Vừa nghe thấy muốn cho Tâm Hạ gia nhập đội ngũ lần này phản ứng đầu tiên của Mạc Phàm chính là lắc đầu.
“Ngươi cũng không phải là không biết tình huống của nàng, đi lại như thế nào đây?” Mạc Phàm nói.
“Ngươi có Tật Tinh Lang mà, toàn bộ hành trình sẽ do Tật Tinh Lang chăm sóc cất bước hộ nàng, đồng thời còn có thể bảo vệ được sự an toàn của nàng. Thực sự Chước Nguyên không phải là nơi tốt lành gì, nguyên bản ta còn muốn nói với ngươi chúng ta cần có một vị Pháp Sư hệ Tâm Linh… Pháp Sư hệ Tâm Linh cũng thiếu đến kỳ lạ coi như có nhưng tuyệt đối cũng không theo chúng ta làm chuyện này.” Triệu Mãn Duyên nói.
Hành động bất tiện cũng không phải là vấn đề gì quá lớn, bản thân Mạc Phàm có Triệu Hoán Thú, cái này còn thuận tiện an ổn hơn so với người đi đứng bình thường.
“Coi là như vậy đi….Nhưng phần lớn thời gian nàng đều ở trong trường học, không có kinh nghiệm đối phó với yêu ma.” Mạc Phàm vẫn không quá đồng ý.
“Được rồi, đơn giản là ngươi không hi vọng nàng theo ngươi mạo hiểm đi. Ta cũng chỉ kiến nghị như thế, quyết định cuối cùng cũng nằm ở ngươi nha.” Triệu Mãn Duyên nói.
“Ừ, trước tiên ngươi phân phát những tin tức chúng ta biết cho Linh Linh đi, đội ngũ còn thiếu cái gì, cần phải làm cái gì, nàng hiểu nhiều hơn so với chúng ta.” Mạc Phàm nói.
…
Để Mạc Phàm vui mừng là Linh Linh cũng chưa hoàn toàn nhập tâm tư vào trong việc linh hồn màu đỏ sẫm kia, hiển nhiên nàng cũng biết được cái chết của phụ thân nàng không phải chuyện nhỏ nên không thể nóng vội.
Khoảng thời gian này Linh Linh khôi phục dáng vẻ nguyên bản, nghe nói Mạc Phàm muốn đi Chước Nguyên đôi mắt to chớp chớp một chút.
Đôn Hoàng là nơi yêu ma nổi tiếng trong quốc nội, yêu ma ở đó toàn là huyết thống thuần chủng nhất, sinh vật có lịch sử lâu dài nhất, phép thuật văn minh óng ánh của quốc nội cũng được ghi chép trong mảnh sa bích và trong đoạn trường thành, các tổng hội Liệp Pháp Sư không biết đi nơi nào tìm kiếm văn minh cổ lão, số may càng có thể đào móc ra lượng lớn địa bảo ma cụ tàn dư…
Chỉ tiếc một vùng Đôn Hoàng rất sớm đã biến thành thiên đường yêu ma, Sa Hổ Ma tộc càng có tiếng tăm lừng lẫy hung tàn đến cực điểm.
Ở phía Nam thuộc về Độc Nhãn Ma Lang có uy hiếp khá lớn với nhân loại yêu ma hung tàn thành tính nhưng so với Sa Hổ Ma tộc thì có chút không đủ tư cách chung quy bộ tộc Ma Hổ rất bá đạo, rất mạnh…
Lần này nơi Chước Nguyên cần đi là phía Đông khu vực Đôn Hoàng cánh đồng Gobi hoang vu cát vàng đầy trời, trong đó sự khô nóng với với gió nóng tự nhiên thì không cần phải nhiều lời, rất nhiều Liệp Pháp Sư nước ngoài cũng biết được một hai.
Chước Nguyên thuộc về khu vực Đôn Hoàng, nhận thức của Mạc Phàm về Đôn Hoàng có chút khác biệt đó là khu vực Đôn Hoàng bên này có phạm vi rất rộng, sắp chiếm cứ một nữa Cam Túc, vì lẽ đó Chước Nguyên ở Cam Túc thật ra tới gần nơi Gia Dự Quan.
Tri thức địa lí của Mạc Phàm cũng rất ít ỏi, có thể nhắc đến Gia Dự Quan là do bỗng nhiên nghĩ ra trong lòng có một vị trí đại thể.
Cũng may Đôn Hoàng dù vạn phần nguy hiểm nhưng chung quy nơi đó cũng có thành thị, trực tiếp đi máy bay đến sân bay Đôn Hoàng sau đó lại đi về hướng Đông Bắc thì có thể rất nhanh đến mục đích lần này là Chước Nguyên.
Mấy ngày này Linh Linh đã bắt đầu làm công tác chuẩn bị, hình như nàng cũng là lần đầu tiên đến nơi hoang mạc cao nguyên, đặc biệt mê mẩn với nơi trời đất một màu cát vàng mênh mông đầy trời này.
Thực ra cha của Linh Linh từ rất sớm đã nói về sự tích trải qua nguy hiểm ở Đôn Hoàng, lúc nhỏ Linh Linh cũng đã có hình ảnh về nơi này trong đầu, hơn nữa linh hồn màu đỏ sẫm xuấ hiện làm cho nàng càng thêm tưởng niệm người cha đã chết, vì vậy nhắc đến Đôn Hoàng trong lòng liền cảm động, muốn đi nơiđó nhìn một chút.
