Mạc Ly hận Nhiếp Thiên Thu đến thấu xương. Sau khi trộm được bí tịch đều vẫn luôn dốc lòng khổ luyện, chỉ là khẩu quyết trong bí tịch có mấy chỗ không được lưu loát lắm, sau khi bà tự luyện thử vài lần vẫn không thể hiểu ra được đạo lý trong này, bởi vậy vẫn luôn chưa từng động đến, chỉ dùng bộ phận vốn ở trên tay của Thương Tuyết Ý mà thôi, nhưng không ngờ Nhiếp Thiên Thu lại có thể phá được chiêu thức của mình, bà không thể động đến người hắn, ngược lại còn bị rơi vào thế bị động.
Thời điểm khẩn cấp như vậy, Mạc Ly cũng bất chấp bí tịch kia có chỗ không được bình thường, mạnh mẽ vận động, chuẩn bị phản công lại Nhiếp Thiên Thu.
Lại thấy Nhiếp Thiên Thu hơi nghiêng mặt đi, lộ ra biểu tình không nỡ nhìn thẳng.
Mạc Ly: “……”
Người này đúng là không coi ai ra gì.
Bà ngưng khí toàn thân, càng ngưng càng dày đặc, nhưng lại không thể phát ra được, sau đó kinh mạch ở các khớp xương truyền đến từng trận đau nhức.
“Không ——” Mạc Ly sự hãi kêu lên, muốn thu tay lại nhưng đã không còn kịp nữa.
Ngay tại thời điểm tất cả mọi người không tưởng được, bà “Phanh ——” một tiếng, ầm ầm rơi xuống đất.
Mọi người trong giới võ lâm: “……?”
Những người đang xem trực tiếp: “……???”
Dung Thi Mặc làm việc tùy theo hoàn cảnh, đầu tàu gương mẫu dẫn theo mấy vị cảnh sát khác tiến lên, súng máy hạng nặng nhắm ngay về phía bà.
Mạc Ly ngã trên mặt đất, thất thanh hô to: “Không có khả năng —— không có khả năng ——”
Dung Thi Mặc thật cẩn thận mà tiến lại gần, ra tay khống chế bả vai của bà. Vốn hắn đã chuẩn bị đối lại phản công của bà ta nhưng không ngờ bà ta lại không phản kháng chút nào.
Dung Thi Mặc nghi hoặc, sau đó rót vào người bà ta một tia chân khí thăm dò, kinh ngạc nói: “Gân mạch bị thương, mất hết nội lực……”
Mạc Ly vẫn còn không thể tin được mà kêu to: “Không có khả năng —— tao là truyền nhân của Hỏa Diễm Thương ——”
Nhiếp Thiên Thu cũng đã nhanh nhẹn rơi xuống đất, nhìn biểu tình hoảng hốt của bà ta, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì cho phải.
Cậu nhìn quanh bốn phía, Mục Tiềm cùng Trì Thái Hành đều đã sa lưới.
Dung Thi Mặc dùng còng tay đặc chế trói Mạc Ly lại, đứng dậy hành lễ với Nhiếp Thiên Thu, sự kính nể phát ra tư tận đáy lòng: “Thầy Nhiếp, lần này ít nhiều cũng nhờ cậu.”
Nhiếp Thiên Thu xua xua tay: “Nên làm, từ hồi tiểu học tôi đã được deo khăng quàng đỏ rồi.”
Cậu nhìn mấy trăm cảnh sát trang bị vũ khí hạng nặng ở bốn phía, kinh ngạc nói: “Mấy anh nhiều người như vậy, lại còn trang bị như thế mà không thể bắt được ba người Mạc Ly sao?”
