Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P2)

Chương 248



Có hai loại 'kịch bản thảm họa' trong Dòng chảy của vì sao. Đầu tiên là các kịch bản về ngày tận thế được đặt tên theo tinh vân có liên quan và đã trở thành một loại thần thoại, chẳng hạn như Ragnarok và Gigantomachia.


Thứ hai là một kịch bản hủy diệt xảy ra không thường xuyên. Ví dụ như Đại sảnh đường đang ở trước mắt tôi.


"Nó không phải là một chòm sao." Phá Thiên Kiếm Thánh nhìn chằm chằm vào bầu trời cuồng nộ.


Nếu không phải là một chòm sao, thì chỉ có một câu trả lời: "Một vị thần bên ngoài."


Bây giờ tôi đã trở thành một chòm sao. Tôi có thể cảm thấy sức mạnh của vị thần bên ngoài từ đại sảnh đường. Tôi đã trải qua cảm giác này một vài lần trước đó. Tuy nhiên, thứ tôi cảm thấy bây giờ khác hẳn. Lần đầu tiên, tôi ghét việc mình trở thành một chòm sao đến thế.


Yoo Jonghyuk lẩm bẩm, “…Tại sao kịch bản hủy diệt lại xuất hiện ở đây?”


Yoo Jonghyuk đã trải qua vòng đầu tiên và vòng thứ hai nên đã biết trước được tương lai của Murim Đầu tiên.


Trong tiểu thuyết gốc, Murim Đầu tiên đã bị phá hủy bởi một vị thần bên ngoài.


Tuy nhiên, vẫn còn quá sớm. Trong tiểu thuyết gốc, phải một vài năm nữa nó mới xảy ra. Có cái gì đó đã kéo dòng thời gian về phía trước. Đó là gì? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy…


Khoan đã, chẳng lẽ...? Yoo Jonghyuk cũng có suy nghĩ tương tự và hỏi tôi, “…Cậu có đang nghĩ giống tôi không?”


"Có lẽ." Tôi hồi hộp trả lời.


‘Kịch bản hủy diệt’ là một kịch bản kiểm tra khả năng của các hóa thân. Nếu giá trị xác suất tích lũy không được lấp đầy thì 'thảm họa' sẽ không bao giờ xuất hiện. Trong Lâu đài Rồng Xanh này, chỉ có một thứ gần đây đã kích hoạt xác suất.


Phá Thiên Kiếm Thánh mở miệng. "Là cuộc thi võ thuật."


Cuộc thi võ thuật. Xác suất mà Kẻ săn mồi đầm lầy Brash và các chòm sao khác sử dụng đã gây ra thảm họa.


[Một vài chòm sao ghét bạn đang tận hưởng kịch bản này.]


Lũ khốn kiếp.


“Kim Dokja, cậu đã làm cái quái gì ở đó vậy?”


Yoo Jonghyuk không biết chính xác chuyện gì đã xảy ra ở Hiệp hội sành ăn và giận dữ hỏi tôi. Tôi không thể bào chữa. Không có cách nào để đảo ngược một kịch bản đã bắt đầu.


[Trong vài phút nữa, kịch bản hủy diệt sẽ bắt đầu!]


[‘Vị thần bên ngoài’ đang chuẩn bị tấn công!]


[Tất cả những người không tham gia kịch bản nên nhanh chóng rời khỏi khu vực kịch bản!]


Các tin nhắn xuất hiện từ trên trời và sự hỗn loạn nổi lên khắp Lâu đài Rồng Xanh.


"Khỉ thật! Cái quái gì đây?"


"Mau chạy đi!"


Không giống như các kịch bản khác, kịch bản hủy diệt có tùy chọn tham gia. Những hóa thân như chúng tôi phải nhanh chóng rời khỏi khu vực. Ngay cả những thương nhân bán các tập tài liệu có chứa võ công và các võ sĩ của Lâu đài Rồng Xanh… Biểu cảm của họ đã thay đổi ngay khi Đại sảnh đường xuất hiện trên bầu trời. Khái niệm ‘có tay nghề cao’ và ‘không có tay nghề’ là vô nghĩa trước sự tồn tại này.


