“Khiêu chiến bắt đầu!” Ngụy Vinh không tiếp tục nghe Bạch Mi lão sư khuyên bảo nữa, trực tiếp tuyên bố bắt đầu trận đấu.
Khán đài xung quanh lập tức dâng lên một trận hò reo, điều mà bọn họ thích nhất chính là đi xem náo nhiệt như vậy, huống hồ Mạc Phàm lại còn chọc giận hơn một nửa số người đang ngồi ở đây, không ít người trong số đó thậm chí còn hận mình không thể hóa thân thành tên Trương Hữu Hách đang ở phía dưới kia, hảo hảo đem tên Mạc Phàm này đánh cho răng rơi đầy đất.
Trương Hữu Hách vẻ mặt càng lúc càng vui mừng, vừa nãy nhìn như hắn chỉ đang thờ ơ buông lời trào phúng Mạc Phàm vô tri ngu xuẩn như vậy thôi, thật ra trong lúc đó hắn đã ngấm ngầm phác họa Tinh quỹ trước, sau đó cấp tốc nối liền Tinh Quỹ để tạo thành một cái Tinh đồ.
Chỉ tiếc là tại thời điểm hắn còn chưa phác họa xong một nửa cái Tinh đồ thì nụ cười trên môi hắn bỗng nhiên cứng ngắc lại.
“Quá nhanh... Tốc độ phác họa Tinh đồ của tên này làm sao có thể nhanh như vậy được!” Trương Hữu Hách kinh ngạc nhìn về phía Mạc Phàm toàn thân dấy lên những luồng hỏa diễm chói mắt ở phía đối diện.
Những ngọn lửa nóng bỏng điên cuồng thiêu đốt khu vực xung quanh chỗ Mạc Phàm đang đứng, đem hắn biến thành một tên hỏa diễm Ma nhân, sóng nhiệt hừng hực lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra toàn bộ đấu trường, phả vào mặt từng người đang ngồi ở đây.
“Phế vật chính là nhiều lời như vậy.” Mạc Phàm khinh thường nói.
Hắn khẽ lật cổ tay một cái, điên cuồng ngưng tụ ra một luồng hỏa diễm càng thêm chói mắt.
Sau đó Mạc Phàm chậm rãi đấm ra một quyền, liệt diễm từ trong nấm đấm của hắn ào ạt phun ra tựa như một cái núi lửa loại nhỏ, cuồn cuộn liệt diễm ở trong quá trình phi hành nhanh chóng biến ảo thành một cái nắm đấm cực lớn bao phủ cả một khu vực hình quạt rộng lớn ở phía trước, hung hăng đánh lên người của tên Trương Hữu Hách kia.
Trương Hữu Hách cả người choáng váng, Tinh đồ của hắn chỉ mới phác hoạ được một nửa thôi a!
Sau đó hắn liền cuống quít kích hoạt phòng ngự ma cụ, nhưng đáng tiếc ma cụ của hắn không đủ tốt để có thể hoàn toàn ngăn cản được đòn Hỏa Diễm Oanh Thiên này của Mạc Phàm, vì vậy cả người hắn đều bị ngọn lửa này bao vây lấy, sau đó bị lực trùng kích đánh bay ra ngoài...
“Băng!!!”
Thân hình của Trương Hữu Hách vẽ ra một cái đường cong tuyệt đẹp trên không trung, sau đó nặng nề ngã xuống bên bờ của kết giới, cả người tràn ngập những vết bỏng vô cùng rõ ràng.
Hỏa diễm của Trương Hữu Hách chỉ là phàm hỏa, cho nên hắn không có một chút năng lực đề kháng nào đối với hỏa diễm của Mạc Phàm, vì vậy liền bị luồng liệt diễm lúc nãy thiêu đốt đến mức da tróc thịt bong...
“Đúng là một tên phế vật, thật không biết hắn làm sao mà giết tới hạng 736 được.” Mạc Phàm vung lên nắm đấm, học theo động tác của cao bồi miền Viễn Tây tiêu sái phù phù một cái, đem những tia hỏa diễm còn dư lại kia thổi cho tắt ngúm.
Những lời này là Mạc Phàm nói cho tên Ngụy Vinh kia nghe, nếu tên hắc tinh tinh lão sư này đã muốn chơi mình, thì Mạc Phàm hắn không thể không phụng bồi rồi.
“Tiểu tử này cũng thật là lợi hại.” Bạch Mi Mao lão sư bật cười ha hả nói.
