Tôi Bị Omega Vạn Người Mê Đánh Dấu

Chương 24



Edit + Beta: Shino

------oOo------

Công diễn buổi tối ngày thứ tư, buổi chiều nhóm thực tập sinh bắt đầu diễn tập.

Địa điểm không lồ có thể chứa hơn 3000 người hiện tại trống rỗng, chỉ có nhân viên công tác đang bận rộn ở phụ cận sân khấu.

Thời gian có hạn, mỗi đội nhiều nhất chỉ có hai cơ hội để diễn tập.

Đội của Tiết Như Dã là đội đầu tiên được diễn tập.

Tuy rằng Triệu Kim Chiêu là vũ công chính kiêm vị trí trung tâm, thời gian đứng ở vị trí trung tâm dài nhất, nhưng chỉ cần giọng của Phương Nhất Tỉnh truyền ra từ micro, sự chú ý của mọi người đều sẽ bị anh thu hút.

Anh là tâm điểm chú ý thích hợp, một khi mọi người nhìn thấy rõ khuôn mặt xinh đẹp và lạnh lùng của anh, họ sẽ không thể rời mắt.

Suốt quá trình diễn tập này, Vân Chức đều nhìn chằm chằm Phương Nhất Tỉnh, mắt hạnh xinh đẹp có ánh sáng của sự hưng phấn. Cậu dường như đã nhìn thấy ngôi sao đang lên của giới giải trí, mà công lao to lớn nhất là của cậu!


Thẳng đến khi đội của bọn họ nghe lời bình của Tiết Như Dã xong rồi đi xuống sân khấu, Vân Chức mới dừng tràng vỗ tay vang dội lại.

Vân Chức vốn đang định thổi phồng chị em nhà mình một chút, nhưng mà thời gian không đợi người, các đồng đội của cậu sau khi nghe được chỉ thị của đạo diễn đã lập tức đẩy cậu lên sân khấu.

Nhạc đệm vang lên, Vân Chức lập tức tiến vào trạng thái.

Phong cách hát trữ tình rất khác so với nhóm trước, đội của Ôn Tiêu Tiêu chọn ca khúc phong vũ đáng yêu có phần Âu Mỹ, khúc dạo đầu nhẹ nhàng, vui tươi khiến mấy khán giả có thể hát theo lời bài hát rung đùi đắc ý.

Không có dáng vẻ đáng yêu thiếu hài hòa, biểu tình lẫn động tác của Vân Chức đo đến vừa vặn tốt, đồng đội cũng phối hợp vô cùng ăn ý.

Cuối cùng, Vân Chức cười rạng rỡ nhìn màn ảnh bên trái chớp mắt cực kỳ nhẹ.


Ánh mắt Tiết Như Dã đứng ở bên cạnh màn ảnh nháy mắt tối sầm vài phần.

Ôn Tiêu Tiêu xem xong buổi biểu diễn vô cùng xuất sắc của thực tập sinh, vẻ ngoài thần tượng rớt đầy đất cũng không thèm nhặt, nàng nhìn mấy người đang còn thở dốc ở trên sân khấu thể hiện tình yêu, mọi yêu thích đều bộc lộ ra bên ngoài, “Quá tuyệt vời, yêu các bảo bối moah moah!”

Vân Chức cười thẹn thùng, cùng các đồng đội kích động mà ôm nhau.

Xem qua mấy phần diễn tập khác, Vân Chức cảm thấy xác suất đội bọn họ giành vị trí thứ nhất rất cao, khả năng dẫn dắt bầu không khí của bọn họ là mạnh nhất trong các đội, cũng có thể điều khiển được cảm xúc của các khán giả.

Sau khi diễn tập, mọi người đi ăn cơm chiều trước. Sau đó từng đội tự điều chỉnh nội dung tiết mục theo ý kiến ​​của lão sư, thay trang phục biểu diễn, ngồi trong phòng thay đồ chờ stylist đến trang điểm.


Còn 30 phút nữa là mở màn, Vân Chức khẩn trương đến phòng vệ sinh một chuyến.

Bước ra khỏi phòng vệ sinh, lúc đi ngang qua cửa thoát hiểm màu trắng sữa, một bàn tay bỗng nhiên nắm lấy cổ tay cậu kéo mạnh về phía cửa thoát hiểm.

