Weibo của Tinh Trần Trung Quốc vừa xuất hiện, lập tức khiến cho dân mạng nhiệt tình vây xem:
【YOoooooooooooo】
【666, chứng nhận (chính chủ) phát đường là tuyệt nhất 】
【 Đờ mờ, bá tổng · thật xuất hiện công khai biểu thị chủ quyền 】
【 Đột, đột nhiên cảm thấy có chút ngọt là sao hả? Rõ ràng là tui không ăn CP mà! 】
【 Trước kia Tinh Cầu CP đẩy hăng say như vậy, trong lòng tui thật ra vẫn luôn muốn cự tuyệt, nhưng hiện tại đột nhiên chấp nhận rồi. Tinh Trần nhất định phải đối xử tốt với Thiên Thu đấy 】
【 Tui chỉ muốn hỏi, weibo chính thức này là đại biểu Tinh Trần hay là đại biểu cho Hạ Tinh Hàng đấy 】
【 Bây giờ nhảy hố còn kịp không? Kịp đúng không! Tui tuyên bố hiện tại tui đẩy Tinh Cầu! 】
……
Nhóm Tinh Cầu lập tức thẳng eo ưỡn nguc, bắt đầu cùng nhau phóng phóa hoa ăn mừng:
【 Pháo: nguồn gốc pháo và tập tục đốt pháo trong ngày tết của nhân dân Trung Quốc”> Pháo: nguồn gốc pháo và tập tục đốt pháo trong ngày tết của nhân dân Trung Quốc”> Pháo: nguồn gốc pháo và tập tục đốt pháo trong ngày tết của nhân dân Trung Quốc”>tui biết CP bản mạng của tui là đăng đối nhất thế giới mà!!! 】
【 A a a a a, thật ngọt, tinh cầu is rio!!!!】
【 Trời ạ, không phải là tui đang nằm mơ chứu? CP bản mạng lại thành thật sao?? 】
【 Ha ha ha ha, bổn Tinh Cầu chống nạnh cười to, Song Hồn là thứ gì chứ, Tinh Cầu mới là tuyệt nhất 】
【 Bị cơm chó làm nghẹn nhưng không nỡ nhổ ra, phải làm sao đây.jpg】
【(:з” ∠) nói thật, trước kia tui vẫn luôn não bổ là Châu Báu X Thiên Thu, cảm thấy CP này có chút quá chói lóa, hiện tại trong đầu đều là hình ảnh Hạ Tinh Hàng X Thiên Thu, bỗng dưng cảm thấy mọi chuyện đều hợp lý……】
【 Tui lập tức mở Taobao đặt mua hai thùng ly Tinh Cầu……】
【 Đậu má, chậm một bước, toàn bộ ly Tinh Cầu trên mạng đều hết hàng là sao?!!! Các người đều điên rồi sao? 】
……
Lúc dân mạng còn đang nhiệt tình ăn dưa, hai từ “Tinh Cầu” cường thế xuất hiện ở vị trí thứ năm trên hot search, chính là vị trí marketing phải tiêu tiền mua trong truyền thuyết kia.
Dân mạng:……………………
Mà hành động còn dị hơn vẫn còn ở phía sau, weibo của Tinh Trần Trung Quốc lại đăng bài một lần nữa, tư thế phong tao:
@ Tinh Trần Trung Quốc: Đúng, là tôi mua hot search.
Dân mạng:……………………
【 Xin lỗi, có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm.jpg】
【 Tinh Trần: Thu, em xem, đây là trẫm vì ngươi mua hot search 】
【 Tinh Trần: Trời lạnh rồi, để Song Hồn phá sản đi 】
【 Tư bản độc ác, ông đây vừa vào hố Song Hồn lại nhảy vào hố Tinh Cầu, gian kế của Tinh Trần đã thành công rồi 】
【 Hóa ra, tình yêu thật sự có thể mua được bằng tiền ……】
……
@ Weibo: mua hot search có thể đừng nói ra được không? Như vậy chúng tôi thật sự thực khó xử.
Dân mạng:…………………… Đồng tình.jpg
Sau khi Tinh Trần mua hot search thứ năm, các đề tài như “Tinh Trần vì yêu mua hot search”, “Song Hồn lạnh” cũng thuận thế được dân mạng đưa lên trang đầu, toàn bộ weibo vô cùng náo nhiệt, tất cả đều là tin tức liên quan đến Nhiếp Thiên Thu.
