“Dữu Dữu, anh cắn xong một đĩa chóp dâu cho em rồi đó. Anh đặt trên bàn, em tắm xong nhớ ra ăn nha.”
2.
“Dữu Dữu, sao ở nhà mà em còn mặc quần chi vậy? Anh lấy sẵn cho em bảy cái áo thun này, em qua ðây xem coi thích màu nào?”
3.
“Dữu Dữu, đã nói bao lần rồi mấy cái chuyện rửa chén quét nhà này cứ để anh làm, ðang mang thai không ðýợc làm việc nhà ðâu, lỡ nhý ðứa nhỏ—“
“TẠ VŨ!”
Trì Dữu đứng ở giữa phòng khách, tay đang cầm miếng bọt biển trợn đôi mắt hạnh lên nhìn tôi, trông có vẻ chuẩn bị có ý nghĩ vì việc nýớc quên tình nhà rồi đó.
“Ai chà, cũng không ðýợc nổi giận đâu, em xem em kìa, giận quá là ðộng thai đó.”
“Tạ Vũ, anh mà còn nổi ðiên nữa là em chia phòng ngủ với anh đó.”
Trì Dữu hết nhịn nổi nữa, cuối cùng phải tung ra hình phạt nghiêm khắc nhất đối với tôi.
Hay lắm, ai mà chả biết giữa hai vợ chồng xảy ra mâu thuẫn xong chia phòng ngủ riêng là một trong những thứ phải có trong cuộc sống hôn nhân, xem ra bây giờ Trì Dữu đã hoàn toàn nhập vai thật rồi.
“Ai bảo cả ngày hôm qua em không thèm ðể ý tới anh làm gì.” Tôi cãi býớng ngýợc lại: “Không nổi ðiên thì sao thu hút ðýợc sự chú ý của em.”
“Lúc anh nói chuyện bình thýờng thì em có lõ anh à?”
Không biết là nghĩ tới chuyện gì, trông Trì Dữu có vẻ nhý là bị mình tự làm nghẹn lời một lúc, mãi sau lúc nói hai tai còn đỏ ửng cả lên.
“Với cả anh muốn em phải nói bao nhiêu lần nữa, Tạ Vũ, em không sinh con ðýợc cho anh đâu.”
4.
“Không thử nhiều một chút thì sao mà biết ðýợc.” Tôi sừng cổ lên nói.
5.
Chủ đề lại quay về điểm ban đầu rồi.
6.
Một giây sau, tôi lập tức ðýợc trải nghiệm trận chiến tranh lạnh ðõn phýõng từ phía Trì Dữu đối với tôi kéo dài suốt hai mýõi tám phút.
Lần này thì chóp dâu, không mặc quần hay sinh em bé đều không còn tác dụng gì nữa. Trì Dữu hoàn toàn coi tôi nhý không khí, lúc quét nhà còn suýt chút nữa quét tôi ra ngoài luôn.
Mà tôi thì mặt dày quen rồi, thế là tôi giấu dép của cậu ấy vào trong tủ lanh. Vậy là cuối cùng tôi cũng ðợi ðýợc thý cầu hoà một cách không tình nguyện từ cậu ấy.
7.
“Tạ Vũ, bây giờ em đang cảm thấy không phải đầu óc anh có vấn đề, mà là ðầu óc em có vấn đề mới đúng.”
Trì Dữu mang dép xong thì hai mắt thẫn thờ ngồi thừ trên ghế sofa, trông có vẻ đang cực kì nghi ngờ bản thân mình.
“Cả hai chúng ta không ai có vấn đề cả.” Tôi bắt tiến hành quá trình tẩy não, líu lo liên tục bên cạnh cậu ấy: “Chỉ cần khoa học kĩ thuật phát triển liên tục thì rồi sẽ có một ngày nào ðó hai chúng ta sẽ có ðýợc một đứa con cho riêng mình thôi.”
Trì Dữu đã hết bực nổi tôi rồi, cậu ấy bây giờ chỉ còn cảm thấy cực kì không thể nào hiểu nổi: “Anh muốn có một đứa con nhý thế à?”
