Tôi Chuyển Sinh Thành 1 Chú Thằn Lằn "Vô Hại"

Chương 107: Osiris vs Philip



Trong màn đêm thăm thẳm, nơi ánh sáng không thể vươn tới của Huyết ngục, hai đôi mắt, một vàng kim và một đỏ máu, sáng rực lên. Huyết ngục có dạng hình cầu với đường kính khoảng 500m.

Lúc nãy, khi dùng Gia tốc tức thời để giao kiếm với Philip, tôi đã đuổi theo anh ta lên khá cao, khiến tầm với của Huyết ngục không chạm tới thành phố. Đó có lẽ là một phần trong kế hoạch của bán ma cà rồng.

Bỗng, từ cơ thể của Philip, những xúc tu máu vươn ra. Bao quanh chúng là ngọn hắc hỏa bập bùng. Và rồi...chúng vươn tới tôi.

Hai mắt tôi nheo lại, phản phất sự bình tĩnh tựa mặt hồ tĩnh lặng. Đã trải qua hàng loạt trận chiến, dường như chẳng còn gì có thể khiến tôi hoảng loạn nữa rồi.

Lesser Dragon Weapon khẽ chuyển động, đầu lưỡi hái đung đưa giữa không trung. Khi những xúc tu máu chỉ cách tôi một mét, hàng loạt nhát chém nhanh đến khó tin được tung ra.

Ngọn lưỡi hái sắc bén quét qua xung quanh, cắt đôi mọi thứ cản đường, những xúc tu máu cũng không ngoại lệ.

Ở đằng xa, Philip khẽ nhíu mày.

Cơ thể tôi thấp thoáng ánh sáng trước khi lao tới với tốc độ kinh người. Lưỡi hái bọc trong hắc hỏa nhảy múa xung quanh tôi, tạo thành một dãy thiên hà tăm tối, chia đôi mọi xúc tu cố gắng vươn tới.

Những chữ rune vàng sáng nổi lên trên da tôi. Áp lực vô hình của Dragon Gaze vẫn luôn ở đó, khiến vạn vật chao đảo. Tầm nhìn tôi phủ lên một màu xanh biếc, những sợi chỉ đỏ trắng dần hình thành, Nhịp điệu chiến trận.

Philip tỏa ra không kém cạnh, những dòng mana thuần khiết chạy khắp cơ thể anh ta, hình thành một vòng tuần hoàn. Bên ngoài, ngọn hào quang mana uy quyền của đã bao phủ khắp cơ thể ma cà rồng, thậm chí vấn vương trên lưỡi kiếm của Crimson Devil Katana.

Một luồng khí đỏ chót cũng đã dần chảy ra từ lưỡi kiếm của quỷ, tựa như khói mờ lơ lửng giữa không trung, bay quanh cơ thể của Philip, toát ra cảm giác nguy hiểm nặng nề. Đây là... Quỷ hồn. Nhờ được truyền lượng mana khổng lồ, ngọn hắc hỏa trên Crimson Devil Katana lại càng mạnh mẽ, trở nên vô cùng cuồng bạo.



Tôi tiếp tục vung lưỡi hái, nhảy múa giữa hàng loạt xúc tu máu, những bước di chuyển thanh thoát mà quỷ dị tựa như khúc ca khải huyền.

Philip cũng không chần chừ, lao thẳng tới tôi. Lưỡi hái của Lesser Dragon Weapon va chạm với Crimson Devil Katana, tạo ra làn sóng xung kích mạnh mẽ, âm thanh gầm vang đến điếc cả tai.

Tuy nhiên, không ai trong chúng tôi để ý đến điều đó mà tiếp tục vung kiếm. Một cơn bão kiếm khí đã tung hoành ngay giữ ngục tù đỏ thẵm, vang dội đến từng ngóc ngách.

Shang! Shang! Shang!

Kiếm thuật của cả hai, một người được tôi luyện bởi sự hoang dã qua hàng loạt trận chiến sinh tử cùng khả năng nhìn trước hành động, một người lại nhận được sự giáo dục từ Đế chế mạnh mẽ nhất từng tồn tại, đã trải qua hàng loạt cuộc đụng độ.

Mỗi giây, hàng chục, thậm chí hàng trăm tiếng va chạm lại vang lên, xếp chồng vào nhau, khiến ai nghe phải cũng rùng mình.