Bùi Thanh lướt Weibo lướt đến rơi lệ đầy mặt, gửi cho Nhiếp Thiên Thu một tin: Thu, cậu xem weibo đi, sắp không khống chế được nữa rồi.
Nhiếp Thiên Thu nhanh chóng trả lời lại: Không cần, em đang nhìn bạn trai đăng weibo.
Bùi Thanh:……………………………………………………
Nhiếp Thiên Thu trả lời tin nhắn xong, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Hạ Tinh Hàng một cái, chỉ thấy hắn cầm di động, dùng weibo chính thức của Tinh Trần Trung Quốc like cho mấy bình luận của nhóm fans Tinh Cầu.
Nhiếp Thiên Thu cười cười: “Cậu làm cũng đủ rồi, công ty quản lý của tôi cũng sắp bị bệnh tim rồi.”
Lúc này Hạ Tinh Hàng mới buông di động, hậm hực nói: “Năng lực thừa nhận của công ty quản lý của anh quá kém.”
Nhiếp Thiên Thu nhướng mày: “Nhưng mà ánh mắt lại rất tốt.” Bằng không cũng sẽ không ký hợp đồng với mình.
Hạ Tinh Hàng nhất thời còn không lời để nói, hắn nghiên người qua, áp Nhiếp Thiên Thu lên sô pha: “Thầy ơi, hay là anh đổi công ty quản lý đi?”
Nhiếp Thiên Thu dùng ánh mắt cười như không cười nhìn hắn, lại nhìn tư thế của hai người, buồn cười nói: “Thời điểm thế này mà cậu vẫn còn tâm tình nói chuyện công việc với tôi sao?”
Hạ Tinh Hàng: “……”
Ý niệm công việc nhanh chóng bị xóa sạch khỏi đầu óc, hắn vùi đầu vào cổ Nhiếp Thiên Thu: “Thầy ơi, em muốn……”
Nhiếp Thiên Thu cọ cọ mũi hắn: “Đừng chỉ nghĩ, hành động đi.”
Hạ Tinh Hàng: “…… Vâng.”
……
Sáng ngày hôm sau, Nhiếp Thiên Thu tỉnh lại, phát hiện Hạ Tinh Hàng còn vẫn duy trì tư thế ôm lấy mình, nhớ lại tình cảnh triền miên tối hôm qua, Nhiếp Thiên Thu không tự giác mà cười cười, nhẹ nhàng mà kéo tay Hạ Tinh Hàng ra.
Chờ đến khi cậu rửa mặt xong liền thấy Hạ Tinh Hàng đã tỉnh, dựa vào gối đầu mắt buồn ngủ mông lung mà nhìn qua, gương mặt xinh đẹp bị ánh mặt trời nhẹ nhàng chiếu vào như đang phát sáng, khung cảnh vô cùng ấm áp.
Nhiếp Thiên Thu đi qua, cúi đầu trao hắn một nụ hôn.
Hạ Tinh Hàng vươn tay ôm lấy cổ cậu, thuận thế làm sâu thêm nụ hôn đồng thời cũng áp cậu xuống dưới thân hắn.
Thời điểm hai người chuẩn bị không kiềm chế được nữa, di động vô cùng không có ánh mắt mà vang lên.
Hai người không thể không ngừng nụ hôn này, Nhiếp Thiên Thu mắt trợn trắng, tiếp điện thoại.
Bùi Thanh nói: “Thu Thu, hôm nay cậu đến công ty một chuyến đi, bên phía công ty muốn bàn chuyện hợp đồng với cậu.”
Nhiếp Thiên Thu “Ừm” một tiếng, tỏ vẻ nghi hoặc.
Bùi Thanh giải thích nói: “Hợp đồng của cậu còn một năm nữa là hết hạn, nhwung công ty muons gia hạn hợp đồng trước, điều kiện cùng tỉ lệ chia lợi nhuận đều có thể điều chỉnh một lần nữa…”
Bùi Thanh đại khái nói qua một lần ý đồ của công ty, tuy rằng không nói chính xác điều kiện cụ thể nhưng cũng để lộ ý tứ rõ ràng, chỉ cần Nhiếp Thiên Thu đồng ý tiếp tục ra hạn hợp đồng, hợp đồng mới sẽ nhượng bộ rất lớn, điều kiện sẽ có nhiều ưu đãi hơn hợp đồng trước đó nhiều.