Mạc Phàm hợp tác với Linh Linh cũng là cực kỳ may mắn, những đạo sĩ Liệp Pháp Sư khác mang tứơc vị thấp quá nữa sẽ lấy ra tiền thuê bên trong mặt nạ, bên này tiền thuê trên cơ bản đều do Mạc Phàm chi phối, theo như lời Linh Linh nói, người này có chân tay thực lực mạnh, chúng ta mới có thể tiếp nhận giải thương càng to hơn.
…
Mạc Phàm lẳng lặng ở lại trường học mấy ngày sau khi Linh Linh cho Mạc Phàm hồi phục, thì công tác chuẩn bị của nàng cũng gần đủ rồi.
“Ta đã điều tra, chúng ta muốn đến Chước Nguyên Bắc Giác liền nhất định phải xuyên qua một nơi tên là Sa Vong Hà, Sa Võng Hà như tên gọi là từng dãi cấm giới tạo thành, nếu như không đi tới nơi này thì nhất định phải tiếp xúc với các bá chủ Sa Hổ Ma tộc của Đôn Hoàng, cái này lại càng không hiện thực…”
Linh Linh mở ra địa đồ mà bản thân vẽ ra.
Địa đồ là vẽ dựa theo tiêu chuẩn nghiêm ngặc của thợ săn, mặt trên biểu tượng mật độ phân bố của yêu ma, đây chính là điều trọng yếu nhất đối với Liệp Pháp Sư, xông loạn vào nơi có mật độ yêu ma cực cao tuyệt đối là cửu tử nhất sinh.
“Vậy làm sao để vượt qua Sa Võng Hà đây, đã có người đến Chước Nguyên Bắc Giác nhìn thấy Viêm Cơ thì cho thấy nhất định có biện pháp vượt qua.” Mạc Phàm dò hỏi.
“Sống ở Sa Võng Hà là một đám Tượng Sa Yêu Binh là Nguyên Tố Yêu thuộc tính Thổ đã có mấy trăm năm lịch sử. Những cá thể Tượng Sa Yêu Binh thực lực không bằng Sa Hổ Ma Tộc đáng sợ, nhưng chúng nó lại sinh sống từng đàn từng đàn, dày đặc tràn rộng toàn bộ một vùng của Sa Võng Hà, trở ngại lớn nhất của Liệp Pháp Sư khi đến Chước Nguyên Bắc Giác chính là Tượng Sa Yêu Binh ở Sa Võng Hà!” Linh Linh dùng ngón tay vạch một cái trên máy tính rất nhanh hiện lại ảnh của một loại yêu ma.
“Trực tiếp đánh tới?” Mạc Phàm này có lúc chính là người đơn giản thô bạo như thế.
“Cái này cũng đừng nghĩ, cả một nhánh đoàn ngũ Quân Pháp Sưđều không qua được, những đội ngũ Liệp Pháp Sư đếnChước Nguyên Bắc Giác bên trong toàn là tinh anh thợ săn đại sư, đồng thời cũng dùng không ít đặc thù bản lĩnh không thể tiết lộ mà xông qua… Ta giả thiết chí ít là hai mươi biện pháp nếu không sẽ không qua được. Phương án duy nhất có thể dược dồng thời an toàn nhất chính là tìm Pháp Sư hệ Tâm Linh.” Linh Linh nói thật.
Triệu Mãn Duyên vội vàng gật gật đầu muốn xông vào nơi có Nguyên Tố Yêu phổ biến rộng khắp, Pháp Sư hệ Tâm Linh thực sự quá trọng yếu rất nhiều đội ngũ Liệp Pháp Sư thậm chí đồng ý mang cả nửa đội ngũ hoàn toàn nhập đội với Pháp Sư hệ Tâm Linh có thể thấy được Pháp Sư hệ Tâm Linh ở một vùng Đôn Hoàng được cung phụng như thế nào.
Sư hi hữu của Pháp Sư hệ Tâm Linh chỉ đứng sau Pháp Sư hệ Chữa Trị hơn nữa Liệp Pháp Sư không có sự xuất hiện bên trong càng nhiều là được đại thế gia nuôi hoặc chính là “Công chức” bình thường trong hiệp hội Phép Thuật.
Cái đội ngũ này của bọn họ không có gì đáng giá để hấp dẫn một vị Pháp Sư hệ Tâm Linh vì lẽ đó Linh Linh trực tiếp kiến nghị cho Mạc Phàm đó là mang theo Tâm Hạ.
Lần hành động này không phải Tâm Hạ thì không có ý nghĩa gì nữa, một mặt Pháp Sư hệ Tâm Linh đặc biệt làm cho đội ngủ Liệp Pháp Sư trên đường đi thông suốt không có chướng ngại, mặt khác Tâm Hạ chủ tu là chữa trị cũng có thể đảm bảo an nguy của toàn đội.
Nhưng muốn Mạc Phàm nói để Tâm Hạ tiến vào bên trong nguy hiểm, hắn tình nguyện trực tiếp bỏ đi ý niệm này.
“Chuyện này ta đã nói cho Tâm Hạ tỷ tỷ, nàng đồng ý đi rồi.” Linh Linh trực tiếp tiên trảm hậu tấu.
Mạc Phàm cười khổ.
Nói đi cũng phải nói lại Tâm Hạ thức tỉnh thực sự quá đặc thù, cảm giác đầu tiên thức tỉnh hệ Chữa Trị thì không nói, thức tỉnh lần thứ hai lại là Tâm Linh hệ loại này là Pháp Sư không có sức chiến đấu thực tế nhưng trong mắt tất cả đoàn đội đây là Pháp Sư cấp Phật Tổ nóng bỏng tay đó, ở Hàng Châu đã sớm không biết bao nhiêu thế lực muốn lôi kéo nàng rồi.