Dung Thi Mặc nghẹn một chút: “Không phải, vốn mai phục dư đảng Ma giáo là người của thành phố, không ngăn được, chỉ để bọn họ đi bắt những đệ tử Ma giáo có liên quan, sau đó tôi lại nhận được cuộc gọi từ phía biên phòng, nói bắt được một đám người nước ngoài, sau khi thẩm vấn liền phát hiện bọn họ là tới tiếp ứng cho đám người Mạc Ly…… Mấy người Mạc Ly đã sớm liên hệ với tổ chức ở nước ngoài, chuẩn bị sau khi giết cậu xong liền trốn ra nước ngoài, cho bên phía lên liền điều động một đội cảnh sát vũ trang hạng nặng ở gần khu vực này lại đây……”
Dung Thi Mặc giải thích một phen, Nhiếp Thiên Thu nghe xong cũng trầm ngâm một lúc lâu: “Ma giáo thật sự chơi lớn mà……”
Dung Thi Mặc gật đầu: “Thời trẻ bọn họ thông qua Cái Bang Quảng Thành, tập đoàn Thương Long cùng kẹo chín màu thu được một lượng lớn tiền phi pháp rồi chuyển dời đến nước ngoài, hiện tại mấy ‘sản nghiệp’ trong nước bị phá hủy, có lẽ là muốn ra nước ngoài chờ Đông Sơn tái khởi.”
Nhiếp Thiên Thu bừng tỉnh đại ngộ: “Khó trách lại không kiêng dè gì như vậy.”
Nhiếp Thiên Thu nhìn mấy người ma giáo bây giờ bị vũ khí hạng nặng chĩa thẳng vào đầu, thổn thức không thôi.
Sau khi giao lưu với Dung Thi Mặc xong, Nhiếp Thiên Thu lại chuyển hướng mấy người đang đứng ở đằng xa, tư thế của mấy vị chưởng môn vẫn đang duy trì trạng thái nên hay không nên ra tay,, phất phất tay, nói: “Hôm nay mọi người đều biểu diễn rất hoàn mỹ.”
Mấy người được khen ngợi: “……”
Khó chịu, không muốn nói gì cả.
Nhiếp Thiên Thu còn không biết ý đồ anh hùng cứu soái ca của bọn họ, nhìn biểu tình mê man của bọn họ thì có chút không hiểu được, sau đó lại thấy đệ tử cầm điện thoại giúp mình run rẩy đi tới, đưa trả lại điện thoại, nuốt nước miếng một cái rồi nói: “Thầy Nhiếp à, phòng phát sóng trực tiếp của ngài thu được hơn bảy vạn dứa lớn……”
Nhiếp Thiên Thu: “?”
Cậu nhận lấy đi dộng rồi nhìn xem, mới phát hiện phòng phát sóng trực tiếp vẫn luôn mở, lúc này toàn bộ phòng đang vào trạng thái điên cuồng:
【 Tui yêu Thiên Thu cả đời!!! Không, 800 đời!!! 】
【 Tui muốn nói cho toàn thế giới biết idol của tui là tốt nhất!!!! 】
【 Bọn tôi vốn đang đi học, nhưng mới được một nửa thì thầy giáo đã hỏi chúng tôi có muốn xem phát sóng trực tiếp của Thiên Thu không, sau đó chúng tôi liền tụ tập cùng xem phát sóng, toàn bộ khu dạy học đều nghe được tiếng hét của chúng tôi!! A a a a a a!!!! 】
【 Ba tui vốn đặc biệt ghét tôi theo đuổi thần tượng, vừa này tui kêu ông cùng xem phát sóng trực tiếp, hiện tại ông cũng là Thu Quỳ!!! Mọi người đến làm quen một chút lão Thu Quỳ · 63 tuổi 】
【 Đằng trước, tui thì ngược lại, hôm nay bởi vì làm luận văn mà bỏ lỡ đoạn đầu, sau đó ba tui xông vào phòng tui kêu tui phát sóng trực tiếp, con gái quyết định tối nay sẽ rửa chân bỏ táo cho ba 】
【 Có ai ở quảng trường phía tây Dương Xuyên xem phát sóng trực tiếp không? Tòa nhà lớn chỗ quảng trường có một cía màn hình lớn cũng chiếu phát sóng trực tiếp, chỉ có Thu Thu có thể được đến đãi ngộ này 】