“Hừ, cũng chỉ có một chút bản lĩnh như vậy mà thôi. Dùng một cái Liệt quyền đánh bay Trương Hữu Hách, rất nhiều người trong Hỏa viện này cũng có thể làm được.” Ngụy Vinh hậm hực nói.
Ngụy Vinh vốn không có ý định chỉ dùng một người khiêu chiến để tới giải quyết Mạc Phàm, người không có mấy phần thực lực tự nhiên không dám nói mạnh miệng như vậy được!
“Ta đi trị liệu đây, xem ra hôm nay ta sẽ rất hao tâm tổn sức rồi.” Bạch Mi lão sư nhẹ nhàng đi về phía đường biên của sàn thi đấu.
“Ngươi đã quá xem trọng hắn rồi!”
...
Những người khiêu chiến tiếp theo lũ lượt kéo nhau tới, nhưng Mạc Phàm đã sớm có chuẩn bị tâm lý cho chuyện này.
Người thứ hai người khiêu chiến là một nữ học viên xếp hạng 645, xét về thực lực cũng không mạnh hơn tên Trương Hữu Hách kia, chỉ khác là nữ học viên này cẩn thận hơn tên kia một chút. Sau khi biết Mạc Phàm có tốc độ phác họa Tinh Đồ cực nhanh thì vừa vào trận nàng ta liền bày ra tư thái phòng ngự ngay lập tức.
“Thủy, Hỏa song tu? Cô nương có thấy cái này hơi mâu thuẫn hay không?” Trong tay Mạc Phàm nhanh chóng dấy lên một đám Hỏa tư, toàn bộ quá trình sắp xếp Tinh quỹ đều lộ ra vẻ đặc biệt thành thạo.
“Không cần ngươi quản!” Nữ học viên kia quật cường nói, xung quanh thân thể lại một lần nữa được vờn quanh bởi một sợi dây lụa được làm bằng nước.
“Ngươi yêu thích phòng thủ như thế, tại sao không đi Thủy viện a...” Mạc Phàm thuận tiện ném viên hỏa cầu trong tay đi, vô cùng chuẩn xác bay về phía nữ học viên này.
Ma pháp mà nữ học viên nữ kia sử dụng ra chính là Sơ cấp Thủy Hệ Ma Pháp – Thủy Ngự – Tuần Hoàn. Đây là cấp bậc ba của ma pháp Thủy Ngự, khi thi triển ra sẽ hình thành một sợi dây lụa bằng nước lượn lờ xung quanh cơ thể người dùng, chỉ cần không gặp phải công kích liên tục, thì không bao lâu sau sẽ có một lớp phòng ngự mới xuất hiện trên người nàng.
Mạc Phàm hiện tại cũng đang có tâm tư đùa giỡn một chút, cho nên chỉ thi triển ra Hỏa Tư một cách từ tốn, vừa vặn để cho Thủy Ngự – Tuần Hoàn của nữ học viên kia có đủ thời gian để tái tạo nhưng cũng đồng thời không cho nàng bất kỳ cơ hội triển khai ma pháp tấn công nào.
“Cái tên này là đang tự mình lãng phí ma năng, rõ ràng có thể giải quyết đối thủ một cách gọn ghẽ, nhưng hắn ta lại cố tình làm như vậy... Quả nhiên là một tên kiêu căng tự mãn lại còn dê xồm mà.” Ngụy Vinh hừ lạnh một tiếng, phi thường bài xích cách làm này của Mạc Phàm.
Chiến đấu là chiến đấu, làm sao có thể xem như trò đùa như vậy, nếu như sau này hắn đối mặt yêu ma mà vẫn tự cho là đúng như vậy, thì hắn nhất định sẽ chết thảm dưới tay những sinh vật yếu hơn hắn rất nhiều!
Nữ học viên hạng 645 chung quy không phải là đối thủ của Mạc Phàm, nàng cũng cảm giác được mình đang bị Mạc Phàm trêu đùa, cuối cùng tự mình bỏ cuộc rồi rời khỏi sàn thi đấu, trước khi đi còn hung hăng trừng mắt với Mạc Phàm một cái, bởi vì cái tên tiện nhân Mạc Phàm này đã khiến cho nàng bị tất cả những người đang ngồi xem chê cười!
“Người khiêu chiến kế tiếp...”
“Ta muốn đi vệ sinh!”
“...”
