Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P2)

Chương 236



Theo phản xạ, tôi ngẩng đầu lên trước những lời của Yoo Jonghyuk. "…Như thế có ổn không?"


“Kịch bản mà chúng ta phải đối mặt bây giờ không phải là 'Tuyển chọn Quỷ vương' mà là 'Cuộc thi võ thuật'.”


Tôi đã nghĩ đến điều này nhưng khi nghe Yoo Jonghyuk nói, tôi cảm thấy nhẹ nhõm và tự hào lạ lùng. "Anh… đã thực sự trở thành một con người. Đừng lo, ít nhất tôi sẽ không chết trong lúc này đâu."


Yoo Jonghyuk phớt lờ lời nói của tôi và tiếp tục, “Thứ duy nhất có thể kiếm được từ cuộc thi là Kiếm Hắc Quỷ. Có được Kiếm Hắc Quỷ không có nghĩa là chúng ta có thể thắng được Tuyển chọn Quỷ Vương.”


Yoo Jonghyuk nói đúng. Chiến thắng trong cuộc thi Murim không có nghĩa là chúng tôi có thể giành chiến thắng trong Cuộc thi tuyển chọn Quỷ vương.


“Đó là lý do tại sao cậu phải tham gia Hiệp hội sành ăn. Ta có thể có được đồng minh nếu cậu tham gia nó."


Tôi hiểu anh ta đang nói gì. Đến Hiệp hội sành ăn và trở về với một số chòm sao có thể hợp tác được. Có một điểm đáng lo ngại.


“…Tinh vân của chúng ta?”


"Không phải cậu đã nói rằng cậu sẽ đến kịch bản cuối cùng sao?"


"Kim Dokja Company?"


"Tôi sẽ rời đi ngay lập tức nếu nó được đặt tên như vậy."


Yoo Jonghyuk cau mày quay đầu đi. Tôi cảm thấy ngạc nhiên.


[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang lau nước mắt bằng khăn tay.]


Đó là điều không thể tưởng tượng được khi nhớ lại lần đầu tiên anh ta tóm cổ tôi. Yoo Jonghyuk và tôi thực sự đã trở thành đồng đội. Thật buồn cười là tôi đã do dự khi Yoo Jonghyuk nói với tôi điều này.


Tôi đứng dậy và tuyên bố, "Tôi sẽ đi."


________


Đêm đó, tôi được chào đón bởi một Hướng dẫn viên của Hiệp hội sành ăn. Người hướng dẫn lái một cỗ xe nhỏ với một con ngựa đen trong khi mặc trang phục cao bồi phương Tây. Anh ta dường như là một trong những thuộc hạ của Chủ nhân Lâu Đài Oro.


Người hướng dẫn bước xuống xe và cúi chào tôi một cách lịch sự.


[Ngài có phải là Quỷ vương của Sự cứu rỗi không?]


"Phải."


[Xin mời lên xe ngựa. Cuộc hành trình sẽ khá dài, ngài có thể nghỉ ngơi trên đường đi.]


Người hướng dẫn không thể hiện bất kỳ sự ngạc nhiên hay phản đối nào đối với tôi. Có phải vì là hướng dẫn viên của Hiệp hội sành ăn nên anh ta không ngạc nhiên trước ‘Quỷ vương của sự cứu rỗi’ không? Người hướng dẫn lên xe và quay lại hỏi tôi.


[Tôi sẽ đón thêm một số hành khách trên đường đi. Ngài có phiền không?]


"Không sao đâu."


Một số hành khách… ai vậy nhỉ? Tôi đã bỏ lỡ cơ hội để hỏi vì người hướng dẫn ngay lập tức bắt đầu chuyến xe.


Nội thất của cỗ xe khá rộng rãi và thoải mái. Không hề có sự rung lắc nào, giống như tôi không hề di chuyển vậy. Nó thật tuyệt. Tôi có thể đọc Con đường sinh tồn trên đường đi.


Tôi đã đọc Con đường sinh tồn trong vài giờ. Có thể không phải là vài giờ mà là vài ngày. Thật khó để xác định thời gian vì tôi không biết xe ngựa đang chuyển động nhanh như thế nào.


[…Vì vậy, ở lần hồi quy thứ 15, Yoo Jonghyuk đã nghĩ, 'Mình không được may mắn.'


[…Vào cuối lần thứ 19, Yoo Jonghyuk đã nghĩ, 'Lần sau.'


[…Yoo Jonghyuk đã kết thúc cuộc đời thứ 25 của mình và thì thầm, “Thực sự sẽ là lần sau.”]


…Tôi không thể gọi anh ta là một con người được nữa. Tên ngu này, trong bản chỉnh sửa lần thứ nhất, anh ta vẫn là một con cá mặt trời. Dù tôi có giúp anh ta, anh ta vẫn không thay đổi.