【 Nữ sinh ở quảng trường phía tây đây, hiện tại còn ở quảng trường cùng người qua đường và fans kích độngcuồng hoan 】
【 Đảng sai giờ cùng xem phát trực tiếp với chủ nhà, chủ nhà sợ ngây người, hiện tại hoảng sợ hỏi tui có phải người Trung Quốc đều biết võ công hay không】
【 Đảng sai giờ +1, nhưng mà tui xem ở ký túc xá trường học, hiện tại các bạn cùng phòng đều vô cùng kính trọng tui, tui yêu Thu Thu 】
【 Liên Hiệp Quốc thiếu Thu Thu một danh hiệu đại sứ hòa bình 】
……
Đệ tử phái Côn Luân kia thấy bộng dáng một lời khó nói hết của Nhiếp Thiên Thu khi nhìn phòng phát sóng trực tiếp, nơm nớp lo sợ hỏi: “Thầy Nhiếp à, có phải tôi không nên tiếp tục phát sóng trực tiếp không? Vốn tui cũng định tắt đi, nhưng mà bọn họ đột nhiên tặng rất nhiều quà tặng, tui liền không mặt mũi……”
Nhiếp Thiên Thu thấy phát thì cũng đã phát rồi, liền xua xua tay: “Không có việc gì, đều là tấm lòng của fans.”
Cậu trực tiếp đem ống kính nhắm ngay phía mặt mình, mỉm cười nói: “Cảm ơn mọi người đã tặng quà, tôi rất cảm động!”
Nhiếp Thiên Thu vừa lộ mặt nói chuyện, phần bình luận đều là một mảnh kêu sợ hãi, ngay sau đó, phòng phát sóng trực tiếp dừng một chút, tê liệt.
Đối tượng quen thuộc, cảnh tượng quen thuộc.
Weibo của Pineapple Live rất có kinh nghiệm nhanh chóng đăng một cái Weibo bình ổn lửa giận của dân mạng:
@ Pineapple Live: Tiểu Dứa thẹn với các bạn, đã khẩn cấp tiến hành sửa gấp hệ thống, cũng giết ông chủ cùng mười lập trình viên để tế trời, xin mọi người bớt giận!
Dân mạng:…… Tế lớn nha!
Lúc này mọi người cũng không quá tức giận với Pineapple Live nữa, dù sao, không chỉ có mỗi một trang web bị tê liệt vì Nhiếp Thiên Thu, mọi người đều có thể hiểu được.
Sau khi Pineapple Live bị tê liệt, phía weibo cũng khẩn trương theo.
@ Weibo: Đã khẩn cấp gọi toàn bộ nhóm lập trình viên của chúng tôi, cũng tắm rửa sạch sẽ hai mươi lập trình viên chờ ( ừm, mọi người đều hiểu) we are ready~
Dân mạng:…… Sau khi Thiên Thu ngang trời xuất thế lúc, lập trình viên liên thành ngành sản xuất có độ nguy hiểm cao. Bi ai!
Nếu phần mềm tê liệt, Nhiếp Thiên Thu liền thuận thế thu hồi di động, sù sao cậu cũng dự đoán được sóng to gió lớn tiếp theo ở trên mạng, giải quyết vấn đề trước mắt này quan trọng hơn.
Dung Thi Mặc bắt được thêm mấy tội phạm của Ma giáo, tiến lại mời đám người Nhiếp Thiên Thu làm nhân chứng quan trọng về cục ghi lời khai.
Trong lúc ghi lời khai, Thương Tuyết Ý cùng Schlundt cũng chạy tới cục cảnh sát, sau khi được Dung Thi Mặc đặc biệt phê chuẩn, bọn họ tiến vào gặp Mạc Ly đã rơi vào trạng thái điên loạn đang bị giam giữ trong phòng riêng.
Hỏa Diễm Thương chỉ còn sót lại ba sư tỷ đệ, lần đầu tiên sau bao nhiêu năm như vậy ba người mới cùng tề tụ lại với nhau, hơn nữa còn dưới tình huống như vậy, thực sự làm người thổn thức không thôi.
“Mạc Ly.” Thương Tuyết Ý hô một tiếng.