Mạc Phàm cũng quả thực là không biết xấu hổ, tìm đủ loại lý do để kéo dài đợt khiêu chiến không gián đoạn này để cho hắn có thể khôi phục một ít ma năng.
...
“Ngươi lại muốn làm gì nữa, cứ kéo dài như vậy không bằng trực tiếp nhận thua cho rồi!” Ngụy Vinh tức đến nổ phổi nói với Mạc Phàm.
“Ta tại sao lại phải chịu thua, buổi trưa hôm nay ta ăn hơn nhiều, cho nên bụng không được thoải mái lắm, chẳng lẽ lại không cho phép ta đi giải quyết hay sao?” Mạc Phàm lý lẽ hùng hồn biện hộ cho hành vi đi vệ sinh lần thứ ba này của mình.
Sau một hồi đứt quãng như vậy, Mạc Phàm tổng cộng đã giải quyết xong sáu người khiêu chiến.
Thuận theo việc thứ hạng của người khiêu chiến càng lúc càng tăng lên, lượng ma năng mà Mạc Phàm phải tiêu hao cũng càng lúc càng nhiều, việc đánh hạ sáu người này đã khiến cho Hỏa hệ Tinh Vân của Mạc Phàm tiêu hao hết một phần ba.
Nếu như phải dùng trung cấp ma pháp thêm mấy lần nữa, thì ma năng của hắn rất nhanh liền bị khô cạn!
“Người kế tiếp... Trịnh Giai Tuệ... Hả?” Thời điểm Ngụy Vinh đọc lên danh tự này thì hai hàng lông mày của hắn lập tức nhíu lại.
Tên đứng nhất từ dưới đếm lên này mà cũng muốn chạy tới xem náo nhiệt sao, liên tục mấy tên có thứ hạng tiệm cận top 500 thay phiên nhau lên đấu vậy mà cũng không làm gì được hắn, chênh lệch thực lực của bọn chúng với Mạc Phàm vẫn là quá rõ ràng. Tên Trịnh Giai Tuệ này tại thời điểm đối mặt với khiêu chiến thường thường ngay cả Tinh đồ cũng không phác hoạ ra được, lúc này chạy tới khiêu chiến không phải là cấp cho tên kia thời gian nghỉ ngơi hay sao?
Trịnh Giai Tuệ vẫn giữ nguyên bộ dạng nhát gan như lần gặp trước, hơn nữa đây còn là lần đầu tiên hắn bước lên sàn thi đấu có nhiều khán giả như vậy, vì vậy thời điểm hắn bước lên sân đấu thân thể đều hơi có chút run run.
Khi Mạc Phàm nhìn thấy hắn liền giống như nhìn thấy vị cứu tinh của mình vậy, đôi mắt đều sáng rực lên.
Tiểu tử này đúng là không phụ kỳ vọng của mình a, nếu như vị trí khiêu chiến của hắn nằm ở mấy số gần cuối, thì chẳng phải là mình sẽ phải một mình cân 200 hay sao?
“Tại sao lại là hắn, ha ha ha, lẽ nào hắn cũng muốn học đòi đi chiếm tiện nghi người khác giống như đám ngu ngốc kia?” Trong đám người xem rất nhanh liền có người phát ra tiếng cười nhạo.
“Thực lực của tên Mạc Phàm cũng không yếu, ngay cả Triệu Bình Vận hạng 538 cũng bị đánh bại, Trịnh Giai Tuệ hắn lên đấu phỏng chừng sẽ còn thảm hại hơn cả tên Trương Hữu Hách kia!”
“Ta đã từng có lần đánh qua với hắn, lúc đó hắn khí thế hùng hổ muốn khiêu chiến ta, kết quả nửa ngày không phác hoạ ra một cái cấp trung Tinh đồ đến, ta liền đứng ở nơi đó để hắn công kích ta, hắn đều không làm được, thực sự là cười chết ta rồi. Minh châu Chủ giáo khu làm sao có thể thu nhận một cái đồ ngu như vậy được a.”
Trịnh Giai Tuệ vừa ra sân, toàn bộ Hỏa viện liền rộ lên một tràng cười ầm ĩ.
Một tên đã mất hết thể diện như hắn cần gì phải tự mình chuốc lấy cực khổ như vậy, giống như là đang lãng phí một cái danh ngạch khiêu chiến quý giá vậy a, người khiêu chiến tiếp theo thể nào cũng là người xếp trong top 500 rồi!