Toàn Dân Lãnh Chúa: Từ Goblin Tiến Hóa Bắt Đầu

Chương 77: Đánh mặt



Chương 77: Đánh mặt

Vừa xuống lầu đã thấy dưới bàn ăn đã ngồi một bà già cũng tầm 60 tuổi, thêm 1 ông bác, 1 ông chú cùng 2 người vợ của họ, theo sau cũng là 3 đứa con trai cùng 1 đứa con gái, là con cái của 2 ông chú bác này mà Vô Khương cũng không muốn đặt bọn này vào đầu

Hắn cũng nhận ra không còn thời gian chơi trò trang bức vớ vẩn, toàn cầu dị biến không biết lúc nào bắt đầu, bản thân chưa chuẩn bị thứ gì, lần này phải chuẩn bị cho tốt, tinh hoa một tinh cầu không phải không quý hiếm

Nghĩ xong, hắn liền liếc sang Miêu Ngư cũng đành thở dài, định rằng lần này một mình hành động để giao du giữa 2 thế giới chủ yếu là c·ướp đoạt về cho bản thân sử dụng lúc sáng thế, mà lúc này lại có thêm một đứa em gái, mà c·hết nhất là thân nhân là bố mẹ nuôi lại cực kỳ chu đáo lo cho hắn, làm người, phải biết báo ân, hắn cũng không thể mặc kệ cô em gái này bơ vơ như này được, nhất là nhan sắc của cô nàng là cực phẩm, có trời mới biết biến dị xong thế giới loạn lạc như nào, mà phụ nữ đẹp là dễ gặp nguy hiểm nhất trong thời kỳ này

“2 đứa oắt con các ngươi làm gì bên trên lầu mà lâu vậy hả ? có biết tôn trọng trưởng bối không ?”

“Hừ, cha mẹ nào con nấy, đều vô lễ như nhau”

Câu thêm câu vào đám ngươi kia thay nhau cứ nói như không biết chán, sớm quen với hoàn cảnh này Vô Khương cũng cầm tay Miêu Ngư về chỗ bình thường của mình

Đám người kia như chưa hả giận nhưng cũng không nói gì thêm chỉ hừ một tiếng rồi kêu đám thiếu niên ngoài kia vào ăn

“Miêu Ngư, mang thức ăn ra đi, bọn ta cũng chờ lâu rồi”

Miêu Ngư nghe lão bà nói vậy cũng không biết nói gì, đám người này đột ngột đến nên cũng chưa chuẩn bị gì, mà lúc này trên ti vi cũng phát về các đoạn ghi hình



“Xin thông báo quý đồng bào của Hoa quốc, qua nghiên cứu lịch sử của các nhà sử học của chúng ta, nhận thấy rằng biển đông cũng đã được các vị vua cổ đại tìm ra từ lâu, vì vậy đã đề xuất lên thế giới đ·ường l·ưỡi b·ò, toàn bộ quần đảo trên đường đấy đều thuộc về chúng ta và cũng đã được phần lớn các nước trên thế giới thông qua, cụ thể là gấu quốc, vậy nên đất nước chúng ta đã thành công lấy lại lãnh thổ và bồi đắp các đảo nhân tạo, cụ thể gọi làm tỉnh tam sa, thuộc Long quốc chúng ta”

Nghe ti vi nói xong, Vô Khương cũng vô thức đặt mặt vào ti vi, hàng loạt cái bằng chứng không biết bọn này lấy từ đâu ra đưa lên

“Sự kiện này đáng lẽ phải xảy ra trước đó, mà bây giờ mới bắt đầu? hay đây mới là thủ đoạn mị dân của bọn nước này?”

Vô Khương nhìn nhìn xong cũng khó chịu trong lòng, dù sao trước kia hắn cũng sinh ra ở việt nam, mà lần này cũng được người dân ở biên giới cưu mang khoảng thời gian dài

“Lần này, phải cho lũ này trả cả vốn lẫn lãi mới xong a”

Nói xong, Vô Khương cũng đang nhìn bà già kia cùng đám cậu bác nạt nộ Miêu Ngư, đám thiếu niên kia cũng bắt đầu dè bỉu cô nàng, mà Vô Khương cũng không xen vào vội

Thế giới sắp đi vào dị biến, hắn sẽ nguy hiểm hơn nhiều mà hắn cũng không chắc sẽ ở bên cạnh bảo vệ Miêu Ngư được mãi, cho nàng hiểu được nhân tâm, biết người tốt, biết người xấu, biết cách chịu áp lực, tuy mới 14 tuổi vẫn còn đang chưa trưởng thành nhưng nàng ta cần trưởng thành sớm

Nạt nộ Miêu Ngư một lúc xong, bà già cũng đánh ánh mắt sang Vô Khương

“Tên con nuôi như ngươi còn dám ở nơi này nhìn bọn ta ? không lo mà chạy đi mua đồ cho cậu bác các ngươi đi, hay cha mẹ ngươi lúc sinh ra ngươi cũng phế vật như ngươi?”



