Thần Dĩnh đi tới trước mặt của Hỏa Diễm Ma Nữ, nhìn chăm chú vào đôi mắt của nó, trong đầu hồi tưởng lại về cảnh tượng đánh lén ở trên đỉnh núi bằng phẳng lúc trước.
Lần đánh lén đó phải nói là phi thường thành công, Hỏa Diễm Ma Nữ căn bản không hề có một chút phòng bị nào. Thế nhưng có một điều khiến cho Thần Dĩnh vạn phần không rõ, chính là việc sau khi Hỏa Diễm Ma Nữ bị đâm trúng cũng không có lập tức hôn mê, thậm chí trong nháy mắt trước khi hôn mê nó vẫn có thể đốt cháy mình tan thành tro bụi.
Nhưng nó lại không làm như vậy.
Bạch bố nhân Khương Phượng bên kia không cho Thần Dĩnh cơ hội tiếp tục suy tính thêm nữa, trong khoảnh khắc thi triển ra Nhiếp Hồn – Khống Tâm khiến cho đôi mắt Thần Dĩnh vốn còn mang theo vài phần không kiên định ngay lập tức giống như đã bị nhập ma, ngập tràn tơ máu hung bạo, tràn đầy sát niệm điên cuồng!
Phá Miệt được vung lên một quyết tuyệt, sau đó đâm mạnh về phía trái tim của Hỏa Diễm Ma Nữ!
Băng thể bị phá nát, phần đầu của Phá Miệt giống như một trường mâu sắc nhọn xuyên qua người của Hỏa Diễm Ma Nữ, khiến cho một âm thanh kim loại va chạm đột ngột truyền ra.
Là Hàn Thiết Quỷ Thứ lúc trước Thần Dĩnh đâm vào người Hỏa Diễm Ma Nữ vẫn chưa bị nó nhổ ra, vẫn còn ở trong thân thể của Hỏa Diễm Ma Nữ. Vì lẽ đó khi Phá Miệt đi xuyên qua trái tim của nó, vậy mà đem thanh Hàn Thiết Quỷ Thứ này đụng văng ra ngoài, nên mới phát sinh một tiếng vang thanh thúy lạnh giá như vậy!
“Lánh ~~~~~~~~!!!”
Hỏa Diễm Ma Nữ ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng kêu thê thảm đến cực điểm.
Băng tinh xung quanh thân thể của nó bị chấn động nổ tung ra, mảnh vỡ bắn tung tóe ra bốn phương tám hướng, một ít trong số đó bắn lên người Thần Dĩnh là người đang đứng gần Hỏa Diễm Ma Nữ nhất.
“Ào ào ào vù vù ~~~~~~~~~~~ ”
Kiếp Viêm hung bạo ngay trong lúc đó cũng tựa như hồng hoang mãnh thú khuếch tán ra bốn phương tám hướng, vậy mà ngay lập tức cháy thành một biển lửa cực nóng, khiến cho tất cả mọi thứ xung quanh đều bốc hơi chỉ trong nháy mắt!
Khi Thần Dĩnh khôi phục lại thần trí thì liền nhìn thấy hỏa diễm đang ùa tới nuốt chửng mình, cả người đều cảm thấy choáng váng.
Hỏa Diễm Ma Nữ hiện tại đã thoát ra khỏi xiềng xích Băng Phong, nên nàng không thể trốn đi đâu được nữa rồi!
Mặc dù thân thể của nàng có năng lực kháng lại Ám Viêm, nhưng chắc chắn không thể chống đối Kiếp Viêm được. Biển lửa trước mắt cũng đã cho thấy rằng thứ Kiếp Viêm này có thể dễ dàng thiêu cháy nàng thành một đống bạch cốt.
Hỏa diễm nóng bỏng phả vào mặt, Thần Dĩnh đã tuyệt vọng nhắm chặt hai mắt của mình lại.
Chỉ là, qua một lúc lâu sau, nàng vẫn không cảm giác được sự đau đớn truyền tới cơ thể mình.
Khi nàng mở mắt ra, liền bỗng nhiên phát hiện thấy xung quanh mình đều là một mảnh biển lửa đang bốc cháy hừng hực, chỉ duy nhất chỗ mà nàng đang ngồi xuống lại không có một tia hỏa diễm nào, tạo thành một chỗ trống trông vô cùng quái dị.
