- “Hô...hô...”
Chợt xung quanh Long Đại Diệu cuồng phong nồi. Lực lượng Bát Cấp Chiến Sư toàn bộ bộc phát ra.
Long Phi lập tức hạ thấp thân thể. Nằm sát trên mặt đất. Như biến thành một con
Đại Cáp Mô.
Mười thành công lực toàn bộ phóng thích. Trên người kính khí nổi lên.
Tứ Chi hơi động.
- “Vù...Vù”
Thân thể bắn mạnh lên trên. Như thiểm điện. Xẹt ngang không khí. Hướng Long
Đại Diệu mà đấm lên.
Long Phi lập tức điều động Chân Khí. Thực hiện tuyệt kỹ của Cáp Mô Công.
- “Hừ. Phế vật mãi mãi là phế vật. Còn dám vọng tưởng động thủ với ta. Muốn chết." Long Đại Diệu kinh thường hừ lạnh một tiếng.
Song quyền hóa thành chưởng.
Tại hư không đánh ra hai đạo kình khí về phía Long Phi.
- “Ầm...ầm”
Long Phi cũng giơ lên song quyền đấm ra vào hai đạo kình khí kia.
Trực tiếp đem hai đạo kình khí của kia phá tan.
Dư lực thuận thế hung hăng đánh vào bụng Long Đại Diệu.
Long Đại Diệu bị đấm trúng thì liên tục lùi lại. Liều mạng đứng vững.
- “Giảo Sát”
Lực lượng Cáp Mô Công tiến vào trong cơ thể Long Đại Diệu điện cuồng phá hoại nội thể hắn. Sắc mặt lão lập tức dữ tợn. Lộ ra vẻ thống khổ.
Long Phi cũng thuận thế lùi lại.
- “Cẩu vật...” Long Đại Diệu nhìn Long Phi phun ra hai chữ.
- “PHỐC...” Vừa nói xong. Hắn lập tức phun ra một ngụm máu đen. Khuôn mặt càng thêm dữ tợn.
- “Sảng khoái không a.” Long Phi cười lạnh chế giễu.
- “Cẩu vật. Ngươi chút lực lượng đấy còn không phải là đối thủ của ta Hừ.” thanh âm Long Đại Diệu đột nhiên thay đổi, trên người tản ra Hắc Khí màu đen.
- “Ma Công. Ngươi dĩ nhiên là người Ma Tông.” Long Phi âm thầm giật mình.
Ban đầu hắn tưởng Long Chiến Võ sắp xếp Long Đại Diệu giám thị hắn. Những bây giờ xem hẳn là không phải.
Không ngờ Long Đại Diệu này lại là người của Ma Tông. Tiềm phục tại Long gia. Còn tại sao Long Đại Diệu giám thị và phải giết hắn. Thì Long Phi cũng không biết.
- "Không hổ là thiên tài kiệt suất của Long gia. Có chút kiến thức nha. Ngươi bây giờ liền quỳ xuống dập đầu cầu xin ta. Ta liền sẽ cho ngươi chết toàn thây. Ha ha ha."
- "Thiếu Gia...Ngươi...Cứ mặc kệ ta...Ngươi...ngươi mau chạy đi...Hắn...hắn là cái kẻ điên...Không có tính người..." Kiều Kiều đang thoi thóp cố gắng ngửa đầu nhìn Long Phi yếu ớt nói.
- “Chạy. Hắn chạy được sao.” Long Đại Diệu tự tin cười to nói.
- "Ngươi đã là người Ma tông. Vậy ta cũng không có cần phải kiêng kỵ nữa." Long Phi xiết chặt song quyền lại nói.
Trong lúc nói chuyện. Tay phải hắn đột nhiên xuất hiện một thanh Khai Hoang Đao.
- “Ha ha ha...Chỉ là Hoàng cấp Huyền binh cũng không cảm thấy ngại mà lấy ra à.”
Long Đại Diệu trào phúng cười to.
Xung quanh hắn cũng xuất hiện dày đặc Hắc Sắc Sát Khí.
Đột nhiên.
Bên trong Hắc Sắc Sát Khí thò ra một cái bạch cốt thủ chưởng.
- “Long Phi chịu chết đi.”
Khai Hoang Đao trong tay Long Phi cũng động. Chém xuống một đao.
Một đao liền cản lại được công kích Long Đại Diệu.
Sau đó Long Phi thân ảnh như điện. Ánh mắt khoá chặt thân ảnh Long Đại Diệu liên tục chém ra 7 thức của Đồ Long Đao Pháp.
“Khai Bì”
“Đoạn Cân”
“Liệt Cốt”
“Trảm Huyết”
“Thần Khai”
“Kinh Hồn”
“Phá Diệt.”
Mỗi một đao chém ra mà Long Phi chém ra đều cực kỳ hung tàn. Khiến Long Đại
Diệu tại đao thứ ba, thứ tư liền bị đẩy lùi lại. Đao thứ bảy đã đem Long Đại Diệu bức vào góc động.
Long Đại Diệu bị chém đến nỗi tóc tai bù xù. Toàn thân đều là vết chém, vô cùng chật vật.
Cũng vào lúc này.