Vân Chức hoảng sợ kêu ra tiếng, bị người đó kéo ra sau cửa thoát hiểm, cái miệng đang há to cũng bị người đó che lại.

Vân Chức không chút suy nghĩ, há miệng cắn thật mạnh lên tay người đó.

“A, em là chó đó à?” Giọng nói từ trên đỉnh đầu rơi xuống, Vân Chức sửng sốt, sau khi nghe ra chủ nhân của giọng nói cậu lại cắn mạnh thêm một cái, dường như muốn cắn rớt một miếng thịt trên tay người đó cậu mới hả dạ được.

Tiết Như Dã lấy một cái tay khác đè đầu Vân Chức lại, Vân Chức sức lực không địch nổi lúc này mởi nhả tay hắn ra.
Tiết Như Dã nghiến răng nghiến lợi nói: “Là tôi.”

Vân Chức ngẩng đầu nhìn hắn, giả bộ bày ra vẻ mặt mờ mịt, ở trong lòng không chút lưu tình mà phỉ nhổ hắn: Biết là mi nên ta mới gặm thêm một cái đấy.

“Tiền bối sao lại kéo em đến đây?” Vân Chức khó hiểu.

“Còn giả vờ?” Tiết Như Dã nhìn bộ mặt ngây thơ cửa cậu liền lộ ra biểu tình ý vị sâu xa, “Em không phải muốn gặp tôi sao? Vừa nãy em còn công khai câu dẫn tôi trên sân khấu mà.”

Tuy rằng người khác sẽ nghĩ đó chỉ là động tác cuối của Vân Chức trên sân khấu, nhưng hắn không nghĩ thế.

Bằng không tại sao cậu không cùng đồng đội nhìn về màn ảnh phía trước, mà cố tình nhìn về hướng của hắn?

Vân Chức không biết Tiết Như Dã đã nặn ra cái ý nghĩa khác từ việc cậu nháy mắt, nghe hắn nói xong, Vân Chức ngây người một lúc rồi bắt đầu kêu oan oai oái, nhìn cái mặt này của cậu muốn gặp Tiết Như Dã lắm hử?
Còn câu dẫn?!

Vân Chức hợp tình hợp lý nghi ngờ Tiết Như Dã không chỉ là ảnh đế thôi đâu, mà còn là tự luyến ham não bổ đế nữa. Ai nhìn hắn đều sẽ bị hắn gắn cho cái mác hâm mộ hắn.

Sự xa cách trong lời nói lễ phép của Vân Chức thực rõ ràng: "Tiết lão sư oan em quá, lão sư là tiền bối mà tụi em kính trọng, em có mơ cũng nào có dám mơ đến lão sư đâu."

Tiết Như Dã: “Tôi biết.”

Vân Chức: Tui giải thích rõ ràng rồi? Tui đi được rồi nhỉ?

Cậu vừa nhấc chân đã bị Tiết Như Dã ngăn lại.

“Tôi biết, em da mặt mỏng, dám làm không dám nhận.” Tiết Như Dã một tay chống ở trên tường ngăn Vân Chức lại, khóe miệng hơi cong lên, nghiền ngẫm mà cười rộ lên, “Làm sao bây giờ, tôi rất thích cái dạng này của em đấy.”

Vân Chức vô tội mà trừng lớn đôi mắt. Sao lại thích???
Tiết Như Dã một bên có tiền bối Triệu Kim Chiêu là tình nhân, một bên muốn trêu ghẹo Phương Nhất Tỉnh, hiện tại còn thích cậu?

Tiết Như Dã đặc biệt thích cái biểu tình ngơ ngác này, giống như một chú mèo nhỏ đang sợ hãi. Hắn nhịn không được thở dài, Vân Chức thật là lớn lên theo kiểu mà hắn yêu thích. Tình nhân nhỏ hiện tại của hắn thiếu vài phần hồn nhiên cùng mị khí của Vân Chức, một trong hai người này, Tiết Như Dã chẳng muốn bỏ xuống người nào hết.

Nguyên nhân chính là do Triệu Kim Chiêu không để hắn đánh dấu vĩnh viễn, miếng ăn đưa đến bên miệng còn chưa được thưởng thức, bỏ xuống chẳng phải rất tiếc sao?