Bác cả ánh mắt chán ghét nhìn Vô Khương xong cũng nói đến Miêu Ngư

“Được rồi Được rồi mẹ không cần trách Miêu Ngư, nàng ta cũng còn nhỏ, không hiểu lễ độ cũng đương nhiên, nhất là còn sống với thằng con hoàng này, Miêu Ngư, thực ra bác đến đây để bàn bạc về tài sản còn lại của cha mẹ con, người ngoài như tên này, bác nghĩ hay là cho ra ngoài đỡ ảnh hưởng đến chuyện gia đình chúng ta ?”

Nghe vậy đám người kia cũng xúm vào

“Đúng a, Miêu Ngư, cháu ..

Chưa nói hết câu, Miêu Ngư ánh mắt cũng đanh lại nhìn đám họ hàng này, từ nhỏ vì là nữ nên lúc về quê bị trọng nam khinh nữ nàng cũng không có thiện cảm gì với đám họ hàng này, lúc họ hàng còn khó khắn cha mẹ nàng cũng lặn lội giúp đỡ, nhưng lúc sa cơ lỡ vận thì không ai chìa tay ra, may còn vận khí nên vớt vát lại ít nhiều nhưng giới hạn là đến lúc mất đi người thân của mình, Miêu Ngư cũng nhìn ra bộ mặt thật của những tên này, nàng cũng chỉ có thể dựa vào Vô Khương để còn giữ tâm lý đến bây giờ

Với nàng, Vô khương như ánh sáng dẫn nàng đi, cũng như là điểm tựa duy nhất cho nàng lúc này, nhất là khi nhà nội nàng nhìn thấu bản chất còn nhà ngoại ở Việt Nam xa xôi không thể nhờ vả gì

“Vô Khương là anh trai của con, anh ấy không cần đi đâu hết”

Vô Khương cũng chán ngấy nhìn đám này, biểu hiện của Miêu Ngư hắn cũng nhìn được trong mắt, cũng thầm yên tâm vài phần, nàng sinh ra đã thông minh, nhờ biến cố trưởng thành trước tuổi rồi họ hàng như đâm sau lưng cũng làm nàng hiểu được phần nào bản chất con người, thế này đã đủ rồi

Hắn cũng không phải ngồi im nữa, còn nhiều việc cần chuẩn bị, mà lần này hắn cũng cho Miêu Ngư học bài học nên làm gì khi bị người ta ngồi trên đầu mình



“Bà già, không im miệng lại, bà tin ngày hôm nay là ngày giỗ của bà không ?”

Vô Khương không hét lớn, không căng thằng cũng không b·ạo l·ực, hắn chỉ ngồi im, mỉm cười nhìn thẳng vào mắt bà già này, giọng nói bình bình nhưng lại như mang làn gió lạnh quét qua người, đến người nghe cũng rét run

2 chú bác nghe vậy cũng sững sờ một lúc, rồi gân trán nổi lên, ông bác đang định nói cái gì đấy thì một cái bát lớn đựng canh nóng bay thẳng mặt ông ta

Đùng

“OAaaaa nóng, nóng quá “

Ông ta mới kịp hét vài câu, Vô Khương liền cầm cái bát còn lại ném thẳng tiếp vào mặt ông ta, nhưng trên môi hắn vẫn là nụ cười mỉm đấy, khuôn mặt thư thái như không làm gì, mà giọng cũng bình bình chậm rãi

“Ồn quá, vặn nhỏ âm thanh lại, được không ?”

Vừa nói xong, hắn cũng cầm cái bát lớn còn lại ném tiếp vào mặt ông ta, mà lúc này cả bầu không khí cũng quỷ dị lạnh đi, đám thanh niên lúc đầu định lấn tới mà nhìn ông bác kia máu chảy khắp đầu mà mặt bị canh nóng làm bỏng, bọn họ cũng run chân không dám làm gì

Thấy đám kia cũng run không dám nói gì thế, hắn nhẹ nhàng nói

“Ăn cơm, mọi người bắt đầu ăn tối đi, Ngư nhi cũng vất cả nấu ăn rồi, tuy làm hơi nhanh nên không được chuẩn nhưng cũng ngon lắm nha”

Hắn nói xong cũng bắt đầu ăn, mà đám người kia cũng không dám đả động gì đến chuyện gì, mà bởi vì lúc Vô Khương ném bát hắn cũng đã điều chỉnh lực cũng như vị trí ném vì vậy trúng ông ta cũng chỉ là v·ết t·hương chảy máu ngoài da, dọa ngươi chứ không tổn thương, để vài phút cũng sẽ ngưng chảy, ông ta đứng dậy nét mặt sợ hãi không dám nói gì cũng bắt đầu ăn, mà riêng bà già kia tay run lên múc không nổi miếng canh

Cứ thế bữa tối qua đi cho đến khi đám người đều ‘xin phép’ ra về trước, đương nhiên rửa bát chùi lại vết canh đổ không đến lượt Miêu Nhi làm
— QUẢNG CÁO —