Từ khi bước vào Hoả Lang Cốc, thì Long Phi đã phát hiện có người theo dõi hắn.
Long Phi hiện tại đang tìm một nơi không người, để giết bọn chúng.
Ba tên đệ Long gia cũng không có tiếp tục ẩn giấu, từ đằng xa đi tới. Dẫn đầu nam tử cười lạnh nói:
- “Long Phi ơi là Long Phi. Đã biết bản thân bị theo dõi rồi. Mà ngươi vẫn đi đến một nơi hẻo lánh như thế này. Là tìm nơi phong thuỷ để chết sao."
- “Các huynh đệ lên.”
- "Đợi chúng ta quay về bẩm báo với các trưởng lão là. Chúng ta với Long Phi phát sinh vấn đề ngoài ý muốn. Nguyên nhân là hắn không biết tự lượng sức, muốn cướp chúng ta Hỏa Lang thi thể."
Ba người bọn họ lập tức đem Long Phi vây lại.
- "Trước khi ta chết, có thể hay không nói cho ta vì cái gì. Mà các ngươi muốn giết ta. Hình như ta cũng không có đắc tội qua các ngươi a. Hay là các ngươi được Long Chiến Võ sai khiến các ngươi đến giết ta." Long Phi bình tĩnh nói.
- "Nói cho ngươi biết cũng không sao, dù sao ngươi cũng là người sắp chết. Ngươi nói không sai, chính là Đại trưởng lão phái chúng ta tới giết ngươi. Nguyên nhân rất đơn giản. Đó là bởi vì ngươi không biết tự lượng sức cản Đại trưởng lão đường." Dẫn đầu nam tử cười lạnh nói.
- “Ừm. Đã minh bạch.” Long Phi gật gật đầu lại nói:
- “Hiện tại ta có thể xác định.”
- “Xác định cái gì.” Dẫn đầu nam tử hỏi.
Long Phi khóe miệng nhếch lên. Một tấm Thượng Phẩm Kiếm Xỉ Hổ Phù xuất hiện trên hai đầu ngón tay hắn mỉm cười nói:
- "Xác thực các ngươi có thể đi chết được rồi. "
- “Đi.”
Vừa nói xong. Liền phi tấm Phù Lục vào một tên trong đó.
Khai Hoang Đao xuất hiện trong tay. Long Phi lập tức thi triển Mê Tung Phong Ảnh Bộ.
Dưới chân sinh phong, ảo ảnh chồng chất. Căn bản không thấy rõ tốc độ cùng phương hướng của Long Phi.
Long Phi giơ đao chém ra thức đầu tiên của Đồ Long Đao Pháp:
- “Khai Bì.”
- “Grào”
Trên không trung đột nhiên xuất hiện hư ảnh một con Kiếm Xỉ Hổ, trong nháy mắt nhào tới một tên. Mở ra cái miệng to như chậu máu cắn cụt đầu tên kia.
Máu Huyết phun trào bắn bao ba thước.
- “Keng”
- “Chúc mừng ký chủ Long Phi...”
Miểu Sát.
Tại trong chớp nhoáng này.
Long Phi một đao liền chém đứt đôi người tên Bát Cấp Chiến Sư kia.
- “Keng”
- “Chúc mừng ký chủ Long Phi...”
Lại Miểu Sát.
Long Phi lập tức nhảy vọt đến giữa không trung, chân tay giang rộng, nặng nề rơi xuống trên mặt đất, trong cổ họng phát ra thứ âm thanh kỳ quái:
- “Oa Oa...”
Dẫn đầu nam tử da đầu tê dại, không tới ba giây đồng hồ. Hai người huynh đệ của hắn liền bị miểu sát. Lại nhìn thấy Long Phi đang nằm trên mặt đất. Làm ra kỳ quái động tác. Trong đầu hắn hiện lên một cái ý niệm đầu tiên đó là, Chạy.
- “Long Phi, ngươi chờ đó cho ta. Ta sẽ không bỏ.......”
Lời còn chưa nói hết.
- “Ầm.”
Long Phi thân thể như đạn pháo bay tới, giơ quyền đánh thẳng vào sống lưng của tên nam tử kia.
Một cỗ cuồng bạo Chân Khí truyền vào trong Lục Phủ Ngũ Tạng của hắn, phía sau truyền đến thanh âm lạnh lẽo:
- “Giảo Sát.”
- “Răng rắc.”
Ngũ Tạng Lục Phủ bỗng nhiên vặn vẹo, như là bị cối xay nghiền nát.
- “PHỐC PHỐC PHỐC...”
Máu Huyết điên cuồng phun ra. Lục Phủ Ngũ Tạng đều bị nghiền nát. Nam tử thanh niên liền ngã xuống đất.
Chết.
- “Keng”
- “Chúc mừng ký chủ Long Phi...”
Âm thanh Hệ Thống lại vang lên.
- "Sai lầm lớn nhất của ngươi, chính là đối đầu với ta."
Giải quyết xong ba tên này. Long Phi lại tiếp tục, tiến vào sâu trong thung lũng.
...
Nửa canh giờ sau.
- “Đồ vô dụng. Lại để mất dấu hắn.” Long Ngạo phẫn nộ quát.
- “Thiếu Gia, làm sao bây giờ.”
- "Đương nhiên là tiếp tục tìm, để Long Dũng xuất động. Nhớ kỹ nhất định phải bắt sống Long Phi. Ta muốn tự tay giết chết hắn." Long Ngạo lạnh lùng nói ra.
- “Tuân mệnh.”