Đôi mắt vàng rực và đỏ tươi bình tĩnh, vô cảm, phản chiếu sự kiên định nhưng tàn nhẫn và độc đoán.

Cứ mỗi giây trôi qua, cơn bão kiếm khí không có dấu hiện suy giảm mà ngược lại, càng mạnh mẽ hơn.

Tuy tốc độ và sức mạnh của anh ta đã vượt qua tôi nhờ Quỷ hồn, tôi vẫn có thể bắt kịp nhờ Gia tốc tức thời. Cứ mỗi khi cú chém từ thanh katana lao tới là tôi lại kích hoạt skill trong tích tắc, gia tăng tốc độ và động lượng đến cực hạn, nhờ đó đủ sức phản lại đòn tấn công. Nhờ sức sống mạnh mẽ của B+ High Race và khoảng nghỉ ngắn giữa mỗi lần kích hoạt, tôi có thể duy trì trạng thái này khá lâu, không như hồi giao chiến với Fenrir. Tuy nhiên, điều này luôn đặt tâm trí của tôi vào căng thẳng cực độ, chỉ cần một chút sai sót là tôi sẽ ngay lập tức nhận phải hậu quả. Vì vậy, tôi cần tập trung tuyệt đối.

Cứ như này, tôi sẽ cạn kiệt mana và sức mạnh tinh thần trước Philip, nhưng tôi không lo lắng. Một chút nữa... chút nữa... chưa tới... Đây rồi!



Tôi kích hoạt Ranh giới thực hư, lưỡi hái như hóa thành ảo ảnh đi xuyên qua Crimson Devil Katana, cắt thẳng tới Philip. Hai mắt anh ta mở to, hoàn toàn bất ngờ. Tôi đã cố tình giao chiến, chờ đợi khi anh ta quá tập trung và tung ra đòn quyết định.

Tuy vậy, không hạng A nào là tầm thường và non nớt cả. Thậm chí không thèm né tránh, anh ta tiếp tục chém tới, cố gắng trao đổi sát thương với tôi.

Tuy nhiên, sự mờ ảo của Lesser Dragon Weapon lan tỏa trên cơ thể tôi, True Form đã kích hoạt. Đầu cong của lưỡi hái đâm thẳng vào tim Philip, đi xuyên qua bên kia cơ thể. Trong khi đó, Crimson Devil Katana đi xuyên qua tôi như thể đó là không khí.

Cơ bắp trên hai tay tôi căng phồng, lớp vảy rồng đen tuyền hiện lên. Mạnh mẽ, tôi kéo lưỡi hái thẳng xuống, chia đôi cơ thể bán ma cà rồng theo một đường từ trái tim trở xuống.

Tuy nhiên, đôi mắt ấy vẫn lạnh lẽo, không chút dấu hiệu đau đớn. Một cỗ bất an mạnh mẽ khiến đồng tử tôi co lại. Không do dự, tôi lùi lại bằng Gia tốc tức thời.

Vết thương của Philip không hề rỉ ra một chút máu hay nội tạng. Và rồi, như một vụ nổ, hàng trăm cánh tay và lưỡi dao máu vươn ra từ vết thương nơi hai nửa cơ thể, cố gắng bắt lấy tôi.

Nghiến răng, tôi lại vung Lesser Dragon Weapon. Một vùng an toàn hiện ra xung quanh tôi khi lưỡi hái cắt đứt mọi thứ dám bén mảng vào phạm vi của nó. Tuy nhiên, sự bất an của tôi vẫn không nguôi ngoai.

Quả thật như vậy, cho dù tôi có cắt đứt, tiêu diệt bao nhiêu cánh tay máu đi nữa, một cái khác sẽ ngay lập tức thay thế nó.

Những giọt mồ hôi đã lăn dài trên mặt tôi. Lượng mana của tôi dù vẫn còn khoảng 60% mặc cho sự tiêu hao liên tục của Huyết ngục. Dù vậy, nếu bị nhấn chìm với đống tay đó, không nghi ngờ gì tôi cũng sẽ chỉ tồn tại cùng lắm vài phút, cuối cùng cạn mana và chết.

Tên Philip đó... hắn ta lấy đâu ra lắm mana vậy chứ! Chết tiệt! Bị bao phủ tầm nhìn bởi đống huyết thủ, tôi không cách nào Giám định được.

Tôi nghiến răng, thể hiện rõ sự khó chịu. Chỉ còn cách liều thôi!