“Thế thì cũng không phải muốn lắm.” Tôi cýời hì hì: “Chủ yếu là anh muốn làm em mang thai thôi.”
8.
Trì Dữu ngõ ngác nhìn nhau với tôi vài giây, cuối cùng mới bình tĩnh đáp lại một tiếng: “Ðýợc thôi.”
Ðýợc thôi?!
Tôi lập tức hý hý ha ha vểnh ðuôi lên cao tít.
“Thế thì khi nào tụi mình mới có thể làm một trận đã đời luôn vậy?”
Tôi không hề rụt rè ngại ngùng, cái móng mon men mò tới dây quần bên hông của Trì Dữu.
“Ý của em là, anh từ từ nghĩ cho kĩ đi.”
Bàn tay nõn nà nhý ngọc của Trì Dữu vỗ vỗ lên mặt tôi.
9.
Thật ra cũng không thể trách tôi bị chìm đắm trong sắc dục ðýợc, dù gì cũng đã tới ngày thứ mýời hai rồi, những hoạt động giải sầu dành cho hai ngýời mà tôi có thể nghĩ ra thực sự không còn gì nữa.
Chỉ có một chuyện duy nhất còn lại ðó là ði nếm thử trái cấm, mà chuyện đó lại còn vô cùng ảo diệu, cực kì xứng đáng để cho chúng tôi đi tìm hiểu thử.
Chỉ tiếc là ðề nghị bị bác bỏ rồi, tôi cũng không bất ngờ lắm. Tôi chỉ ðành tự an ủi bản thân mình, chắc là do tôi quá ðýợc rồi thế nên Trì Dữu mới bảo là không ðýợc nữa.
10.
Ăn tối xong thì Trì Dữu ôm laptop uể oải tựa vào ðầu giýờng.
Tôi nhý kiểu không thể tách khỏi cậu ấy ðýợc một giây, dù cho không có chuyện gì thì cũng phải dính sát rạt bên cạnh cậu ấy rồi mở điện thoại ra chõi một ván game thật bùng nổ.
“Không cần đeo tai nghe đâu.”
Tuy là hai mắt Trì Dữu vẫn dán chặt vào màn hình nhýng khoé mắt hình nhý vẫn đang nhìn chằm chằm tôi.
“Em đổi cách làm bài luận rồi, không cần phải động não quá nhiều.”
Khoé miệng của tôi giống nhý là bị giọng nói dịu dàng của cậu ấy kéo lên vậy, cậu ấy vừa dứt lời thì tôi đã bất giác cýời lộ cả hàm rãng lên.
Không ðýợc rồi, dạo gần ðây hàm lýợng ngốc nghếch của tôi cao quá rồi.
Rõ ràng là trong lòng tôi đã ngọt ngào tới sắp nổ tung rồi nhýng tôi lại không muốn thể hiện tâm trí toàn là yêu ðýõng này của mình ra quá rõ, không hề nhý dự liệu mà chỉ ồ một tiếng vậy thôi.
Trì Dữu rũ mắt xuống, ánh mắt phóng về phía tôi cực nhanh rồi lýớt về.
Nhýng mà cậu ấy cũng không nói gì thêm, chỉ để lại cho tôi một chuỗi hô hấp nhàn nhạt và tiếng click chuột nho nhỏ.
11.
Dù Trì Dữu đã tỏ rõ là cho phép tôi thoải mái thả lỏng nhýng tôi cũng không thể nào không biết điều mà quấy rầy ngýời ta ðýợc.
Tôi chỉnh âm lýợng xuống mức nhỏ nhất, xong rồi bật mode giả vờ lạnh lùng rồi còn giúp Trì Dữu tạo thành tiếng ồn trắng thích hợp để học tập và làm việc nữa.
Chỉ tiếc là tôi mãi lo đắm chìm vào tiết mục suy nghĩ lo lắng cho vợ yêu mà không thèm chú ý tới trong game, run tay nhấn lộn qua chế độ bắn duo.
“Có tiện mở mic không?”
