“Cần gì phải đi lưu ý một người đã chết? Chị của ngươi nhọc nhằn khổ sở công tác không phải là muốn kiếm một chút tiền lương để nuôi dưỡng ngươi, cho tiền ngươi đi học sao? Thứ tiền này ta muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu… ta cũng có thể cho ngươi!” Dracula Phong Y nói.
Sau khi Liễu Như nghe được câu này, tâm trạng đặc biệt phẫn nộ. Nàng tiện tay cầm lấy một cành cây gỗ trên mặt đất, coi nó như kiếm để sử dụng.
Dracula Phong Y nhìn thấy cành cây gỗ kia đột nhiên bắt đầu run rẩy. Dáng vẻ của hắn sợ hãi vạn phần:
“Ngươi… Ngươi… làm sao ngươi biết chúng ta sợ nhất chính là đồ vật bằng gỗ. Ngươi không được tới đây, tuyệt đối không được tới đây!”
Liễu Như nhìn tên Dracula này, trong lòng vừa mới dâng lên mấy phần nghi hoặc. Đột nhiên nàng nghe tiếng cười to của Phong Y.
Từ bộ dáng sợ sệt trong nháy mắt lại biến thành vẻ mặt trắng trợn cười nhạo không chút kiêng dè, Dracula Phong Y đã bày ra hành động tà ác đê tiện của bản thân một cách cực kỳ điêu luyện.
“Ha ha ha, Dracula chúng ta giết không chết được! Có thể giết chết Dracula ngoại trừ ngoài chính chúng ta ra cũng chỉ có sự vô tình của người con gái mà Dracula đó yêu thật lòng thôi!” Giọng nói Phong Y lại trở nên lạnh giá.
“Vậy ngươi hiện tại liền chết đi!” Giọng Liễu Như mang theo run rẫy cả giận nói.
“Hai người chị em các ngươi giống nhau như đúc nhưng tính tình lại trái ngược a… Không phải là ta muốn giết chết nàng ấy mà là bản thân nàng muốn giết chết chính mình thôi!”
“Mỗi ngày nàng đều khẩn cầu ta cắn cổ của nàng. Rồi nàng nói cuộc sống của nàng cực kỳ vô vị, không ai xem trọng hay quan tâm nàng, lại còn có một đứa em gái liên lụy nàng…”
Dracula Phong Y nhẹ nhàng nói.
“Nàng nói chỉ có lúc đi cùng với ta, thời điểm ta cắn vào cổ nàng mới mang đến cho nàng cảm giác từng tia từng tia vui sướng.”
“Bởi vậy cho nên nàng không chú ý bản thân thiếu máu nghiêm trọng còn muốn gọi ta ra… Ngươi nói nàng có phải giống như một ả kỹ nữ, dựa vào độc dược để duy trì cuộc sống của mình không?”
Nghe được câu này, Liễu Như đã triệt để phát điên rồi. Người chị nàng kính yêu nhất lại bị người này sỉ nhục thành ra như vậy!!
Nàng cầm cành cây gỗ muốn xông lên cùng tên Dracula làm nàng cực kỳ căm hận kia liều mạng. Thế nhưng Dracula Phong Y vẫn đứng đó cười híp mắt nhìn cô bé Liễu Như tính tình cương liệt này tự chui đầu vào lưới.
Cô em gái này còn thú vị hơn so với chị gái của nàng, sẽ không nhẫn nhục chịu đựng, đủ để hắn chơi một quãng thời gian.
Liễu Như vọt tới trước mặt tên Dracula. Rất nhanh nàng ý thức được chính mình ngu xuẩn cỡ nào, bởi vì thực lực hai người cơ bản không cùng một cấp bậc.
Ngay khi nàng cho là mình cũng có kết cục giống như chị gái. Đột nhiên bên cạnh nàng xuất hiện một đoàn hỏa diễm cực nóng.
Hoa hồng sắc liệt diễm bùng nổ ra ánh lửa kinh người, thắp sáng một phiến hắc ám trong rừng sương mù.
Dracula Phong Y cơ bản không nghĩ rằng trong mảnh rừng này lại cất giấu một Pháp Sư Hỏa hệ. Uy lực của Liệt Quyền toàn bộ nổ ra đánh hắn bay xa mười mấy mét rồi còn bị thiêu đốt một mảnh.
Cả người Dracula Phong Y đều bị đốt, nặng nề ngã xuống mặt đất. Hắn cũng không dễ dàng bị giết chết như vậy, nhanh chóng bò lên từ trong ngọn lửa, ánh mắt kinh ngạc nhìn Mạc Phàm cách đó không xa.
Thật giống như hắn ý thức được cái gì, Phong Y lại vội vàng dùng áo gió ngăn trở trước mặt mình. Mặt Dracula không thể bị nhìn thấy, nếu bị nhìn thấy sẽ không có cách nào ở thành phố này tiếp tục sinh tồn.
Cặp mắt của hắn mang theo tức giận. Dĩ nhiên có người xấu phá hỏng chuyện tốt của hắn.
