“Đồ phá hoại!!” Nhìn thấy Nanh Cốt Ma Tướng dĩ nhiên lại nhắm vào mình, Mạc Phàm liền mắng to.
Người khác dùng phép thuật trung cấp đánh nó,nó đều tỏ vẻ ngu dốt đánh tới, vì cái gì mình chỉ thoáng phòng ngự đâm ngược lại một cái, cái tên này lại như tìm thấy cha mất tích nhiều năm mà lao lên thế này!
Mạc Phàm vừa định lợi dụng Độn Ảnh một cách tiêu sái né con Nanh Cốt Ma Tướng này một phen, nhưng nghĩ tới Chu Mẫn ngay sau lưng mình, nếu như mình né ra, Nanh Cốt Ma Tướng trực tiếp công kích Chu Mẫn, vậy thì không tố lắm.
“Huyền Xà ma khải!!” Mạc Phàm bất đắc dĩ lại trở thành anh hùng một lần nữa, hóa thành tấm chắn kiên cường trước nữ bạn học của mình. Sau khi gọi ra chiến giáp, quanh thân Mạc Phàm lập tức bị mấy con Huyền Xà màu xanh đen quấn quanh, Mạc Phạm cả người chẳng mấy chốc đã bao trùm một lớp vảy màu đen. Từ đầu ngón chân đến trán, đã vũ trang đầy đủ!
Huyền Xà ma khải là đồ phẩm chất phi phàm, cũng làm cho Mạc Phàm thêm vài phần uy phong lẫm liệt, Chu Mẫn phía sau nhìn đến ngây người, khác nào thấy một đấu sĩ trước mặt nàng mặc áo giáp hoàng kim….
Nhưng mà, còn chưa tới một giây sau, con Nanh Cốt Ma Tướng đang phẫn nộ đã vọt tới trước mặt hắn, giơ lên hai cánh tay xương cứng như sắt thép, thô bạo đánh tới!!
“Nhanh cứu hắn!” Mục Bạch sợ hãi kêu to một tiếng.
Tại sao không có ai bắn ra phép thuật, không có ai ngăn cản công kích của Nanh Cốt Ma Tướng, mặc dù Mạc Phàm cả người bao trùm bởi ma cụ chiến giáp, gặp sức mạnh đáng sợ của Nanh Cốt Ma Tướng cũng sẽ biến thành sắt vụn, pháp sư yếu đuối căn bản không chống đỡ được công kích cuồng bạo như vậy!
Mặt đất bị Nanh Cốt Ma Tướng đạp đến lõm xuống, nó bấy giờ mới hả giận thu tay lại, dùng con mắt còn lại kia nhìn chăm chú vào cái hố mà nhân loại phía dưới hẳn đã biến thành thịt vụn rồi….
Một cái hình người đang nằm ở dưới đáy hố, ma khải màu đen vẫn đang tỏa ra một ít ánh sáng lộng lẫy!
Không chết???
Nanh Cốt Ma Tướng là vong linh mà còn cảm thấy có chút mê hoặc, đòn tay của nó đánh phải, đừng nói là nhân loại, một ít yêu ma cấp chiến tướng cũng sẽ sống dở chết dở!
Nanh Cốt Ma Tướng có chút tức giận, rít gào một tiếng, liền đem Mạc Phàm từ dưới đất vồ tới.
Cái tay của nó to lớn, vừa vặn có thể nắm cả người Mạc Phàm trong tay, có vẻ như lo lắng đất ở đây không đủ rắn chắc, nó tàn nhẫn dùng một tay khác mạnh mẽ đập vào cái tay đang nắm Mạc Phàm!!
Trong chớp mắt nắm tay đấm tới, nó mở tay kia ra, là muốn đập nát Mạc Phàm dưới lòng bàn tay của nó!!
“Ầm!!!!”
Tiếng xương chạm nhau vang lên, ngón tay của Nanh Cốt Ma Tướng đều xuất hiện gãy vỡ, một ít mảnh xương vỡ rơi xuống….
Một chiêu tự công kích này xong, Nanh Cốt Ma Tướng mới yên tâm mở ra cánh tay có chút nát của mình, nhưng mà một giây sau, con mắt của nó lóe ra ánh sáng điên cuồng!!
Trên bàn tay to lớn, tên nhân loại mặc chiến giáp cũng không bị đánh nát, cũng không có máu thịt tung tóe, độ cứng đáng sợ của chiếc ma khải kia thậm chí lúc tiếp nắm đấm của nó đã chấn động đến mức bàn tay của nó xuất hiện một đám vết rách.
Hơi dùng sức một chút, những vết rách kia liền biến thành vài đoạn xương màu xám rơi xuống đất!
Lĩnh đội, Mục Bạch, Chu Mẫn, Tương Lê, mũ nhung nữ tử, nam tử tuấn tú, đều đem tình huống nhìn vào trong mắt, có thể giờ khắc này cằm bọn họ đều giống như bàn tay nắm lại của ma tướng, đều rớt cằm xuống đất vỡ vụn hết rồi!!!
