Toàn Giới Giải Trí Đang Đợi Chúng Ta Ly Hôn

Chương 99



“Ông chồng thời đại mới” là một chương trình tạp kỹ hoàn toàn mới, tỷ suất người xem đoạn phim mở đầu dài khoảng chừng bốn mươi phút kia một mạch tăng vọt ngồi vững ở vị trí dẫn đầu toàn quốc, số lượng người xem trên internet cũng bỏ xa chương trình xếp sau mình gấp mấy lần. Bốn cặp vợ chồng mỗi một cặp đều có nét đặc biệt riêng của mình, sau khi chương trình được phát sóng, “Người chồng bị bỏ rơi Kỷ Hằng” “Lục Bát Bát” “Lục Lâm Thành quên con trai” đồng thời lên hot search, hình ảnh Lục Bát Bát đứng trước cửa chờ hôn lại bị bố mình bỏ quên được các blogger lớn đăng lên, cảnh tượng khiến người xem vừa buồn cười vừa đau lòng không thôi.

[Sợ rằng đứa con trai này có lẽ là do Lục Lâm Thành nhặt được từ trong thùng rác rồi ha ha ha ha.]

[Bát Bát ngọt ngào quá đi, nhìn thấy cảnh này tôi cũng rất muốn sinh.]

[Bát Bát đừng đau lòng, đến đây dì hôn hôn nào.]

[Lương Yên đúng là người đã chiến thắng cuộc sống này, ông xã đẹp trai, con trai thì đáng yêu như thế, tôi ghen tị.]

[Nhìn thấy bây giờ con gái hạnh phúc như vậy tôi cũng rất yên tâm.]

Có độ hot của đoạn phim mở đầu, dưới sự mong ngóng của tất cả mọi người, tập đầu tiên của “Ông chồng thời đại mới” chính thức được phát sóng.

Lương Yên đang ngồi trong trường quay phát sóng trực tiếp, vô cùng tò mò biểu hiện của Lục Lâm Thành trong chương trình, nhưng mà đây là một chương trình tạp kỹ về sống chậm, chắc hẳn sẽ rất phù hợp với tính cách của anh, có lẽ không khó đâu.

Ngồi bên trái Lương Yên là ảnh hậu Diệp Tô, ngồi bên phải là vợ của vận động viên Vũ Lỗi cũng là vận động viên Vương Văn Văn, trước khi buổi phát sóng trực tiếp được bắt đầu, mấy người bọn họ cũng đã trao đổi nguyên nhân tại sao lại đến tham gia vào chương trình này.

Lý do của Vương Văn Văn đơn giản nhất, bây giờ cô và chồng đã giải nghệ, sau này thường xuyên xuất hiện trong các chương trình tạp kỹ cũng rất tốt, còn Diệp Tô để Kỷ Hằng tham gia vào chương trình này đơn giản chỉ là vì cảm thấy anh suốt ngày cứ ở trong nhà thực sự rất nhàm chán. Kỷ Hằng là một doanh nhân buôn bán đồ cổ với món lời kếch sù, một vụ làm ăn thành công cũng đủ cho cả nhà sống nửa năm trời, thời gian còn lại chỉ ở trong nhà chăm sóc con trai và thúc giục Diệp Tô về nhà với mình, trong lúc tức giận Diệp Tô đã nhận giúp Kỷ Hằng một chương trình tạp kỹ để anh tham gia, tránh để anh mỗi ngày cứ bày ra dáng vẻ oán phụ nơi khuê phòng với mình. Còn về phần Lương Yên, Lục Lâm Thành tham gia vào chương trình này chủ yếu là vì từ lúc vừa mới vào nghề anh đã đứng trên hàng ngũ nam thần được người người săn đón, quá cô độc, bây giờ làm đạo diễn phía sau ống kính cơ hội lộ diện càng ít hơn, dễ dàng mang đến cho người khác một cảm giác không chân thực, cho nên mới tham gia vào chương trình tạp kỹ này để kết nối gần hơn với mọi người.