Tiết Như Dã từ trong túi áo lấy ra một tấm danh thiếp, nhét vào tay Vân Chức, giải thích, “Em chưa ký hợp đồng với công ty nào đúng chứ? Phòng làm việc của tôi có thể ký với em, nếu em nghe lời, thù lao lẫn tài nguyên cấp cho em đều sẽ là những thứ tốt. 8 giờ tối cuối tuần, đến nhé?”
Hắn nhướng mày chờ Vân Chức gật đầu đáp ứng.

Vân Chức rất tức giận. Cũng không phải là lần đầu tiên gặp quy tắc ngầm, nhưng cậu vẫn không bình tĩnh được.

Nhưng với thân phận hiện giờ của cậu, Tiết Như Dã là người cậu không trêu nổi.

Vân Chức hít sâu một hơi ép tức giận xuốnh, ngoài cười trong không cười nói: “Tiền bối à chúng ta thẳng thắn với nhau đi, em còn chưa phân hoá, xin lỗi đi không được.”

Cậu cúi đầu giả bộ tiếc nuối bộ dáng, chờ Tiết Như Dã không thể nề hà thả hắn đi.

Nghe được cậu là Omega chưa phan hóa, Tiết Như Dã có chút giật mình.

Đè Omega ở dưới thân nhưng không thể đánh dấu quả thực là một sự tra tấn ý chí của Alpha, tệ hơn có thể sẽ làm bản thân bị thương nặng, Tiết Như Dã rất không cam lòng nhưng chỉ có thể lựa chọn từ bỏ.
Hắn không vui mà trầm khuôn mặt, nhưng việc này cũng chẳng thể trách Vân Chức.

“Không sao,” Hắn lại để tấm danh thiếp vào tay cậu, “Đây là phương thức liên lạc phòng làm việc của tôi, sau khi kết thúc tuyển tú thì liên hệ tôi.”

Chỉ việc xem khán giả, Tiết Như Dã cũng có thể dự cảm được trong tương lai Vân Chức sẽ có giá trị thương mại rất lớn. Trước hết cứ dưỡng trong phòng làm việc đi, chờ Vân Chức phân hoá thành thục hắn ăn cũng không muộn.

Vân Chức siết chặt danh thiếp trong lòng bàn tay, ứng phó, “Em biết rồi ạ, em đi ra ngoài trước, buổi công diễn sắp bắt đầu rồi.”

Tiết Như Dã còn chưa lên tiếng, Vân Chức chuồn ra từ dưới tay hắn chạy mất.

Vân Chức đẩy cửa phòng trang điểm, Ôn Tiêu Tiêu lập tức đi lại, nàng như kéo Vân Chức hỏi: “Nhóc con sao ở trong WC lâu vậy, bụng không thoải mái sao?”
Vân Chức vừa mới thoát khỏi một tên biếи ŧɦái, tim đập còn đang đập thình thịch.

“Không ạ, cảm ơn Ôn lão sư quan tâm.”

“Ngoan quá.” Ôn Tiêu Tiêu duỗi móng vuốt nhanh chóng sờ lên đỉnh đầu mềm mại của Vân Chức, hài lòng thở dài, đưa mấy thực tập sinh đến phòng nghỉ.

Bên ngoài sân vận động công diễn, một đám fan vô cùng lo lắng mà chạy vào cửa sân vận động. Fan trong sân vận động đã xếp chỗ ngồi một cách trật tự, sôi nổi móc ra các loại poster tiếp ứng rực rỡ cùng lightstick sáng chói, phải làm cho sân vận động tiếp ứng bắt mắt nhất có thể.

“Không biết Chức Chức có thích lightstick vàng tụi mình làm không nhỉ?”

“Tạm thời cứ dùng đi, lần sau có cơ hội tụi mình hỏi ẻm, Chức Chức đáng yêu lắm, lightstick gì tui cũng sẽ làm cho ẻm hết ha ha ha.”

Hai cô nương fan Vân Chức ghé vào cùng nhau nói chuyện phiếm, mấy cô cầm lightstick xanh ngồi ghế sau nghe được thì vỗ vỗ bả vai hai nàng.
“Các cậu là Hoành Thánh á?”

Hai Hoành Thánh gật gật đầu, nhìn thoáng lightstick của ghế sah, cười rộ lên, “Là chị em bên nhà Ngôi Sao à, trùng hợp nha.”

