Toàn Dân Rút Thẻ: Bắt Đầu Sở Hữu Number 107!

Chương 2: Quyết đấu bắt đầu



Mọi người trong lớp nhìn bộ bài đột nhiên xuất hiện trên tay của Nguyễn Phàm đều kinh ngạc, kinh hô lên," Là không gian ma thuật, Nguyễn Phàm vậy mà cũng có không gian ma thuật."

Hà Du che miệng khó có thể tin mở miệng nói ra, Không Gian Ma Thuật chỉ có một bài thủ có thể chưởng khống bộ bài của mình mới có thể sinh ra, đây là chỉ có ở đẳng cấp cao cấp bài thủ mới có thể có.

"Không đúng, đây không phải là không gian ma thuật, vì không có một chút không gian ba động nào."

Một tên nam sinh giống như tri thức rất uyên bát nâng đỡ mắt kính mở miệng sắt bén đánh giá.

"Ngươi làm sao có thể sở hữu một bộ bài được, nói ngươi có phải đã ă·n c·ắp của người khác hay không."

Trung niên nam nhân kh·iếp sợ mở miệng quát to đi lên, hắn là một người rất biết nhìn người, bối cảnh của Nguyễn Phàm hắn đã điều tra rất là kỹ càng, vì như thế, cho nên hắn mới có thể ăn nói ngông cuồng với Nguyễn Phàm như thế, vì hắn cho là, Nguyễn Phàm sẽ không thể nào có thể trở thành một người bài thủ.

Mà bây giờ, Nguyễn Phàm vậy mà có thể lấy ra một bộ bài ra, không biết bộ bài đó ra sao, nhưng ý nghĩ là trung niên nam nhân đã triệt để đắt tội Nguyễn Phàm, nếu mà Nguyễn Phàm thật sự trở thành một người bài thủ, thì trung niên nam nhân sẽ bị Nguyễn Phàm trả thù.

Đây chỉ là xác xuất rất nhỏ, nhưng trung niên nam nhân là người suy tính kỹ lưỡng như thế, cho nên hắn chỉ có nghĩ ra là, Nguyễn Phàm ă·n c·ắp bộ bài của người khác.

Nguyễn Phàm nhìn trung niên nam nhân như nhìn một tên ngốc mở miệng nói ra," Giáo Viên, ngươi nghĩ một bộ bài nói muốn ă·n c·ắp là ă·n c·ắp hay sao, mỗi một bộ bài đều có tinh thần lạc ấn của chủ nhân, ngươi là giáo viên, kiến thức cơ bản như vậy mà cũng không biết."

Bị Nguyễn Phàm trào phúng như thế, trung niên nam nhân khuôn mặt tức giận đỏ lên, hắn mở miệng quát," Thứ không biết sống c·hết, nếu ngươi đã mở miệng khiêu chiến, đừng trách ta ra tay độc ác."

Mắt thấy vậy mà có một trận Quyết Đấu muốn diễn đi ra, mọi người đều hưng phấn đi ra bên ngoài.

Đi ra bên ngoài sân trường, Nguyễn Phàm cùng trung niên nam nhân đứng cách nhau 10 mét, những người còn lại thì đứng cách xa sân đấu bên ngoài nhìn xem.

Bên ngoài sân trường lúc này có một số lớp đang đứng bên ngoài chạy bộ, bọn họ lúc này là trong khóa thể dục, mọi người đều bị trận đấu cho hấp dẫn đi tới.



"Tương Kiến, làm sao Bộ giáo viên lại cùng một tên học viên Quyết Đấu."

Lúc này có một người đi tới một tên trong lớp của Nguyễn Phàm mở miệng hỏi thăm, tên kia liền đem mọi chuyện thuật lại cho người kia nghe.

DUEL

(Nguyễn Phàm LP 4000)

(Bộ Trung Thành LP 4000)

Hai người sau khi hô xong, quyết đấu bàn đã được bọn họ đeo vào trên tay, khi tiếng Duel vang lên, tay phải của hai người cầm bộ bài cũng được lấp đặt vào quyết đấu bàn.

Ngay lập tức, phía trên hai người đều xuất hiện khuôn mặt của hai người, tên, cùng với LP.

LP là viết tắt của Điểm Sinh Mệnh.

Mỗi người khi bắt đầu Quyết Đấu, đều có cho mình 4000 điểm sinh mệnh, nếu điểm sinh mệnh của ai về 0, thì người đó là kẻ thua trò chơi.

"Nguyễn Phàm, đừng tưởng rằng ngươi có được bộ bài thì có thể chiến thắng được ta, ta sẽ cho ngươi nhìn thấy, ta vì sao có thể trở thành giáo viên của Trường Cà Mau này."

"Lượt ta, rút bài."

Bộ Trung Thành tay đeo quyết đấu trên tay đã cầm năm lá bài, tay phải để lên chỗ đựng bài của quyết đấu bàn mạnh mẽ từ bên trong rút một lá bài trên đỉnh của bộ bài đi ra.



Khi Quyết Đấu bắt đầu, mỗi người chơi đều sẽ có cho mình được năm lá bài và lượt của mình đều có thể rút một lá bài lên tay để bổ sung bài của mình.