Một điểm nổi bật đáng xem không thể không kể đến của chương trình này chính là Lương Yên và Diệp Tô cùng xuất hiện trong một khung hình. Diệp Tô sở hữu khuôn mặt điện ảnh điển hình hoàn mỹ tương xứng, đi theo con đường ảnh hậu chuyên nghiệp, còn Lương Yên chính là tiêu chuẩn dung mạo của mỹ nhân, là tiểu hoa thực lực và nhân khí đang ăn khách, cả hai đi trên con đường khác nhau nhưng đều được mọi người trong nghành đánh giá cao, cũng không biết lần đầu tiên hai người xuất hiện trong một khung hình trò chuyện về ông xã của mình sẽ cọ ra tia lửa như thế nào nữa.

Tám giời rưỡi tối, chương trình đúng giờ phát sóng trên đài truyền hình trái cây, khán giả sớm đã ngồi trước màn hình chờ đợi rất lâu, buổi trực tiếp vừa được mở ra đã điên cuồng tràn vào, cảnh quay đầu tiên đập vào mắt chính là hình ảnh Lương Yên và Diệp Tô trong cùng một khung hình.

Mọi người: “Mẹ kiếp! Mỹ nhan bùng nổ!’’

Trong trường quay, dưới sự dẫn dắt của MC chương trình, bốn người vợ mỗi người tự giới thiệu về bản thân xong, sau đó bắt đầu cùng nhau xem màn thể hiện của ông xã ở vùng thôn quê.

Hình ảnh đầu tiên là một nông trang nhỏ yên tĩnh trong núi rừng xanh biếc, tất cả mọi người đều đang lẳng lặng chờ đợi bốn ông chồng xuất hiện.

Người đến đầu tiên là nam diễn viên trung niên Lưu Hạo, sau khi xuống xe nhìn cảnh non xanh nước biếc trước mắt, hắn không kịp chờ đợi nhắm mắt hít một hơi thật sâu rồi mới kéo vali đi đến viện nhỏ trong nông trang.

Ba ông chồng còn lại cũng theo thứ tự đến nơi.

Bốn người đàn ông đều chưa từng quen biết trước đó, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, sau khi bắt tay chào hỏi bầu không khí bỗng trở nên hơi tẻ nhạt. Cũng may đúng lúc này đạo diễn đứng ra phổ biến nhiệm vụ đầu tiên sắp được ghi hình- Chọn phòng.

Nông trang này có tất cả bốn phòng ngủ, điều kiện vật chất trong mỗi căn phòng cũng khác nhau, xa hoa và tiện nghi nhất là căn phòng số một có điều hòa ti vi đầy đủ giống hệt như đang ở trong khách sạn. Căn phòng số bốn tệ nhất chỉ là một căn gác xép nhỏ, ánh sáng vừa nhỏ vừa tối, điều quan trọng nhất là thời tiết giữa tháng sáu nóng nực như thế này nhưng ngay cả một chiếc quạt điện nhỏ cũng không có.

Cách thức chọn phòng rất đơn giản, ê kíp sản xuất đã đưa ra một cụm từ gợi ý là “Ông xã em yêu anh”, người chồng hãy gọi điện cho bà xã của mình, ai dùng thời gian ngắn nhất khiến bà xã nói ra cụm từ “Ông xã em yêu anh” này thì người đó sẽ thắng cuộc, có quyền được chọn căn phòng tiện nghi nhất.

Bốn người vợ đang ngồi trong trường quay nghe được nhiệm vụ này đều vô cùng vui vẻ, mấy ngày trước cả bốn người đều nhận được một cuộc điện thoại, trong điện thoại ông xã của mình tỏ ra ngập ngừng do dự không biết muốn làm gì, không thể ngờ được hóa ra lại là vì nhiệm vụ này.

Lúc Lương Yên biết được hôm đó Lục Lâm Thành gọi điện cho cô hóa ra là đang thực hiện nhiệm vụ, thở dài một tiếng, chỉ biết bất đắc dĩ cười cười.

Người đầu tiên gọi điện là Kỷ Hằng, gọi cho bà xã ảnh hậu Diệp Tô.

Trong khoảnh khắc điện thoại được kết nối ấy, người của ê kíp sản xuất cũng bắt đầu bấm giờ.

Đầu dây bên kia của Diệp Tô rất ồn ào, có lẽ lúc đó cô đang ở phim trường làm việc.

Diệp Tô: “A lô?’’

