
Giết một pháp sư cấm chú Trung Quốc ?.
Cái thằng cha thiên sứ tới từ Thánh thành này có phải là có vấn đề về đầu óc rồi không , hay là nói Vi Nghiễm làm việc tanh tưởi thương thiên hại lý, bị Thánh thành phán quyết ?.
Đương nhiên lấy đức tính như nước đái của Thánh thành thì cũng không phải nhất định do Vi Nghiễm làm chuyện gì đó , nhưng kiểu gì cũng làm trái ý nguyện của Thánh thành.
Nói thật là giờ Mạc Phàm cảm thấy mấy phần áp lực, cũng có một chút hưng phấn .
Ngoại trừ trạng thái ác ma , Mạc Phàm vẫn chưa từng giao thủ với cấm chú , không biết người trước mặt này có thể tự thân hoàn thành ma pháp cấm chú hay không .
Lần này Mạc Phàm kết thúc bế quan tu luyện, thực lực tăng mạnh, tranh tài cùng quân chủ bình thường , cường giả bình thường đã vô vị .
Vốn Mạc Phàm chỉ muốn tìm bán cấm chú để rèn luyện tay nghề , ai biết va phải một cấm chú muốn lấy mạng của mình .
Đương nhiên Mạc Phàm cũng không lo lắng đối phương có thể độc lập hoàn thành cấm chú hay không .
Tại Ma Đô triển khai cấm chú là tìm đường chết , những đế vương hải yêu kia vẫn ẩn núp, bất luận gợn sóng cấm chú cũng sẽ dụ chúng nó tới, khiến chúng nó triệt để cuồng bạo , Mạc Phàm tin là Khắc Dã hiểu rõ điều này.
Cấm chú thì cấm chú , chỉ cần không phóng cấm chú thì Mạc Phàm sao mà không dám khiêu chiến ?.