Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P2)

Chương 251



Chúng tôi nhanh chóng đến Khu liên hợp công nghiệp Yoo Jonghyuk.


Trên đường đi, Yoo Jonghyuk không nói lời nào. Khoảnh khắc chiếc Ferrarigini tắt máy, Yoo Jonghyuk bước xuống xe và nói với tôi, "Từ bây giờ, tôi sẽ đi riêng."


“…Anh sẽ tham gia cuộc Tuyển chọn chứ?”


Yoo Jonghyuk khẽ gật đầu trước khi di chuyển và nhanh chóng biến mất. Anh ta dường như biết mình cần phải đi đâu và làm gì. Một điều chắc chắn là những thứ lọt vào tầm mắt của anh ta sẽ bị tàn phá.


“…Anh không định ngăn cản anh ta à?”


Tôi gật đầu trước câu hỏi của Jang Hayoung. Tôi đã lập được một kế hoạch nếu Yoo Jonghyuk không nghe lời tôi. Yoo Jonghyuk chỉ cần sống sót cho đến khi Cuộc tuyển chọn Quỷ vương diễn ra.


Điều quan trọng là tôi cần làm gì bây giờ. Tôi đi thẳng đến phòng hội đồng của Aileen.


"Đã được một lúc rồi nhỉ."


Tôi đã không gặp Aileen trong một thời gian và cô ấy trông hốc hác hơn hẳn.


Aileen đẩy kính lên và nộp một bản báo cáo. "Kể từ khi công tước rời đi, tôi đã phải vật lộn với các khu liên hợp công nghiệp khác... phiền phức nhất là những kẻ giả mạo."


"Giả mạo?"


“Yoo Jonghyuk ấy, anh không biết à? Mỗi buổi sáng, luôn có người đến và nói rằng “Tôi là Yoo Jonghyuk.” Nó đã diễn ra trước khi anh rời đi… anh chắc hẳn chưa nhìn thấy nó.”


Họ sao? Chết tiệt. Đôi khi tôi vẫn có thể nghe thấy những tiếng hò hét từ ngày đó.


Aileen lắc đầu và tiếp tục, “Trong những ngày gần đây, một nhóm người theo dõi ‘Kẻ trừng phạt’ đã được thành lập.”


"Biết danh tính của cô ta chưa?"


"Chưa, cô ấy đột ngột biến mất ngay sau khi công tước rời đi."


"Biến mất sao?"


Một cảm giác kỳ lạ tràn vào đầu tôi. Có lẽ nào...? Tôi có một suy đoán nhưng nó là không thể.
Điều đó là bất khả thi, cho dù tôi nghĩ về nó như thế nào.


Aileen khẽ thở dài. “Tôi chẳng hiểu tại sao tôi lại báo cáo những điều này cho anh trong khi chủ sở hữu của khu liên hợp công nghiệp này là Yoo Jonghyuk.”


"Không sao đâu, dù gì thì…"


“…Công tước bây giờ nên đến khu liên hợp công nghiệp của mình rồi.”


Đây không phải là khu liên hợp công nghiệp của tôi. Vì tôi đã trở lại Thế giới Quỷ, nên tôi phải đi kiểm tra tình trạng hiện tại của Khu liên hợp công nghiệp Kim Dokja. Tôi để nó cho Mark nhưng tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra.


Tôi nhìn chằm chằm cảnh quan của khu liên hợp công nghiệp qua cửa sổ. Nhiều chuyện đã xảy ra kể từ khi tôi đến đây. Tôi đứng dậy khỏi chỗ ngồi và Aileen đứng dậy cùng tôi.


"C-Công tước-nim."


Tôi nhìn lại và biểu hiện của Aileen rất lạ. Có vẻ lạnh lùng, buồn bã và thất vọng. Dù vậy, giọng cô ấy vẫn bình tĩnh khi cô ấy mở miệng. Tôi đã nghiên cứu Aileen trong Con đường sinh tồn và biết bất cứ khi nào cô ấy nói giọng này.


Aileen lục lọi một lúc rồi đưa ra một chiếc hộp nhỏ. "Đây là những gì anh yêu cầu trước đây."


Hộp đựng một chiếc đồng hồ nhỏ. Đó là một chiếc đồng hồ bỏ túi được thiết kế với các mạch rất tốt. Tôi cầm nó và cảm thấy rung chuyển nhẹ từ đồng hồ. Khi tôi cảm nhận được thời gian trôi chậm nhưng chắc chắn, nhiều điều lướt qua tâm trí tôi.