"Chuyện gì đang xảy ra…"


Jang Hayoung và Han Myungoh muộn màng chạy ra sân.


“Chúng ta phải nhanh chóng ra khỏi đây!”


“Ực…” Jang Hayoung nuốt nước bọt khi nhìn lên trời.


Nhiều xúc tu đang kéo dài từ Đại sảnh đường. Không còn nghi ngờ gì nữa, đó chính là vị thần bên ngoài mà tôi đã gặp ở Vùng đất Hòa bình và ở Lâu đài Bóng tối.


[Ta s ẽ khá m p há câu chu yện của lũ si nh v ật sốn g n à y.]


Tôi bị choáng ngợp bởi sự hiện diện khủng khiếp. Giọng nói thật khiến những người đang chạy trốn ngã quỵ.


"U-Uwaaaaah!"


Chỉ với giọng nói thật là đủ để càn quét mọi thứ. Thật vô lý khi phải đối đầu với một thứ như vậy, ngau cả có là Yoo Jonghyuk đi chăng nữa. Một vị thần bên ngoài yếu ớt cũng có đủ sức mạnh để chà đạp lên các chòm sao. Thật khó để mong đợi một cơ hội sử dụng Bức tường thứ tư như cách tôi đã làm với Kẻ ăn giấc mơ.


[Còn 30 phút nữa là bắt đầu kịch bản hủy diệt.]


Chúng tôi phải chạy khỏi đây. Có lẽ đó là sự lựa chọn tốt nhất.


"Phá Thiên Kiếm Thánh."


Tôi nhìn chằm chằm vào Phá Thiên Kiếm Thánh và cô ấy đang nhìn lại tôi. Đó là một biểu hiện khó hiểu.


[Đối với Phá Thiên Kiếm Thánh, Murim đầu tiên là nhà.]


Tất cả những gì tôi biết là những câu được viết trong Con đường sinh tồn. Theo những câu đó, chẳng có lý do gì để Phá Thiên Kiếm Thánh phải bảo vệ nơi này.


[Tất nhiên, không phải ai cũng thích ‘nhà của họ’.]


Đối với cô, Murim đầu tiên chỉ là nơi sinh sôi của một thế giới thối nát, một thế giới mất đi sự công bằng và lòng trắc ẩn.


["Murim này đã bị phá hủy từ lâu trước khi Murim Đầu tiên bị phá hủy."]


Cho đến nay, chẳng có lý do gì để Phá Thiên Kiếm Thánh ở lại đây. Murim đầu tiên sẽ diệt vong. Chính xác mà nói, nó đã phải diệt vong.


"Sư phụ." Giọng của Yoo Jonghyuk thúc giục chúng tôi rời đi.


Vậy tại sao Phá Thiên Kiếm Thánh lại không di chuyển? Cô ấy đứng im như núi và lặng lẽ nhìn con phố đối diện. Thành phố đã trở thành một mớ hỗn loạn. Sau đó, tôi thấy một nhóm người đến gần, họ là những người đang nhìn vào sự siêu việt hoặc đã nhìn thấy sự siêu việt.


Tôi cảm nhận được luồng khí tươi trẻ xung quanh cơ thể họ và nhận ra họ là ai.


"Phá Thiên Kiếm Thánh, đã lâu rồi nhỉ."


Những người đứng đầu các gia tộc hùng mạnh của Lâu đài Rồng Xanh đã đến gặp Phá Thiên Kiếm Thánh.


_________


Không khó để đoán tại sao họ lại đến đây. Vị thần bên ngoài đã đến Murim và sự hủy diệt đang diễn ra.


Có hai loại phản ứng khi Murim bị phá hủy: chạy trốn và chiến đấu.


Những người không có nhiều thứ để mất sẽ bỏ trốn nhưng những hóa thân đã ở đây trong một thời gian dài thì khác. Họ xây dựng lực lượng, thu thập của cải và tạo ra những câu chuyện. Họ là những người đã đạt đến đỉnh cao quyền lực.


“Phá Thiên Kiếm Thánh, chúng tôi cần sự giúp đỡ của ngài."