Hỏa Diễm Ma Nữ hiện tại đang ở ngay trước mặt nàng, chỉ cần một ý niệm nho nhỏ của nó thì nàng sẽ ngay lập tức biến thành tro tàn. Thế nhưng thứ mà nàng nhìn thấy lại là cảnh tượng Hỏa Diễm Ma Nữ một tay giữ lấy Phá Miệt đang đâm vào trái tim của nó, một tay khác vậy mà đang mạnh mẽ khống chế những luồng kiếp viêm cuồng dã ở xung quanh, khống chế chúng tránh ra khỏi vị trí của mình.
Thần Dĩnh đã kinh ngạc đến ngây người rồi!
Bởi vì nàng căn bản không dám tin vào những điều xảy ra ngay trước mắt mình lúc này.
Biển lửa bao phủ khắp nơi, hừng hực bốc cháy kịch liệt, ngay cả bầu trời cũng đều bị đốt thành một vùng hỏa vân bao trùm lấy ngọn núi này, duy chỉ có khu vực xung quanh mình là không có một tia lửa nào!
Tại sao lại như vậy??
Tại sao lại như vậy!!
...
“Tâm Linh hệ... Ngươi làm sao thi triển được Tâm Linh hệ ma pháp!” Phía trên lầu các, Triệu Ngọc Lâm đột nhiên giận dữ gầm lên.
Khương Phượng từ khi còn rất trẻ đã bước vào đến cảnh giới Ma pháp sư cao cấp, cũng có coi là một nữ thiên tài xuất chúng, nhưng vì lần đó bị hỏa diễm thiên kiếp hủy hoại, khiến cho bà ta mười mấy năm qua đều bị Hỏa Độc dằn vặt, cho nên tu vi không hề có một điểm tiến bộ nào.
Triệu Ngọc Lâm vẫn nhớ rõ Khương Phượng chủ tu Hỏa hệ, phụ tu Thổ hệ, thứ tu Không gian hệ, vì lẽ đó Khương Phượng tuyệt đối không thể nắm giữ năng lực của Tâm Linh hệ.
“Các người đúng là một đám ngu xuẩn, tiện nhân kia căn bản không phải Khương Phượng!” Mạc Phàm lúc này đã có thể khôi phục lại thần trí, vô cùng phẫn nộ quát lớn.
Người bọc trong vải trắng đứng ở chỗ đó, từ trong đôi mắt bắn ra những tia sáng vô cùng hiểm độc, giống như một con bọ cạp thành tinh đang muốn ăn tươi nuốt sống con mồi của mình vậy.
Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện được dịch và update mới nhất tại đây. Mong mọi người ủng hộ trang web
Bà ta cũng không hề phản bác lại lời nào, chỉ đứng đó nhìn đã về phía Hỏa Diễm Ma Nữ đã bị đâm xuyên tim ở bên kia rồi phát ra những tiếng cười vô cùng độc ác man rợ.
Cả người Mạc Phàm vào giờ khắc này đã bắt đầu cháy lên nộ hỏa rừng rực, ngay khi Thần Dĩnh tiến vào trong lĩnh vực của Hỏa Diễm Ma Nữ, hắn cuối cùng cũng đã rõ ràng chuyện mà Tâm Hạ muốn nói mọi người là gì.
“Bà ta không phải, vậy ai mới là...” Trong trung ương của biển lửa, tư duy Thần Dĩnh đang hoàn toàn biến thành một mớ hỗn loạn.
Đúng vậy, ngay tại thời khắc khi người bọc trong vải trắng thi triển Tâm Linh hệ ma pháp đối với nàng, Thần Dĩnh liền biết rằng người này không phải là mẫu thân thật sự của nàng!
Thần Dĩnh đã từng tự mình tìm hiểu tất cả những chuyện có liên quan đến mẹ mình, vẫn còn nhớ rất rõ ràng bà ấy nắm giữ những hệ ma pháp nào, mẹ nàng của nàng tuyệt đối tuyệt đối không thể nắm giữ sức mạnh của Tâm Linh hệ.
Chủ tu Hỏa hệ, phụ tu Thổ hệ, thứ tu Không gian hệ.
Hỏa Diễm Ma Nữ hình như cũng có sức mạnh của hệ Không gian hệ.
Thần Dĩnh có cảm giác đầu của mình đang sắp sửa nổ tung ra, những âm thanh vù vù liên tục vang vọng trong đầu nàng!
Tại sao bà ta bảo mình đánh lén Hỏa Diễm Ma Nữ!
Tại sao Hỏa Diễm Ma Nữ rõ ràng có thể báo thù, nhưng lại chỉ bắt đi Tâm Hạ!
Tại sao...
