Toàn Dân Lãnh Chúa: Từ Goblin Tiến Hóa Bắt Đầu

Chương 82: Giết



Chương 82: Giết

Nhìn nàng đeo dao găm cùng các loại áo được chuẩn bị từ trước xong, Vô Khương cũng xem hiểu cách hoạt động của cái luật chơi này, bỏ qua ngón tay vàng của mình chưa giúp được cái gì, hắn cũng xem như có hack đầu tiên nhờ chuẩn bị kỹ càng này, hắn dám chắc rằng ngoài bản thân ra chưa có 1 con người nào lên được cấp 4, hắn đoán cao nhất cũng là level 2

Còn với động vật thì bản thân không quá rõ ràng, bởi vì trong vườn thú kia đám cá voi sát thủ cùng một số con sư tử hổ đã level 2, còn có 1 con bạch tuộc khổng lồ cũng sắp level 3, hỏi vì sao hắn biết ư ? bởi vì chỉ số bọn đó thể hiện ra khi trong lồng hoàn toàn vượt qua tốc độ của hắn khi lên cấp 2

Động vật có lợi thế hơn hẳn con người đó chính là bọn nó có chỉ số bản thân cực cao, bởi vì sống trong hoang dã từ lâu mà trong môi trường g·iết nhau để sống, từ đó cũng thui rèn ra các chỉ số cao khác biệt, giống như con báo khi trưởng thành dù vẫn level 1 nhưng tốc độ đã đạt trần level 2, còn con người thì khác, sống trong hòa bình đã lâu mà c·hiến t·ranh cũng là c·hiến t·ranh súng ống, vì thế nên chỉ số cơ bản không vượt quá được người trưởng thành khỏe mạnh là bao, vì thế nên chỉ vừa dị biến xong thì hơn 1 nửa dân số không chịu nổi loại cải tạo cơ thể mà c·hết đi

Bỏ qua cái đấy, Vô khương bây giờ đang muốn bằng tốc độ nhanh nhất đến nơi mới để bắt đầu săn bảo vật, lợi thế bây giờ đang về tay mình, sức chiến đấu đã đến level 4, level 4 là khái niệm gì ? là khái niệm nhảy một cái đã lên hơn 3m, đấm tay một cái cũng trên 400 cân, không tận dụng bây giờ thì lúc nào nữa

“Vô Khương ca ca, theo nhân viên chế tạo thì kiếm, giáo, khiên các loại v·ũ k·hí sẽ được hoàn thành trong vòng 4 tiếng nữa, còn loại thuyền gỗ đã chuẩn bị từ trước, chỉ thay một số linh kiện nên bây giờ cũng sẵn sàng hạ thủy, nhóm quân lính cũng đã bắt đầu trang bị cho bản thân đầy, nhưng thế giới vừa mới dị biến mà đã chuẩn bị di chuyển như này có quá nguy hiểm không ?

Em thấy đám động vật dị biến nhìn kỳ dị mà mạnh mẽ lắm, động vật trên cạn đã như thế thì dưới biển còn kinh khủng như nào”

Đúng vậy, trên mặt đất con người đã khám phá hầu hết không sót cái nào, nhưng đại dương luôn là bí ẩn kể cả đối với nền khoa học hiện đại bao giờ, mấy nghìn năm phát triển mà mức độ hiểu biết của con người với đại dương còn không bằng trên vũ trụ, sinh vật càng xuống sâu thì càng to lớn, càng mạnh mẽ, không đâu xa cứ so kích thước của động vật lớn nhất trái đất trên cạn là voi châu phi với cá voi xanh là đủ hiểu chênh lệch như nào

Nhưng Vô Khương biết, nếu không đi lúc này thì đến lúc đám động vật dưới nước làm quen với dị biến thì càng phiền phức hơn, mà tệ hơn nơi đặt chân của bọn hắn là đảo, bốn bề là nước

“Nghe anh, bây giờ mới là thời điểm đẹp nhất, tí nữa em để lại phần lớn lương thực cho đám nhân viên còn ở lại, quân lính 30 tên kia cũng nhắc nhở bọn hắn chuẩn bị di chuyển, mục tiêu chuyến đi lần này là điểm có tinh hoa màu lục, quần đảo hoàng sa và quần đảo trường sa”

Nghe lời Vô Khương Miêu Ngư cũng bắt đâu rời đi chuẩn bị đồ cho mình, Vô Khương cũng bắt đầu đi xung quanh đảo xem xem thông tin mình tự thu thấp có thay đổi hay thiếu gì không

Cứ vậy thời gian đã trôi qua 4 tiếng, con tàu bằng gỗ lớn cũng đã ra khơi, trên thuyền có tổng cộng 32 người, gồm 30 tên lính cùng Vô Khương và Miêu Ngư, đúng như Vô Khương dự đoán, các loài động vật trên biển bởi vì thời gian thích ứng quá ngắn nên vẫn theo thói quen cũ tránh tàu thuyền đi lại

Nhìn các quần đảo nhọ tụ thành 1 quần đảo lớn càng ngày càng gần, Vô Khương đối chiếu trí nhớ bắt đầu đi theo cuối cùng cũng đã đến quần đảo đầu tiên gần đảo hải nam nhất, quần đảo Hoàng Sa