Bên này tôi còn đang nhìn chằm chằm vào màn hình thì bên kia điện thoại bỗng dýng truyền tới một giọng con trai.
Quả nhiên không ngoài ý muốn, Trì Dữu lại nhàn nhạt lýớt mắt nhìn qua đây một cái.
Tôi dùng khẩu hình ra hiệu bảo cậu ấy là tôi bấm lộn rồi, theo bản năng định thoát ra ngoài.
Trì Dữu lại khẽ kéo cánh tay tôi một cái.
Cậu ấy cũng yên lặng không phát ra tiếng động nói “Làm vậy không hay”, xong còn cau mày lại lắc đầu.
“Cho hỏi bên kia có ai không?”
Cái loa nhỏ màu trắng lại sáng lên lần nữa, tôi cũng thăm dò liếc nhìn Trì Dữu một cái, hõi mất tự nhiên hắng hắng giọng.
Đối phýõng lại lầm týởng lần sõ ý lộ tiếng này của tôi là trả lời, tiếp tục lên tiếng hỏi: “Nhảy Rozhok hả?”
Trì Dữu đáp thay tôi một tiếng rồi lặng lẽ kề sát đến bên tai tôi: “Anh chõi của anh đi.”
12.
Trýớc giờ Trì Dữu không quá hứng thú với mấy cái chiến tích trong game của tôi, nhýng không hiểu sao hôm nay lại lộ ra một chút điểm khác thýờng khá là vi diệu.
Cái đầu với mái tóc mềm mềm thýờng xuyên thãm dò về phía này, thỉnh thoảng con ngýõi nho nhỏ còn loé lên, còn có lúc nhìn chăm chú quá khoé môi đỏ thẫm còn cong lên làm cho tôi vừa sýớng rõn cả ngýời, vừa đi đại sát tứ phía.
13.
“Lên xe, chạy bo đi.”
“Đợi chút, tôi qua cứu cậu.”
“Qua đây, loot đồ đi.”
Dýới ánh nhìn chăm chú của Trì Dữu, tôi vừa có thể giết, vừa có thể bõm máu, vừa có thể phòng thủ, vừa có thể công lên, là một chiến sĩ toàn nãng mọi mặt có thể dẫn dắt đồng đội chỉ cần nằm đó thôi cũng dễ dàng thắng trận.
14.
“À, à thì… Cậu có thể kéo tôi thêm một ván nữa ðýợc không?”
Mới nãy chủ yếu toàn là do tôi chỉ huy, đồng đội trong game cũng không nói gì nhiều, còn bây giờ giống nhý là bên kia vừa sửa xong mic hay sao mà giọng nam kia nghe có vẻ hõi e thẹn.
“Ðýợc tôi, cậu mời tôi đi.”
Tôi cực kì hýng phấn nhìn Trì Dữu, ðây chính là lúc thể hiện kĩ năng thật sự của tôi rồi.
Trì Dữu hình như cũng đã hoàn toàn bị trận chiến trong tay tôi hấp dẫn, cậu ấy kép laptop lại rồi vòng hai tay ôm lấy đầu gối, cực kì chuyên chú nhìn chằm chằm màn hình điện thoại của tôi.
Thế là tôi lại thực hiện lại một màn chiến đầu anh dũng hiên ngang như mới nãy, mà lúc này vì để tỏ ra ngầu tôi còn cố ý làm thêm mấy thao tác với độ khó cao không cần thiết nữa.
Tiếng hô lên bất ngờ của đồng đội cũng vừa đúng lúc, sau trận chiến đánh đâu thắng đó này, Trì Dữu thấp giọng dịu dàng nói: “Anh chơi game giỏi thật đấy.”
16.
“Cũng tàm tạm thôi.”
Tôi bên này còn đang giả vờ khiêm tốn mà tay thì ấn nút bắn, vừa hay headshot được một mạng.
Trì Dữu vẫn yên tĩnh ngồi xem, nhìn tôi liên tục giết một mạch 30 mạng, nhìn màn hình chiến thắng liên tục hiện lên.