“Chuyện này…..Đây là cái loại phòng ngự gì!!!! Chu Mẫn lại một lần nữa nói ra câu này, chắc nàng cũng quên là nguyên bản nàng đã dùng câu này để đánh giá Nanh Cốt Ma Tướng!
“Ma cụ chiến giáp thật ngưu a!”
“Nanh Cốt Ma Tướng thật giống như không làm gì được hắn…”
Nanh Cốt Ma Tướng đem bàn tay của mình đập nát cũng không thể đập chết Mạc Phàm, cái ma cụ chiến giáp của tên này thật sự là nghịch thiên rồi.
Sau khi trốn thoát khỏi bàn tay vỡ nát, Mạc Phàm còn tỏ vẻ sinh long hoạt hổ, khi hắn thấy mọi người đều nhìn hắn như quái vật, trong lòng thầm mắng!
Sức mạnh của Nanh Cốt Ma Tướng không cách nào phá được sự cứng rắn của Huyền Xà khải giáp, nhưng lực trùng kích thì không cản được mấy, hiện tại Mạc Phàm đã ngất ngây con gà tây rồi, cảm giác toàn bộ xương đều muốn tan vỡ rồi….
“Ạch ừ ~~~~~~!!!!
Nanh Cốt Ma Tướng giống như bị tổn thương lòng tự trọng liền cuồng loạn, điên tiết kêu lớn. Vốn nó nghĩ những tên nhân loại này nhảy xuống cũng chỉ để cho mình chém giết thôi!!
“Còn lo lắng cái gì, Mục Bạch dùng phép thuật hệ băng đông chân nó lại, đóng đinh nó, sau đó đồng thời công kích chân nó để nó không chạy được nữa!!” Mạc Phàm hét lớn.
Mạc Phàm nói thế làm Mục Bạch tỉnh ngộ.
Đúng vậy, nãy mình cũng nghĩ trước tiên đông đá cái đám xương này, sau đó mới đem đám xương này đánh gãy, làm cách nào dùng năng lực đóng băng đem con Nanh Cốt Ma Tướng này đông lại từ dưới lên trên.
Loại xương cốt vong linh này một khi bị đóng băng, sẽ rất dễ bị bẽ gẫy, đổ nát!
Biện pháp của Mạc Phàm đã đề tỉnh mọi người, vị lĩnh đội cũng sở hữu phép thuật hệ băng kia thừa diệp duệ khí của Nanh Cốt Ma Tướng bị Mạc Phàm áp chế, gắt gao đóng băng chân nó lại.
Nanh Cốt Ma Tướng vốn đã gầy trơ xương, hai chân nó lại đỡ lấy toàn bộ thân thể vừa dày vừa nặng, vì thế chân là vị trí dễ dàng đánh nát nhất!
Băng sương là phép thuật có tính kéo dài lâu nhất, rất nhiều người đều sẽ quên rằng lúc đầu nó không có tạo thành được bao nhiêu uy hiếp,nhưng sau một quãng thời gian, phối hợp với kỹ năng ràng buộc Băng Tỏa, lực lượng của nó lại tạo thành tác dụng mang tính quyết định.
Phép thuật hệ băng của Mục Bạch và Lĩnh Đội đang từ từ mang đến hiệu quả, băng hàn không ngừng ăn mòn xương cốt Nanh Cốt Ma Tướng, then chốt là bàn chân!!
“Cần thêm đòn nữa!!” Mạc Phàm vẫn quan sát Nanh Cốt Ma Tướng,phát hiện nó di chuyển cũng không cuồng bạo như trước, mỗi bước bước ra đều giống như tốn rất nhiều sức lực…..
“Được, ngay hiện tại… Phích Lịch!”
Mạc Phàm nhanh chóng hoàn thành Tinh Đồ lôi hệ, tay chỉ về trên đầu Nanh Cốt Ma Tướng.
Lôi văn hiện ra, điện quang màu đen theo ánh mắt của Mạc Phàm lóe lên, trong đêm tối, phích lịch màu tím với khí thế kinh tâm động phách đánh thẳng xuống.
Lôi điện thẳng tắp, nhưng chỉ sượt qua người Nanh Cốt Ma Tướng, cũng không trực tiếp đánh trúng thân thể nó…
“Trời đất, ngươi vậy cũng có thể đánh trật?”
“Thứ đồ gì đây, ngươi là đồ ngu xuẩn, phóng kiểu này cũng không trúng??” Tương Lê lập tức mắng.
“Ngu ngốc, câm miệng cho lão tử!” Mạc Phàm lập tức mắng ngược lại một câu.
Vừa dứt lời, đột nhiên dưới chân Nanh Cốt Ma Tướng xuất hiện tiếng vang giòn giã.
“Kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt ~~~~ ”
Đông đảo vết rách xuất hiện tại vị trí then chốt trên bắp đùi và chân của nó, đồng thời đang không ngừng lan tràn ra.