Kỷ Hằng có vẻ hơi lưỡng lự nhìn về phía điện thoại: “Em đang làm gì vậy?’’

Diệp Tô: “Em đang ở phim trường, sắp phải quay phim rồi, à, không phải anh đang tham vào chương trình tạp kỹ sao, sao còn có thể gọi điện thế này?’’

Kỷ Hằng hơi hốt hoảng: “Anh mượn điện thoại của đạo diễn gọi cho em.”

“Ồ.” Diệp Tô đáp lời, “Anh tham gia vui vẻ nhé, em còn phải quay phim, nếu không có chuyện gì nữa em cúp máy đây.”

Kỷ Hằng quýnh lên: “Chờ một chút!’’

Diệp Tô bị anh ấp úng ngập ngừng đến nhức hết cả đầu: “Có chuyện gì anh nhanh nói đi, em sắp phải quay phim rồi.”

Kỷ Hằng: "À ừ chuyện là… Em cảm thấy em đối với anh…”

Anh còn chưa nói hết, trong điện thoại đã vang lên âm thanh thúc giục bắt đầu làm việc trên phim trường.

Rõ ràng Diệp Tô đã không thể đợi được nữa: “Em đi quay phim cái đã, cúp máy nhé, Kỷ đại lão gia, em yêu anh, tút tút!’’

Trong điện thoại trở thành âm thanh tắt máy tút tút.

Kỷ Hằng: "..."

Ba ông chồng còn lại: “…”

Người của ê kíp: “…”

Câu nói “Em yêu anh” của Diệp Tô, nói rất nhanh nhưng cũng rất qua loa lấy lệ.

Từ lúc kết nối điện thoại đến khi Diệp Tô nói ra câu nói “Ông xã em yêu anh” kia rồi lập tức cúp máy, tất cả chỉ mất hai mươi mốt giây.

Fan hâm mộ đang xem truyền hình trực tiếp cũng ngạc nhiên trợn mắt hốc mồn.

Chuyện này… Con mẹ nó cũng có thể sao?

[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.]

[Kỷ Hằng quá thảm rồi, má ơi, quá thảm rồi!]

[Diệp Tô đúng là nhân viên gương mẫu trong giới nghệ thuật ha ha ha ha.]

[Chắc chắn ê kíp sản xuất cũng không thể nào ngờ được tình huống này!]

[Làm thế nào bây giờ, tôi vừa muốn chúc mừng Kỷ Hằng đã hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian rất nhanh vừa đau lòng cho anh ấy.]

[Hu hu hu Đại Tô ơi, chị bớt chút thời gian ở bên cạnh người chồng đáng thương này của mình đi.]

[Diệp Tô nói em yêu anh thuận miệng như thế chắc có lẽ bình thường nói thường xuyên lắm nhỉ.]

Diệp Tô ngồi trong trường quay nín cười tự giải thích cho mình: ‘’Bởi vì lúc đó tôi đang ở trên phim trường công việc thực sự rất bận, không thể ngờ được anh ấy lại đang làm nhiệm vụ.’’

MC: ‘’Tất cả mọi người đang bảo cô sau này bớt chút thời gian ở bên cạnh ông chồng đáng thương của mình đấy.’’

Diệp Tô mỉm cười gật đầu: ‘’Được được được, nhất định sẽ ở bên cạnh anh ấy nhiều hơn nữa.’’ Ánh mắt cô tràn ngập ý cười, tựa như được trở lại năm đó vẫn còn ở trong Kỷ phủ, Kỷ Hằng ra ngoài buôn bán, cô cũng giống như anh bây giờ, ngày ngày bẻ đầu ngón tay trông mong anh về nhà.

Nên ở bên cạnh chồng nhiều hơn nữa. Diệp Tô nghĩ.

Vũ Lỗi và Lưu Hạo theo thứ tự thứ hai và thứ ba gọi cho bà xã của mình, trong điện thoại bà xã hai người đều rất biết nũng nịu khôn khéo hiểu lòng người, vừa nghe cũng biết quan hệ vợ chồng rất hòa thuận, lần lượt mất ba phút ba giây và ba phút hai mươi giây cuối cùng cũng làm cho bà xã nói ra mấy chữ “Ông xã em yêu anh”.

