Toàn Chức Thành Chủ

Chương 46: 46





Thanh niên chuẩn sĩ kia ngỡ ngàng nhìn lưỡi thương kê vào cổ mình.
Với anh thì thất bại chẳng có gì cả bởi lúc còn đang là sinh viên thì thất bại với anh nó cũng chẳng có gì to tát.
Một bữa sáng thôi dẫu sao hắn tu vi cũng không được mạnh lắm.
Nhưng bại nhanh như vậy thì hắn hơi bất ngờ rồi đấy.
Bất ngờ cũng không chỉ có người thanh niên kia mà còn là các vị sĩ quan đứng xem nữa.
Thứ nhất, Dương Quang vượt cấp.
Cái này cũng không hiếm lạ gì chỉ là phàm nhân cấp 7 phản sát cấp 8 mà thôi.
Điều này tuy khó gặp nhưng cũng không phải hiếm lạ gì.
Thứ hai là cậu chuẩn sĩ này bại quá nhanh.
3 chiêu.
Cái này cũng quá nhanh đi.
Ngay cả bản thân Dương Quang cũng vô cùng bất ngờ vậy.
Anh không nghĩ rằng mình mạnh mẽ đến vậy.
Đánh bại đối thủ hơn mình hẳn một cấp mà chỉ mất có ba chiêu.
Điều này nằm ngoài sức tưởng tượng của anh.
Căn bản là từ ngày biết đánh đấm bây giờ cuộc sống của anh vẫn là ngập hành.
Thật, ngày xưa thì là của Dương Hách còn sau này khi luyện tập với kirows thì hành phải nói là ngập mồn nhét vô lỗ tai.
20 ngày khổ luyện với kirows trừ lúc ăn ngủ nghỉ à không cả bữa ăn kirows vẫn tận tình bón hành cho Dương Quang đều đặn.
Người duy nhất không bị bất ngờ là kirows.
Kirows nắm rõ thực lực của Dương Quang thậm chí còn hơn cả bản thân hắn.
Nhìn thanh niên vừa tốt nghiệp lại ôm cây thương thì kirows đã có kết quả trong tay rồi.
Tuy nói 1 tấc dài một tác lợi nhưng một tấc ngắn một tấc hiểm a.
Tuy thương có lợi về tầm đánh nhưng với bộ chiêu thức cực kỳ linh hoạt và khó chịu của thì lợi thế tầm đánh của thương sẽ nhanh chóng bị Dương Quang xóa sổ khi tiếp cận được thanh niên một cánh nhanh chóng.
Tại cận thân thì mặt thuận lợi của Dương Quang lại được phát huy tối đa đồng thời mặt trái của các lợi vũ khí dài lộ ra chúng quá cồng kềnh thiếu đi sự linh hoạt.
Mặt khác nguyên nhân chính ở đây là thanh niên kia vẫn còn non.
Đúng vậy non.

Là người chiếm tiên cơ trước mà vẫn thua thì quá non.
Nếu để kirows mà cầm cây thương kia Dương Quang không bị đâm thành cái sàng thì kirows đâm đầu xuống đất.
Mọi người ngỡ ngàng thì ngỡ ngàng nhưng chiến đấu cũng đã kết thúc.
Không bao lâu sau một vị hạ sĩ lên đài ,tu vi tụ khí cấp 1.
— QUẢNG CÁO —
Lúc này một trung niên cao lớn đi lên cơ bắp cuồn cuộn.
Thấy trung niên này lên đài kirows thầm nhủ thôi toang rồi.
Trong khi kirows còn đang suy nghĩ làm thế nào để Dương Quang có cửa thắng thanh niên này thì Dương Quang vô cùng phấn khởi lên đài.
Anh vô cùng hưng phấn sau trận đầu vừa rồi.
Sau trận đấu đó anh tự tin hơn hẳn luôn.
Hai người đứng đối diện nhau bắt đầu thủ thế.
Một vị giáo quan ban đầu xung phong làm trọng tài chuẩn bị tuyên bố bắt đầu trận đấu thì”KHOAN”.
Kirows hô to trì hoãn hành động ra hiệu bắt đầu của vị trọng tài kia.
Lúc này mọi ánh mắt đều đổ dồn vào kirows.
Đối diện với bao nhiêu ánh mắt đổ dồn vào mình kirows vẫn bình tĩnh mặt không đỏ chân không run.
“Ban sáng thằng bé chưa ăn gì bây giờ hơi đói không biết có thể tạm ngừng giải lao ăn sáng một chút được không ?”
Nghe thấy kirows nói vậy thì mọi người đần mặt ra kiểu (??? ???)?
“chưa ăn sáng?? Xin nghỉ giải lao để ăn sáng???”
“Muốn hội ý hay cái gì thì nói mệ đi ?? ăn sáng ??”
Tuy trên mặt Dương Quang cũng đầy sự ngờ vực nhưng Dương Quang vẫn lựa chọ tin tưởng kirows:;
“Đúng quả thật ta rất đói có thể xin nghỉ giải lao một chút để ăn cho đỡ đói không? đói không nhấc nổi tay luôn.”
Thấy cả 2 người nói vậy mà vị hạ sĩ kia cũng chẳng có ý kiến gì vị sĩ quan kia cũng chẳng nói thêm gì vì luật cũng không cấm ăn uống thêm chỉ cấm sử dụng đan dược hay dược tề tăng phúc và hồi phục mà thôi.
Dương Quang xuống đài thì kirows đã lôi anh ra ngồi vào một chiếc ghế đá.
Sau đó kirows giả vờ cho tay vào trong ba lục lọi một chút nhưng thực ra chỉ là giả vờ thôi chứ thịt hắn để sẵn trong không gian kho hàng hệ thống rồi.
Mặt khác Dương Quang hắn cũng được kirows cho một con nhện thu thập với vai trò như một chiếc không gian giới chỉ.
Ukm Dương My cũng có 1 con.