Trên màn hình của Bộ Trung Thành, số lá bài từ năm lập tức chuyển sang thành sáu.

Trận đấu cũng chính thức bắt đầu, một màn sáng lập tức xuất hiện bao bộc lại toàn bộ sân Quyết Đấu.

Đây là thành quả của việc từ khoa học kỹ thuật tạo đi ra kết giới, nó được nối liền với quyết đấu bàn, quyết đấu bàn sau khi khởi động, nó sẽ lập tức phát ra tính hiệu tới chỗ máy chủ, nhận được tính hiệu về sau, máy chủ sẽ ngay lập tức kích hoạt hình thành kết giới.

Vì quái thú khi được triệu hồi đều là những quái thú hàng thật giá thực, sát thương từ bọn chúng tạo ra bên ngoài đều là chân thật tồn tại, cho nên mới có việc các nhà nghiêm cứu đã phát minh ra kết giới bảo hộ bên ngoài.

Cho nên nói, trở thành một người bài thủ là một chức nghiệp vô cùng nguy hiểm, nếu không cẩn thận có thể sẽ thụ thương, thâm chí là m·ất m·ạng.

Trường hợp người chơi khi quyết đấu tạo thành t·ử v·ong cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì, cho nên các nhà nghiêm cứu đã phát minh ra một loại áo giáp có thể giảm sát thương từ các đón đánh của quái thú lên thân thể con người.

Mà bộ áo giáp mà Bộ Trung Thành đang mặc trên người chính là một công cụ hỗ trợ trong các cuộc quyết đấu hiện nay.

Mọi người nhìn Nguyễn Phàm vậy mà không mặc áo giáp lên thì mới nhớ tới, hắn làm gì có tiền mua một thứ đắt tiền như thế.

Mặc dù bọn họ muốn xem náo nhiệt, nhưng muốn bọn họ nhìn một sinh mạng có thể từ trước mắt bọn họ tiêu vong, chuyện này đối với những học viên này tới nói là một chuyện không thể chấp nhận được.

"Nguyễn Phàm, tiếp lấy này."

Nam sinh đeo mắt kính từ trong ba lô của mình lấy ra một bộ áo giáp ném về phía Nguyễn Phàm, hắn cũng không có từ chối mà đưa tay tiếp nhận rồi mở miệng nói ra," Cảm ơn ngươi, Trần Khải đồng học."



Sau khi mặc lên trên người, Nguyễn Phàm cảm thấy cũng không tệ lắm, mà Bộ Trung Thành nhìn ký hiệu phía trên bộ áo giáp mà Nguyễn Phàm đang mặc in chữ" Trần " thì ghen ghét không thôi.

Áo giáp cùng với áo giáp đều có phân loại, cái của hắn cũng chỉ là hàng hóa bán đại trà trên thị trường, chất lượng coi như cũng tạm được.

Nhưng bộ áo giáp in chữ " Trần " mà Nguyễn Phàm đang mặc lại được làm bằng chất liệu vô cùng quý giá, độ bền bỉ, giảm sát thương đều hơn xa cái của hắn.

"Hừ, cho dù ngươi có mặc cái gì đi chăng nữa, trận đấu này đều phán định đều là ngươi thua."

Bộ Trung Thành hừ lạnh che giấu sự ghen ghét của mình âm dương quái khí mở miệng nói ra, Nguyễn Phàm bình sinh ghét nhất là những người thích nói nhảm," Giáo viên, lượt ngươi đã bắt đầu được ba phút, ngươi có còn muốn chơi nữa hay không, còn có, trận đấu còn chưa bắt đầu mà đã tự tin như thế, ai cho ngươi tự tin."

Bộ Trung Thành tức giận mở miệng quát," Tiểu tử, ta sẽ cho ngươi nhìn xem, sự chênh lệch giữa ta và ngươi lớn đến mức nào."

"Lượt của ta, ta triệu hồi thường một quái thú ở trong tư thế t·ấn c·ông."

"Ra đi Desmanian Devil ( Ác quỷ Desmanian )."

Bộ Trung Thành cầm một lá bài để lên quyết đấu bàn, ngay lập tức, trên sân một quang mang hiện lên, một con chuột to lớn toàn thân xuất hiện trên sân.

(Desmanian Divel, level 4, tộc Beast, hệ Earth, sức t·ấn c·ông 1700, sức phòng thủ 1400)

Sau khi triệu hồi ra Desmanian Divel về sau, Bộ Trung Thành khóe miệng không nhịn được nở nụ cười," Tiểu tử, đừng nói ta khi dễ ngươi, Desmanian Divel sau khi t·ấn c·ông và tiêu diệt được quái thú của đối thủ, ta có thể từ bộ bài lấy một quái thú level 4 hoặc thấp hơn, tộc Beast lên tay."

"Với nó, trên tay ta sẽ không ngừng có thể bổ sung thêm nhiều quái thú, đương nhiên, chỉ có ngươi triệu hồi một quái thú có sức t·ấn c·ông cao hơn nó nhưng ta nghĩ, một tên như ngươi làm gì có tiền có thể mua một quái thú như thế."

"Ta úp xuống vùng ma pháp và cạm bẫy trên sân đấu thêm hai lá bài, lượt ta tới đây kết thúc."

Ps\ cầu truy đọc, đánh giá