Hoành Thánh là tên fandom của Vân Chức mà tối hôm qua các fan bình chọn ra, còn tên fandom của Phương Nhất Tỉnh là Ngôi Sao, mấy Ngôi Sao cảm thấy chính chủ lãnh đạm của bọn họ sẽ không thích tên fandom này, nhưng nhóm Ngôi Sao cùng với chính chủ có nét cá tính giống nhau, bọn họ mới mặc kệ, bọn họ chính là muốn được kêu là Ngôi Sao.

“Chức Chức cùng Phương Phương là chị em tốt á, hay tụi mình bình chọn cho nhau đi, phấn đấu để lọt vào top ba trong vòng này!” Hoành Thánh phấn khích đến nỗi nắm tay nhau.

“Ừa ừa.” Ngôi Sao sảng khoái đồng ý. Chính chủ của bọn họ thích ở cùng Vân Chức, bọn họ cũng có cảm tình tốt với cậu. Cùng Hoành Thánh phấn đấu để Phương Phương và Chức Chức cùng nhau ra mắt là điều đương nhiên.
Nhóm Triều Dương ngồi bên cạnh Hoành Thánh nhịn không được nhỏ giọng hừ hừ.

Kể từ khi Weibo Official của tổ tiết mục tung ảnh công khai của các thực tập sinh, nhóm Triều Dương liền chú ý tới Vân Chức - ngùi ó giá trị nhan sắc lẫn khí chất tốt hơn cả Triệu Kim Chiêu của bọn họ.

Bọn họ ban đầu chỉ cho rằng cái tên Omega này là một hình hoa di động thôi, không ngờ trong tập đầu tiên của chương trình đã bị sân khấu battle của Vân Chức và Triệu Kim Chiêu vả mặt bôm bốp.

Hiện tại Vân Chức là kẻ địch số một của fandom Triều Dương, bọn họ nhất định phải làm cho số phiếu của Chiêu Chiêu nhà họ áp đảo cái tên Kim Vân Chức đó.

Đáng tiếc, vé vào cửa buổi công chiếu là do tổ tiết mục Weibo thông qua rút thăm trúng thưởng mà được. Số lượng các Triều Dương được vào cửa không nhiều cho lắm.
Hy vọng sân khấu của Chiêu Chiêu lần này mạnh hơn, đè bẹp Vân Chức!

Nhóm của Triệu Kim Chiêu biểu diễn đầu tiên.

Tiếng thét chói tai vẫn luôn không ngừng lại, đặc biệt là lúc Phương Nhất Tỉnh quỳ gối xuống cất giọng, khán giả hét ầm cả lên. Triều Dương nhìn phản ứng xung quanh, vừa mừng vừa lo. Mừng là bọn họ cảm thấy đội của Triệu Kim Chiêu là đội ổn nhất, lo là lo sự nổi bật của Triệu Kim Chiêu sẽ bị Phương Nhất Tỉnh dễ dàng cướp lấy.

Nhưng chờ đến lúc sân khấu của đội thứ ba bắt đầu, bọn họ chỉ còn lại lo lắng.

Trong ba suất diễn đầu tiên, bằng mắt thường cũng có thể thấy được tính biểu cảm tổng thể trên sân khấu của đội Vân Chức là tốt nhất, đức biệt là Vân Chức ở vị trí trung tâm kia, mỗi âm điệu, mỗi động tác nhỏ đều tác động đếncảm xúc của khán giả. Hơn nữa sân khấu của bọn họ cũng bố trí rất nhiều máy móc kỹ xảo, có tác dụng khiến khán giả được thưởng thức một cách đắm chìm.
Tiếng hét chói tai mỗi lúc một lớn, fandom Hoành Thánh và fandom Ngôi Sao không ngừng kích động.

Đây là lần đầu tiên mà bọn họ được nhìn cận cảnh màn biểu diễn của Vân Chức, thật sự là muốn xem mãi không thôi. Vân Chức trên sân khấu thật rạng rỡ, giống như là sinh ra đã thuộc về sân khấu.

Buổi công diễn của sáu đội kết thúc, sáu vị lão sư và đội của bọn họ đứng ở trên sân khấu, cùng khán giả ngưng thần nín thở nhìn chăm chú số phiếu cùng xếp hạng của các đội đang chuyển động không ngừng trên màn hình lớn.

Tốc độ của con số chậm lại, cuối cùng dừng hẳn.

Vân Chức có số phiếu cao nhất!

Phương Nhất Tỉnh cao thứ hai!

