Trans: xSnowballx
Trước khi tới Song Thủ Các, Linh Linh cùng Mạc Phàm đều theo bản năng cho rằng hồng ma Nhất Thu sẽ chống lại cùng khuất đảo Song Thủ Các trước khi đêm không trăng tới .
Sự thật là Linh Linh cùng Mạc Phàm đã nhầm.
Hồng ma sẽ không xuống tay với Song Thủ Các , cũng sẽ không dễ dàng hạ thủ với bất kỳ người nào trong này .
Bởi vì Song Thủ Các đã nằm trong tay , đoàn tà tính kia là do hồng ma Nhất Thu gieo một tà miêu ở đây, hiện tại đã thành đại thụ che trời , bóng cây như một đám mây đen che Song Thủ Các.
Đêm không trăng sắp tới.
Song Thủ Các chính là thành trì của hồng ma Nhất Thu, dùng để hộ giá lên cấp.
Một khi hồng ma Nhất Thu thực sự phi thăng lên đế vương thì cũng sẽ lấy Song Thủ Các làm đại bản doanh, bắt đầu điên cuồng thẩm thấu, đem đại bản doanh hoá thành ngục giam.
" Ý của cô nương Linh Linh là Song Thủ Các của chúng tôi kỳ thực đã bị thẩm thấu vô cùng nghiêm trọng ?" Ozawa vô cùng kinh hãi nói.
" Quân trưởng Ozawa , có lẽ anh đã coi thường năng lực của hồng ma , ở Côn Sơn Trung Quốc chúng tôi có một tiểu phân thân của hồng ma , vững vàng khống chế một ngục giam lớn mấy năm , hồng ma Nhất Thu từ lúc được sinh ra tới nay cũng được mấy chục năm , Song Thủ Các lại có mấy người chỉ lo thân mình ?" Linh Linh nói tiếp .
" Trời ơi, cô nương Linh Linh , đây chính là những lời mà cô không nói ra trong hội nghị sao , chẳng lẽ Song Thủ Các chúng tôi đã hoàn toàn bị đoàn tà tính chiếm lĩnh ? " Quân trưởng Ozawa gần như không khống chế được giọng , mấy chữ gần cuối cũng trở nên săc bén .
Nói cẩn thận chỉ là thẩm thấu, nhưng trong lý niệm của Ozawa hẳn là như một số thành phần bủ bại trong quan chức, chiếm số ít .
Nhưng theo lời của Linh Linh thì Song Thủ Các đã triệt để luân hãm ?.
Làm sao có khả năng như vậy, không phải tất cả mọi chuyện nhìn qua đều có ngay ngắn trật tự hay sao ?.
" Quân trưởng Ozawa,anh là trợ thủ của các chủ cùng Hirokazu, lẽ nào hội nghị kết thúc, các chủ không đưa anh một phần danh sách hoài nghi hay sao? " Linh Linh hỏi .
" Tạm thời là không có " Ozawa lắc đầu.
" Vậy trước đó các chủ hẳn là dặn dò anh đưa tôi về , quân trưởng Ozawa , hay là chúng ta đánh cược đi ? " Linh Linh nói.
" Cái này có ý nghĩa sao ? ".
" Như vậy thì tôi mới biết anh có đáng tin không " Linh Linh nói.
" Tôi ...tôi cảm thấy cần phải xử lý đống thông tin vừa nãy cô nói " Ozawa có chút sợ sệt ,đặc biệt khi Linh Linh nói thêm một câu là mỗi lần lý niệm của Ozawa sụp đổ .
" Rõ ràng là anh làm bộ mặt thành khẩn kiên định yêu cầu tôi nói ra chân tướng, nhưng khi tôi nói ra chân tướng thì anh lại bắt đầu từ chối , lùi bước " Linh Linh nói.
" Tôi ...tôi ...thôi được rồi, cô nương Linh Linh, tôi thừa nhận là tôi bắt đầu sợ , dù sao tôi lớn lên ở đây, tuổi thơ của tôi ở đây, học ở đây, nhậm chức ở đây, Song Thủ Các như nhà của tôi, mỗi một người đều thân thiết " ngữ khí của Ozawa thay đổi.
Hiện tại Ozawa không biết nên làm gì , Linh Linh nói ra những điều qua mức kinh hãi thế tục, Ozawa cũng không biết có nên tin Linh Linh không , hoặc là nói có nguyện ý tin tưởng Linh Linh hay không .
