Xung quanh không có một bóng người, cũng không có bất kỳ dấu chân nào, cho thấy chuyện này đã phát sinh trước đó khá lâu, Hỏa Diễm Ma Nữ rất có khả năng là bị hàn độc làm cho hôn mê, sau đó vừa vặn tỉnh dậy tại thời điểm mình quay lại, cho nên suýt chút nữa đã đem toàn bộ sự phẫn nộ giáng lên đầu mấy người vô tội bọn họ.
Mạc Phàm chỉ mới đi loạn trong Hỏa Vân Sâm Lâm có một ngày thời gian, không nghĩ tới khi hắn trở về nơi này thì lại có người thật sự đã đem quả Hỏa Kiếp trộm đi, đồng thời cấp cho Hỏa Diễm Ma Nữ một đòn trí mạng như vậy.
Thanh ma cụ Hàn Thiết Dao Găm kia đã thâm nhập sau vào bên trong da thịt, phỏng chừng nếu nhổ ra thì Hỏa Diễm Ma Nữ sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, cũng không biết cô ấy đã dùng phương pháp gì để áp chế hàn băng chi độc, bảo trụ lại tính mạng của mình.
Thật ác độc, thật là ác độc thủ đoạn a!
Kẻ trộm đi quả Hỏa Kiếp nhất định là một người hết sức quen thuộc với Hỏa Diễm Ma Nữ, dĩ nhiên cố ý chuẩn bị một thứ ma cụ như vậy đến hãm hại cô ấy!
Đến cùng là ai đã lợi dụng phần thiện lương của Hỏa Diễm Ma Nữ để làm ra chuyện như vậy?
Hỏa Diễm Ma Nữ tuy rằng thiện lương, nhưng cô ấy cũng không ngu xuẩn, người có thể đem thanh Hàn Thiết Dao Găm mạnh mẽ xuyên qua hậu tâm của nàng, nhất định là người khiến cô ấy tín nhiệm đến mức có thể bỏ xuống tất cả phòng bị.
...
“Hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?” Nam Giác nhìn thấy Hỏa Diễm Ma Nữ đáng sợ cực kỳ đã rời đi, lúc này mới miễn cưỡng tin tưởng Mạc Phàm.
Cũng may bọn họ đã không có trực tiếp đến cướp đoạt quả Hỏa Kiếp, vị Hỏa Diễm Ma Nữ này xác thực quá mạnh mẽ.
“Còn có thể làm gì được, chỉ có thể tự mình trở về thôi. Cô ấy phản nộ như vậy, những đồ vật càn quấy trong Hỏa Vân Sâm Lâm hẳn là sẽ không dám tùy tiện đi ra.” Mạc Phàm cười khổ nói.
Hiện tại nhất thứ làm cho Mạc Phàm đau đầu nhất vẫn là đám người Tâm Hạ, cũng không biết bọn họ rốt cuộc đang ở nơi nào, chỉ mong đừng gặp phải vị Hỏa Diễm Ma Nữ đang nổi giận đùng đùng kia.
“Hả? Tật Tinh Lang đã trở về không gian thứ nguyên?”
Mới vừa rồi bị khí thế của Hỏa Diễm Ma Nữ bị dọa cho phát sợ, Mạc Phàm liền không lưu ý đến việc Tật Tinh Lang đã trở về.
Tật Tinh Lang hẳn là đã chống đỡ đến cực hạn, nhất định phải quay trở lại thế giới của nó. Mạc Phàm liền vội vàng cùng Tật Tinh Lang câu thông một chút, dò hỏi về tung tích của đám người Tâm Hạ bên kia.
Tật Tinh Lang lúc này có vẻ phi thường uể oải, trước lúc nó lâm vào ngủ say có nói cho Mạc Phàm biết, đám người Tâm Hạ đã đi theo một đội ngũ người khác lấy tốc độ nhanh nhất quay về thành thị Đôn Hoàng.
Nghe được tin tức bình yên vô sự của bọn họ, Mạc Phàm bên này cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, bất quá điều khiến cho Mạc Phàm nghi hoặc không rõ chính là tại sao bọn họ lại sốt ruột quay về thành thị Đôn Hoàng như vậy, đi cùng một đội ngũ khác, cái đội ngũ lại là những người nào?