Nhiếp Thiên Thu nghe xong im lặng một hồi không nói gì, đến tận khi Bùi Thanh không nhịn được hỏi trước: “Thu Thu, cậu có vấn đề gì sao?”
Nhiếp Thiên Thu nghĩ nghĩ, trả lời lại: “Có thể, chiều nay em sẽ đến công ty.”
Cúp điện thoại, Nhiếp Thiên Thu ngẩng đầu nhìn Hạ Tinh Hàng, lại thấy Hạ Tinh Hàng cũng đang nhìn mình, ánh mắt hai người chạm nhau trên không trung rồi lại không hẹ mà cùng nở nụ cười.
Hạ Tinh Hàng hỏi: “Công ty của anh muốn gia hạn hợp đồng trước với anh sao?”
Nhiếp Thiên Thu gật gật đầu.
Hạ Tinh Hàng: “Anh nghĩ thế nào?”
Nhiếp Thiên Thu không có trực tiếp trả lời, hỏi ngược lại: “Còn cậu, không phải tối qua cậu kêu tôi đổi công ty quản lý khác sao?”
Ánh mắt Hạ Tinh Hàng sáng lên: “Vâng.”
Nhiếp Thiên Thu cười nói: “Có phải là cậu muốn dăng ký một công ty quản lý hay không?”
Hạ Tinh Hàng giật mình: “Sao anh lại biết được?”
Nhiếp Thiên Thu đi qua, hai tay chống ở sườn hắn, từ trên cao nhà nhìn xuống người dưới thân: “Đương nhiên là bởi vì yêu rồi.”
Hạ Tinh Hàng:…… Vừa muốn kích động lại vừa cảm thấy tư thế có chút không đúng!
Hắn ôm lấy eo Nhiếp Thiên Thu: “Em muốn cho anh tất cả mọi thứ.”
Nhiếp Thiên Thu thuận thế lăn vào nguc hắn: “Loại chuyện này vẫn nên để người chuyên nghiệp làm thì tốt hơn.”
Hạ Tinh Hàng buồn bực: “Thầy ơi, anh đang từ chối em sao?”
“Đúng vậy.” Nhiếp Thiên Thu thừa nhận mà không hề có chút gánh nặng tâm lý.
Hạ Tinh Hàng: “……”
“Nhưng mà, tôi muốn tự mình lập một phòng làm việc riêng.” Nhiếp Thiên Thu nói tiếp, nhéo cằm hắn một chút, “Cậu làm đối tác của tôi đi.”
Hạ Tinh Hàng tâm tình phức tạp: “Quả nhiên em vẫn luôn được anh bao dưỡng……”
Nhiếp Thiên Thu nhướng mày: “Vậy cậu có muốn hay không?”
Hạ Tinh Hàng không chút do dự: “Muốn.”
……
Công ty quản lý của Nhiếp Thiên Thu kỳ thật vẫn rất không tồi, bằng không cũng sẽ không phát hiện Nhiếp Thiên Thu rồi nhanh chóng nâng cậu nổi tiếng. Tuy rằng hai năm gần đây thể hiện giá trị không quá lớn trong con đường phát triển sự nghiệp của Nhiếp Thiên Thu, nhưng chủ yếu là do bản thân năng lực của Nhiếp Thiên Thu quá mạnh khiến cho công ty quản lý không có đất dụng võ mà thôi.
Hơn nữa mấy năm qua hai bên cũng coi như hợp tác vui sướng, Nhiếp Thiên Thu cùng Bùi Thanh cũng phối hợp thuận lợi, bởi vậy Nhiếp Thiên Thu cũng không tính toán hoàn toàn cắt đứt với công ty quản lý, mà đưa ra yêu cầu mở phòng làm việc riêng trực thuộc công ty quản lý, cùng để cho Bùi Thanh tiếp tục làm người đại diện của mình.
Kỳ thật công ty quản lý của cậu cũng có dự cảm chỉ sợ sau khi hợp đồng đến hạn sẽ không lưu được Nhiếp Thiên Thu cho nên mới chủ động đưa ra điều kiện điều chỉnh hợp đồng với cậu, tuy rằng cuối cùng Nhiếp Thiên Thu vẫn là lựa chọn không tiếp tục gia hạng hợp đồng, nhưng lại tự mình mở phòng làm việc chứ không gia nhập vào công ty đối thủ, hơn nữa phòng làm việc vẫn trực thuộc công ty, đối với công ty quản lý mà nói ít nhất vẫn giữ lại nhãn hiệu Nhiếp Thiên Thu, cuối cùng hai bên cũng tương đối thuận lợi đạt thành nhất trí.