Từ trái sang phải là Gia tộc Gia Cát, Gia tộc Mộ Dung, Trường phái Đường Môn Tứ Xuyên, Gia tộc Hwangbo và Gia tộc Namgung.


Những người đứng đầu của năm lực lượng chính của Murim đầu tiên đã tập hợp lại, đây có lẽ là một sự kiện hiếm hoi ở Murim. Sau lưng họ là những người đứng đầu các trường phái lớn.


"Chúng tôi cầu xin ngài, hãy cho Murim mượn sức mạnh của ngài!"


Namgung Minyoung nắm chặt tay và đáp, “Các ngươi cần sức mạnh của ta…”


Vài người đứng đầu các gia tộc giật mình trước giọng nói lạnh lùng. Người phản ứng nhanh nhất là người đứng đầu gia tộc Gia Cát. "Làm ơn hãy giúp chúng tôi."


Tôi đã hiểu tại sao họ lại xuất hiện như thế này. Nữ Thần Hoa Băng, người có võ công giỏi nhất khu vực đã bị đánh bại bởi đệ tử của Phá Thiên Kiếm Thánh.


Có lẽ cuộc thi võ thuật đã tác động đến vô số võ sư đã và đang đi trên con đường dễ dàng. Yoo Jonghyuk đã cho thấy sức mạnh có thể đánh bại cả một hậu duệ của bọn họ.


Những bậc thầy cũ cảm thấy luyến tiếc con đường năm xưa trong khi những người mới được nhắc về những người đã đạt đến đỉnh cao.


“Tổ tiên, xin hãy giúp đỡ con cháu của ngài.”


Cuối cùng, người lên tiếng là một thành viên của Gia tộc Namgung, cùng một gia tộc với Phá Thiên Kiếm Thánh Namgung Minyoung.


Đó là một người đàn ông trung niên với khuôn mặt dữ tợn. Có lẽ đây là Namgung Jincheon, một trong 10 Đại trưởng lão. Có thể chỉ là một nửa nhưng dòng máu của gia tộc hắn cũng đang chảy trong Phá Thiên Kiếm Thánh. Vì lý do đó, đôi mắt của Phá Thiên Kiếm Thánh chấn động.


Tôi không thể xem thêm nữa và nói. "Buồn cười làm sao, chẳng phải trước đây các người đã bỏ rơi Phá Thiên Kiếm Thánh à?"


Thông thường, tôi sẽ hành động dựa trên cảm xúc được chia sẻ bởi họ. Tôi đã nghĩ ra một cách để đưa bọn tôi đến Cuộc tuyển chọn Quỷ vương. Tuy nhiên, bây giờ Phá Thiên Kiếm Thánh đã khẩn trương hơn.


"Đáng buồn thay, mọi người đã quên hết những gì mọi người đã làm khi các chòm sao và dokkaebi lần đầu tiên đến chỗ này."


“Ngươi… ngươi là ai?”


Một số trưởng tộc thay đổi biểu cảm sau khi nghe lời nói của tôi. Có lẽ họ cũng đã nhớ. Tại sao Phá Thiên Kiếm Thánh, người trị vì trên đỉnh Murim lại mở võ quán ở một khu vực hẻo lánh?


Yoo Jonghyuk hiểu tình hình và cắn chặt môi trước lời nói của tôi. Biểu cảm của Phá Thiên Kiếm Thánh méo mó và tinh thần anh hùng của cô ấy dừng lại.


Tôi không thể trách cô ấy bị cuốn đi. Cô ấy không theo đuổi danh tiếng hay ham muốn vô ích. Vì vậy, cô đã bị người Murim lợi dụng và cuối cùng bị bỏ rơi ở đây. Các gia tộc danh giá đã để cô lại nơi này và xây dựng sức mạnh của riêng họ.


“Chủ nhân Gia tộc Namgung, anh cũng vậy. Tổ tiên… anh chưa bao giờ gọi Phá Thiên Kiếm Thánh như vậy trước đây, phải không?”


“Đ-Đó…”


"Nếu anh biết suy nghĩ, anh đã không đến đây. Tôi không biết anh dũng cảm hay ngu ngốc nữa. Anh không biết tại sao Phá Thiên Kiếm Thánh lại tách ra khỏi Gia tộc Namgung của anh sao?"