Đạn mạc đều không ngừng khen ngợi người vợ của hai nhà này rất ngọt ngào, vẻ mặt hai người vợ đang ngồi trong trường quay lúc này cũng tràn ngập cảm giác hạnh phúc.

Đến lượt Lục Lâm Thành gọi điện.

Lần đầu tiên MC chương trình lên tiếng bày tỏ sự mong đợi của mình.

Khán giả đang ngồi xem phát sóng trực tiếp trước màn hình cũng tập trung tinh thần chờ đợi màn thể hiện của cặp vợ chồng quốc dân này.

Lương Yên nhìn dáng vẻ mong chờ của tất cả mọi người, bất đắc dĩ đỡ trán, không đành lòng xem tiếp cảnh tượng phía sau.

Điện thoại nổ ba hồi chuông, cuộc gọi được kết nối.

Giọng nói của Lương Yên vang lên: “A lô?’’

Lục Lâm Thành cũng đang dùng điện thoại của ê kíp chương trình đưa cho, nói: “Là anh.’’

Lương Yên vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc này đã ngay lập tức biết được là ai, Lục Lâm Thành còn chưa kịp nói chuyện thì âm thanh tức giận của Lương Yên đã vang lên: “Anh còn không biết xấu hồ gọi điện về nhà sao, mỗi lần anh hôn em có thể suy nghĩ đến con trai anh một chút được không, hôm nay anh lại quên hôn nó rồi đấy biết không! Bây giờ con trai anh vẫn còn đang tức giận khóc ở nhà đây này!’’

Lương Yên đưa điện thoại ra xa, tiếng khóc tủi thân ủy khuất của đứa nhỏ mơ hồ truyền đến..

Các cô các chú đang xem trực tiếp nghe được tiếng khóc của Bát Bát con tim cũng đau muốn chết.

[Hu hu hu, nghe đứa trẻ đáng thương Bát Bát khóc mà lòng tôi tan nát.]

[Lục Lâm Thành, sao anh có thể làm như vậy với chính con ruột của mình chứ!]

[Bát Bát, tại sao ngay cả tiếng khóc mà cũng đáng yêu đến thế này, trái tim đôi sắp bị “manh” đến phát điên rồi!]

[Lương Yên đối xử với Lục Lâm Thành thật là hung dữ ha ha ha, hóa ra Lục đại đạo diễn của chúng ta ở nhà lại bị vợ quản rất chặt nha.]

Lương Yên không biết nội dung cuộc trò chuyện đang được ghi hình nhưng Lục Lâm Thành lại biết, anh che miệng khẽ ho một tiếng: “Em giúp anh nói xin lỗi với con, lần sau anh nhất định sẽ không quên nữa đâu.’’

Lương Yên: "Những lời này anh đã nói vô số lần rồi đấy! Nhưng không phải mỗi lần đều quên đấy thôi, Lục Lâm Thành, rốt cuộc anh có yêu con mình không vậy.’’

“Đương nhiên anh yêu con rồi.’’ Lục Lâm Thành trả lời vô cùng nghiêm túc, “Nhưng anh còn yêu em hơn.’’

Đầu dây bên kia Lương Yên nghe được những lời của anh đột nhiên trầm mặc.

Khán giả đang xem trực tiếp lại bị câu nói ngọt ngào này làm cho bùng nổ, đạn mạc ngay lập tức tự động biến thành màu hồng phấn.

[Qúa ngọt, thực sự quá ngọt!]

[Anh yêu con nhưng anh còn yêu em hơn, hu hu hu, đây là tình yêu thần tiên gì vậy!]

[Lục Lâm Thành cưng chiều chị quá đi, tôi rất ghen tị với Lương Yên, tôi rất ghen tị với Lương Yên. Qủa chanh.jpg]

[Bát Bát là một đứa nhỏ được lớn lên trong tình yêu thương từ lúc còn nhỏ, tình yêu của bố mẹ chính là sự giáo dục tốt nhất đối với nhóc con.]

Người của tổ hậu kỳ dừng hình ảnh khoảng chừng một giây, sau đó kèm theo hiệu ứng âm thanh chờ đợi.

