Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P2)

Chương 226



Tay tôi hơi run nhưng tôi nhanh chóng hít thở sâu và lấy lại bình tĩnh. Không, Yoo Jonghyuk không thể chết, tin nhắn đang thu hút sự chú ý của tôi chính là bằng chứng.


[Bạn hiện đang đợi kịch bản chính tiếp theo.]


Thông thường, Yoo Jonghyuk không phải bị áp dụng hình phạt lưu đày. Đó là bởi vì Yoo Jonghyuk cũng sẽ bước vào một kịch bản mới giống như tôi.


Có thể có những biến thể với các kịch bản nhưng anh ta đã trở thành công tước cùng lúc với tôi. Có nghĩa là giống như tôi, Yoo Jonghyuk cũng là một 'ứng cử viên quỷ vương'.


[Hiện đang có sự chậm trễ trong việc trao thưởng do lỗi trong hệ thống Star Stream.]


Tuy nhiên, xuất hiện tin nhắn này. Rất hiếm khi có được một câu chuyện hoặc thành tích thông qua việc 'mạo danh' trong Star Stream. Lần này, tôi và Yoo Jonghyuk đã mạo danh nhau và lập thành tích mang tên nhau.


Điều gì sẽ xảy ra nếu kịch bản chính của Star Stream bị thay đổi vì điều này? Tôi đã vào kịch bản chính một cách an toàn nhưng nếu Yoo Jonghyuk không vào thì sao? Đó là lý do tại sao hình phạt lưu đày bắt đầu?


"Anh có ổn không?"


"...Cô có nước không?"


Aileen nhìn tôi chằm chằm với ánh mắt không tin nổi trong giây lát. "Đừng rút ống thở ra lần nữa khi tôi đi vắng."


Aileen rời khỏi phòng và tôi bình tĩnh xem xét lại tình hình. Không rõ liệu Yoo Jonghyuk đã chết hay chưa. Có khả năng anh ta đã bị giết bởi hình phạt lưu đày ngay trước khi kết thúc Độc giả toàn trí. Trước tiên, tôi cần xác nhận chính xác Yoo Jonghyuk còn sống hay đã chết.


"Biyoo."


Biyoo đã mở rộng kênh sang phía Gilobat. Nếu Biyoo giúp, tôi có thể nhìn thấy khu vực đó bằng con mắt của một chòm sao.


"Biyoo, có nghe ta nói không?"


Có điều gì đó đã xảy ra? Không có phản hồi từ Biyoo. Tôi thậm chí không thể nghe thấy tin nhắn từ các chòm sao khác. Tôi cảm thấy bất an trong giây lát. Điều gì đã xảy ra với Biyoo khi tôi đi vắng?


...Hm? Tôi yên lặng lắng nghe và có thể nghe thấy tiếng thở của Biyoo gần tôi. Cơ thể trong suốt của Biyoo đang nằm trên ngực tôi và ngủ say.


Tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi sẽ rất suy sụp nếu có chuyện gì xảy ra với Biyoo.


"...Ta xin lỗi." Tôi xoa đầu Biyoo. Theo Con đường sinh tồn, một dokkaebi phải ngủ ít nhất nửa ngày khi nó mới được sinh ra. Tôi vừa ngủ nên không có gì lạ khi Biyoo cũng ngủ.


Biyoo đã cạn kiệt sức lực do làm việc quá sức.


Tôi quyết định sử dụng phương pháp thứ hai.


[Kỹ năng độc quyền, 'Độc giả toàn trí' được kích hoạt!]


Sau đó thái dương của tôi bắt đầu đau nhói.


[Kỹ năng bị hủy do sát thương tích lũy.]


...Chết tiệt, cái này cũng không thành công. Có vẻ như tôi đã phải chịu một cú khá mạnh khi liên kết của tôi với Yoo Jonghyuk bị cắt đứt.


Cuối cùng, tôi lại cầm điện thoại lên. Đó là lần đầu tiên tôi cảm thấy bất lực như vậy. Tôi không biết liệu Yoo Jonghyuk đã chết hay chưa và điều duy nhất tôi có thể làm là đọc cuốn tiểu thuyết.


Không, đừng nghĩ như vậy. Kim Dokja, hãy tỉnh lại đi. Mày đã sống sót cho đến nay nhờ cuốn tiểu thuyết này.