" Rất bình thường, đa số mọi người đều nguyện ý sống trong mơ , mặc dù biết là đang mơ sẽ bị người khác vô tình quấy nhiễu mà tỉnh lại, thì đều hi vọng trở lại trong giấc mơ ....nhưng mơ là mơ , không phù hợp với logic, không tuần hoàn theo lẽ thường , chỉ hiện ra theo tiềm thức mà nỗi người muốn nhìn thấy, khi bình thường mà nhìn lại giấc mơ này,sẽ phát hiện tất cả chỉ là một bức tranh đơn giản ,người si mê cũng vặn vẹo khuôn mặt , nụ cười giả tạo, phía sau đường nét tu lệ chính là vài nét bút thô ráp, là mơ hồ , căn bản là không thích những thứ bên trong , chỉ ký thác loại cảm giác đó , ỷ lại loại cảm giác đó " Linh Linh nói.
Linh Linh nói những lời này làm cho Ozawa â khẩu không trả lời được.
Thực tế ví dụ này của Linh Linh cũng rất thoả đáng , bởi vì Song Thủ Các của hiện tại như một giấc mơ , khi không có ý thức được vấn đề thì tất cả nhìn qua đều bình thường, khi cẩn thận đi tra xét , suy nghĩ , đào tới đáy, sẽ phát hiện nhiều chuyện ly kỳ , quái lạ, không tầm thường.
Nói ngay những chuyện cua những học viên quốc quán trẻ tuổi kia , bọn họ thật sự là bình thường sao ?.
Rõ ràng là một chuyện rất nhỏ nhưng lại xuất hiện nhiều nguời bị hại như vậy.
Một chạm là biến hình .
" Tôi trở về phòng nghỉ ngơi, mặt trăng như muốn biến mất rồi " Linhi Linh nói với Ozawa .
" Vậy thì cô vừa nãy muốn đánh cược cái gì? " Ozawa hỏi.
Linh Linh nói nhỏ với Ozawa vài câu, Ozawa rơi vào trầm tư.
....
Đóng cửa phòng lại, Ozawa vẫn còn ngửi được hương thơm thoang thoảng còn vương lại của cô gái Trung Quốc này, chỉ là lúc này nội tâm Ozawa tương đối phức tạp.
Nên tin vào ai ?.
Tin vào nơi mình lớn lên từ nhỏ, tin vào những trưởng bối cùng thế hệ từ nhỏ đã quen mặt .
Hay là cô gái Trung Quốc không cẩn thận đi vào đây,ngôn luận đúng là làm cho người ta sợ.
Hít vào một hơi thật sâu, Ozawa trở lại cương vị của mình, là một người phụ trách trị an của Song Thủ Các , tất cả mọi chuyện xảy ra cũng đều thuộc chức trách mà Ozawa phải xử lý .
Vừa tới phòng làm việc của mình , có một bóng lưng thon dài đứng trước cửa sổ .
Ozawa ngẩn người , phát hiện ánh trăng chiếu rọi bóng người này, là một người quen thuộc , là các chủ Trùng Kinh.
" Các chủ đại nhân , sao ngài lại đến đây ? " Ozawa bất ngờ nói.
Ozawa đang muốn bật đèn thì các chủ lại ngăn cản .
Các chủ Trùng Kinh đi đến , vẻ mặt cũng là lo lắng .
" Ozawa , những năm nay cậu vẫn phụ trách trật tự Song Thủ Các, hầu như tất cả sự việc phát sinh ở Song Thủ Các đều do cậu giải quyết , cậu đối với mỗi bộ ngành, mỗi tầng cấp, mỗi một nhân viều rõ trong lòng bàn tay, tạo một phần danh sách liệt kê những người có thể bị đoàn tà tính ảnh hưởng cho ta " Các chủ Trùng Kinh nói.
" Chuyện này ....không có chứng cứ , tại sao tôi lại có thể tự quyết định được đây " Ozawa cả kinh nói.
" Chỉ là một danh sách hoài nghi ,ở quốc gia chúng ta bất cứ ai đều có quyền nghi hoặc, chỉ cần không làm ra hành vi trái quy tắc . Chức vị của cậu, từ học viện đến gia tộc, từ gia tộc tới cảnh vệ bộ, từ cảnh vệ bộ tới quân bộ . Bất kể là Vọng Nguyệt Danh Kiếm, Fujikata , Hirokazu , đều là những người cậu tiếp xúc , điều hoà xử lý, cậu quen những người dưới trướng bọn họ, không ai rõ ràng mấy năm nay bọn họ đang làm gì và đã làm gì hơn cậu. Song Thủ Các đối mặt đại nạn, cậu vẫn luôn là bộ hạ mà ta rất tin tưởng , cũng một phần là cậu chính trực trung thành, tôi cần cậu hiệp trợ, tất cả đều đang vì Song Thủ Các bị ăn mòn này ...." Ngữ khí của các chủ Trùng Kinh vô cùng trầm trọng.