Đến quần đảo Hoàng sa, vừa bước vào hắn đã thấy vị trí các hòn đảo nhỏ nằm san sát nhau, cây cỏ cũng mọc lên um tùm, nhưng may mà lúc này không phát hiện con vật nào biến dị quá lớn, nhưng ngay khi vừa tiến đến gần hòn đảo đầu tiên một tiếng vang cảnh báo, giọng nói cứ líu lưỡi lại với nhau cực kỳ khó nghe, may mà Vô Khương cũng đã học trước toàn bộ thứ tiếng trên trái đất hắn cũng đã biết được đây là tiếng Hoa quốc

“Cảnh báo tàu thuyền lại gần, đây là lãnh thổ của Hoa quốc, nơi này thuộc về Huyện Tam Sa thuộc tỉnh Hải Nam, nếu đến gần hơn sẽ có bị t·ấn c·ông bởi Hải Quân”

Tiếng cảnh báo vang lên 3 lần xong, 1 con t·àu c·hiến bọc thép cũng đã xuôi dòng hướng về phía thuyền của Vô Khương

Nhìn thấy t·àu c·hiến bọc thép lại gần hắn liền cau mày lại, bởi vì dị biến nên các vật liệu không thẻ ghép lại hoàn chỉnh như thế được, mà còn nổi đi lên được dòng nước, nếu tàu này thực sự hoạt động được thì đây là bất lợi lớn, bởi vì nếu nó dùng được thì súng ống hiển nhiên có thể sử dụng

“Súng ống đạn pháo ở căn cứ ta không dùng được, lựu đạn cũng không, mà trong vòng 4 tiếng thì bọn hắn không thể sửa nhanh như vậy được, phải có gì đó sai số ở đây”

Vừa ra lệnh cho thuyền chạy chậm lại, ánh mắt bắt đầu đặt về con t·àu c·hiến đang đi thẳng về phía mình, càng đến gần hắn liền phát hiện trên tàu có khoảng hơn trăm người cũng được vũ trang đầy đủ, nhưng không phải súng ống mà là dao, rìu các loại v·ũ k·hí lạnh, mà đến gần hơn thì đã thấy được một số chỗ rất nhỏ của thuyền bị nứt ra

Đến đây hắn cũng đã yên tâm về v·ũ k·hí hiện đại, trước khi chọn tập kích 2 quần đảo này hắn đã điều tra q·uân đ·ội c·hiếm đ·óng nơi này, bởi Hoa Quốc ngang nhiên vẽ đ·ường l·ưỡi b·ò vì vậy nên đã đưa t·àu c·hiến với đại lượng bộ đội đi chiếm, đồng thời cũng đuổi hết q·uân đ·ội còn lại về, vì vậy cũng rõ ràng hơn thế cục ở đây

ở quần đảo Hoàng Sa này, nơi bọn hắn đóng quân là hòn đảo Phú Lâm mà bọn nó gọi là Tây Sa, nơi chứa tinh hoa màu lục ở nơi này chính là hòn đảo Hoàng Sa nơi cách một đoạn khá lớn với đảo Phú Lâm

xác định vị trí của đảo Hoàng Sa xong, Vô Khương liền không ngại gì mà lệnh tăng tốc đến trước chiến hạm

thấy thuyền gỗ lớn kia vẫn đang tiếp tục tiến lại gần mình, thiếu tá Tần Minh, là 1 trong 3 phó chỉ huy cả nơi này liền mặt căng cứng lên

“C·hết tiệt, bọn hắn thế mà không sợ chiến hạm chúng ta, pháo súng gì cũng không sử dụng được, thuyền theo người sửa chữa nói rằng vẫn đang tiếp tục khắc phục nếu trực tiếp đâm nó thì lỡ thuyền này mà bị gì đấy thì không gánh được phí phạm a”

Nghe phó chỉ huy tức giận nghiến răng, tên phó thuyền bên cạnh không lo lắng nói

“Tần Minh thiếu tá nếu như không xử lí bọn hắn được từ xa thì lại gần lại sát bên, q·uân đ·ội chúng ta đánh cận chiến a, huynh đệ chiến sĩ Hoa quốc chúng ta học được các thế võ từ cổ để lại hơn nữa tinh nhuệ trải qua các loại trận chiến, đến Anh đào quốc còn bị chúng ta đánh lui thì q·uân đ·ội chúng ta sợ gì”

Nghe vậy, thiếu tá Tần Minh cũng thở dài, hắn đương nhiên không sợ q·uân đ·ội của hắn thua, bởi vì võ công mà q·uân đ·ội luyện tập là tinh hoa ngàn năm của quốc gia, dù lên võ đài thua các võ sĩ châu âu nhưng cũng là do các võ sư không dùng đòn tất sát, nhưng cận chiến cũng có nghĩa có sác xuất b·ị t·hương mà tình hình như này khi các vật dụng đang không sử dụng được, mất 1 binh lính là tổn thất nặng nề
— QUẢNG CÁO —