Ngoài sơn động truyền tới tiếng quát của Long Chiến Võ:
- "Long Phi. Ta ra lệnh cho ngươi lập tức đi ra ngoài."
- “Phế vật. Đi ra chịu chết đi. Ha ha ha...”
...
Long Đai Diệu toàn thân không ngừng run rẩy. Hắn hoàn toàn không nghĩ tới nửa năm không gặp. Long Phi hắn đã lợi hại đến loại trình độ này rồi
Hắn là chính là Bát Cấp Chiến Sư vậy mà cũng không phải đối thủ của Long Phi.
Hơn nữa.
Long Phi tu luyện hai loại vũ kỹ uy lực cực kỳ cường hãn. Từ khi hắn xuất đạo tới giờ. Cũng từng gặp qua. Đặc biệt là Đao Pháp kia.
Hắn chống đỡ được Tam Đao đã là cực hạn. Đến đao thứ tứ càng áp bức đến linh hồn của hắn. Khiến hắn chỉ có thể điên cuồng phòng ngự.
Bất quá.
Nghe thấy thanh âm của Long Chiến Võ hắn lập tức trở nên hưng phấn la lớn:
- “Đại trưởng lão. Mau vào đây cứu ta. Long Phi đã phát điên. Hắn đang muốn giết ta. Nhanh vào cứu ta ah.”
Hắn quay đầu nhìn Long Phi.
- "Long Phi. Ngươi bây giờ có thể giết được ta nữa sao. Ha...Ha...ha.”
- “Đợi Long Chiến Võ vào đây. Hắn sẽ lập tức giết ngươi. Mà hắn cũng sẽ không biết ta là người của Ma Tông. Ngươi sẽ chết tại dưới tay Long Chiến Võ a. Ha ha ha..." Long Đại Diệu cười đắc ý. Dưới cái nhìn của hắn. Long Phi căn bản không giết
được hắn.
Mưu sát Đại Tổng Quản Long gia đây không phải là tội nhỏ. Long Chiến Võ tuyệt đối không dễ bỏ qua chuyện này. Bỏ qua cơ hội xoá sổ Long Phi tại Long gia. Để hắn tăng khả năng trở thành Long gia chi chủ. Mà Long Chiến Võ cũng sẽ không biết hắn là người của Ma Tông.
Hắn vẫn có thể ung dung thản nhiên sống tiếp. Hết thảy đều vô cùng hoàn mỹ.
Nhưng mà.
Hắn lại không biết hiện tại Long Phi đã không phải là trước kia Long Phi. Tính tình của hắn đã thay đổi.
Cho dù trước mặt Long Chiến Võ. Long Phi hắn vẫn sẽ giết hắn.
- "Lão tử không có cách nào giết ngươi đúng không." Long Phi cười lạnh một tiếng nói.
- "Bộ đao pháp kia của ngươi xác thực rất lợi hại. Thế nhưng ngươi có đủ thời gian tái sử dụng lại để giết ta sao. Long Chiến Võ bây giờ chuẩn bị tiến vào đây. Ngươi liền đợi Chấp Pháp đường mang đi đi. Ha ha ha..." Long Đại Diệu cười chế giễu.
Cánh tay Long Phi đang cầm Khai Hoang Đao đang liên tục run rẩy. Tựa hồ không chịu nổi Đồ Long Đao Pháp mãnh liệt. Liền ngay cả không khí đều đang run rẩy cùng.
Sơn động cũng đang run rẩy.
Long Đại Diệu khuôn mặt trở trắng bệch run rẩy nói:
- "Long Phi ngươi muốn làm cái gì."
- “Muốn làm cái gì.” Long Phi khóe miệng nhếch lên tựa như tử thần nhìn Long Đại Diệu nói:
- "Muốn mạng của Ngươi."
- “Đồ Long Điên Cuồng Trảm”
- “Xèo...Xèo...Ầm...Ầm...Ầm...Ầm...Ầm...”
Một trận Cuồng Phong quét ngang sơn động.
Long Phi hai tay cầm đao điên cuồng chém tầng tầng đao khí.
- “Ầm...Ầm...Ầm”
Từng nhát, từng nhát đao điên cuồng chém vào Long Đại Diệu.
Hắn ngay cả sức phản kháng đều không có.
Liền ngay cả sơn động cũng phải rung lắc, liên hồi.
- “Ầm”
Một tiếng vang thật lớn.
Đao thứ một trăm chém ra ngoài.
Lúc này. Thân thể Long Đại Diệu đã bị chém nát thành thịt vụn. Chết đến không còn thể chết hơn. Chỉ đề lại một đống thịt nhầy nhụa
Đồ Long Đao Pháp Bá Khí Cuồng Bạo.
Thất thức đã vô cùng đáng sợ. Bây giờ lại hợp nhất để chém ra Đồ Long Điên Cuồng Trảm chỉ có thể hình dung bằng hai từ. Khủng Bố.
- “Không giết nổi ngươi. Không đủ thời gian để giết ngươi. Hiện tại có sảng khoái không a.”
Long Phi nhìn đống thịt vụn kia. Liền thở ra một hơi. Trong lòng trở lên hưng phấn thầm hô:
- "Bạo cho ta."
Hệ thống thanh âm nhắc nhở lại vang lên...