Bỗng dưng có một khắc kia cậu ấy dời mắt đi chỗ khác, trông có khá nhiều tâm sự nhìn về phía ngón chân của mình sau đó nhàm chán ngáp một cái.
“Xong trận này thì tôi off đây.” Tôi vừa nói cho đồng đội vừa nói cho Trì Dữu nghe: “Cũng không sớm nữa, phải đi ngủ rồi.”
“Ok nha.”
Đối phương đồng ý rất nhanh.
Nhưng mà trong lúc tôi vừa thả thuốc cho cậu ta rồi bắn hạ team địch cuối cùng xong, thì một câu nói không hề liên quan chút nào tới trò chơi, không hề có chút cảnh báo nào đột nhiên truyền tới tai của tôi và Trì Dữu.
“Anh đẹp trai ơi, có bồ chưa?”
17.
“Nếu mà chưa có thì add Wechat cái nhỉ?”
18.
Lúc này trong đầu tôi như kiểu nổ ầm một cái ngu người luôn.
Sau đó phản ứng đầu tiên của tôi là nắm lấy tay của Trì Dữu.
Mẹ nó, tôi ra vẻ ngầu cho bạn trai xem, sao mà tự dưng sức hấp dẫn lại làm ảnh hưởng tới người vô tội rồi?
Đợi đã, chắc là Trì Dữu phải biết là tôi đang cố ý ra vẻ ngầu cho cậu ấy xem mà nhỉ?
Tôi không biết phải làm sao chỉ có thể đợi yên đó, nhưng Trì Dữu không hề nắm lại tay tôi.
19.
Vãi l, lần này thì hiểu nhầm to thật rồi.
20.
Nếu mà ghép với chuyện tôi vừa mới chiến đấu mạnh mẽ liên tiếp khi nãy thì không lẽ Trì Dữu tưởng là tôi đang thả thính người khác đó hả?
Hơn nữa còn thính được người qua đường Giáp thật luôn rồi?
Bộ óc ngu đần của tôi không cách nào thừa nhận cái kết quả không hề như ý muốn này của mình. Nhưng mà lúc tôi tự tưởng tượng ra nếu Trì Dữu được người ta kéo chơi game còn tôi chỉ có thể ngồi ngây ra đó nhìn thì tôi tỉnh ngộ ra ngay.
Có lẽ là vì đã để lộ quá nhiều lỗ hỏng, thế nên cách tôi lấy công chuộc tội cực kì có thành ý.
“Ngại quá, không add được.”
Đầu tiên là tôi trầm giọng từ chối đối phương.
“Tôi kết hôn rồi.” Tôi ẩn ý nhìn về phía Trì Dữu.
“Tôi có vợ rồi.”
“Ồ, xin, xin lỗi nhé.” Đối phương ngược lại cũng khá lịch sự: “Xem avata của cậu tôi còn tưởng cậu là gay cơ.”
Avata của tôi là gay?
Avata của tôi để từ lúc tốt nghiệp đại học tới giờ vẫn chưa đổi, thật ra chỉ là một tấm hình toàn thân bình thường không có gì đặc sắc. Chỉ mỗi một tấm hình thế này thôi mà sao lại nhìn ra được tôi là gay nhỉ?
Nếu mà nói thế thì cái người đối diện tôi đây đã thấy hơn cả mấy trăm ngày rồi mà sao không có chút động tĩnh, không có xảy ra chuyện gì hết vậy?
“Anh đẹp trai, nói cái này nha.”
Chắc là vì để cảm ơn tôi đã kéo điểm giúp cậu ta nên trước khi offline, đồng đội còn có lòng nhắc nhở một câu.
“Nếu mà không phải gay thì cố đừng mang mấy đôi vớ trắng cao cổ như thế này nữa.”
22.
Ồ, vớ trắng.
Tôi tuyệt vọng nhắm chặt hai mắt.
23.
“Cậu ấy nói vậy là ý gì?”
Sau khi ngắt kết nối voice, Trì Dữu cũng không có ý muốn giận dỗi với tôi, toàn bộ lực chú ý đều bị thu hút bởi câu nói cuối cùng kia của đối phương để lại.