Hoành Thánh và Ngôi Sao đồng loạt phát ra tiếng hét chói tai.

Đồng đội của Vân Chức xếp hạng cũng cực kỳ cao, tổng thể biểu hiện của đội cậu hoàn toàn xứng đáng là tốt nhất trong các đội, số phiếu đương nhiên đứng thứ nhất.
Vân Chức vui vẻ cực kỳ, nhưng lúc này biểu hiện ra rõ ràng là không tốt lắm. Cậu đành quay đầu, trộm nhìn Phương Nhất Tỉnh bằng anh mắt vui vẻ khó nhịn.

Phương Nhất Tỉnh cong cong mắt, cùng cậu chia sẻ sự vui sướng này.

Xếp hạng ba Triệu Kim Chiêu có chút ủ rũ. Nhưng cũng không phải hoàn toàn bởi vì xếp hạng. Thời điểm luyện tập y đã nhìn ra Phương Nhất Tỉnh và Vân Chức biểu hiện tốt hơn y, thành tích tốt hơn cũng phải, y rất ít khi đố kỵ với những người có thực lực ưu tú.

Làm y cảm thấy khổ sở chính là, y giữa trưa từ bệnh viện trở về, Tiết Như Dã cũng chẳng thèm hỏi han bệnh tình y thế nào. Nếu trước kia y có cảm giác vắng vẻ thì hiện tại y lại cảm thấy dường như Tiết Như Dã không quan tâm mình chút nào.

Nếu đã không thích y, tại sao lúc trước lại chấp nhận để y theo đuổi?
Sáng tác quốc dân Dương Trác theo số lượng trên màn hình, một lần nữa thông báo xếp hạng của thực tập sinh cùng đội của bọn họ.

Dương Trác: “Chúc mừng đội của lão sư Ôn Tiêu Tiêu đạt được tổng cộng 3498 phiếu! Xếp hạng thứ nhất!”

Trên sân tổng cộng có 3000 người, trong suốt quá trình mỗi người chỉ có cơ hội bỏ phiếu hai lần, số phiếu của đội Ôn Tiêu Tiêu cách đội sau một khoảng rất là xa.

Ôn Tiêu Tiêu dẫn năm bạn nhỏ dễ thương biểu đạt cảm nghĩ với tất cả mọi người.

Dương Trác vừa lòng gật gật đầu, quay đầu nhìn Tiết Như Dã nói: “Tiết lão sư, ngài giúp đạo diễn tới đây làm lão sư trong một tuần có thể nói là cảm xúc khó quên nhỉ, trong đó ngài ấn tượng sâu nhất chính là cái gì vậy?”

Tiết Như Dã ở chương trình làm lão sư một tuần để cho chương trình kiếm chút lợi nhuận, sau đêm nay sẽ không còn ở《Kế Hoạch 101 Ngày Dưỡng Omega Thành Idol》nữa, tổ tiết mục đương nhiên sẽ không để hắn yên lặng mà rời đi.
Tiết Như Dã cười cười: “Nhớ lại tôi mới phát hiện mỗi một phút ở nơi đây đều rất có ý nghĩa, đại khái làm tôi nhớ tới bản thân tôi mấy năm bề trước. Khi đó mười phần bốc đồng, cũng có ước mơ của bản thân, dám mạo hiểm dám sáng tạo, những đứa nhóc ở đây ai cũng rất dũng cảm, trong tương lai tiền đồ sẽ càng lúc càng rộng mở hơn.”

Trong mắt của hắn chứa lệ quang, bị ống kính bắt được, rất nhiều người lộ vẻ xúc động.

Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

Sau khi hiện trường công diễn hiện trường kết thúc, lão sư rời đi, người xem tan cuộc. Đồng thời cửa bỏ phiếu trên mạng cũng đóng lại.

Dương Trác dẫn 30 thực tập sinh trở lại sân huấn luyện, để cho bọn họ nghỉ ngơi bổ sung thể lực. Lát sau, Dương Trác sẽ tổng hợp lại số phiếu trên mạng và số phiếu tại buổi công diễn để quyết định xem ai ở lại, ai phải rời đi.
Đợt này, sẽ đào thải năm thực tập sinh.

Tổng lại số phiếu, tổng xếp hạng của Vân Chức tuột xuống một hàng, với số lượng fan bên ngoài đông đảo, số phiếu của Triệu Kim Chiêu vượt qua Phương Nhất Tỉnh và Vân Chức, vinh hoạch xếp thứ nhất.