Bọn họ không có chờ mình liền vội vội vàng vàng trở về, chẳng lẽ...
Tật Tinh Lang chết tiệt, ngủ ngủ cái bíp, mau mau nói cho ta biết có phải đám người kia là những kẻ trộm đi quả Hỏa Kiếp đúng không!
...
...
Sa Võng Hà địa giới
Triệu Ngọc Lâm đã sớm làm tốt các loại chuẩn bị, cho dù không cần Tâm Linh hệ pháp sư thì hắn vẫn như cũ có thể an toàn vượt qua dòng sông đáng sợ này.
“Cũng may là mọi chuyện đã đi đúng theo kế hoạch, nếu không phải vậy chúng ta muốn vượt qua đầu Sa Võng Hà này liền khó khăn rồi. Hỏa diễm Ma nữ nàng muốn rời khỏi Chước Nguyên cũng nhất định phải vượt qua Sa Võng Hà, Sa Võng Hà bá chủ nhất định sẽ cùng nàng làm một phen dây dưa, chúng ta có thể thừa lúc đó mà rời đi.” Người bọc trong vải trắng sau khi đã tiến vào trong sa mạc, trong mắt ngay lập tức mang theo vài phần mừng rỡ.
“Thần Dĩnh, con lần này đã làm rất tốt, chất dịch của quả Hỏa Kiếp có thể chữa trị cho mẹ ngươi, còn viên trái cây còn lại cũng có tác dụng rất lớn.” Triệu Ngọc Lâm là người đi đầu của đội ngũ, khắp khuôn mặt hắn đều là nụ cười.
Hắn cũng không nghĩ tới lần cướp đoạt quả Hỏa Kiếp này sẽ thuận lợi như vậy, Hỏa Diễm Ma Nữ kia thật là sinh vật có trí tuệ sao, tại sao Triệu Ngọc Lâm hắn lại cảm thấy nó chính là một đầu yên ma vô cùng ngu xuẩn, vậy mà thật sự tin tưởng bọn hắn.
“Ta...” Thần Dĩnh vừa muốn mở miệng nói, lại lập tức không biết phải nói.
Ở trên lưng của một con ngựa khác, Linh Linh đang ngồi ở đằng trước, còn Tâm Hạ đang ngồi ở trung ương.
Mọi chuyện phát sinh đều xảy ra trước mắt các nàng, nhưng có nhiều chuyện khó có thể nào mà tin nổi.
Theo những lời miêu tả của Thần Dĩnh lúc trước, Hỏa Diễm Ma Nữ hẳn là người đã từng đã cứu mẫu thân của Thần Dĩnh, đồng thời cùng nàng sống chung mấy năm, cho nên vào thời điểm bọn họ bước vào Hỏa Vân Sâm Lâm, Hỏa Diễm Ma Nữ đối xử với bọn họ một cách thiện lương cũng là một chuyện bình thường.
Thế nhưng bọn họ không biết Hỏa Diễm Ma Nữ lại chính là người bảo vệ của quả Hỏa Kiếp, lại càng không nghĩ đến mẫu thân của Thần Dĩnh sẽ sai khiến Thần Dĩnh đánh lén Hỏa Diễm Ma Nữ.
Nói thật, phần vong ân phụ nghĩa này thực sự khiến cho Tâm Hạ cùng Linh Linh đều không thể nào tiếp thu được.
Bất quá, cũng có thể là do mẫu thân của Thần Dĩnh ở trong bộ dạng xấu xí của mình đã tuyệt vọng đến mức sinh ra tâm lý vặn vẹo, nên cho dù có là ân nhân cứu mạng đi chăng nữa thì vì có thể giành lấy được cuộc sống mới sẽ liền không kịp nhớ nhiều như vậy, vẫn như trước lựa chọn hạ sát thủ đối với Hỏa Diễm Ma Nữ.
“Linh Linh, ngươi nghĩ chuyện này là như thế nào?” Tâm Hạ thấp giọng hỏi một câu.
“Rất quái lạ, ta có cảm giác sự tình không có đơn giản như chúng ta đã nghĩ. Bất quá, đám người kia hẳn đã bị Hỏa Diễm Ma nữ nhìn chằm chằm, dù thế nào cũng phải rời khỏi nơi này trước đã.” Linh Linh hồi đáp.