Một đứa trẻ được sinh ra giữa một vị thần khổng lồ và một con người. Tôi hiểu rõ hơn bất kỳ ai những khó khăn mà Phá Thiên Kiếm Thán phải trải qua khi lớn lên, có lẽ còn nhiều hơn cả Yoo Jonghyuk.


["Làm thế nào mà một người phụ nữ…!"


"Đó là dòng máu bị nguyền rủa bởi các vị thần khổng lồ."]


Phá Thiên Kiếm Thánh có vẻ mặt nghi hoặc. Cô ấy hẳn đang thắc mắc tại sao tôi lại biết những điều này. Thông thường, đó sẽ là một con đường nguy hiểm nhưng bây giờ câu hỏi của cô ấy có lợi cho tôi. Phá Thiên Kiếm Thánh sẽ theo tôi để giải quyết câu hỏi này.


"Ngươi thì biết gì…?!"


"Câm miệng! Phá Thiên Kiếm Thánh, tên này là ai?"


Những người đứng đầu bị kích động và tiến lại gần tôi. Yoo Jonghyuk giơ Hắc kiếm Quỷ lên. Đó là một điều tốt. Nếu có xung đột ở đây, chúng tôi có thể ra khỏi đây một cách dễ dàng.


Trước khi Yoo Jonghyuk kịp ra đòn, người đứng đầu tộc Gia Cát lên tiếng. “Phá Thiên Kiếm Thánh, tôi vẫn hồi hận về những sai lầm của những ngày đó. Tôi hiểu rằng chúng tôi không thể rút lại những hành động của mình.”


…Chết tiệt, vẫn có những kẻ thông minh trên thế giới này. Những người đứng đầu gia tộc khác bối rối trước hành động của người đứng đầu tộc Gia Cát. Hắn ta đang cầu xin Phá Thiên Kiếm Thánh với vẻ mặt tuyệt vọng. Như thể đang cầu nguyện với thần Murim. “Nếu ngài không giúp, Murim đầu tiên sẽ bị hủy diệt…!”


Hắn ta có thể cầu xin lòng từ bi của thần bất cứ lúc nào nhưng hắn ta cũng là một môn đồ sẵn sàng từ bỏ đức tin của mình bất cứ lúc nào.


Sau đó, Phá Thiên Kiếm Thánh trả lời, "Đã có lúc, những cái cây nhỏ kết hợp với nhau để tạo thành một khu rừng."


Trưởng tộc Gia Cát nhìn Phá Thiên Kiếm Thánh sau khi nghe những lời nói đột ngột.


“Bây giờ những cây nhỏ đã bị bật gốc và chỉ còn lại một số cây lớn chiếm hết đất che khuất cả bầu trời.”


Thánh Kiếm Phá Thiên nhìn Lâu đài rồng xanh với vẻ mặt trống rỗng. Các ngọn tháp của các gia tộc nổi tiếng nhô cao hơn các bức tường. Cứ như thể họ thay mặt trời nhìn xuống cư dân. Sau đó tôi đã hiểu được lời nói của Phá Thiên Kiếm Thánh.


“Lá và cành đã từng rất nhiều nhưng giờ chỉ còn lại vài cây. Ngươi nghĩ sao? Đây vẫn có thể được gọi là rừng chứ?”


Murim đã chết từ lâu. Thánh Kiếm Phá Thiên nói, "Đi thôi."


Thần Murim đã quay lưng và phản bội thế giới này. Nó có vẻ dễ giải quyết hơn tôi nghĩ. Tôi hài lòng và đi theo sau Phá Thiên Kiếm Thánh. Yoo Jonghyuk quan sát tôi trong khi Jang Hayoung và Han Myungoh gói ghém nhanh chóng khi họ ăn bánh bao.


Đúng lúc này, một tin nhắn lạ vang lên.


[Hành động của bạn đã có tác động sâu sắc đến định hướng của ■■.]


…Gì?


[Bản cập nhật 'bản sửa đổi lần hai' sẽ bắt đầu.]