Vân Chức rất hài lòng với kết quả này, cậu và Phương Nhất Tỉnh đều là những đứa trẻ đáng thương không bối cảnh khong tài nguyên, hơn nữa chương trình mới phát có một tập, fan của bọn họ không đủ lớn, có thể cùng Phương Nhất Tỉnh đứng ở top 3 đã vượt qua mong muốn ban đầu của Vân Chức rồi.

Dương Trác: “3 thực tập sinh xếp hạng đầu vào chiều mai làm việc với yêu cầu của fan, phát phúc lợi cho họ, mời xin vui lòng chờ mong đi!”

Vân Chức ngoan ngoãn gật gật đầu. Fan của cậu đáng yêu như vậy, chắc sẽ không đưa ra yêu cầu gì khó khăn đâu, Vân Chức ngây ngô nghĩ như vậy đó.
Đêm đó, Weibo Official tuyên bố top 3 xếp hạng của《Kế Hoạch 101 Ngày Dưỡng Omega Thành Idol》tại sân khấu lần đầu tiên công diễn, hơn nữa công bố sẽ phát phúc lợi cho fan.

@Kế Hoạch 101 Ngày Dưỡng Omega Thành Idol: #hình ảnh# Kết quả xếp hạng top 3 đã có rồi nha ~ mong mọi người hưởng dụng nè! Tổ tiết mục tri kỷ để cho tôi đến hỏi các bạn muốn phúc lợi gì, đến lúc đó xếp hạng top 3 sẽ đem phúc lợi dâng lên ~

Dưới phần bình luận Weibo Official chia ra làm ba phần, để các cư dân mạng bình luận phúc lợi cho fan, bình luận nào có số đề cử cao nhất sẽ được tổ tiết mục chọn.

Ngày hôm sau, Vân Chức nghe đạo diễn tuyên bố “làm việc” ngay lập tức cảm thấy đau não.

Mấy fan đáng yêu đó thật sự để cậu làm việc này sao?

Đạo diễn hắc hắc cười trộm. Ông chỉ nặc danh vào khu bình luận dẫn đường một chút, mấy fan đó cũng sôi nổi mà đề cử. Fan bây giờ thật sự biết đùa* mà.
(*gốc là da, nhưng tui không biết da là gì nên tui thay bằng đùa, ai biết thì cmt bảo tui nha ~ )

Các cư dân mạng cùng fandom Ngôi Sao yêu cầu Phương Nhất Tỉnh làm việc: Xin để Vân Chức ngồi ở trên lưng, hít đất 30 cái.

Các cư dân mạng cùng fandom yêu cầu Vân Chức làm việc: Xin để Phương Nhất Tỉnh nằm bên dưới, mặt đối mặt hít đất 30 cái.

Vân Chức: Tàu điện ngầm - lão gia gia - xem điện thoại.

Các người hẹn trước với nhau rồi đúng không?

Đùa một chút thực vui vẻ?

Vân Chức lo lắng cúi đầu nhìn cái cơ thể yếu đuối này của mình, cảm thấy 30 cái hít đất này cậu không thể đâu. Mười cái còn chưa nổi, cậu chắc chắn chịu không nổi mà đè trên người Phương Omega xinh đẹp. Đến lúc đó hai người đầu chạm trán, mặt chạm mặt, răng chạm răng thì thật quá khó coi.
Hơn nữa tại sao lại yêu cầu Phương Omega xinh đẹp làm việc này chớ, anh trời sinh có phải Alpha thân thể tráng kiện đâu, Vân Chức vừa đặt mông lên, biết đâu eo Phương Nhất Tỉnh gãy luôn ấy chứ.

Vân Chức tức giận nhìn đạo diễn, tiến đến bên tai Phương Nhất Tỉnh nói nhỏ: “Nhất Tỉnh ơi, chắc là anh không làm được đúng không? Để em bảo cái ông đạo diễn chơi xấu kia đổi nhiệm vụ nha.”

Phương Nhất Tỉnh vốn không cảm thấy có việc gì, nghe xong lời này lại nhướng mày, giọng điệu trầm thấp chắc chắn trả lời: “Tôi làm.”

-Hết chương 24-

Editor có lời muốn nói: Cầu thả ★, một buổi sáng của tui á á ╯﹏╰