“Thần Dĩnh, chẳng lẽ là cô mù rồi sao. Lẽ nào cô không nhìn thấy bà ấy đang thu vào Ám Viêm lĩnh vực hay sao. Cô là cái đồ ngu ngốc, cô thật là một nữ nhân ngu xuẩn, nếu như bà ấy thật sự muốn giết cô, thêm mười ngàn kẻ như cô cũng sẽ bị đốt thành tro bụi.” Mạc Phàm tức giận đến chửi ầm cả lên.
Chỉ cần Thần Dĩnh thoáng có chút đầu óc, thoáng chú ý một lát, nhất định sẽ nhìn thấy Ám Viêm vốn là bị Hỏa Diễm Ma Nữ tự mình thu hồi.
Kẻ bọc trong vải trắng sở dĩ khẳng định Thần Dĩnh là người duy nhất có thể giết chết Hỏa Diễm Ma Nữ, chính là vì Hỏa Diễm Ma Nữ mới là Khương Phượng, mới là mẫu thân của Thần Dĩnh!
Là mẫu thân của Thần Dĩnh, bà ấy làm sao đành lòng thương tổn Thần Dĩnh cho được!
Hỏa Diễm Ma Nữ thân thiện đối với nhân loại
Bởi vì bà ấy đã từng là nhân loại!
Thực lực mạnh mẽ bà ấy vô cùng mạnh mẽ, nhưng lại bị Thần Dĩnh gây thương tích.
Đó là bởi vì không có ai biết, khi bà ấy nhìn thấy Thần Dĩnh đi ở phía sau, đã sớm tâm tư đại loạn, muốn chạy tới ôm lấy hài tử đã lớn khôn của mình. Nhưng khi bà ấy nhìn thấy đôi tay, thân thể của mình chỉ toàn là liệt diễm, chỉ có thể thống khổ trong yên lặng mà quay đầu lại.
Mà đúng vào lúc đó, một thanh Hàn Thiết Quỷ Thứ lại đâm vào trong hậu tâm của nàng. Tuy rằng tâm không nát tan, nhưng so với việc nát tan còn muốn thống khổ hơn gấp trăm ngàn lần!
“Tại sao lại như vậy? Tại sao lại như vậy! Những điều mẹ ta nói đều là giả sao?” Thần Dĩnh lúc này đang đối mặt với biên giới tan vỡ, trân trân nhìn vào đối mắt của Hỏa Diễm Ma nữ, đôi mặt cho đến hiện tại vẫn không hề lộ ra một chút địch ý hay tức giận nào đối với mình.
Hỏa Diễm Ma Nữ cũng nhìn chằm chằm vào Thần Dĩnh, nhưng lại không thể nào mở miệng được.
“Nàng đã bị thiên kiếp hỏa diễm nuốt chửng, được một Hỏa Diễm Nhân cho ăn quả Hỏa Kiếp để cứu sống, những chuyện này xác thực là những thứ mà mẹ cô đã trải qua. Nhưng cố sự này chỉ mới nói hết được phân nửa.” Cách đó không xa, Tâm Hạ dưới sự trợ giúp của Nam Giác suy yếu đi về phía này, thanh âm của nàng cũng truyền vào trong tai mỗi người ở đây.
Việc đầu tiên khi Hỏa Diễm Ma Nữ xuất hiện ở đây làm ra chính là bắt đi Tâm Hạ, đó là bởi vì nàng muốn nói cho tất cả mọi người ở nơi này biết được chân tướng sự thật.
Đáng tiếc, con tiện nữ nhân bọc trong vải trắng kia lại không cho nàng cơ hội, trực tiếp sai người đến công kích nàng.
Tâm Hạ cùng với Hỏa Diễm Ma Nữ sau khi trải qua tâm ý tương thông, liền biết được toàn bộ chân tướng sự việc. Nàng muốn nói ra chuyện này, nhưng lại bị người khác yểm lên người một lời nguyền rủa, một lời ác mộng nguyền rủa!
Cơn ác mộng nguyền rủa kia của Tâm Hạ chính là do kẻ bọc trong vải trắng gây ra, để cho Tâm Hạ không thể tỉnh lại, lại càng không để cho Tâm Hạ có thể nói ra đem chân tướng. Tu vi của bà ta cao hơn mọi người một bậc, vì lẽ đó khó có ai có thể phát hiện được nàng được ngón đòn rắn rết này của bà ta. Mãi cho đến khi nhìn thấy Mạc Phàm xông lên ngăn cản Thần Dĩnh, bà ta rốt cục không thể tiếp tục nhẫn nại, cho nên mới bại lộ ra sức mạnh hệ Tâm Linh.