Chân trời câu chuyện, trò chơi cách mạng… Tất cả những ký ức đã qua đều trôi đi.


Tôi nhìn chằm chằm vào đồng hồ một lúc. Tôi lại liếc nhìn Aileen và cô ấy cũng đang nhìn tôi với hai bàn tay chồng lên nhau.


Tôi dường như biết điều gì sẽ xảy ra từ bây giờ.


"Công tước Yoo Jonghyuk."


Đây là lời chào từ hành tinh quê hương nơi Aileen sống - Lindberg. Xuyên qua hai tĩnh mạch và truyền tải các rung động sang phía bên kia. Như thể kim giây của đồng hồ đang chuyển động, nhịp đập của Aileen đã truyền đến tôi.


"Khu liên hợp công nghiệp này sẽ không bao giờ quên anh."


_______


Sau khi rời khỏi Khu liên hợp công nghiệp Yoo Jonghyuk, tôi đi thẳng đến Khu liên hợp công nghiệp Kim Dokja. Theo dự kiến ​​ban đầu thì phải mất một tuần nhưng với chiếc Ferrarigini thì chỉ mất hai giờ.


Tôi ngồi ở ghế phụ và nhìn cảnh vật lướt qua trong khi nghĩ về những lời của Aileen.


"Có dokkaebi, gia đình nham hiểm với một cục u và một số chòm sao."


Đó là danh sách những người đã đến thăm khi tôi đi vắng. Dokkaebi có lẽ đến từ Cục và 'gia đình nham hiểm với một cục u' có lẽ là một người kỳ lạ nào đó. Tôi không thể đoán được các chòm sao là ai vì họ không để lại các biệt danh.


"Hãy cẩn thận, có rất nhiều người mạnh mẽ trong Thế giới Quỷ đang theo dõi anh."


Không cần phải nói, tôi chỉ cần nhìn vào kênh cũng biết.


[Nhiều chòm sao đang chú ý đến hành động của bạn.]


[Danh tính của bạn đang lan rộng trong các chòm sao của hệ thống ác tuyệt đối.]


[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang nhìn bạn với ánh mắt lo lắng.]


Chỉ còn ba ngày cho đến cuộc Tuyển chọn Quỷ Vương. Tôi nhìn về ghế sau, nơi Jang Hayoung và Bậc thầy phá vỡ bầu trời đang ôm nhau ngủ. Bậc thầy phá vỡ bầu trời và Jang Hayoung chắc hẳn đã rất mệt mỏi.


Đặc biệt, Jang Hayoung vì tôi mà buộc phải mở Bức tường không xác định. Tuy nhiên, sự hiện diện của họ có nghĩa là tôi có thể thử điều gì đó.


Tôi liếc nhìn chỗ ghế lái và hỏi, "Trưởng phòng Han Myungoh."


"Hmm?" Han Myungoh liếc nhìn tôi với vẻ bối rối khi anh ta đang thử nghiệm chức năng của chiếc Ferrarigini cấp X. Tôi không biết liệu anh ta có để ý đến cái nhìn của tôi hay không nhưng Han Myungoh hắng giọng. "E hèm, cuộc sống đúng là không dễ dàng nhỉ?"


…Thành thật mà nói, có hơi kỳ lạ. Han Myungoh nhìn thấy sự bối rối của tôi và nhanh chóng nói thêm.


“Tôi đã cảm nhận được điều đó khi đang sống… cuộc sống vốn dĩ đã thế này. Có những lúc không thể làm được gì và những lúc mọi chuyện không như ý."


Đó là một câu nói hiển nhiên nhưng biểu hiện của Han Myungoh chứa đựng một cảm xúc nhất định. Nghĩ lại thì Han Myungoh thực sự đã trải qua rất nhiều điều. Theo một nghĩa nào đó, anh ta có lẽ còn gặp khó khăn nhiều hơn tôi.


Tôi nghĩ về điều đó và đột nhiên muốn hỏi Han Myungoh. "Tôi có thể hỏi anh một điều được không?"


"Cứ hỏi đi."


Có lẽ người đàn ông đã sinh ra một đứa trẻ trên thế giới này có thể đáng tin cậy. Tôi liên tục bật và tắt điện thoại khi nghĩ về những gì sẽ nói.


Han Myungoh dường như hiểu hành động của tôi và mở miệng. "...Nó rất đau."


"Anh đang nói gì vậy?"


“Tôi nghĩ đó là điều cậu muốn hỏi. Đó là nỗi đau mà bất kỳ người đàn ông hay phụ nữ nào cũng phải chịu đựng.”