Đừng bảo chỉ một chiếc không gian giới chỉ nho nhỏ.
Nếu đem bán 500 đồng vàng coi như là đại tiện nghi rồi.
Cho nên kirows vẫn bắt hai người giấu đi.
Một mặt là để làm lá bài tẩy.
Trong những lúc nguy cấp nhất tự dưng xuất hiện một thứ gì đó sẽ khiến cho kẻ địch trở tay không kịp.
Mặt khác là điệu thấp a.
Điệu thấp a.
Lôi ra cả một tảng thịt hun khói khổng lồ tầm 7 cân trái phải.
Kirows vừa cắt vừa đưa cho Dương Quang vừa nói;— QUẢNG CÁO —
“Bây giờ vừa ăn vừa vận công khôi phục nội khí đi.

Đồng thời ăn lấy một bụng no lên đó tiêu hao dần dần.Không cần công kích mà mài chết hắn ta.

Đối thủ của em không dễ sơi đâu.

Thằng nhóc vừa rồi chỉ là nó quá non thôi nên đừng có ảo tưởng.”
Bên ngoài mấy vị sĩ quan nhìn thấy kirows lấy ra một tảng thịt to lớn từ trong balo ra thì cũng trợn tròn con mắt.
” má ăn thật à.

Nhiều thịt như vậy tính ăn bể bụng luôn à”.
Nhưng khi thấy Dương Quang chỉ sau 15 phút gọn gàng sạch sẽ tiêu diệt hết khối thịt kia thì ai cũng phải thốt lên trong lòng
” cơm mẹ nấu bụng trâu”.
Thấy Dương Quang lần nữa bước lên sân đấu vị, hạ sĩ kia cũng bước lên theo.
Đứng trước mặt Dương Quang vị sĩ quan kia có vẻ trâm trọc:
“Sao ăn no chưa nhóc.”