Tôi cắn môi và mở lại Con đường sinh tồn. Mọi thứ bắt nguồn từ cuốn tiểu thuyết này. Vì vậy, câu trả lời sẽ có trong đây.


[Hiệu ứng thuộc tính đã tăng 'tốc độ đọc'!]


Tôi mở to mắt đọc sách, không bỏ sót một từ hay một câu nào.


['Vào lúc đó, chúng ta không nên giả vờ ủng hộ Quỷ Vương Asmodeus.']


Lần này thật khó để nhận ra Yoo Jonghyuk và tôi đang giả vờ ủng hộ Asmodeus. Tôi có thể đã lừa hắn ta nhưng cuối cùng, có một dấu hiệu rằng hắn ta vẫn sẽ hợp tác với chúng tôi. Tôi không thể chắc rằng Yoo Jonghyuk đã chết chỉ với câu nói này.


Lần thứ 13.


Lần thứ 14.


...


Số lần hồi quy của Yoo Jonghyuk vẫn tiếp tục tăng. Mất nhiều thời gian hơn trước nhưng tinh thần của anh ta đã dần bị suy mòn bởi những lần hồi quy liên tục.


['Thật khó khăn.']


Lần thứ 18.


['Mình muốn từ bỏ ngay bây giờ.']


Lần thứ 21.


['Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt!']


...


Tôi đọc về sự tuyệt vọng của Yoo Jonghyuk và cũng cảm thấy trái tim mình như bừng cháy. Thời gian trôi qua, Yoo Jonghyuk trở lại bộ dạng bi quan ban đầu. Một kẻ hồi quy sống sót sau mỗi lần thất bại bằng cách sử dụng nguyên tắc chỉ nghĩ về bản thân.


['Mình không thể thay đổi bất cứ điều gì.']


Anh ta đã quay lại, quay lại và quay lại một lần nữa. Trong nửa sau của cuốn tiểu thuyết, không có sự khác biệt lớn với Con đường sinh tồn mà tôi đã đọc trước đó. Ngoài những lần đầu bị tôi ảnh hưởng, Yoo Jonghyuk đã mắc những sai lầm tương tự và lấy lại những suy nghĩ tương tự.


['Chết tiệt, lần nữa...']


Tôi đã dành vài tháng với Yoo Jonghyuk nhưng tôi chỉ có thể có vài ảnh hưởng đến cuốn tiểu thuyết. Tôi muốn liên hệ với Yoo Jonghyuk nhưng Yoo Jonghyuk đang ở một nơi mà tôi không thể tiếp cận. Các lần 25, 26, 27... Yoo Jonghyuk liên tục lặp lại những lần hồi quy khiến tôi phải dừng đọc.


Thật đau lòng. Con đường sinh tồn ban đầu là một câu chuyện như thế này. Tôi đã đọc hết 3.149 chương như thế nào vậy?


Do nhịp thở không đều của tôi, Biyoo nằm trên ngực tôi đang cựa quậy một cách khó chịu.


Tôi nhớ số trang trước khi lướt xuống dưới cùng. Có thể hơi mệt khi đọc câu chuyện này ngay bây giờ nhưng có thứ tôi cần phải kiểm tra.


Yoo Jonghyuk có đạt được cái kết thích hợp trong bản chỉnh sửa lần 1 không? Tác giả có viết phần kết không?


Màn hình bị giật khi tôi đang lướt do hiệu suất kém của điện thoại. Tôi đã lướt xuống trong bao lâu? Cuối cùng thì tôi cũng đã đến được vị trí mà kết thúc ban đầu nên có. Tuy nhiên, tôi chỉ nhìn thấy một khoảng trống lớn.


[Hiện tại đang được chỉnh sửa. ㅠㅠ]


Có một dòng tin nhắn. Tôi chìm trong những cảm xúc khác nhau.


"...Haha."


Biểu tượng cảm xúc theo sau từ 'chỉnh sửa' khiến tôi tức giận nhưng một số khả năng đến từ tin nhắn khiến tôi có hy vọng. Câu chuyện này vẫn có thể được thay đổi. Có một cách ngay cả khi Yoo Jonghyuk đã chết. Bằng cách nào đó tôi phải đưa anh ta trở lại lần hồi quy này.