Mạc Ly ngẩng đầu nhìn bà, đầu tiên là hoảng hốt một chút, sau đó đột nhiên lao lại đây, được một nửa thì bị còng tay kìm lại. Nếu là trước kia thì cái vòng tay này không thể làm gì được bà, nghĩ đến điểm này, Mạc Ly càng thêm hỏng mất mà kêu to: “Sư tỷ —— sư tỷ ——”
Sắc mặt Thương Tuyết Ý cứng lại một chút, duối tay đè cổ tay bà lại, cũng không nói gì, chỉ lấy hành động để an ủi bà.
Dưới sự quen thuộc kia Mạc Ly dần dần yên ổn lại, sau một lúc lâu, suy sụp ngồi xuống.
Thương Tuyết Ý cùng Schlundt ngồi vào đối diện, lúc này Schlundt mới mở miệng hô một tiếng: “Nhị sư tỷ.”
Mạc Ly mê mang mà nhìn ông một cái, thật lâu sau mới nhận ra: “Tiểu sư đệ?”
Schlundt gật gật đầu, trong lòng có chút phức tạp.
Hỏa Diễm Thương không giống những môn phái khác, rất ít đệ tử, tới thế hệ này của bọn họ lại càng chỉ có ba người, nhưng dưới tình huống như vậy, quan hệ của ba người cũng hoàn toàn không thân.
Schlundt chỉ nhớ rõ từ nhỏ thiên phú của Mạc Ly đã cực cao, nhưng lại là một cô bé kỳ quái, sư phụ của bọn họ thưởng thở dài, lo lắng Mạc Ly trưởng thành sẽ trở thành tai họa. Nhưng mà truyền thừa của Hỏa Diễm Thương quá khó khăn, người không thể nào vứt bỏ được mầm mống tốt, chỉ có thể dặn dò Thương Tuyết Ý quản giáo thay.
Hiện giờ xem ra, cuối cùng hy vọng của sư phụ cũng thất bại.
Mạc Ly nhìn Schlundt: “Đệ quá vô dụng, ngay cả nghiệt hỏa thức cũng học không được.”
Vẻ mặt của Schlundt như bị táo bón. Ông đã rời đi bao nhiêu năm rồi mà sao lại còn nhắc đến chuyện này chứ!
Mạc Ly lại nhìn Thương Tuyết Ý: “Tỷ cũng vậy, nếu như tỷ không ra nước ngoài, chúng ta liên thủ, nhất định có thể xưng bá võ lâm.”
Thương Tuyết Ý hờ hững nhìn bà: “Nếu tỷ muốn xưng bá võ lâm đã kết hôn với Nhiếp Thải, cần gì liên thủ với muội?”
Nhắc tới Nhiếp Thải, trên mặt Mạc Ly lập tức xanh trắng không chừng, bắt đầu cuồng loạn: “Lại là Nhiếp Thải, lại là Nhiếp Thải! Nếu không phải ông ta, tỷ cũng sẽ không phiêu bạc ở nước ngoài, muội cũng sẽ không gia nhập Ma giáo! Nếu không phải ông ta, hôm nay muội cũng sẽ không thua Nhiếp Thiên Thu! Nhiếp Thải là tên đại ngu ngốc! Đồ đàn ông thối không biết xấu hổ!……”
Schlundt: “……”
Tính điên cuồng của sư tỷ, vẫn là trướ sau như một.
Dung Thi Mặc giam giữ bên ngoài đột nhiên nghe được tiếng mắng Nhiếp Thải điên cuồng phát ra từ bên trong, không khỏi cảm khái: Trong chốn võ lâm, dám mắng Nhiếp Thải như vậy, phỏng chừng cũng chỉ có hai sư tỷ muội này của Hỏa Diễm Thương mà thôi!
Hắn xoa xoa nguc, vừa quay đầu liền thấy Nhiếp Thiên Thu không biết đã ghi khẩu xung xong từ bao giờ đang đứng bên cạnh, dựng thẳng lỗ tai nghe tiếng mắng chửi ở trong phòng.