...
Long Phi một mực tiến vào Hỏa Lang Cốc sâu bên trong, thì ngừng lại. Trước mặt hắn xuất hiện một bầy Hung Lang toàn thân bốc lên Hỏa Diễm.
Long Phi lập tức Mê Tung Phong Ảnh Bộ.
Bước đi như mê, như gió, lại như ảo ảnh.
Đầu kia Nhất Cấp Hỏa Lang còn chưa kịp phản ứng. Đã bị Long Phi một đao trảm thủ.
- “Keng”
- "Chúc mừng ký chủ Long Phi chém giết Nhất Cấp Hỏa Lang khen thưởng 300 Điểm Kinh Nghiệm, 10 Điểm Chân Khí."
- “Thăng Cấp con đường chính thức bắt đầu từ đây.”
Long Phi nghe Hệ Thống thanh âm vang lên nhắc nhở. Huyết Dịch liền sôi trào.
Đem đầu lầu con kia Hỏa Lang bỏ vào Long gia thống nhất phân phát Không Gian Giới Chỉ bên trong.
Sau đó khóa chặt những con Hỏa Lang xung quanh tiếp tục giết lên.
- “Keng”
- “Chúc mừng ký chủ Long Phi...”
- “Keng”
- “Chúc mừng ký chủ Long Phi...”
- “Keng”
- “Chúc mừng ký chủ Long Phi...”
......
Thanh âm của Hệ Thống không ngừng vang lên.
Một canh giờ sau.
- “Keng”
- “Chúc mừng ký chủ Long Phi thăng cấp trở thành Thất Cấp Chiến Sư.”
- “Thất Cấp Chiến Sư, còn chưa đủ.”
Tham gia khảo hạch người, trong có một nửa đều là Chiến Linh Cảnh. Nếu như hắn gặp phải, thì có chút phiền phức.
Hơn nữa, Long Chiến Võ muốn diệt trừ hắn. Sao có thể chỉ phái vài tên Chiến Sư Cảnh tới đối phó hắn.
Nhất định còn có Cao Thủ ở phía sau.
Long Phi phải nắm chặt thời gian để Thăng Cấp mới được.
Chỉ có Thăng Cấp, mới có thể thu được được lực lượng càng mạnh.
- “Tiếp tục.”
Ròng rã một ngày.
Long Phi đều tại sâu trong thung lũng không ngừng chém giết Hỏa Lang.
Đâu đâu cũng thấy không đầu Hỏa Lang thi thể.
Điểm Kinh Nghiệm cũng lên tới một nửa.
Màn đêm buông xuống, là thời gian yêu thú đi săn. Đồng thời ban đêm Yêu thú sẽ trở nên càng thêm Hung Tàn.
- “Áu...Hú...hú...”
Trên sườn đồi. Có một tiếng Sói Tru vang lên.
Sau đó.
Bên trong Hoả Lang Cốc vạn Lang cùng rống. Toàn bộ sơn cốc khí tức nguy hiểm truyền kháp mọi nơi.
Trong tình huống bình thường.
Buổi tối hết thảy Long gia đệ tử đều ẩn trốn đi. Chỉ có một kẻ điên vẫn còn tiếp tục săn giết Hoả Lang.
- “Ha ha ha...”
- "Hỏa Lang càng ngày càng nhiều. Đúng là quá sung sướng a. Đêm nay ta nhất định có thể đột phá Bát Cấp Chiến Sư." Long Phi cái gì cũng không sợ. Chỉ sợ không có yêu thú để mà giết.
Mùi máu tỏa ra khắp nơi.
Hỏa Lang tập kết. Tất cả đều hướng về Long Phi áp sát.
Bầy sói. Đạt đến hơn 500 con.
- “Ta giết, ta giết, ta lại giết.” Long Phi như nhập ma vậy, cầm Khai Hoang Đao điên cuồng chém giết Hoả Lang.
...
- “Đại Sư Tỷ, ngươi nói hắn là kẻ điên sao.”
- “Hắn lẽ nào không biết buổi tối là thời gian yêu thú trở lên càng mạnh mẽ, phải ẩn trốn sao.”
- "Sư Tỷ, xung quanh Hỏa Lang đang nhanh chóng tập kết lại với nhau. Tất cả bọn chúng đều hướng hắn chạy tới. Chúng ta có muốn hay không..."
Triều Thiên Tông tam tỷ muội một canh giờ trước. Mới tìm thấy Long Phi.
Các nàng ẩn núp trong bóng tối âm thầm quan tâm Long Phi.
- "Ta đáp ứng Phục Các Chủ là đối phó Sát Vũ Minh sát thủ. Còn hắn muốn chuyện gì thì mặc kệ hắn." Liễu Lạc Khê trầm tư chốc lát rồi nói.
- "Đại sư tỷ. Chúng ta làm như vậy có chút không tốt a." Tiếu Điềm Điềm lẩm bẩm nói.
- “Tiểu sư muội đau lòng à.” Diệp Tử Yên trêu ghẹo nói.
- "Ta mới không có đau lòng. Hắn chết mới là tốt nhất. Đại ngốc nghếch, đại đồ ngu. Bản thân bị Hỏa Lang quần bao vây mà cũng không biết." Tiếu Điềm Điềm lập tức nói.
- "Còn nói không đau lòng. Ta xem ngươi liền hận không thể xông ra cứu hắn a." Diệp Tử Yên cười cười nói.
- “Đừng lên tiếng, bầy sói đến rồi.” Liễu Lạc Khê thấp giọng nói.