Tôi lướt qua với một suy nghĩ kiên quyết. Sau đó, những câu được viết trong truyện trước khi kết thúc thu hút sự chú ý của tôi.


[Trước khi kết thúc kịch bản, Yoo Jonghyuk nhớ lại vô số ký ức về cái chết của mình.]


['Ở lần thứ ba, mình đã suýt chết ngay lần đầu tiên gặp Asmodeus.']


Tôi đã có quá nhiều suy nghĩ.


...Hả? Chờ đã, đây hiện là lần hồi quy thứ ba...


Có tiếng gõ cửa và tôi ngẩng đầu lên nhìn Mark. Anh ấy thấy tôi tỉnh thì vẫy tay chào. "N-Nhà cách mạng! Cậu đã tỉnh? Thật là may mắn."


"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"


"Không có gì, tôi chỉ muốn cho cậu biết rằng có người muốn gặp cậu."


Tôi đang bận và định bảo anh ấy hãy quay lại sau và Mark tiếp tục nói. "Chủ sở hữu của khu liên hợp công nghiệp đang tìm kiếm cậu."


"Huh?"


"Chủ sở hữu của khu liên hợp công nghiệp đã đến thăm cậu."


Ý anh ấy là gì? Tôi có phải là chủ sở hữu của khu liên hợp công nghiệp không?


"Tránh ra."


Khoảnh khắc tiếp theo, ai đó đã vượt qua Mark và bước vào phòng. Chỉ cần đứng đó thôi đã làm thay đổi bầu không khí.


Tôi ngây người nhìn người đàn ông với cái miệng há hốc. Yoo Jonghyuk, người mà tôi nghĩ đã chết đang đứng trước mặt tôi.


________


Tôi mất thêm một chút thời gian để tỉnh táo lại. Aileen, người vừa quay lại, liếc nhìn chúng tôi và biến mất sau khi sắp xếp bàn, trong khi Mark đang đứng ngây người cũng rời khỏi chỗ này. Khi xung quanh trở nên yên tĩnh, tôi mở lời. "Anh đến đây khi nào?"


"Hai ngày trước."


Tôi cảm thấy xấu hổ về bản thân vì đã bối rối trong 10 phút qua. Người mà tôi lo lắng đang đi dạo trong khu liên hợp công nghiệp, trong khi tôi ảo tưởng về cái chết của anh ta.


"...Làm thế nào anh có thể sống sót? Đó là một tình huống mà anh không thể sống sót."


"Tôi đã nhận được một chút giúp đỡ."


"Đó có phải là nhà tài trợ của anh không?"


"Tên đó chưa bao giờ giúp tôi một lần."


Tôi đã yêu cầu sự giúp đỡ của anh ta nhưng tôi không nghĩ rằng anh ta sẽ thực sự giúp. Từ đầu đến cuối Con đường sinh tồn, tất cả những gì anh ta làm là khiến Yoo Jonghyuk phải hồi quy. Vết thương của Yoo Jonghyuk đã lành và trông anh ta khá khỏe mạnh.


"Một chòm sao đã giúp tôi."


"Một chòm sao? Ai cơ?"


"Cậu không cần biết chi tiết."


"Anh đã trao đổi gì vậy? Không ai trong số họ chịu giúp người khác không công cả."


"Tôi vừa nhận một hình phạt nhẹ."


"Hình phạt?"


"Cho đến khi kịch bản của Thế giới Quỷ kết thúc, tôi sẽ biến mất 10 phút mỗi ngày."


"Biến mất? Điều đó có nghĩa là sao?"


"Đại loại như vậy. Dù gì thì bây giờ tôi đã vào kịch bản chính và lỗi kịch bản đã được giải quyết. Không cần phải lo lắng về điều đó."


Biểu cảm của Yoo Jonghyuk khi nói có vẻ như anh ta đã giải quyết được điều gì đó. Nó có phần rắc rối. Tôi đã chìm vào giấc ngủ được một tuần và Yoo Jonghyuk đã sống sót nhờ sự giúp đỡ của một người không liên quan đến tôi. Sau đó, anh ta đến đây để hoàn thành việc trở thành người cai trị của khu liên hợp công nghiệp.


"..."