Dung Thi Mặc vội vàng đè lại vai của cậu: “Bình tĩnh, phạm nhân mất khống chế cảm xúc là chuyện bình thường, không cần đánh người khác vì sư phụ cậu bị mắng được.”
Nhiếp Thiên Thu hất tay hắn ra, bình tĩnh nói: “Đừng khẩn trương, trước kia lúc tôi đến cục cảnh sát đón sư phụ cũng thường xuyên nghe thấy người khác mắng ông như vậy. Ông ấy đã đi lâu rồi, khó có thể ôn lại tình cảnh khi đó, nhớ lại một chút mà thôi……”
Dung Thi Mặc: “……”
A, hóa ra ngoài võ lâm, ai cũng dám mắng Nhiếp Thải như vậy.
Xã hội chủ nghĩa thật tốt.
Thương Tuyết Ý chờ Mạc Ly mắng mệt mỏi mới nhàn nhạt mở miệng: “Nếu như muội chán ghét Nhiếp Thải như vậy, vì sao còn muốn trộm võ công tâm pháp của ông ta?”
Vừa nhắc đến cái này, Mạc Ly quả thực cảm thấy khó thở: “Nhiếp Thải thực sự quá tâm cơ, vô cùng độc ác, thế là lại sáng tạo ra loại võ công tàn độc như vậy, ông ta hẳn là bị trời đánh, ngũ mã phanh thây……”
Lại mắng mười phút.
Nhiếp Thiên Thu nghe một đoạn liền bình tĩnh xoay người, Mạc Ly biết mắng chửi người như vậy, vẫn là dừng nói sự thật cho bà ta! Còn sư phụ, hẳn là cũng đã quen bị mắng rồi!
Lấy xong khẩu cung cũng đến đến tối, dưới sự trợ giúp của Thương Tuyết Ý, cuối cùng Mạc Ly cũng đã khai ra chỗ ở hiện tại trong nước của tổ chức cấu nước ngoài cấu kết với Ma giáo, tài khoản ngân hàng của Ma giáo ở ngước ngoài cũng đã bị đóng băng.
Nhiếp Thiên Thu cùng Thương Tuyết Ý, Schlundt cùng ra cục cảnh sát, Hạ Tinh Hàng đã lấy xong khẩu cung từ lâu, lái xe chờ bọn họ ở bên ngoài.
Thương Tuyết Ý nhìn Hạ Tinh Hàng, lại nhìn Nhiếp Thiên Thu, trên mặt hiện lên một ý cười nhàn nhạt, mang theo một chút phiền muộn mà ngay cả chính bản thân bà cũng không có phát hiện, nói với Nhiếp Thiên Thu: “Không hổ là đồ đệ của Nhiếp Thải.”
Nhiếp Thiên Thu gật gật đầu, cũng không nói thêm gì cả.
Thương Tuyết Ý lại nói với Hạ Tinh Hàng: “Mẹ muốn trực tiếp về Dương Xuyên, các con cứ làm việc của mình đi, không cần tiễn mẹ.”
Từ trước đến nay Thương Tuyết Ý nói một không hai, nếu bà đã mở miệng thì Hạ Tinh Hàng cũng không có kiên trì, gọi một cái xe khác cho bà.
Nhìn Thương Tuyết Ý rời đi, Schlundt cũng nhẹ nhàng thở ra, lại nhìn hai người khác: “Chúng ta về núi Võ Đang đi.”
Đoàn phim còn có một ít màn ảnh cần phải quay bổ sung, sau khi dựng xong cảnh Phong Vũ Lâu thì một số cố truyện trước đó có nhắc tới Phong Vũ Lâu cũng cần phải quay lại, bởi vậy bọn họ vẫn còn ở khách sạn dưới chân núi Võ Đang.
Hạ Tinh Hàng nhìn ông: “Tự chú kêu xe đi.”
Schlundt: “……”
Schlundt không thể tin bản thân mình lại bị đối xử như vậy, chậm rãi chuyển tầm mắt về phía Nhiếp Thiên Thu.