Tôi bị sốc khi tôi hiểu Han Myungoh đang nói về điều gì. Không, tôi không muốn hỏi anh ta cái đó…


Tuy nhiên, tôi vẫn tò mò. "Nó từ đâu đến?"


"Tôi đã sinh ra từ trái tim của mình."


"Có đau không?"


Han Myungoh rút ra một điếu thuốc và đột nhiên làm ra vẻ nghiêm túc. "Lúc đầu, tôi định giết cậu."


Khói thuốc đắng bay ra ngoài cửa sổ.


“Thật đáng xấu hổ và nhục nhã. Tôi chết lặng và tự hỏi tại sao mình lại rơi vào hoàn cảnh như thế này.”


“…”


"Tôi đã thử các phương pháp trong các bộ phim truyền hình. Ví dụ như ăn nhiều nước tương, nhưng nó không dễ tìm trong thế giới đổ nát này."


Không có cảm giác thực tế khi tôi nghe câu chuyện này từ Han Myungoh. Đó sẽ là một khó khăn không thể tưởng tượng được đối với tôi.


"Tôi đã rất hoảng sợ. Nếu tôi sinh ra một con quái vật thì sao? Nếu con tôi ăn thịt tôi thì sao? Nếu một ngày nào đó, đột nhiên nó xé toạc bụng tôi và giết chết tôi…"


“…”


“Tôi chỉ có một mình trong vô số đêm, chạy trốn và chống lại quái vật trong sợ hãi. Tôi phải làm gì với đứa trẻ này? Tôi nên để nó sống, giết chết nó hay…”


Tôi không sử dụng Góc nhìn của Độc giả toàn trí nhưng rất nhiều tình huống Han Myungoh bỏ chạy lướt qua đầu tôi. Han Myungoh nói với vẻ mặt mà tôi chưa từng thấy trước đây.


“Ngay cả như vậy, cậu có biết không? Thật thú vị, nhiều tháng đã trôi qua khi tôi nghĩ về nó. Rồi trong lúc vật lộn, tôi đã sống sót.”


Han Myungoh có thể sống sót trong các kịch bản vì một lý do.


“Tôi đã nhận ra một điều vào thời điểm đó: à, có lẽ đứa trẻ này đã cứu tôi. Vì vậy tôi đã quyết định, dù tôi sống hay chết, tôi sẽ sinh đứa trẻ.”


Anh ta đột ngột ném điếu thuốc ra ngoài cửa sổ. Han Myungoh rút một điếu thuốc mới. Trong thời gian ngắn đó, Han Myungoh nhìn xa xăm trước khi quay lại.


Tôi biết Han Myungoh rất rõ. Anh ta là một trong số những người chắc chắn sẽ lọt vào danh sách 10 người tệ nhất mà tôi biết. Tuy nhiên vào lúc này, Han Myungoh cảm thấy mình là một người tử tế.


“Con bé rất xinh đẹp. Con bé không phải là con người nhưng nó cực kỳ xinh đẹp. "


“…Tôi đã nhìn thấy cô bé.”


Cô bé rất xinh đẹp, đó là lý do tại sao Asmodeus sử dụng cô bé làm cơ thể hóa thân của mình. Tôi đang nghĩ điều này thì nụ cười trên mặt Han Myungoh biến mất. Câu chuyện không có kết thúc tốt đẹp nhưng tôi có thể hiểu Han Myungoh muốn nói gì.


Một lúc sau, Han Myungoh tiếp tục nói. "Vì vậy, Dokja-ssi nên thử nó."


“…Tôi nên thử sinh con?”


"Không, tôi lo lắng về Dokja-ssi."


Tôi bỗng cảm thấy sởn gai ốc. Khuôn mặt bối rối của tôi phản chiếu trên màn hình điện thoại.


“Tôi không biết Dokja-ssi đang nghĩ gì. Thành thật mà nói, ban đầu tôi không thích Dokja-ssi."


"Thật tốt khi biết điều đó."


“Tuy nhiên, tôi có thể cảm thấy rằng Dokja-ssi gần đây rất lạ.”


Tôi ngậm miệng lại.


“Tôi biết rằng mọi thứ không diễn ra tốt đẹp. Không phải mọi thứ sẽ trôi chảy như ta mong muốn. Dù vậy, đừng chăm chăm vào nó quá nhiều và hãy để trái tim dẫn dắt ta.”