Nghe thấy vị hạ sĩ kia cà khịa mình Dương Quang cũng bình tĩnh trả lại:
“Dạ cũng chỉ tàm tạm thôi ạ chốc có gì về ăn thêm sau ạ.”
Câu trả lời của Dương Quang khiến cho mọi người hơi choáng.
Xuýt nữa thì cắm đầu xuống đất
” cơm mẹ nấu mày là trâu sao mà ăn nhiều thế”.
Nói thế thôi nhưng trận đấu cũng rất nhanh bắt đầu.
Cả hai lao vào nhau.
Ban đầu hai người không sử dụng bất kỳ chiêu thức gì cả.
Quyền đối quyền, cước chặn cước.
Chủ yếu là vị hạ sĩ kia trước tấn công ,sau đó Dương Quang ứng phó chặn lại.
Điều khiến cho mọi người bất ngờ là lực lượng của Dương Quang vậy mà chặn được các cú đấm của vị hạ sĩ này.
Chứng tỏ tố chất thân thể của thanh niên này quá kinh khủng.
Sau khi đối bính một lúc, không có hiệu quả vị hạ sĩ ngay lập tức xoay bài.
Ông ta bắt đầu đưa linh lực vào nắm đấm bắt đầu sử dụng võ kỹ đồng thời thân vị cũng tạm thời lui lại để vận khí kéo khoảng cách.
Dương Quang thấy thế công bỗng nhiên thoáng dừng lại thì trong lòng anh kêu thầm không ổn.
Ngay lập tức nội lực vào chân -mãnh đạp.
Mãnh đạp vừa đạp xuống đất, Dương Quang ngay lập tức dựa vào lực phản chấn lùi lại phía sau kéo khoảng cánh với trung niên nhân kia.
Nói thì nhiều nhưng thực tế chỉ trong chớp mắt thì tay phải vị hạ sĩ kia đã vung ra mang theo linh khí bàng bạc về phía Dương Quang.
Tuy đã nhạy cảm phát hiện ra sử dụng mãnh đạp để lùi về phía sau nhưng Dương Quang chỉ chánh được nắm đấm thôi còn quyền khí thì không.
Anh cảm thấy ngực mành đau sót.
Nén đau đớn Dương Quang cũng thu thân thủ thế vững chắc bộ vị.
— QUẢNG CÁO —
Anh cũng âm thàm tích tụ nội lực vào tay mình chuẩn bị nghênh tiếp vị hạ sĩ đang dũng mãnh tiến về chỗ anh.
Vị hạ sĩ kia khi thấy Dương Quang chủ động lùi lại tránh thoát được một quyền kia của mình thì cũng thoáng ngạc nhiên song rất nhanh tay phải một lần nữa lại tụ lực lao tới Dương Quang.
Khi vị hạ sĩ tới gần thì Dương Quang hai tay cũng thuận thế đấm ra.
Đồng thời cả người anh cũng gồng lên tựa như hai nắm đấm là hai quả tạ lớn mà anh phải dùng hết sức để kéo nó về phía trước vậy.
Anh gầm lên “ hoàng quyền bạo phá”.
Cũng lúc này vị hạ sĩ kia cũng bị khí thế của Dương Quang ảnh hưởng rống lớn “vẫn tinh quyền”.
Ngay sau đó ba nắm đấm chạm vào nhau ,ngay lập tức linh khí bừng nổ “ầm”
Cả hải đều bị chấn lùi lại phía sau.

Từ khóe miệng hai người đều trào ra máu tươi.
Dương Quang bị bắn lùi lại 3 mét còn vị hạ sĩ chỉ là bắt ngửa ra ngay phía sau mà thôi.
Vị hạ sĩ nhanh chóng đứng dậy còn Dương Quang thì chậm rãi chống tay từ từ.
Phải đến khi Dương Quang nôn ra một búng máu đọng thì mới đứng thẳng được.
Nhưng khi Dương Quang vừa đứng dậy thì vị hạ sĩ đã lao đến ôm chặt lấy Dương Quang đẩy về phía sau.
Bị vị hạ sĩ ôm lấy đẩy về phía sau Dương Quang chợt bừng tỉnh nhưng không kịp nữa.
Vị hạ đã hung hăng ném thẳng Dương Quang bay ra khỏi sân đấu.
Sau khi quăng Dương Quang ra khỏi võ đài vị hạ sĩ quay đầu lại.
Đúng lúc này ông ta bị một cú đá quét thẳng vào má phải khiến ông bị choáng váng và lộn xuống đài.
Sau đó thì Dương Quang tiếp đất trong sự ngỡ ngàng cũng như bàng hoàng của toàn trường.
Về Dương Quang thì nhìn kirows rồi nở một nụ cười tươi rói :
“em đã làm được”
Nhìn Dương Quang cười với mình kirows cũng đi đến mang theo một chiếc khăn đưa cho hắn rồi nói:
“Làm rất tốt.

Ứng biến rất khá.

Trong khoảnh khắc mà dùng được cả và chứng tỏ em cũng là một thiên tài đấy.”
Nói rồi kirows cũng lấy trong ba lô ra một khối thịt to không kém gì khối nãy đưa cho Dương Quang :
“Ngồi nghỉ ngơi hồi phục đi ,vậy là quá tốt rồi.”
Sau khi xác nhận Dương Quang dừng lại khiêu chiến thì vị sĩ quan kia cũng tuyên bố quân hàm khởi đầu là hạ sĩ trong khi mọi người vẫn còn xôn xao bàn tán về pha lật bàn của Dương Quang.
“Này ngươi thấy không.

Thanh niên vừa rồi lực phản ứng cũng nhanh quá đi.

Vừa bị ném ra nhanh chóng ổn định tư thế trên không song phi lao về sân đấu.

Còn nữa cú đá quét trên không cũng quá mạnh đi”
“ đúng ,đúng thanh niên này tương lai vô khả lượng ha”.