“Tự nhiên em nhớ lại, mấy hôm trước tự dưng anh đổi liên tục một lúc tám đôi vớ trắng lận.” Trì Dữu xua tay làm một con số cực kì khoa trương trước mặt tôi: “Lúc đó anh có ý gì đấy?”
“Đây là ám hiệu gì sao?” Cậu ấy vô cùng hoang mang khó hiểu: “Mang vớ trắng thì gay hả? Em nhớ hình như hôm đó em vừa mới comeout với anh, thế nên anh đang ngầm ám chỉ với em chuyện anh cũng là gay à?”
Tôi bị nghẹn không biết nói gì nữa, bởi vì đáp án chính xác đã bị em bé trước mặt này nói xong hết rồi.
24.
“Haha.”
Tôi ngại ngùng cười sượng hai tiếng, chỉ có thể nói giảm nói trắng: “Thì cũng có ý đó đó.”
“Đây là cái thuật ngữ trong giới riêng gì vậy?” Trì Dữu ngạc nhiên tới mức âm cuối kéo lên cao: “Em hoàn toàn không biết luôn á.”
“Không biết thì không biết thôi.” Tôi kéo người qua ôm vào lòng, vỗ vỗ lên lưng cậu ấy giống như dỗ con nít: “Bây giờ biết cũng được mà.”
Trì Dữu ngoan ngoãn nằm dựa vào trên vai tôi một lúc, mãi sau mới chợt nhận ra rồi thốt lên một câu “Không đúng”.
“Thế nên thật ra anh đã là gay từ lâu rồi, ít nhất là trước khi chụp tấm hình này, anh đã biết bản thân mình thích con trai rồi.”
“À.” Tôi há há miệng: “Em nói đúng.”
“Thế anh…” Trì Dữu hình như muốn hỏi gì khác nhưng cuối cùng vẫn không có gan hỏi, chỉ cắn cắn môi rồi lại nuốt xuống hết.
25.
“Thế lần sau lúc anh chơi game có thể kéo em nữa được không?”
Cậu ấy đổi sang chủ đề khác, hai mắt long lanh nhìn về phía tôi rồi nói.
26.
“Ghen rồi à?”
Tôi ôm chặt lấy cậu ấy hôn chụt chụt lên tai của cậu ấy.
“Sao em ngoan dữ vậy bé cưng, tới cả ghen cũng không gây sự với anh nữa.”
Cái tiếng bé cưng này tôi đã gọi thầm trong lòng cả ngàn lần rồi, giờ gọi thêm lần nữa thfi tất nhiên cũng vô cùng thuận miệng.
Nhưng tôi đã sơ suất không nhận ra đây là lần đầu tiên Trì Dữu nghe thấy, cậu ấy vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ nắm lấy cổ áo tôi. Tới lúc buông tay ra thì hai cánh tay đã treo trên cổ của tôi, hừ hừ hai tiếng giống như động vật nhỏ.
“Mấy cái kĩ năng kia là anh biểu diễn cho em xem mà.” Tôi nắm chắc cơ hội không ngừng cố gắng để chiếm lấy trái tim của người ta: “Còn chuyện kéo em chơi game á, giờ mà em bảo anh đi đọc sách với em anh cũng chịu nữa kìa.”
Trì Dữu im lặng không nói gì, chỉ có nhiệt độ cơ thể là lặng lẽ nóng lên trong lòng tôi.
Tôi sờ sờ cơ thể vừa mềm mại vừa nóng hổi của cậu ấy, giống như một cái bánh trứng nướng vừa mới ra lò vậy.
“Thật sự tưởng là anh đang cố thả thính người khác hả?” Chỉ mới nói một câu như thế mà tôi đã nhân cơ hội bóp bóp mông của cậu ấy.
“…” Trì Dữu cũng tự biết mình đuối lý, chỉ có thể cam chịu bị tôi dê, nhưng mà lại cảm thấy bản thân mình không hề sai, lúc bị sờ xong còn mạnh miệng lẩm bẩm: “Có cho anh cũng không có gan làm đâu.”