“…”


“Chính Dokja-ssi là người đã sống sót sau những chuyện xảy ra. Nếu cậu không làm đúng, cậu sẽ hối hận về sau.”


Thực sự, tôi đã sống trong một thời gian dài và nhìn ra thế giới. Tôi không bao giờ mong đợi sẽ có một ngày tôi đồng cảm với anh chàng này.


Màn hình LCD của điện thoại được bật lên và tệp của Con đường sinh tồn được hiển thị.


[Ba cách để sống sót trong một thế giới đổ nát (Bản sửa đổi lần 2).txt]


Tôi không có kinh nghiệm của Han Myungoh. Tôi chưa từng có con và cũng không có kế hoạch sinh con. Tuy nhiên, tôi lại có thể hiểu một chút cảm xúc của Han Myungoh.


Đọc hay không đọc bản sửa đổi lần hai. Đây là điều duy nhất chiếm giữ suy nghĩ của tôi trong vài giờ qua.


Tôi sợ rằng mình sẽ bị ảnh hưởng khi đọc cuốn tiểu thuyết. Thật đau đớn khi biết kết quả. Tôi sợ ‘tương lai’ của mình có thể bị thay đổi.


Tuy nhiên, nó đã rất nực cười ngay từ đầu. Những lời của Han Myungoh…


Phải, câu chuyện này chưa được khai sinh đúng cách. Tôi mở Con đường sinh tồn không chút do dự. Sau đó tôi bắt đầu đọc như mọi khi.


Bản sửa đổi lần hai của Con đường sinh tồn bắt đầu từ vòng thứ tư.


[Nó giống như những gì đã xảy ra vào thời điểm đó. Trong vòng thứ ba, Sư phụ sẽ chết ở đó nếu không có anh ấy.]


Một số câu làm tôi nhẹ nhõm.


[Tuy nhiên, mình vẫn không thể thay đổi nó.]


Một số mô tả vẫn không thay đổi.


[Người đó không có trong vòng này.]


Tôi vẫn không có mặt trong lần hồi quy thứ tư của Yoo Jonghyuk.


[Mình đã thất bại ở vòng thứ ba.]


Tôi không hoảng sợ vì tôi đã đoán trước được điều đó. Tôi không biết tại sao tác giả lại gửi cho tôi một thứ như thế này. Có thể là để làm tôi sợ hãi hoặc sử dụng tôi cho cái kết mà anh ấy muốn. Tôi thậm chí còn không biết liệu có phải tác giả là người đã gửi nó hay không.


Tôi từ từ nhắm mắt lại, hít thở sâu rồi mở mắt ra. Sau đó, tôi nghĩ về Bức tường thứ tư.


[Kim Dokja nghĩ.]


Cứ như thể tôi đang viết một câu trong tiểu thuyết.


[Mình không biết rốt cuộc anh ấy muốn gì. Tuy nhiên, mình sẽ chỉ tạo ra cái kết mà mình muốn.]


Tôi nghĩ câu đó và nhìn chằm chằm vào không trung một lúc. Có thể hiểu, không có câu trả lời trở lại. Thay vào đó, chính Bức tường thứ tư đã phản ứng.


[Bức tường thứ tư đang uốn éo vui vẻ.]


Tôi chợt nhìn ra và thấy khu liên hợp công nghiệp ở đằng xa. Đây là lần đầu tiên tôi đến thăm Khu liên hợp công nghiệp Kim Dokja. Bỗng, Han Myungoh đột ngột giảm tốc độ.


"Chuyện gì vậy?"


“…Kịch bản đang diễn ra.”


Kịch bản? Không thể nào… Cuộc tuyển chọn Quỷ vương vẫn chưa bắt đầu mà?


[Bạn có muốn vào khu vực kịch bản ẩn không?]


Han Myungoh thận trọng tiếp cận khu liên hợp công nghiệp. Lối vào của khu liên hợp công nghiệp trơ trọi không một bóng người.


Tôi mở cửa sổ và có thể nghe thấy những tiếng hét từ bên trong khu liên hợp công nghiệp.


"Tôi là Kim Dokja!"


"Không, tôi mới đúng!"


“Tôi là Kim Dokja! Tôi!"


Han Myungoh và tôi cùng lúc liếc nhìn nhau.


"Cái này là sao…?"


Sau đó là một thông báo hệ thống.


[Kịch bản ẩn - Trò chơi Kim Dokja đang diễn ra.]


Có điều gì đó kỳ lạ đang xảy ra trong khu liên hợp công nghiệp của tôi khi tôi đi vắng.