Hắn không xác định trong mảnh rừng này còn có những Liệp Pháp Sư khác nữa hay không, hắn vùng vẫy áo gió, thân thể giống như hóa thành một mảnh da màu đen, toàn bộ cơ thể lại giấu vào bên trong đó. Khi nó phi động lúc thức da này giống như một cánh dơi, nhanh chóng đập đập.
Hắn nhanh chóng trốn vào trong rừng, kỹ năng của Ám Ảnh hệ cũng nhanh chóng sử dụng.
Hắn trốn rất nhanh, khi Mạc Phàm sử dụng Độn Ảnh đuổi theo đã không tìm thấy tung tích của Dracula.
“Mẹ nó, chạy thật nhanh!” Mạc Phàm mắng một câu.
Không thể không thừa nhận con Dracula này sử dụng năng lực Ám Ảnh hệ mạnh hơn chính mình rất nhiều, dưới tình huống này cơ bản không thể giữ được hắn.
Bất quá cũng không có cách nào khác, nếu không ra tay Liễu Như đoán chừng đã bị hắn giết chết.
…
Mạc Phàm đi tới bên người Liễu Như.
Liều Như ngồi tê liệt trên mặt đất, nước mắt không tiếng động chảy xuống.
Có thể thấy, nàng rất tuyệt vọng.
Một bên Mạc Phàm muốn an ủi nàng cũng không biết làm sao mở miệng, thực sự nhìn Liễu Như nhu nhược nhưng niềm tin báo thú của nàng lại kiên định như vậy. Có thể thấy địa vị chị gái trong mắt của nàng xác thực đã vượt qua tất cả.
Nghĩ đến con Dracula kia dùng ngữ điệu trào phúng như vậy với các nàng, Mạc Phàm cũng cảm thấy dị thường phẫn nộ.
Liễu Như khóc rất lâu ở trong rừng, trường học thì không thể quay lại. Mạc Phàm đưa nàng tới nhà trọ của chính mình, để nàng ở đại sảnh nghỉ ngơi.
Tìm một ít huyết tề có phẩm chất cao, Mạc Phàm biết vì báo thù cho chị gái, nàng cố ý để Dracula hút một ít máu của mình, đợi đến lúc được tín nhiệm thì sẽ đột nhiên ra tay.
“Cảm ơn ngươi, rất xin lỗi lần kia lại đối với ngươi ác liệt như vậy.” Liễu Như ngẩng đầu lên, điềm đạm đáng yêu nói.
“Thì ra ngươi biết chị gái của ngươi chết không bình thường, ngươi nên sớm nói cho ta, ngươi chỉ là một người bình thường làm sao có khả năng là đối thủ với thứ yêu ma đó.” Mạc Phàm nói.
“Ta chỉ là không hy vọng liên lụy đến người khác, xin lỗi.” Liễu Như nhỏ giọng nói.
“Dracula này liền giao cho ta đối phó đi, ta cũng là được ủy thác. Bất quá lần này đã kinh động đến hắn, lại muốn bắt được hắn chỉ sợ có chút khó khăn. Hắn vẫn che mặt, ta cũng không thấy rõ khuôn mặt chân chính của hắn. Ngươi biết thân phận của hắn không?” Mạc Phàm hỏi.
Liễu Như lắc lắc đầu, nàng chưa từng thấy người này, hoặc chị Hứa biết nhưng chị đã chết rồi.
“Ngươi ở đây nghỉ ngơi đi.” Mạc Phàm nói.
Mạc Phàm thu xếp nàng ở trong gian phòng của mình, khẳng định nàng không thể về trường học được, trời mới biết con Dracula kia vào lúc nào có thể thẹn quá thành giận xuống tay với nàng, nên phải bảo vệ nàng thật tốt.
Nhìn thấy Liễu Như mệt mỏi rất nhanh đã ngủ, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của nàng bên trong lại mang theo vài phần đau thương, Mạc Phàm cũng không khỏi thở dài một hơi.
Lấy thân dụ địch, đổi lại người bình thường nếu biết là Dracula thì chắc sợ đến hồn đều không còn, có thể thấy được lòng báo thù của nàng dị thường kiên định!
Ngồi trong đại sảnh, không bao lâu Linh Linh gõ cửa tới.
Linh Linh cũng không phải lần đầu tiên tới nơi này, nàng thành thạo đến tủ lạnh mở tủ ra lấy một bình nước trái cây, cái miệng nhỏ nhắn nhắn uống ùng ục như bú sữa mẹ.
“Như thế nào, có thể lần theo hắn không?” Mạc Phàm vội vàng hỏi.
Linh Linh dùng tay lau bên môi, nói: “Suýt chút nữa là để hắn chạy, ta lần theo hắn đến một câu lạc bộ tư nhân, hình như là hội sở phẩm rượu hiếm có, ta lo lắng bên trong có cái gì đó nên không dám lần theo nữa.”
“Tới đấy là được rồi, chúng ta nên suy nghĩ thật kỹ làm sao bắt được hắn!” Ánh mắt Mạc Phàm sáng lên.