“Ừm.” Tâm Hạ gật gật đầu đồng ý.
...
Mọi người một đường chạy trốn, sau khi xuyên qua được Sa Võng Hà, Triệu Ngọc Lâm cùng với mẫu thân của Thần Dĩnh là Khương Phượng mới có thể thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Ở Chước Nguyên Bắc Giác, căn bản là không ai có thể địch lại Hỏa Diễm Ma Nữ, nó chính là bá chủ của chỗ đó, không gì địch nổi.
Nhưng sau khi vượt qua Sa Võng Hà, mọi chuyện liền không dễ nói như vậy rồi. Sa Võng Hà không biết vì nguyên nhân gì lại trở nên xao động bất an, nếu như Hỏa Diễm Ma Nữ thật sự muốn đuổi theo bọn họ thì nên cân nhắc việc bản thân mình đang trong trạng thái trọng thương liệu có thể đối phó được đầu Sa Võng Cốt Uyển Long kia được không!
Hỏa diễm Ma nữ khí tức mạnh như vậy, chỉ cần xuất hiện ở phụ cận của Sa Võng Hà sẽ ngay lập tức khiến cho bá chủ của Sa Võng Hà – Sa Võng Cốt Uyển Long thức tỉnh, vì vậy đám người bọn họ sẽ có đầy đủ thời gian để quay trở lại Thượng Hải.
...
Thành công trở lại Đôn Hoàng thị, Triệu Ngọc Lâm biết nơi đây không thích hợp để ở lâu, liền hoàn toàn không có ý tứ lưu lại, ngay lập tức leo lên máy bay tư nhân đã chuẩn bị từ sớm để rời đi.
Tuyến đường hàng không cũng thuộc về vùng an toàn, bình thường đều sẽ hoàn mỹ tách khỏi đường bay của yêu ma, đồng thời công ty hàng không cũng sẽ định kỳ phái những vị pháp sư cao cường đến thanh lý mầm họa có khả năng xuất hiện trong đường bay, vì lẽ đó máy bay mặc dù cũng có bay qua khu vực của yêu ma, nhưng chỉ cần duy trì một độ cao nhất định, kết hợp với máy móc ma thạch tản mát ra năng lượng để che giấu, bình thường đều sẽ không có vấn đề gì.
Vì để ngăn cản Hỏa Diễm Ma Nữ có thể thông qua khí tức của quả Hỏa Kiếp để, Triệu Ngọc Lâm cùng Khương Phượng cố ý bay về phía nam, ở Hạ Môn nghỉ ngơi một chút,sau khi lại lập tức bay về đến Thượng Hải.
Hỏa diễm Ma nữ tuy rằng cũng có thể phi hành, nhưng làm vậy sẽ khiến nàng phải xuyên qua rất nhiều địa bàn của bộ lạc yêu ma, bá chủ của những bộ lạc đó cũng không phải là kẻ tầm thường, sẽ không để cho nàng ta không chút kiêng dè bay qua đó được.
Còn nếu như nàng lần theo tuyến đường hàng không thuộc vùng an toàn, thì nàng nhất định sẽ bị Hiệp Hội Ma Pháp cùng với công ty hàng không phát hiện, tự nhiên sẽ có siêu giai pháp sư đi ra thu thập nàng, vì lẽ đó chỉ cần rời khỏi Đôn Hoàng, quá nửa là sẽ an toàn.
Triệu Mãn Duyên, Linh Linh, Tâm Hạ, Trương Tiểu Hầu vốn đều muốn ở lại Đôn Hoàng chờ đợi Mạc Phàm, nhưng Triệu Ngọc Lâm căn bản không cho bọn họ thương lượng, mạnh mẽ mang theo mấy người bọn hắn cùng rời đi.
Triệu Ngọc Lâm thực lực xuất chúng, mấy người bọn hắn có 10 vạn lần không đồng ý cũng vô dụng, đều bị cưỡng ép đem về Thượng Hải.
Nói trắng ra, phu thê hai người bọn họ đã chọc giận kẻ thống trị của Chước Nguyên, người trong đội ngũ nếu muốn muốn mạng sống nhất định phải rời khỏi Đôn Hoàng, bởi vì sức chiến đấu của quân khu Đôn Hoàng chưa chắc có thể ngăn cản được Hỏa Diễm Ma Nữ.