Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống

Chương 90: Thần khí xuất vỏ!



Chỉ với một chiêu, Xích Luyện Động Chủ đã làm cho mọi người bị thương! Đương nhiên cũng có một ngoại lệ, đó chính là Tô Mị. Nàng đã nhanh trí thiết lập một bức tường băng để chỗng đỡ lại sóng nhiệt, chỉ có điều tu vi của nàng so với Lang Vương quá thấp, vẫn bị trúng chiêu, chỉ là thương thế nhẹ hơn nhiều so với người khác, có thể miễn cưỡng nhanh chóng đứng dậy.

- Mị Nhi! Mau dùng băng hệ pháp thuật công kích hắn!

Tô Mị gật đầu, nhanh chóng vận động ma pháp, hô lớn:

- Lục Băng Vũ!!

Trong hư không trên đầu nàng, hơi nước nhanh chóng ngưng kết, tạo ra 6 phi tiêu băng khổng lồ, nhanh chóng phi về phía Lang Vương...

Ầm!!!!!

6 phi tiêu đều đánh trúng vị trí Lang Vương, gây ra một vụ nổ lớn, cát bụi đầy trời.

- Được lắm! Trúng rồi!

Mọi người hưng phấn hô lớn. Tuy nhiên, sau khi cát bụi tan đi, sắc mặt tất cả đều đại biến. Giữa trung tâm của vụ nổ, có một thân ảnh đang đứng, chính là Xích Luyện Động Chủ! Một chiêu vừa rồi của Tô Mị, không ngờ không làm cho hắn tổn thương đến một cọng lông!

- Hừ hừ! Cũng làm cho bổn tọa có chút giật mình, bất quá cũng chỉ là có chút giật mình mà thôi!

Lang Vương liền ném cây đao trong tay hắn về phía Tô Mị. Đao phong rít gào trong gió, Tô Mị sắc mặt thảm biến, chỉ biết trân mình đứng yên một chỗ...

- Không được!

Lăng Huyền Phong không nghĩ nhiều, chỉ biết dùng khinh công thi triển đến cực hạn...

Chiến đao bay đến, hắn cũng kịp thời đẩy Tô Mị ra...

- Huyền Phong! Không!!!!!!

Tô Mị kêu thảm thiết trơ mắt nhìn Lăng Huyền Phong đẩy mình ra để thế chỗ, nàng nghĩ rằng hắn sẽ chết...

Bỗng nhiên...

Xoát!!!! Keng!!! Xoẹt!!!!

Ầm!!!!

Chiến đao của Lang Vương bị chém thành 2 nửa văng ra đằng sau cắm sâu xuống mặt đất. Lăng Huyền Phong vẫn đứng đó, trên tay hắn đang cầm một thanh kiếm. Lưỡi kiếm sáng chói, kiếm khí tung hoành, vừa nhìn cũng đã biết đây chính là một thanh cực phẩm bảo kiếm!

Xích Luyện Động Chủ kinh ngạc. Không ngờ thanh thượng phẩm bảo đao mà hắn mang theo từ Cửu U Ma Giới đến lại bị chém thành 2 nửa một cách dễ dàng, rất nhanh hắn phục hồi lại, 2 mắt lộ ra vẻ tham lam.

- Tiểu tử thối! Mau giao nộp thanh kiếm kia ra đây, bổn tọa cho ngươi chết được toàn thây!

- Hừ! Gà đất chó sành ở đâu? Dám cắn bản thiếu gia sao?

Lăng Huyền Phong khinh thường cười lớn, nhưng nội tâm hắn đang khẩn trương vô cùng, vì hệ thống nói với hắn:

- Hiện tại với công lực của chú em bây giờ không thôi động nổi một phần vạn công lực của Ỷ Thiên Kiếm đâu! Bây giờ nó cũng chỉ giống như là một thanh kiếm sắc nhọn hơn bình thường mà thôi!

- Hắc! Sắc nhọn là đủ rồi!

Quay sang nhìn Xích Luyện Động Chủ, Lăng Huyền Phong trầm giọng:

- Ỷ Thiên Kiếm xuất, hiệu lệnh thiên hạ, ai dám tranh phong? Hôm nay bản thiếu gia quyết định lấy máu ngươi tế kiếm!

- Hay cho câu "Ỷ Thiên Kiếm"! Tiểu tử, mau giao nộp bảo kiếm!

Xích Luyện Động Chủ lại xuất chiêu, hắn khu động đấu khí nhanh chóng...

Liệt Hỏa! Bát Diện Hỏa Luân!!

Trong tay Xích Luyện Động Chủ dần xuất hiện một Hỏa Luân (bánh xe làm từ lửa), kích thước nhỏ, nhưng nhanh chóng lớn dần, cuối cùng cao quá đầu người, sau đó ném về phía Lăng Huyền Phong.

Lăng Tam Thiếu rùng mình, mau chóng vận khinh công né tránh...

Oành!!!!!

Hỏa Luân rơi xuống, chỗ Lăng Huyền Phong vừa đứng biến thành một cái hố to, lửa cháy dữ dội. Mặc dù đã né được Hỏa Luân, nhưng Lăng Tam thiếu không kịp né khỏi sức ép của vụ nổ. Phun ra một ngụm máu tươi, hắn chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình bị chấn động mạnh, hơn nữa lại giống như bị thiêu đốt, nóng vô cùng. Tuy nhiên, hắn cũng lợi dụng dư uy của vụ nổ đồng thời thi triển khinh công, lấy vụ nổ làm lực đẩy, đánh hắn bay về phía Lang Vương.

Xích Luyện Động Chủ đang ở trước mặt! Lăng Huyền Phong ra kiếm....

Xoẹt!!!

Ngã xuống đất, lăn vài vòng rồi mới dừng lại, Lăng Huyền Phong nén đau thở ra vài hơi, nhanh chóng từ trong túi trữ vật lấy ra đan dược chữa thương, nuốt một lúc 3 viên, mới cảm thấy đỡ hơn một chút.

Phía sau hắn, Lang Vương đứng yên một chỗ, 2 mắt trợn trừng, vô cùng kinh hãi.

Cạch!!!

Chiến đao trên tay Lang Vương gãy thành 2 mảnh, rơi xuống đất..

- Không thể nào! Ngươi!...

Không kịp nói hết câu, Lang Vương chỉ cảm thấy ở cổ một trận mát lạnh, sau đó trời đất quay cuồng. Trên cổ hắn, bất chợt hiện ra một tia máu, nhưng rất nhanh, máu chảy càng lúc càng nhanh.

Phịch!!

Lang Vương! Bị một nhân loại chém bay đầu!