Lục Lâm Thành đã nói “Anh yêu em” với Lương Yên, không biết Lương Yên cũng nói “Em yêu anh” để đáp lại Lục Lâm Thành hay không đây? Như thế thì Lục Lâm Thành có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Bên kia, Lương Yên nghe được mấy chữ “Anh yêu con nhưng anh còn yêu em hơn” đầu tiên là trầm mặc trong chốc lát, sau đó đột nhiên nói “Chờ một chút.”

Mọi người nghe thấy âm thanh dép lê loẹt quẹt trên sàn nhà, tiếp đó tiếng khóc của Bát Bát càng lúc càng lớn, càng lúc càng vang dội, có lẽ Lương Yên đang đi đến bên cạnh Bát Bát.

Lương Yên nói với con trai: “Không khóc, không khóc nữa, bố con nói rất xin lỗi con này, buổi sáng bố quên, sau này sẽ không quên nữa.’’

Bát Bát đang khóc lớn nghe thấy Lương Yên nói như vậy thì yên tĩnh lại, vừa lau nước mắt vừa nức nở tủi thân nói: “Là… Hức… Là thật… Hức… Sao?’’ Giọng nói nghẹn ngào mềm mại như muốn làm tan chảy trái tim người khác, đạn mạc lại không ngừng kêu rên.

Lương Yên vẫn đang an ủi: “Đương nhiên là thật rồi, không tin con hỏi bố xem, này.’’

Tất cả người đều đang cho rằng Bát Bát sẽ hỏi Lục Lâm Thành có thật hay không, kết quả Bát Bát nghe điện thoại, biết người ở bên kia là bố mình, lập tức nức nở nói: “Bố…Hức… Con yêu bố.”

“Bố, con rất yêu bố nha nha nha.’’

‘’Bối ơi, I love you.’’

‘’Bố ơi, con rất yêu bố!’’

Ống kính máy quay cho Lục Lâm Thành một cảnh quay đặc tả, anh chăm chú nhìn vào điện thoại, lắng nghe con trai nói “con rất yêu bố”, vẻ mặt chưa bao giờ dịu dàng đến thế.

Nhưng anh không lập tức trả lời con trai mà hỏi trước: “Vậy con yêu mẹ không?’’

“Con cũng yêu mẹ, con rất yêu mẹ.” Bát Bát nhanh chóng trả lời.

"Ngoan." Lục Lâm Thành nghe được câu trả lời của nhóc, ánh mắt cực kỳ ôn nhu, “Bố cũng yêu con.’’

Bát Bát vừa mới khóc xong, lúc này còn thở hổn hển, nghe được câu “Bố cũng yêu con” của Lục Lâm Thành, âm thanh trẻ con mềm mại ngọt ngào tựa như đường: “Cảm ơn bố, tạm biệt bố.’’

“Ừ, tạm biệt con.’’

Hai bố con cúp điện thoại.

Dường như Lục Lâm Thành đã quên mất nhiệm vụ phải khiến Lương Yên nói “Ông xã em yêu anh” của mình, trong năm phút trò chuyện điện thoại, ngược lại Bát Bát lại nói không ít câu “Bố, con yêu bố.’’

Đạo diễn chương trình tuyên bố nhiệm vụ của Lục Lâm Thành thất bại.

Trong trường quay, Lương Yên lắc đầu cười cười, sớm biết như thế này cô cũng đã ở bên cạnh bù thêm một câu ông xã em yêu anh rồi.

Nhưng bây giờ, sự chú ý của khán giả đã hoàn toàn không đặt lên việc nhiệm vụ của Lục Lâm Thành thất bại hay thành công nữa rồi, giọng nói nghẹn ngào nức nở ngây ngô của Bát Bát như thể vẫn còn quanh quẩn bên tai khiến khán giả lệ rơi đầy mặt.

Không hề chất vấn tại sao bố lại quên hôn mình, câu nói đầu tiên lại là “Bố, con yêu bố.’’

Đây rốt cuộc là tiểu thiên sứ nào hạ phạm vậy!!

Mọi người ôm ngực nhìn bóng lưng đáng yêu của Bát Bát.

Hu hu hu, nhìn thấy không, chính là đứa nhỏ này, tôi yêu nhóc! Lão tử yêu nhóc!
— QUẢNG CÁO —