Có lẽ vì hiếm khi được nói chuyện với Yoo Jonghyuk như thế này. Một sự im lặng khó xử bao trùm phòng điều trị. Yoo Jonghyuk thất thần nhìn xuống bàn uống trà.


Tôi muốn hỏi tại sao anh ta lại đến đây. Tôi muốn hỏi anh ta sẽ làm gì trong tương lai. Tuy nhiên, những câu từ hoàn toàn khác phát ra từ miệng tôi.


"Những người kia... họ làm tốt chứ?"


Trên thực tế, Yoo Jonghyuk không thể biết được. Anh ta là một người chỉ biết đến các kịch bản. Một người như vậy sẽ không quan tâm đến việc người khác đang làm gì. Tôi cố tình muốn thuyết giáo anh ta. Xin đừng sống cuộc sống của anh một mình. Nếu sống như vậy, anh ta sẽ không bao giờ có thể đi đến cuối kịch bản. Tôi muốn đưa ra bài học này cho anh ta, nhân tiện...


"Lee Hyunsung đã đi lính." Yoo Jonghyuk bắt đầu nói. "Jung Heewon và Lee Jihye đang đào tạo những hóa thân mới. Họ đang củng cố sức mạnh của mình để chuẩn bị cho các kịch bản thảm họa trong tương lai."


"...Hả?"


"Yoo Sangah và Han Sooyoung đang tiếp xúc với các quan chức chính phủ."


"Hai người họ đi cùng nhau?"


Đâu là lần đầu tiên tôi thấy Yoo Jonghyuk nói nhiều như vậy. Có lẽ đó là lý do tại sao tôi lại bị cuốn vào câu chuyện của anh ta.


"Gong Pildu đang mua đất ở Seongnam để xây một lâu đài khổng lồ. Dường như ông ta nghĩ rằng mình thực sự là một vị vua."


"Haha, ahjussi đó thực sự..."


"Hai đứa trẻ đang học tốt. Chúng thường ném một đồng xu mỗi khi chúng buồn chán."


Tôi bị cuốn hút khi Yoo Jonghyuk tiếp tục nói bằng một giọng thẳng thừng. Một số câu chuyện rất dễ hiểu trong khi những câu chuyện khác mất nhiều thời gian hơn một chút. Tuy nhiên, tất cả đều là câu chuyện của những người tôi biết. Những người tôi từng đồng hành đang sống ở một nơi mà tôi không hề tồn tại.


Khi nghe nó, tôi cảm thấy có phần ngọt ngào, bùi ngùi và hoài niệm. "Mọi người đều đang bận rộn với cuộc sống riêng của mình."


Tôi cảm thấy một sự cô đơn kỳ lạ khi kết thúc câu chuyện. Tôi hiểu rồi, mọi người đều sống tốt.


[Kỹ năng độc quyền 'Bức tường thứ tư' đang rung chuyển.]


Tôi nhận ra rằng tôi chỉ là một người 'ngoài cuộc' của câu chuyện này.


[Lần thứ 25, Yoo Jonghyuk nói, "Mình không thể thay đổi bất cứ điều gì."]


Không có tôi, mọi người vẫn tiếp tục các kịch bản. Cũng giống như Yoo Jonghyuk lặp lại những lần hồi quy. Lần thứ 4, 5, 6... nó dẫn đến một câu chuyện dài vô tận mà tôi có thể dễ dàng bị lãng quên. Trong khi đó, mọi người sẽ tiến tới phần kết. Đó là lẽ tự nhiên. Nhưng tôi lại cảm thấy đau đớn khi nghe nó.


Tôi cắn môi và cố nói điều gì đó. Tôi rất vui. Lời nói không thốt ra từ miệng tôi. Sau đó, tôi nghe thấy giọng nói của Yoo Jonghyuk. "Ngoài ra, mọi người đều đang kể câu chuyện của cậu."


Tôi từ từ ngẩng đầu lên. Mặt Yoo Jonghyuk vẫn vô cảm. "Họ nói rất nhiều về câu chuyện của cậu."


Tôi mỉm cười nhẹ trong khi che mắt bằng cả hai tay. Trong bóng tối nhỏ được tạo ra bởi hai tay, giọng nói của Yoo Jonghyuk cất lên khi anh ta uống trà.


"Hãy quay trở lại Trái đất, Kim Dokja."