Còn phương thức hợp tác cụ thể sau khi hợp đồng đến hạn còn cần phải luật sư tiến hành xác nhận, hơn nữa còn có một năm giảm xóc kỳ, hai bên cũng không có rối rắm vấn đề này quá lâu.
Buổi chiều Nhiếp Thiên Thu còn có hoạt động, sau khi nói xong liền trực tiếp rời khỏi công ty, trước khi đi thuận miệng hỏi: “Đúng rồi ông chủ, ngài thiếu tôi hai cái bàn phím, khi nào thì quỳ đây?”
Ông chủ: “……”
…
Sau lễ trao giải Kim Bách Hợp, giải thưởng điện ảnh Kim Miêu có sức ảnh hưởng lớn nhất trong nước cũng bắt đầu kéo màn.
《 Hồn Mộng Đào Nguyên 》 bản điện ảnh một đường chạy thẳng, gần như không có gì bất ngờ mà bắt lấy giải thưởng thuộc về kịch bản, nhiếp ảnh, tạo hình, đổi mới kỷ lục đoạt giải của cùng bộ phim ở Kim Miêu.
Nhưng mà không có bất kỳ người nào cảm thấy không hợp lý.
Nhwung mà đến khi công bố giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất là Nhiếp Thiên Thu vẫn khiến cho hiện trường xôn xao một chút, cũng không phải là nghi ngờ thực lực của Nhiếp Thiên Thu, mà là tràn ngập cảm khái.
Nếu là hai năm trước, ai có thể ngờ được, Nhiếp Thiên Thu lại có thể bắt được giải thưởng cao quý nhất nước trong thời gian ngắn như vậy chứ.
Khi đó trên người cậu đều là mấy từ tràn ngập tính tranh luận, lưu lượng đang hot, chỉ diễn phim thần tượng, trăm vạn anti-fan, ẻo lả……
Có rất nhiều nhà phân tích còn trực tiếp nói cậu chỉ là một diễn viên ăn liền trong giới giải trí, sau khi nhanh chóng hot lên cũng sẽ nhanh chóng ngã xuống.
Không ngờ chỉ ngắn ngủi hai năm, cậu một đường quá quan trảm tướng, đứng ở đỉnh cao giới giải trí.
Nhiếp Thiên Thu đứng ở trên sân khấu nhận thưởng, cũng vô cùng cảm khái. Cậu nhận lấy tượng Kim Miêu, ấp ủ một chút cảm xúc, mới chậm rãi mở miệng nói: “Đầu tiên, tôi muốn cảm ơn một người, không có người ấy liền không có tôi ngày hôm nay…”
Nói tới đây, cậu dừng một chút, người dẫn chương trình đúng lúc trêu ghẹo: “Vú em sao?”
Nhiếp Thiên Thu: “……”
Hiện trường cười vang, vú em thực sự quá nổi tiếng, gần như đã thành một trong những nhãn dán trên người Nhiếp Thiên Thu.
Nhiếp Thiên Thu một lời khó nói hết: “Ngài đã nói như vậy, nếu như tôi nói không phải thì có chút không tốt nhỉ.”
Người chủ trì ho nhẹ một tiếng, nỗ lực kéo câu chuyện về lại: “Nói đùa thoi, cho nên người cậu thực sự muốn cảm ơn là ai?”
Nhiếp Thiên Thu nhìn màn ảnh, như là nhìn ngàn ngàn vạn vạn người xem trên cả nước, nói: “Ông ấy tên là Nhiếp Thải, là sư phụ tôi.”
Người dẫn chương trình vừa nghe liền cảm thấy đề tài đến rồi, lập tức hỏi: “Xin hỏi, sư phụ cậu có vai trò gì vậy?”
Nhiếp Thiên Thu lại chỉ cười cười, cũng không nói quá nhiều, chỉ giơ tượng vàng trên tay lên, nhàn nhạt nói: “Sư phụ, di nguyện của người, con làm được rồi.”
Tầm mắt cậu nhìn xuống dưới sân khấu, chạm vào ánh mắt của Hạ Tinh Hàng đang ngồi ở ngay hàng đầu tiên.
Như là xuyên qua muôn vàn sao trời, rốt cuộc cũng gặp nhau.