Tôi không quên tìm thông tin về cái chết của Yoo Jonghyuk. Không có nhiều thông tin chi tiết về Hiệp hội sành ăn. Yoo Jonghyuk đã đến Hiệp hội sành ăn trong giai đoạn sau nhưng đó là để giết họ, không phải nói chuyện với họ. Những phần đó chủ yếu được lấp đầy bằng “Kuaaaack!”


[Con Cáo bay nói, “Các chòm sao đều xấu. Tuy nhiên, Hiệp hội sành ăn có những tên tồi tệ nhất trong số đó.”]


Cũng không thể tìm thấy bất kỳ chi tiết tốt đẹp nào về họ. Càng đọc, tôi càng không chắc về việc tham gia Hiệp hội sành ăn. Dù sao, tôi vẫn tiếp tục đọc Con đường sinh tồn.


[Yoo Jonghyuk đã nghĩ, 'Sẽ thật tốt nếu cậu ta đi cùng mình.']


Nếu nói về sự khác biệt giữa bản gốc và bản sửa đổi, thì đó là những lời này. Chúng là dấu vết khi tôi can thiệp vào tác phẩm gốc. Tôi đặc biệt chú ý bất cứ khi nào những dòng này xuất hiện. Đó là bởi vì chỉ có một vài cảnh mà "lần hồi quy thứ ba" được đề cập.


['Mình phải làm điều này. Cậu ta nói đây là cách đúng đắn.']


…Đúng đắn? Nghĩa là sao?


[Đã đến giờ ăn. Nếu ngài không phiền, tôi đã chuẩn bị một vài thứ đơn giản.]


"Cảm ơn."


Cỗ xe dừng lại và người hướng dẫn cung cấp cho tôi một bữa ăn. Như một bữa ăn trên máy bay. Nó giống thịt nguội chất lượng cao và có mùi rất thơm. Tất nhiên, nó không thực sự là thịt.


[Đấu sĩ cuối cùng của Hành tinh Selegedon.]


Đó là một bữa ăn câu chuyện điển hình của Hiệp hội sành ăn. Đó dường như là một câu chuyện khá mạnh mẽ…


Tôi chạm vào miếng thịt bằng một cái nĩa mà người hướng dẫn đưa cho tôi. Lúc này, nội dung câu chuyện hiện ra trong đầu tôi.


[Hãy tha cho tôi! Xin hãy tha cho tôi…!]


Một thành phố bị tàn phá khủng khiếp do sự hỗn loạn của các chòm sao. Sự xuất hiện của các hóa thân bùng nổ dưới áp lực rất lớn. Đấu sĩ hấp hối, người mất hết phẩm giá…


Cơ thể của những hóa thân bị xé nát rơi vào miệng của những chòm sao đang mỉm cười độc ác. Khung cảnh cuối cùng của thế giới biến mất. Những tiếng la hét tuyệt vọng của những hóa thân tụ lại nơi đầu mũi tôi.


Tôi nhìn xuống miếng giăm bông và lặng lẽ đặt cái nĩa xuống.


[…Thức ăn không hợp khẩu vị của ngài sao?]


"Ta không đói." Tôi trả lời với một nụ cười điềm tĩnh.


[Tôi xin lỗi, tôi không biết về khẩu vị của ngài. Thức ăn mới sẽ…]


"Không, ta sẽ ăn những gì ta mang theo."


Người hướng dẫn đem cái khay đi. Khi anh ta đã hoàn toàn biến mất, tôi thả lỏng biểu cảm của mình. Cảm giác như tôi sắp nôn.


Một câu tôi vừa đọc trong Con đường sinh tồn lướt qua đầu.


[“Đó là một cơn ác mộng đối với các hóa thân.”]


Một lần nữa, tôi nhận ra mình sẽ đi đâu và phải đối phó với ai. Tôi đã quá bất cẩn.


Tôi chạm vào một số câu chuyện có trong túi của tôi. So với những câu chuyện đã ăn, những câu chuyện bị bỏ rơi trong ‘Chân trời câu chuyện’ gần như không màu, không mùi. Đó là những câu chuyện đơn giản về những hóa thân bình thường, sống và chết một cách bình thường, giống như rác rưởi. Có một lý do tại sao Hiệp hội sành ăn lại bỏ lơ chúng.


Tôi tiếp thu các mảnh vỡ của câu chuyện bằng Lamarck Kirin và lặng lẽ nhắm mắt lại. Không hiểu sao, tôi cảm thấy mình sắp gặp ác mộng.


________


Chuyến đi tiếp tục trong vài ngày và tôi đã kiểm tra một số thứ.


[Số xu sở hữu: 1.252.353 xu.]


Đầu tiên, tôi kiểm tra số xu mà tôi đã không để ý đến gần đây. Đó là một số tiền khổng lồ.


1,2 triệu là đủ để mua Mắt quỷ. Tuy nhiên, Anna Croft đã có được nó. Dù gì thì tôi cũng có một kỹ năng tốt hơn nên tôi không cần nó. Nhưng…


Tôi tự hỏi làm thế nào để sử dụng số tiền còn lại. Việc tăng chỉ số  của tôi không tệ nhưng hiệu quả của chỉ số sẽ bắt đầu giảm khi mức trung bình vượt quá 100. Từ đó, đầu tư vào kỹ năng tốt hơn nhiều so với đầu tư vào chỉ số.


Tất nhiên, cũng có lúc chỉ số tổng thể tích lũy có lợi hơn. Khi tôi đã thuyết phục được Bức tường thứ tư, tôi nên kiểm tra đúng cách Cửa sổ thuộc tính của mình.


[Một hành khách mới sẽ vào, nó ổn chứ?]


Tôi đắm chìm trong những suy nghĩ của mình đến nỗi tôi không biết rằng chiếc xe ngựa đã dừng lại. "Ổn thôi."


Cánh cửa bên trái của xe ngựa mở ra khi tôi trả lời. Tôi hơi lo lắng về những người sẽ đi cùng tôi. Khả năng cao đó sẽ là một chòm sao.


"Ah! Ta đã đợi khá lâu đấy. Sao ngươi tới muộn vậy?"


[Tôi xin lỗi, con đường gồ ghề hơn tôi nghĩ…]


Một giọng nói có phần quen thuộc lọt vào tai tôi. Đó là một giọng nữ cao xen lẫn giọng Nga.


Tôi có thể nhìn thấy tổng cộng ba người qua khe cửa.


[Có người đã lên xe trước. Tôi hy vọng mọi người có một chuyến đi vui vẻ.]


Dù may mắn hay không may mắn, tôi không cảm thấy có bất kỳ chòm sao nào. Nói cách khác, tất cả đều là hóa thân với những câu chuyện.


Một người phụ nữ với nụ cười dịu dàng lên xe trước. "Xin lỗi."


Người phụ nữ vừa chào tôi có mái tóc nâu tung bay trong gió. Khoảnh khắc người phụ nữ ngẩng đầu lên, tôi hỏi theo phản xạ, "Selena Kim?"


Selena Kim. Cô là một trong những đại diện của Mỹ tại bữa tiệc của các chòm sao. Có lẽ là do khuôn mặt thay đổi của tôi, người phụ nữ bối rối một lúc trước khi thốt lên,


“À, anh…?”


"Cô có nhớ tôi là ai không?"


"Tất nhiên! Kim Dokja! Đã được một thời gian rồi nhỉ! Anh được mời sao?"


"Phải."


Tôi bắt tay Selena và nhìn những người còn lại trong nhóm. Người theo sau là một cô gái buộc tóc hai chùm.


"Anh là ai... hả?"


Đúng như dự đoán, tôi đã từng nhìn thấy người này trước đây. Đó là cô gái Nga mà tôi đã gặp trong bữa tiệc của chòm sao.


Tên cô ta... là gì nhỉ? Tôi nhớ cô ta có biệt danh là Red gì đó.


Tôi phớt lờ cô gái và kiểm tra người còn lại. Lúc này, tôi nổi da gà.


"Đây là lần đầu tiên chúng ta chính thức gặp nhau nhỉ?"


Có một chiều sâu vô hạn trong giọng nói bình tĩnh và thư thái đó. Tôi biết rõ người này. Một trong những hóa thân mạnh nhất trong Con đường sinh tồn cùng với Yoo Jonghyuk. Tôi thậm chí đã gặp người này trước đây.


“Một ngày nọ, tôi đã nhìn thấy anh trong một giấc mơ. Tôi không nhớ vì nó đã qua lâu rồi. Lúc đó, anh đã nói chúng ta sẽ gặp lại nhau…”


Tất nhiên là tôi nhớ. Trong kịch bản Greenzone, tôi đã nhìn thấy cô ta sau khi ăn Đá linh hồn. Tôi nói với cô ta, "Tôi nhớ."


“Rất vui được gặp anh, Kim Dokja. Không… Quỷ vương của Sự cứu rỗi. ”


Cô ta mỉm cười trong khi một con mắt quỷ ẩn hiện sau mái tóc vàng của cô. Đó là một nụ cười rất đẹp nhưng tôi không thể thoải mái được. Đó là vì tôi hiểu rõ hơn ai hết những suy nghĩ đằng sau nụ cười đó. "Tôi là Anna Croft."


Tiên tri của Asgard, người đứng đầu Zarathustra - Anna Croft đang ở đây.